Hối hận vì lỗi lầm ‘tày trời’ trong ca trực đêm ở nơi công ty
Trong những lúc làm việc riêng với anh H. bằng linh cảm của một người phụ nữ tôi biết anh H. có tình cảm với mình. Từ lúc phát hiện ra điều đó tôi thường né tránh và ít nói chuyện với anh H. hơn và dường như anh cũng biết được điều đó
Nhiều khi chỉ vì một chút sống thiếu lý trí để rồi bản thân phải ân hận, day dứt, đau khổ… Sự thực có thể chỉ tôi và người đó biết nhưng làm sao có thể sống không thành thật, dối trá với người mình thương yêu…
L. (chồng tôi) là mối tình đầu và duy nhất của tôi. Chúng tôi đã có một tình yêu đẹp và một cái kết thật viên mãn. Cuộc sống hôn nhân của chúng tôi diễn ra êm đềm, nhẹ nhàng đúng như những gì tôi và anh mơ ước. Sống với nhau gần chục năm nhưng tình yêu giữa hai vợ chồng vẫn chẳng chút nhạt phai. Chúng tôi có hai thiên thần nhỏ vô cùng đáng yêu. L. là một người chồng, người cha hoàn hảo trong mắt vợ, con. Anh ấy luôn nhường nhịn, hy sinh và yêu chiều vợ hết mực. Tôi hạnh phúc, tự hào khi có một người chồng như anh.
Tôi và L. cùng làm trong một tổng công ty nhưng ở hai chi nhánh khác nhau. Chính vì làm cùng nghành nghề nên chúng tôi hỗ trợ nhau khá nhiều trong công việc chuyên môn. Công việc của tôi bận rộn và phải trực theo ca kíp nên L. rất hiểu, thông cảm và tạo điều kiện cho vợ. Nhiều khi thấy tôi đêm hôm vẫn phải đi làm anh rất thương nhưng biết công việc là một phần cuộc sống của tôi nên anh chỉ âm thầm hỗ trợ tôi trong việc chăm sóc con cái để vợ mình có thể an tâm công tác.
Mỗi tháng tôi có 2 ca trực đêm ở công ty. Là phụ nữ đã có gia đình nên tôi thường xin được trực cùng với đồng nghiệp nữ để cho bản thân mình cũng thoải mái và chồng cũng đỡ nghi ngại. Thế nhưng khi chị đồng nghiệp trực đêm cùng nghỉ sinh em bé thì tôi bị sắp xếp làm việc cùng anh H. (đồng nghiệp cùng phòng). Anh H. là nhân viên từ trên tổng mới điều chuyển xuống chi nhánh của chúng tôi. Anh H. đã có vợ con và quen biết chồng tôi.
Ảnh minh họa
Trong những rảnh rỗi ở ca trực, tôi và anh H. thường đưa chuyện gia đình, con cái ra để cùng bàn luận. Trong những lần tâm sự, tôi biết được rằng anh H. không thật sự hạnh phúc với vợ. Theo như những gì anh kể cho tôi nghe thì giữa họ sống với nhau chỉ bằng trách nhiệm chứ không có tình yêu.
Video đang HOT
Trong những lúc làm việc riêng với anh H. bằng linh cảm của một người phụ nữ tôi biết anh H. có tình cảm với mình. Từ lúc phát hiện ra điều đó tôi thường né tránh và ít nói chuyện với anh H. hơn và dường như anh cũng biết được điều đó. Chúng tôi cứ thế lặng lẽ làm việc và chỉ trao đổi với nhau những chuyện liên quan đến công việc.
Thế rồi có một ngày anh đến trực trễ 2 tiếng so với quy định của công ty. Người anh H. nồng nặc mùi rượu. Tôi thấy anh có vẻ mệt nên bảo anh cứ nằm nghỉ để tôi đảm nhiệm công việc một mình. Anh kể với tôi rằng hôm nay là ngày kỷ niệm 10 ngày cưới cũng là 10 năm anh chôn vùi những cảm xúc của con tim. Anh chán buồn nên có uống vài ly trước khi đến cơ quan. Tôi không nói gì và cũng hiểu phần nào cảm giác mà anh đang trải qua nhưng cũng không biết phải an ủi thế nào…
Khi tôi mang ly nước lại cho anh uống giải rượu thì bất chợt bị anh ôm từ phía sau. Tôi vùng ra nhưng không nỡ khi nghe anh thì thầm: “Xin hãy cho anh được yêu, được sống chỉ vài phút hiếm hoi đúng nghĩa với con tim mình”. Lạ lùng thay tôi lại ở yên trong vòng tay một người đàn ông không phải là chồng mình… Sau đó hai người chúng tôi lại lầm lũi làm việc và xem nhau như hai kẻ xa lạ.
Thế nhưng sau chuyện đó tôi thấy vô cùng hối hận và có lỗi với chồng. Tôi đã xin nghỉ phép và không muốn giáp mặt anh H…. Có lẽ tôi sẽ phải xin chuyển công tác hoặc thay đổi công việc hiện tại. Đó không phải là sự tré nánh mà chỉ đơn thuần để thấy mình được nhẹ nhõm, thanh thản hơn.
Theo VNE
Người yêu đã không chấp nhận quá khứ
Tôi đang rơi vào một tình huống tiến thoái lưỡng nan, mà có lẽ một đứa con gái ở độ tuổi 24 như tôi, chưa thể đủ sáng suốt quyết định một cách đúng đắn.
Tôi quen anh theo lời giới thiệu của chị gái, rằng anh là người giỏi giang, nghiêm túc, đã yêu là xác định và hơn tôi 4 tuổi, là doanh nhân trẻ thành đạt.
Ngược lại tôi cũng được chị ca ngợi hết lời với anh: xinh xắn, giỏi giang, nhanh nhẹn và có chí tiến thủ. Chẳng mấy chốc sau khi gặp nhau, chúng tôi đã yêu nhau, gần như là khi cả 2 chưa chuẩn bị về tinh thần.
Sau khi xác nhận rằng tôi phù hợp với những tiêu chuẩn của anh về nhan sắc, học thức... thì anh đã có ý định muốn cưới tôi, chỉ còn 1 tiêu chí quan trọng nhất, cái anh gọi là nguyên tắc số 1: đó là sự trinh tiết, thì anh vẫn chưa xác nhận được rằng tôi có thỏa mãn hay không.
Tôi và anh đã trao đổi thẳng thắn mọi chuyện, và lần đầu tiên khi anh hỏi tôi rằng: thế em "còn" không? Quá hoảng sợ mà lúc đó tôi đã nói dối, chưa đầy 1 tuần sau, tôi đã yêu cầu gặp anh nói chuyện và thú nhận rằng tôi "đã mất" trong một "tai nạn" với mối tình đầu của mình. Nói là tai nạn bởi tôi hoàn toàn bị động.
Sau khi chia tay mối tình đầu, tôi yêu thêm 1 người nữa. Và anh đều biết rõ về những chuyện tình cảm cũ của tôi, qua những lần gạn hỏi. Và từ đó đến nay là chuỗi những ngày mà tôi luôn bị anh dằn vặt về những chuyện đó, rồi cũng không ít lần chia tay nhau, vì anh không thể chấp nhận được quá khứ của tôi, và vì anh bị ám ảnh về nó.
Nói chia tay nhưng chúng tôi xa nhau không nổi 2 ngày rồi lại quay lại, nhiều lần trong số đó là do anh đề nghị để cho tình yêu chúng tôi thêm 1 cơ hội nữa, vì anh vẫn muốn cố gắng, vì anh nghĩ vẫn còn cơ hội, vì anh nghĩ con người tôi rất "chất" nên thực sự đáng xem xét.
Tuy nhiên, có 1 lần anh đã dùng 1 số lạ nhắn tin giả danh 1 người khác để nói chuyện với tôi, thú thực tôi linh cảm đó là anh, nên có nhắn tin nói chuyện 1 lúc, người giả danh đó tìm mọi cách để hẹn gặp tôi, nhưng tôi từ chối mọi đề nghị.
Sau chuyện đó, anh khủng hoảng, vì anh cho rằng: cộng với quá khứ của mình, và sự việc đó, tôi có khả năng ngoại tình rất cao. Chuyện đó cũng qua lâu rồi, nhưng tôi biết anh vẫn chưa quên, và suy nghĩ về nó. Vì anh là người ích kỉ, gia trưởng, anh chỉ muốn tôi trọn vẹn về anh, nên mỗi lần có người nào là con trai gọi điện cho tôi, anh cũng không vui, nhiều lần là giận dỗi, cho dù đó là công việc.
Tôi thực sự bế tắc, hoảng loạn và đau khổ và không biết phải làm gì... (Ảnh minh họa)
Phải nói là trước khi quen anh, tôi có nhiều người theo đuổi, nhưng từ ngày yêu anh, tôi dập tắt tất cả những mỗi quan hệ ngoài luồng vì sợ anh buồn. Nhưng thi thoảng anh vẫn nhắc chuyện có người này người kia liên lạc. Trong khi đó, trước khi yêu tôi, anh đã có mối tình rất sâu nặng với chị bạn cùng lớp, 5 năm, nhưng rồi chia tay nhau vì gia đình anh phản đối.
Phải nói thêm rằng: theo nguồn tin tin cậy, trước kia chị đó đã phải đi giải quyết. Rồi trong thời gian yêu tôi, có những đợt anh khủng hoảng, anh cũng có liên lạc với người này người kia. Không dưới 5 người. Nhưng tôi đã bỏ qua hết. Còn chuyện của tôi, thì anh không thể.
Trước khi nghỉ tết, tôi và anh cũng đã giận nhau, cứ nghĩ sẽ chia tay, nhưng rồi anh chủ động gặp tôi, và đề nghị thêm 1 cơ hội nữa. Ra tết, dưới áp lực của tôi về câu hỏi rằng: bao giờ anh đưa ra quyết định về tương lai của chuyện tình cảm của chúng ta, chúng tôi quyết định xa nhau vì không thấy tương lai.
Chia tay đúng 1 tuần, tôi phát hiện tôi đã lỡ dính bầu do lần trước tết quan hệ. Chuyện xảy ra, cả 2 chúng tôi đều choáng váng, sốc nặng, anh cho tôi quyết định giữ để cưới hay bỏ. Nhưng tôi không dám bỏ cái thai đi, dù hiện giờ siêu âm vẫn chưa thấy, chỉ thử que thôi. Mỗi lần nghĩ tới chuyện đó, tôi lại khóc không ngừng, tôi sợ rằng tôi sẽ không thể vượt qua nổi sự ám ảnh, và tội lỗi đó. Nhưng anh cũng nói rằng nếu cưới nhau, sẽ là thảm họa của cả 2, vì anh không bỏ qua được quá khứ của tôi, nhưng anh sẽ làm theo mong muốn của tôi.
Chị gái tôi thì khuyên tôi không nên giữ, bởi dù có tội thật, nhưng liệu tôi có chịu đựng nổi 50 năm sống bên cạnh 1 người chồng như thế không. Tôi đã nghĩ đủ đường: nào là tôi sẽ đến 1 vùng đất khác, rồi tự sinh và nuôi con 1 mình; hay tôi chỉ cần sinh nó ra, rồi tìm 1 người tốt để họ nhận con nuôi; hay chấp nhận cưới anh, không hạnh phúc cũng được, miễn là tôi không phải làm việc thất đức đó. Nhưng tôi thực sự bế tắc, hoảng loạn và đau khổ và không biết phải làm gì.
Mong tòa soạn sớm đăng bài của tôi để tôi có thể nhận lời khuyên từ những người có kinh nghiệm, vì cái thai đang lớn lên từng ngày. Chân thành cảm ơn toàn soạn cùng bạn đọc. Tôi thật sự cần lời khuyên và tư vấn của tất cả mọi người để không phải hối hận về sau.
Theo VNE
Bây giờ và ngày ấy Chia tay rồi, giờ còn đâu những lời yêu thương ngọt ngào, còn đâu sự quan tâm chăm sóc người ta dành cho tôi nữa... Ngày này năm trước, có một chuyện mà tôi chẳng thể quên. Hôm đó tôi vui lắm! Vui vì gặp được một người mà đã bao lâu tôi muốn găp, vui vì có người ngồi nói chuyện với...