Hối hận khi để chồng sắp cưới gặp lại vợ cũ
Gửi chị vợ cũ của anh!
Mặc dầu rất bận nhưng khi bạn gửi link hai bài viết này tôi không thể không lên tiếng được. Qua hai bài viết của chị, mặc dầu chị không nói sai nhưng nhiều điều chị nói không rõ nên mọi người đều cho rằng: Cô bé kia quá độc ác.
Tôi muốn hỏi chị, tôi có cướp chồng chị không? Mọi người ai cũng khuyên chị đấu tranh để bảo vệ hạnh phúc, giành bố cho con, vậy không lẽ tôi không có quyền đó, con tôi không có quyền đó sao? Ai đã là người vực anh ấy sống lại? Chắc chắn chị biết được ngày chị bỏ đi mất tích một tuần đó anh khổ sở như thế nào, sức khỏe sa sút ra sao chứ? Khi đó tôi thương quá đến động viên anh thường xuyên để anh đừng nghĩ dại đấy.
Ảnh minh họa
Chị quyết tâm ly thân khoảng gần hai năm rồi mà chúng tôi đã đến với nhau đâu. Mãi đến khi chị đem tính mạng mình ra để ép anh rời xa chị thì anh mới chịu ly hôn. Tất cả những ngày anh đau khổ nhất, hàng đêm lang thang trước con đường nơi chị ở, say mèm không về được, không màng gì đến sức khỏe để mong chị nghĩ lại mà chị đâu có lung lay. Tôi không hiểu sao anh luôn nói chị đã hy sinh vì anh quá nhiều. Vậy cớ sao chị còn giữ anh mãi tận 10 năm mới buông tay?
Anh phải vì chị mà mâu thuẫn với mẹ cha, công việc bỏ bê; bố mẹ chồng chị vì mong có cháu mà phải xua đuổi mãi nhưng chị đâu chịu đi. Chỉ đến lúc chị nằm viện, ông bà đến ở hẳn rồi cho người dọn hết đồ đạc chị đi thì chị mới bỏ đi đó. Với lại nếu chị là người hy sinh cho chồng thì tại sao ly hôn xong rồi chị không chuyển công tác luôn? Dù không chung bộ phận nhưng cùng công ty thì tránh sao được?
Chuyện xảy ra thế này tôi không trách anh vì khi đến với tôi anh cũng nói rõ: “Em rất rõ hoàn cảnh của anh. Chị ấy chịu khổ vì anh quá nhiều nên sau này bất cứ lúc nào chị cần anh sẽ đến thì em có chịu được không”. Mặc dầu chị đã dứt khoát chia tay, không báo cho anh nhưng anh biết được chị đau thì sao mà không đến chăm sóc được. Vì tự ái nên tôi đã không đến chăm chị cùng anh hôm đó để giờ xảy ra sự cố này, tôi thấy hối hận.
Tôi không hiểu chị hy sinh cho chồng đến đâu mà sự việc quá rõ ràng như thế rồi chị còn phải hỏi nhỉ? Ở đây có ai biết rõ tình cảnh của chị đâu mà khuyên nhủ đúng được. Giờ chị trở lại thì có ai chào đón chị không? Chị có còn con đường quay về nữa không? Chính chồng chị cách đây bốn tháng tâm sự là: “Xin lỗi em! Bố mẹ anh bây giờ muốn có cháu” nhưng tôi đâu có đồng ý. Mãi đến khi anh ấy đến chăm sóc chị nên mẹ anh sợ anh không dứt ra được phải đến cầu xin tôi sớm có con với anh đấy chứ.
Từ hôm biết tin tôi có thai đến giờ ngày nào bà chẳng mang thức ăn ngon đến để nấu cho tôi ăn. Tờ giấy khám thai là chính bà dắt tôi đi khám, có dấu của bệnh viện lớn hẳn hoi mà chị còn nghi ngờ gì nữa nhỉ. Đến việc sau khi bàn bạc cưới bố tôi nói với anh: “Ít lâu nữa con sẽ làm phó giám đốc cho xứng đáng năng lực của con”. Tôi nói thế để chị yên tâm và cân nhắc thiệt hơn mà chị còn kể ra để mọi người hiểu nhầm anh ấy. Thực ra với năng lực của anh, nếu không vì bận lo cho chị, bỏ bê việc thì anh đã lên lâu rồi chứ đâu cần gì núp bóng bố tôi. Tất cả mọi người trong họ đều biết chúng tôi có bé và sắp cưới, chỉ không ai biết là chị cũng có bầu.
Video đang HOT
Mặc dầu tôi chỉ nghe bạn nói, chưa có gì đảm bảo đúng nhưng muốn tốt cho chị, cho chồng và gia đình chồng, tôi buộc đến đề nghị chị thế thôi. Nếu chị cam kết với tôi không bao giờ xuất hiện trước mặt anh ấy nữa thì tôi sẽ chu cấp gấp ba lần đó, đủ cho con chị, chị cuộc sống thoải mái ở nước ngoài. Và chị cứ yên tâm đây là tiền tôi tự làm ra, không phải của bố tôi cũng như của anh ấy. Quyết định ra sao thì tùy chị thôi. Tôi đã rất yên tâm về tình cảm của bố mẹ chồng tương lai, tình cảm của anh ấy rồi. Nếu chị suy nghĩ kỹ rồi thì chị biết tìm tôi ở đâu rồi đấy. Tôi giờ rất bận, không có thời gian nói chuyện thêm với chị nữa đâu. Chúc chị mạnh khỏe!
Theo Iblog
Thất kinh với mưu cao kế hiểm của vợ cũ khi sử dụng con gái của tôi làm quân cờ
Nghe những lời nói phát ra từ nhà vệ sinh của con gái, tôi lặng người. Tôi đã phạm phải một điều quá sai lầm.
Trước khi lấy Hương, tôi từng có một gia đình nhỏ và một cô con gái. Khi con gái được hơn 5 tuổi thì chúng tôi ly hôn vì vợ cũ tôi quá hỗn và còn đánh mẹ tôi. Cô ấy giành nuôi con, còn tôi cũng suy sụp một thời gian.
Đến khi gặp Hương, tôi mới bắt đầu lấy lại thăng bằng trong cuộc sống. Hương nhỏ hơn tôi 10 tuổi, là kế toán trong xí nghiệp tôi làm. Em dịu dàng, lễ phép, lại chu đáo khiến ai cũng thích.
Tôi tán tỉnh được em đã trở thành đề tài bàn tán trong xí nghiệp suốt một thời gian dài bởi chúng tôi quá khác biệt nhau. Ngày cưới, tôi chỉ mời vài người bạn thân đến chung vui, số bàn tiệc chỉ đến 5 bàn. Biết vợ buồn, nhưng tôi cưới lần hai nên không muốn mời nhiều.
Cưới về, chúng tôi ở nhà tôi đã xây cùng vợ cũ trước đó. Hương chăm chỉ, dọn dẹp nhà sạch sẽ, lại ăn ở biết điều nên rất được lòng cha mẹ tôi. Hiện nay, chúng tôi cũng có một cậu con trai 4 tuổi.
Mỗi tháng, tôi và vợ đều đi thăm con riêng của tôi. Con bé tuy không thương Hương nhưng cũng không tỏ ra ghét bỏ. Mỗi lần đi Hương đều chu đáo mua nhiều quần áo, bánh kẹo, sữa cho con bé ăn. Chính tôi cũng cảm nhận được sự thật tâm của em nên rất cảm kích.
Chuyện sẽ chẳng có gì để bàn nếu con gái riêng tôi không đòi chuyển về nhà tôi sống. Ban đầu, con bé lấy điện thoại mẹ nó gọi cho tôi và nói muốn về chơi hè 3 tháng.
Mỗi tháng, tôi và vợ đều đi thăm con riêng của tôi. (Ảnh minh họa)
Sợ Hương buồn, tôi chần chừ không nói. Ai dè 2 ngày sau, chính vợ cũ tôi gọi điện cho Hương, mắng em ích kỉ khi không đồng ý cho con riêng của chồng về chơi. Cô ấy còn nói thẳng đó là nhà của tôi và cô ấy cùng xây dựng chứ không có công của Hương.
Hương sốc nặng và khóc nhiều. Cũng ngay hôm đó, vợ chồng tôi vào nhà vợ cũ đón con gái về chơi. Nhưng từ đây, mâu thuẫn giữa vợ chồng tôi xoay quanh con bé cứ ngày càng nhiều.
Mấy ngày đầu, Hương còn chiều con tôi. Em mua thức ăn ngon về nấu cho con ăn. Mua quần áo đẹp cho con mặc, mua cả một máy tính bảng cho con bé chơi để đỡ buồn.
Nhưng càng về sau, Hương càng lơ là con tôi hơn. Tôi đi làm về, thấy Hương đang cho con trai ăn cơm với thịt bò, còn con gái riêng của tôi chỉ ăn cơm với xì dầu. Tôi hỏi thì Hương nói em đã gắp thịt cho nhưng con gái tôi không ăn.
Vậy mà, đêm đó, con bé vào phòng, thủ thỉ bảo Hương không cho nó ăn, nói đó là thịt của em Tin (con trai tôi). Tôi tức, nhưng bấm bụng đợi xem vợ có thương con mình thật không, hay chỉ giả vờ.
Thế là thay vì đi nhậu mỗi buổi chiều như thông thường, tôi hay về nhà sớm để quan sát. Nhưng mọi thứ vẫn bình yên, dù tôi có đứng lén ngoài cửa nhìn vào vẫn thấy vợ tôi làm việc nhà, nấu nướng, còn con bé thì đang chơi với em.
Nhưng đêm nào con bé cũng khóc lóc nói bị mẹ kế đánh, bị đuổi đi. Mẹ kế còn chửi cả mẹ ruột nó... Rồi vợ cũ cũng gọi điện sang trách móc tôi không biết dạy vợ, để vợ đánh con. Ban đầu tôi không tin, nhưng nghe nhiều thì tôi cũng bị lung lay.
Cho đến một hôm, khi tôi đang nhậu cùng bạn thì con gái tôi gọi điện tới. Nó khóc inh ỏi trong điện thoại rồi nói mẹ kế dùng dao cắt tay nó chảy máu. Sợ quá nên nó trốn trong phòng vệ sinh, nó gọi tôi về cứu nó.
Tôi phóng như bay về nhà. Chạy hộc tốc vào nhà bếp, tôi thấy có vết máu thật. Vợ tôi thì đang năn nỉ con bé ra để băng bó. Phát điên trước sự độc ác của vợ, tôi tát em một cái rồi đẩy cửa vào. Tay con bé bê bết máu, nó cứ ôm lấy tôi mà khóc và run rẩy.
Hôm đó, vợ chồng tôi cãi nhau to. Vợ tôi nói con bé đòi cắt hành, không may bị đứt tay. Nó còn nhỏ, sao có thể nói dối được? Trong lúc to tiếng, tôi bực tức lấy hết quần áo của vợ vứt ra đường.
Tôi hối hận quá. Giờ tôi nên làm gì để chuộc lại lỗi lầm với em đây mọi người? (Ảnh minh họa)
"Anh đuổi tôi đi khi chưa xác minh được sự thật. Lấy anh là sai lầm lớn nhất của tôi. Tôi đi rồi, anh cũng đừng có mà hối hận". Hương nhìn tôi lạnh lùng rồi dắt con trai đi.
Mọi chuyện xảy ra nhanh như bão khiến tôi không thích nghi ngay được. Vợ đi rồi, tôi nằm vật trên giường gần cả tiếng mới nhớ ra mình còn chưa nấu ăn cho con gái.
Vào nhà bếp, tôi nghe tiếng thì thầm phát ra từ nhà vệ sinh. Lại gần, tôi chết sững khi nghe những gì con gái tôi nói: "Con đuổi bà ta đi được rồi. Con lỡ cắt vào tay nên nói dối bố rằng bị bà ta cắt phải. Thằng bé kia cũng đi luôn rồi. Khi nào mẹ dọn qua ở với con và bố?"
Tôi đẩy cửa vào. Con bé nhìn tôi đầy sợ hãi, nó vứt luôn điện thoại xuống nền nhà. Tôi tra khảo, nó khóc bảo mẹ nó bày nó nói xấu cô Hương, tìm cách đuổi cô Hương đi. Mẹ nó sẽ về ở chung với tôi và nó.
Nghe xong, đầu óc tôi quay cuồng. Tôi gọi điện hàng chục cuộc nhưng Hương đều tắt máy. Tôi chạy về nhà mẹ vợ, nhưng Hương nhất quyết không về. Em còn đưa giấy ly hôn và bảo tôi kí để giải thoát cho em.
Tôi hối hận quá. Giờ tôi nên làm gì để chuộc lại lỗi lầm với em đây mọi người?
Theo Afamily
Vợ cũ tái xuất, khiến tôi thấy tiếc nuối và hối hận khi ngày đó đã ký đơn ly hôn Ngồi trong quán cà phê, vợ cũ của tôi có vẻ rất bình thản không hề nhiếc móc hay ai oán tôi. Cô ấy xinh đẹp và quý phái vô cùng, khiến tôi ân hận và tiếc rẻ. Cách đây 8 năm bố mẹ giục tôi lấy vợ, phần vì chán nản công việc phần vì bị người cũ phản bội nên tôi...