Hối hận quá muộn màng
Có một chàng trai trẻ sắp tốt nghiệp đại học. Trong nhiều tháng nay anh ta luôn mơ ước một chiếc xe ô tô thể thao tuyệt đẹp đang để ở phòng trưng bày mẫu hàng. Anh cũng biết rằng cha mình có thừa khả năng mua nó. Bởi thế, anh quyết định nói ra điều mong ước của mình với hi vọng rằng, cha sẽ tặng nó cho anh vào đúng lễ tốt nghiệp.
Ngày mong ước cuối cùng cũng tới. Chàng trai trẻ chờ đợi trong hồi hộp những dấu hiệu cho thấy cha anh đã mua chiếc xe. Vào buổi sáng ngày tốt nghiệp, người cha gọi chàng trai vào phòng và bắt đầu nói ông tự hào như thế nào khi có một người con trai giỏi giang và ngoan ngoãn như anh. Rồi ông trao cho anh một hộp quà được gói rất đẹp.
Chàng trai mở quà trong hồi hộp, kì vọng xen lẫn tò mò, nhưng trái với mong ước của anh, bên trong hộp quà chỉ là quyển kinh thánh bọc da có khắc chữ nổi tên anh.
Giận dữ, chàng trai lớn tiếng với người cha đáng kính: “Với tất cả số tiề.n của cha, cha chỉ có thể cho con một quyển kinh thánh thôi ư?” rồi lao ra khỏi nhà và vứt lại món quà.
Nhiều năm trôi qua, chàng trai trẻ giờ đã trở thành doanh nhân thành đạt. Anh ta có một ngôi nhà đẹp, một gia đình hạnh phúc và chợt nhận ra rằng người cha của mình giờ đã rất già. Có lẽ anh cũng nên đi thăm ông ấy bởi từ ngày bỏ đi đến nay, anh không đến gặp cha lần nào cả.
Video đang HOT
Tiếc rằng trước khi anh có thể thực hiện được ý định của mình, thì có một cuộc điện thoại báo cha anh đã mất và trong di chúc, ông để lại tất cả tài sản của mình cho con trai.
Chàng trai vội vàng trở về nhưng khi bước chân vào nhà, cảm giác về một nỗi buồn và sự hối tiếc bất ngờ xâm chiếm. Anh bắt đầu tìm kiếm những giấy tờ quan trọng của người cha, bất chợt tìm thấy quyển kinh thánh vẫn còn mới, giống hệt như quyển kinh thánh anh đã để lại nhiều năm trước.
Trong nước mắt, anh lần mở từng trang giấy. Bỗng một vật rơi ra từ quyển kinh thánh. Đó là chiếc chìa khoá xe ô tô và bên trong quyển sách còn có một cái thẻ tên nhà phân phối chiếc xe thể thao mà anh từng ao ước. Trên thẻ là ngày tốt nghiệp của anh và các chi phí mua xe đã được trả đầy đủ.
Cảm thấy đau nhói nơi trái tim, giờ thì anh đã hiểu: “Trái tim của một người cha luôn tràn ngập tình yêu thương nhưng tình yêu đó lại không thể nói thành lời “.
Theo Guu
Có hay không lòng chung thủy ở đàn bà?
Cứ nghĩ tới vẻ tiều tuỵ của em vì nhớ tôi, tôi không đành lòng bỏ rơi em. Tôi bỏ tất cả để nhanh chóng đến chỗ hẹn với em. Tôi sẽ cùng em sống cuộc sống mà em mong ước, đó là chỉ cần có tôi.
Ảnh minh họa
Sau hơn 3 tháng yêu nhau, tôi bị gia đình cô ấy ngăn cấm chỉ vì gia đình tôi không môn đăng hộ đối như họ mong muốn. Tôi là chàng trai tỉnh lẻ nghèo nàn và thu nhập cũng chỉ đủ sống chứ không làm giàu được. Trong khi cô ấy sinh ra và lớn lên trong gia đình giàu có, cha cô ấy là doanh nhân nổi tiếng, là chủ của một trung tâm thương mại lớn nhất nhì thành phố.
Cô con gái "rượu" của ông luôn được rất nhiều người để ý, họ là những người theo ông là môn đăng hộ đối. Chưa kể với ông, cuộc hôn nhân của cô con gái "rượu" còn là sự đổi trao cần thiết cho công việc kinh doanh đang có nguy cơ đứng trên bờ vực thẳm ở thời buổi kinh tế rơi vào khủng hoảng như hiện tại.
Vậy mà cuối cùng em gặp tôi rồi yêu tôi bằng thứ tình yêu trong sáng đầu đời. Khi biết được em là tiểu thư con nhà giàu, tôi đã thẳng thắn nói với em đừng gặp nhau nữa. Em khóc rất nhiều, em nói em cần tôi. Em không thể sống thiếu tôi.
Tôi yêu em nhưng luôn cảm thấy áp lực. Em quen sống cuộc sống đầy đủ, mà tôi thì không thể mang lại cho em một cuộc sống sung túc như thế. Đành rằng tình cảm quan trọng, tinh thần quyết định mọi thứ nhưng không thể phủ nhận sự quan trọng của vật chất. Tôi cũng có tự ái, tự trong bản thân. Tôi sẽ khó mà chấp nhận được
Vì vậy mà dù yêu em tôi vẫn kiên quyết ngậm ngùi nói lời chia tay. Em không đồng ý nhưng ngay sau đó, em bị người nhà cấm cửa, không cho ra khỏi nhà một mình. Em đã điện thoại khóc với tôi rất nhiều.
Một ngày, trong lúc tôi đang làm việc, em gọi điện hẹn đến quán cà phê gần nhà, bảo tôi ra ngay với em. Tôi vội vã đi ra. Nhìn em tiều tuỵ, gầy rộc đi mà tôi xó.t x.a. Em không nói gì, chỉ nhìn tôi và khóc. Hơn một tiếng như thế thì bất ngờ người nhà em xuất hiện. Tôi chỉ kịp nhận ra anh tài xế riêng của bố em, sau đó bị đán.h túi bụi vào người.
Em gào lên bảo họ dừng tay nhưng họ không có ý sẽ dừng lại. Em lao tới, tránh những cú đán.h cho tôi và cũng bị đán.h túi bụi. Tôi ôm em để tránh những cú đán.h cho em. Cuối cùng cả hai bị thương khắp người, tôi bị nặng hơn. Sau đó, tôi phải nằm viện hơn 1 tuần. Còn em tiếp tục cấm cửa và không cho dùng điện thoại.
Hơn 3 tháng sau, tôi nhận được cuộc điện thoại từ một số lạ, là giọng của em. Em nói em đang đi du lịch cùng gia đình và mượn máy người khác để gọi. Giọng em rất gấp gáp, em nói nhanh vì sợ người nhà phát hiện. Em bảo em sẽ trốn khỏi gia đình trong chuyến đi này, và muốn sống cùng tôi. Em cho tôi địa điểm của nơi em sẽ đến và bảo tôi cùng đến đó nếu cuộc trốn chạy lần này thành công.
Cứ nghĩ tới vẻ tiều tuỵ của em vì nhớ tôi, tôi không đành lòng bỏ rơi em. Tôi bỏ tất cả để nhanh chóng đến chỗ hẹn với em. Tôi sẽ cùng em sống cuộc sống mà em mong ước, đó là chỉ cần có tôi.
Hai năm sau, tôi trở về nơi tôi đã bỏ đi. Cũng trong tiếng khóc nức nở của em, chỉ khác là lòng tôi không còn cảm giác đau khi nghe tiếng khóc đó nữa. Hình ảnh em không mảnh vải cùng người đàn ông lạ trên chính chiếc giường của tôi với em nằm hàng đêm đã ám ảnh tôi. Nó như một vết khứa sâu vào trái tim tôi, đau đến không thể thốt ra bất cứ lời nào.
Và tôi đã nhẹ lòng ra đi ngay sau đó.
Theo VNE
Phát hoảng vì em chồng có tính... tắt mắt "Em làm vợ anh, chứ không làm dâu đâu nhé". Nghe tôi nói thế, anh chỉ cười. Sau đám cưới, chúng tôi được mua một căn chung cư trong nội thành cách xa nhà chồng hàng chục cây số. Mong ước không phải làm dâu của tôi thế là mãn nguyện Tôi phát hiện ra một số món đồ trang sức không cánh...