Hối hận vì cam chịu để chồng ngoại tình mà con trai bị đẩy vào chỗ chết
Giờ đây trong Lan chỉ tồn tại hai chữ uy nhất là ” hối hận” mà thôi. Lan hận chính bản thân mình, sự cam chịu mù quáng đã khiến cô đẩy tính mạng con trai mình vào bước đường cùng.
Lan hận mình cam chịu mù quáng để rồi đẩy tính mạng con trai vào bước đường cùng. (Ảnh minh họa)
Dù có yêu thương Tình sâu sắc đến mức nào nhưng khi chứng kiến việc Tình lén lút quan hệ với người khác trong khi đã có mình, Lan vẫn không thể chấp nhận tha thứ. Dù đau đớn nhưng Lan vẫn buộc lòng phải chia tay Tình.
Những tưởng chia tay là chấm hết, nào ngờ một hôm Lan phát hiện mình đang mang trong người giọt máu của Tình. Lan đã thoáng nghĩ tới chuyện bỏ đi cái thai nhưng đứa trẻ là con Lan, nó không có tội, Hơn nữa Lan không thể nhẫn tâm bỏ đi giọt máu của mình nên dù không muốn nhưng Lan vẫn buộc lòng phải thông báo điều này với Tình. Những tưởng khi biết tin này Tình sẽ rất hốt hoảng nhưng thái độ quá đỗi vui mừng của Tình khiến Lan ngơ ngàng. Tình quỳ xuống cầu xin Lan cho Tình một cơ hội sửa sai.
Vẫn còn yêu Tình, lại không muốn con mình sinh ra không có cha nên Lan đã gật đầu đồng ý. Đám cưới được tổ chức rất nhanh sau đó. Lan khoác trên mình chiếc váy cô dâu lộng lẫy mà trong lòng vẫn cảm thấy bất an.
Lo sợ Tình không thể thay đổi thói hư tật xấu của mình nên Lan đã giấu Tình, bỏ riêng ra một khoản tiền mừng cưới để tiết kiệm và toàn bộ số nữ trang mẹ Tình cho Lan làm của hồi môn, Lan cũng giữ tất cả. Cô đi làm, và cố gắng tiết kiệm, dành dụm thêm. Lan muốn nếu sau này không may xảy ra trường hợp xấu, con Lan vẫn có được một cuộc sống đủ đầy. Và điều mà Lan lo sợ sớm muộn cũng đến.
Tình vẫn không thể sửa đổi được tính nết của mình. Lan sắp tới tháng sinh rồi mà Tình vẫn mặc sức tán tỉnh những cô gái khác ở bên ngoài. Lan biết nhưng cô cũng chẳng còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận vì con cô cần có bố.
Video đang HOT
Rồi cũng tới ngày Lan trở dạ. Cô hạnh phúc khi thấy con cất tiếng khóc trào đời, nó là nguồn động viên, an ủi, là động lực để cô sống trong suốt những ngày tháng qua. Tình cũng vui mừng ra mặt khi cuối cùng anh cũng có người chống gậy. Nhưng mừng thì mừng, Tình vẫn không mấy quan tâm tới mẹ con Lan. Những tháng ngày ở cữ Lan đều phải tự mình xoay sở vì Tình còn bận đi hẹn hò với nhân tình bên ngoài. Lan cũng không hiểu tại sao cô lại có thể chấp nhận một người chồng tồi tệ tới như vậy. Cô chỉ biết, con cô cần có bố và vì con, cô có thể chấp nhận mọi khổ cực.
Nhưng sự nghiệt ngã không chịu buông tha Lan. Con trai cô sức khỏe sau sinh vô cùng yếu. Lan lo lắng đưa con đi khám. Trời đất xung quanh cô như sụp đổ hoàn toàn trong giây phút bác sĩ thông báo con trai cô bị suy thận bẩm sinh, buộc phải thay một bên thận mới mong giữ được tính mạng. Nhưng trong thời gian tìm được thận thay thế, con trai cô buộc phải nhập việc để điều trị và bác sĩ cảnh báo số tiền viện phí sẽ không hề thấp.
Dù tiền có lớn, có nhiều tới đâu thì Lan cũng quyết tâm bỏ ra để cứu lấy tính mạng cho con trai mình. Những tháng ngày con nằm viện, Lan lo lắng tới mất ăn mất ngủ, trông cô tiều tụy đi trông thấy. Còn Tình, miệng thì nói lo cho con nhưng trong lòng thì vẫn nghĩ tới nhân tình của mình đang chờ đợi. Nhìn con, Lan càng cay đắng, xót xa cho phận mình.
Rồi cũng tới ngày đóng tiền viện phí, Lan yên tâm nghĩ tới khoản tiền riêng mà cô tiết kiệm. Nhưng khi nghe người ta đồn nhân tình của chồng mới mua xe máy xịn, Lan chợt thấy trong lòng bất an vô cùng. Cô vội vã gửi con cho mẹ trông giúp để về nhà lấy tiền viện phí. Khi cánh cửa tủ mở ra, Lan gần như ngất lịm khi toàn bộ số tiền vàng trong đó đã không cánh mà bay. Lan điên loạn lục tung mọi thứ lên mà không thấy tiền đâu cả, Đúng lúc ấy Tình về. Lan không kiềm chế được lao tới túm lấy cổ áo Tình tra hỏi. Và câu trả lời phũ phàng của Tình đã khiến trái tim Lan tan nát:
- Tiền ấy cũng là của tôi. Tôi cũng phải được quyền sử dụng nó chứ. Tôi chưa xử tội cô cả gan dám giấu tiền chung đi là may mắn cho cô lắm rồi. Cô còn dám đòi hỏi tôi hả.
Nước mắt Lan không ngừng rơi khi Tình buông ra những lời nói cay đắng ấy. Giờ đây trong Lan chỉ tồn tại hai chữ uy nhất là ” hối hận” mà thôi. Lan hận chính bản thân mình, sự cam chịu mù quáng đã khiến cô đẩy tính mạng con trai mình vào bước đường cùng. Tình yêu dành cho người đàn ông bội bạc mà Lan gọi là chồng ấy đã chấm hết nhưng trước mắt, tương lai cô và con trai mình lại trải đầy một màu u ám.
Theo blogtamsu
Tôi bỏ vợ vì cô ấy không mặc váy ngắn, không phấn son
Tôi biết đã quá muộn màng khi nói ra những điều này nhưng từ trong thâm tâm tôi rất ân hận.
Hôn nhân thứ hai sai lầm hơn hôn nhân thứ nhất. Vết trượt này là do tôi mù quáng và nông cạn khi phụ bạc người vợ đầu chỉ bởi vì cô ấy sống quá an phận.
Vợ đầu của tôi là người có suy nghĩ và tính cách giống mẹ tôi. Cô ấy chỉ thích ở nhà chăm lo nhà cửa, không thích son phấn và ra ngoài mở rộng các mối quan hệ giao tiếp xã hội. Lần nào tôi về nhà cũng có cơm canh sẵn sàng. Cô ấy còn giúp tôi thay áo quần, cất cặp hộ tôi, lo lắng cho tôi như khi tôi sống với mẹ.
Tính cô ấy cam chịu, cho dù bị tôi mắng oan hay vô cớ lớn tiếng cô ấy cũng không giận. Nhưng sự cam chịu và kiên nhẫn vô điều kiện của cô ấy lại khiến tôi mất kiên nhẫn. Cô ấy quá dễ dàng phục tùng chồng làm tôi không còn thấy sức hút phụ nữ ở cô ấy.
Công việc đưa tôi đến các mối quan hệ với nhiều phụ nữ tự tin và thành đạt. Tôi nhanh chóng bị họ quyến rũ và từ lúc đó tôi bắt đầu chán vợ. Tôi ghét phải trở về nhà với một người vợ nhạt nhòa, mồ hôi nhễ nhại và đầu tóc thì ám mùi thức ăn.
Ảnh minh họa
Khi đó tôi tự hỏi, cô ấy mang lại cho tôi được gì? Những bữa cơm? Cảm giác yên tình? Hay sự phục tùng? Tôi nghĩ mình không cần những thứ đó. Tôi cần một người vợ có thể làm bộ mặt của chồng, tôi không cần thêm một người mẹ hay một người giúp việc.
Tôi đã ước vợ mình lúc đó bằng được một nửa những người phụ nữ tôi quen biết. Tôi đã ước giá như cô ấy cũng mặc váy ngắn, cũng giày cao gót, cũng son phấn, cũng biết ra ngoài làm việc và tham gia vào các hoạt động xã hội thì tốt biết bao.
Sau 2 năm chung sống, tôi quyết định chia tay và sớm cưới một người phụ nữ khác là người vợ hiện tại. Và bây giờ chỉ mới tái hôn được nửa năm, tôi hiểu ra mình là một thằng đàn ông thiển cận, độc ác, sai lầm. Tôi đã không hiểu gì về giá trị phụ nữ và bản chất của hôn nhân.
Đúng là vợ sau khiến tôi rất tự hào mỗi khi ra ngoài cùng nhau. Cô ấy đẹp, năng động và có tài kinh doanh. Ai cũng khen tôi tốt số khi được tái hôn với cô ấy. Nhưng giá trị cuộc hôn nhân của chúng tôi cũng chỉ chấm dứt ở đó.
Khi về nhà, cô ấy không muốn làm vợ, cô ấy vẫn muốn mình là doanh nhân thành đạt không động đến việc gì ngoài chỉ tay 5 ngón sai bảo chồng. Thuê giúp việc trẻ thì cô ấy sợ tôi cặp kè, thuê giúp việc già thì cô ấy sợ người ta không nhanh nhẹn, không hiểu cách dùng thiết bị hiện đại. Vì thế mà tôi bắt đầu chuỗi ngày trở thành một người dọn dẹp.
Ảnh minh họa
Chúng tôi không có những bữa cơm nhà. Khi tôi về thì cô ấy chưa về, khi tôi đi thì cô ấy chưa ngủ dậy vì tối qua xã giao về muộn. Ban ngày cô ấy làm việc, nơi đó không có tôi. Ban đêm cô ấy đi cà phê, bar để hưởng thụ đời sống xa hoa, những nơi đó cũng không có tôi. Là vợ chồng ở chung nhà nhưng tôi chỉ có thể nói chuyện với cô ấy qua điện thoại.
Cô ấy và tôi không khác gì đồng nghiệp ở chung nhà. Với cô ấy, chuẩn bị cho chồng một bữa cơm tươm tất là việc nặng nhọc nhất trên đời.
Vợ tôi thích được ở ngoài hơn ở nhà. Không khí náo nhiệt, áo quần trang sức đắt tiền làm cô ấy vui vẻ. Điều khiến chúng tôi mâu thuẫn với nhau hơn cả là cô ấy chưa muốn sinh con. Tôi thì đã 34 tuổi, không biết phải đợi đến bao giờ mới được làm bố.
Bây giờ, tôi chỉ khao khát một ngôi nhà đúng nghĩa, nơi tôi trở về mỗi ngày với những bữa cơm bình dị và một người vợ đang chờ chồng. Có lẽ là tôi đang già đi vì tự thấy mình không còn phù hợp với những suy nghĩ phù phiếm. Hoặc cũng có thể là tôi đang bắt đầu nhận ra giá trị hôn nhân. Chỉ tiếc tôi đã trưởng thành quá muộn.
Theo Tinngan
Bạn trai bảo tôi 'Anh yếu sinh lý, em cứ tìm người khác' Tôi đâu phải cần đáp ứng. Nếu chỉ quen anh vì 'chuyện đó' thì đâu đợi đến giờ để hỏi anh những điều này. Tôi và anh quen nhau được 2 năm. Thời gian đầu quen nhau anh nồng cháy trong 'chuyện ấy' và cường độ rất nhiều. Những lúc cãi vã, chia tay rồi quay lại anh vẫn rất quan tâm, gần...