Hối hận vì mới yêu 1 tuần đã trao cho anh trinh tiết!
Em viết ra câu chuyện này có lẽ mọi người sẽ mắng em là đứa con gái dễ dãi, sống buông thả nhưng thật lòng, em cũng không hiểu nổi bản thân mình nữa.
Cho tới giờ phút này, khi đã tự dày vò bản thân, em đã nhận ra mình quá sai lầm. Sai từ cách yêu tới chuyện thể hiện tình yêu thế nào. Mà dù biết sai nhưng vẫn lao vào cuộc tình ấy.
Em và anh học cùng lớp, ban đầu em không để ý tới ai trong lớp nhưng rồi dần dần, sau khi bạn bè tụ tập em đã để ý tới anh. Sau 7 ngày quen biết, anh nói lời yêu em và nói không thể nào không nhớ tới em. Anh nói chưa gặp được người con gái nào khiến anh rung động như vậy. Anh muốn lấy em làm vợ ngay lúc này. Và rồi, sau lần ấy, anh luôn dùng những lời lẽ yêu đương để nói với em. Anh nói đàn ông khi gần người yêu rất khó kìm chế cảm xúc và bên em cũng vậy. Anh muốn giữ cho em tới khi về làm vợ anh nhưng anh lại không thể điều khiển được trái tim mình. Thật lòng anh yêu em nhiều lắm.
Em chưa dám quyết định trao thân cho anh nhưng gần đó, lớp em lại tổ chức đi dã ngoại và rồi chuyện gì đến cũng đến. Em đã trao cho anh sự trinh tiết của mình. Sau lần ấy, bọn em thường xuyên về nhà anh chơi, một tuần về một lần.
Hình Minh Họa
Video đang HOT
Nhưng hai tháng sau, khi em được nghỉ hè, anh ở lại Hà Nội làm việc anh lại nói, bố mẹ anh không đồng ý cho em cưới anh vì không hợp tuổ.i. Bố mẹ anh đi xem bói và kiên quyết ngăn cấm. Và vì lý do đó, anh nói lời chia tay em. Em không tin rằng anh lại chia tay dễ dàng đến thế. Chúng em mới yêu nhau, còn quá nhiều điều chưa trải qua, tại sao chỉ có chút khó khăn đó anh cũng không cố gắng. Em mệt mỏi và đau khổ vô cùng, tại sao người em tin yêu lại từ bỏ em như vậy.
Sau đó, em sốc nặng vì 2 tháng sau anh đã có người con gái khác, anh cũng yêu đương cô ấy thắm thiết. Nhưng mỗi khi anh giận người yêu, anh lại gọi cho em và nói nhớ em. Và lần ấy, anh nói muốn được gặp em. Em cũng tới gặp và đi chơi với anh cả ngày, cuối ngày, chúng em lại vào nhà nghỉ. Em thật lòng khin.h b.ỉ bản thân, thấy mình không xứng là đứa con gái ngoan ngoãn như ngày nào. Tại sao vướng vào tình yêu con người ta lại trở nên mù quáng như vậy.
Anh còn cầm tiề.n học phí của em tiêu và em nói anh trả để em đóng mà anh cũng cứ khất lần không đưa. Anh nói sẽ đưa sớm, chỉ là hứa hẹn như vậy thôi. Rồi sau ngày vào nhà nghỉ, anh lại biệt tích, không liên lạc với em nữa. Em nhắn tin hỏi anh có yêu em không thì anh không trả lời. Em hỏi anh muốn quay lại với em không thì anh nói tùy em. Em cảm thấy buồn chán lắm, mệt mỏi lắm. Quay lại với anh được sao, nếu như thế liệu em có sống khổ cả đời? Hãy cho em lời khuyên!
Theo VNE
Giữ chồng kiểu cũ
Nghe đồn chồng có bồ mà không tìm ra chứng cứ, chị Mai mời bố mẹ hai bên đến nhờ "dạy dỗ".
Thế nhưng "hội nghị 4 bên" này chỉ làm cho các bậc phụ mẫu đau lòng, còn anh chồng thì chẳng còn muốn nhìn mặt vợ.
Ghen tuông là chuyện của muôn đời, nhưng mỗi thời đại người ta có cách giữ gìn hạnh phúc gia đình khác nhau. Tiếc thay, vẫn có không ít chị em còn giữ chồng theo kiểu cũ.
Hội nghị "thượng đỉnh"
Nghe phong thanh chồng có bồ, chị Mai rình rập mãi mà không bắt được quả tang, không có chứng cớ để "chiến đấu" với chồng. Nhưng chẳng lẽ không làm một việc gì đó để giữ hạnh phúc của mình? Một hôm, chị nhắn tin từ chiều cho chồng về sớm, có ông bà đến chơi. Xong việc cơ quan, chồng chị Mai về nhà ngay. Về đến cửa, anh đã thấy vợ bày biện hoa quả, bánh kẹo lên bàn và bố mẹ anh đang trò chuyện vui vẻ. Một lát sau anh thấy bố mẹ vợ cũng đi xe ôm tới.
Anh cứ tưởng là sự "trùng hợp ngẫu nhiên", nên rất vui, định chạy ra nhà hàng mua ít thức ăn về đãi "tứ thân". Nhưng vợ anh đã cản lại và bảo chồng ra bàn ngồi uống nước. Thấy thái độ vợ có vẻ trịnh trọng, anh ngoan ngoãn nghe lời. Vào bàn, chị Mai đứng lên báo cáo tình hình với các cụ và nhờ hai bên bố mẹ ra tay "dạy dỗ" chồng mình. Cả bốn cụ và người chồng đều bất ngờ về nội dung "hội nghị bốn bên".
- Bố chồng: Chúng tôi sinh ra con, nuôi dạy nó ăn học, nên người. Bây giờ anh chị đã có con lớn, lẽ nào mỗi khi xích mích lại buộ.c tộ.i chúng tôi?
- Mẹ chồng: Vợ chồng bảo nhau mà làm mà ăn, là cán bộ cả rồi. Chúng tôi thân già, về hưu, còn phải nhờ con cháu, đâu dám dạy dỗ ai. Anh ấy đâu phải trẻ con để chúng tôi có thể lôi ra đán.h cho một trận khi... mắc lỗi.
- Bố vợ: Con thật hồ đồ, chưa có gì là bằng chứng đã vội làm phiền hai cụ. Chúng tôi thật có lỗi với ông bà. Đúng là con dại cái mang, mong ông bà bỏ quá cho cháu.
Hội nghị kết thúc không có hậu, chẳng giải quyết được vấn đề gì. Chỉ tội cho "bốn thân già" ra về lòng trĩu nặng.
Hành động kiểu "thời bao cấp"
Chị Liên tất tả đi xe buýt lên cơ quan chồng. Vào thẳng phòng sếp, nước mắt lã chã, kể tội ngoạ.i tìn.h của chồng và va.n xi.n sếp "ra tay cứu giúp", ít nhất cũng "kỷ luật để nhà em biết đường mà quay về với vợ con". Sếp ân cần nghe chuyện rồi an ủi chị mấy câu. Chị Liên ra khỏi cổng, sếp gọi điện ngay cho chồng chị lên phòng "có việc gấp". Sếp nhắc nhở: "Cơ quan nhiều việc, tôi không có thời gian để giải quyết việc gia đình của hàng nghìn cán bộ, nhân viên. Vợ cậu vừa lên trình báo về tội ngoạ.i tìn.h của cậu. Hãy cẩn thận, đừng để chuyện tình cảm ảnh hưởng tới công việc và uy tín của mình nhé".
Chồng chị Liên dạ dạ, vâng vâng, cảm ơn sếp rồi hứa sẽ không để vợ đến làm phiền lần nữa.
Mười lăm, hai mươi năm trước, các biện pháp "họp gia đình" và "báo cáo tổ chức" tỏ ra có hiệu quả trong việc bảo vệ mái ấm. Ngày nay, xã hội tôn trọng quyền cá nhân, không quá can thiệp sâu vào công việc "nội bộ" gia đình nên các biện pháp nói trên phần nào ít hiệu quả. Người ta đề cao sức mạnh "nội lực" hơn là các biện pháp "hành chính". Đó là lời nhắn gửi tới những người vợ đang ngày đêm ra sức bảo vệ "lâu đài tình ái" của mình.
Theo VNE
Đàn bà giỏi thường không được yêu Bạn có bao giờ tự hỏi, tại sao mình xinh thế này, mình dáng dấp đẹp thế này, mình trẻ trung năng động thế này nhưng lại &'v.ô duyê.n' đến giờ? Và chẳng có anh chàng nào có ý định nghiêm túc với mình hay tại vì sao, họ chỉ là công việc thuần túy, không ai có ý định tiến xa hơn,...