Hỡi các nàng dâu, hãy bớt tai quái đi!
Đừng vội vàng kết tội tất cả những bà mẹ chồng trên thế gian này, oan cho chúng tôi lắm!
Nghe các bạn than thân trách phận, kể xấu mẹ chồng mà tôi cũng cảm thấy xót lòng nhưng hãy thử hỏi chính bản thân mình và tham khảo ý kiến của những người xung quanh xem tại sao sự tình lại như thế.
Tôi được “lên chức” mẹ chồng đã một năm nay. Phải công nhận rằng tôi là người phụ nữ khá khó tính, luôn yêu cầu sự hoàn hảo và đặc biệt coi trọng việc nữ công gia chánh, thu vén nhà cửa vì thế mà không thể là người mẹ chồng dễ tính được. Ấy vậy mà quan hệ mẹ chồng-nàng dâu trong gia đình lúc nào cũng êm như ru.
Không ít lần con dâu tôi bị bà mẹ chồng khó tính này làm khó, phàn nàn nhưng có vẻ tôi càng khắt khe, kĩ tính bao nhiêu thì con dâu tôi lại càng biết việc, ngoan ra bấy nhiêu. Mấy bà bạn thân nhìn vào đôi khi cũng thấy ái ngại, bảo tôi bớt quái đi cho con dâu đỡ khổ làm mình cũng phải lăn tăn nghĩ ngợi. Nhưng suy cho cùng tôi làm thế cũng chỉ mong tốt cho con cái sau này mà thôi.
Mà cũng phải công nhận phúc nhà tôi lớn mới có được nàng dâu biết điều như vậy. Một năm trời nay, tôi có cảm giác như mình được nghỉ xả hơi vì không phải một mình lo lắng công việc nhà cửa. Bao nhiêu lần tôi quát mắng xa xả vào mặt con dâu mà nó chỉ một điều dạ, hai điều vâng rồi xin lỗi tôi rối rít. Con dâu tôi rất tinh ý không bao giờ cố gắng thanh minh cho lỗi lầm của mình mỗi khi thấy mẹ chồng đang bực tức, lựa những lúc không khí gia đình vui vẻ mới lựa lời thủ thỉ.
Video đang HOT
Con dâu tôi rất tinh ý không bao giờ cố gắng thanh minh cho lỗi lầm của mình (Ảnh minh họa)
Đấy con dâu tôi ngoan ngoãn biết điều là thế nên từ trong nhà ra ngoài ngõ đâu đâu cũng chỉ có những điều tiếng tốt đẹp chứ đâu như một số cô, cứ mở mồm ra là than thân trách phận, nói xấu mẹ chồng, nói xấu gia đình nhà chồng. Cứ như lời các cô nói thì có vẻ mối quan hệ mẹ chồng-nàng dâu đâu đâu cũng thật khủng khiếp, miệng lưỡi một số cô còn rất gay gắt, thái độ hùng hổ, hung hãn, xem chừng như sắp xông vào hỗn chiến với mẹ chồng đến nơi rồi.
Nhiều cô gái tỉnh lẻ làm dâu thành phố không được lòng nhà chồng lý do không phải do cái gốc gác quê hay phố ấy mà do các cô vụng về. Khi mọi người góp ý thì không chịu lắng nghe nên mới đâm ra ác cảm. Các cô không chịu nhìn vào lỗi lầm của mình lại cứ lấy cái gốc gác của mình ra để bao biện cho bản thân.
Xin nói thêm, con dâu của tôi cũng là dân tỉnh lẻ, hồi mới về nhà vì chưa hiểu nề nếp sống của những gia đình thành phố nên có nhiều cái vô ý, vô tứ. Bị tôi nhắc nhở thậm chí có khi là quát mắng nhưng nó chỉ coi đó là bài học cho bản thân, sau này rút kinh nghiệm dần dần nên càng ngày càng trở nên chu đáo. Nhìn con dâu trưởng thành từng ngày tôi trong bụng vui lắm nhưng cũng không thể hiện điều đó ra ngoài vì ở đời này con người ta còn phải cố gắng nhiều hơn nữa.
Nhiều cô lên facebook rồi các diễn đàn công khai nói xấu chúng tôi, đừng tưởng mẹ chồng các không biết. Người già bây giờ cũng tân tiến lắm, cẩn thận vào một ngày đẹp trời nào đó chính mẹ chồng các cô lại là người “còm – men” hiến kế trị lại “mụ già gớm ghiếc” nhân vật chính trong những lời than vãn, chửi bới của các cô đấy. Hơn nữa, cái kiểu kể khổ rồi kết tội người khác như thế chỉ khiến bạn bè các cô cảm thấy chán nản mà thôi, nhiều người còn hoài nghi tự hỏi bạn mình ăn ở thế nào mà khổ sở thế.
Thay vì oán than hãy học con dâu tôi trị lại mẹ chồng bằng cách lo lắng chu toàn công việc nhà, ngoan ngoan nghe lời. “Lửa thử vàng, gian nan thử sức” nhiều khi các bà mẹ chồng cũng muốn thử thách xem con dâu mình đến đâu mà thôi. Đừng vội vàng kết tội tất cả những bà mẹ chồng trên thế gian này, oan cho chúng tôi lắm!
Theo VNE
Tôi tự nguyện cặp bồ với anh
Tôi đã chia tay khi biết anh có vợ con. Nhưng rồi, chẳng hiểu sao tôi vẫn quay lại với anh một cách tự nhiên, không gượng ép. Tôi hiện giờ thật sự hoang mang và không biết phải làm sao hết. Tôi rất mong sau khi đọc những lời này, các bạn hãy cho tôi một lời khuyên bởi là người trong cuộc nên tôi không thể biết thế nào là đúng, là sai.
Tôi và anh tình cờ quen nhau trong một lần online. Sau vài lần nói chuyện, tôi cho anh số điện thoại và chúng tôi đã có những ngày tháng nói chuyện với nhau rất vui vẻ. Anh là bộ đội, hơn tôi 3 tuổi, người nhỏ nhắn và khá duyên. Ngoài nói chuyện, chúng tôi cũng đã gặp mặt và đi chơi. Chúng tôi đều nhận thấy rất hợp nhau trong cách sống cũng như suy nghĩ.
Một ngày, anh bảo yêu tôi và nói rằng không thể sống thiếu tôi được. Tôi cũng có cảm giác như vậy nên đã đồng ý. Chúng tôi quen nhau được nửa năm, mặc dù nhà anh gần chỗ làm của tôi, chỉ cách khoảng 20 cây số, song chưa lần nào anh nói tôi về nhà chơi. Đồng nghiệp của tôi ai cũng hỏi tại sao chúng tôi chưa tính tới chuyện hôn nhân bởi tôi hiện nay cũng 24 tuổi. Là một người hay suy nghĩ nên tôi có cảm giác rất khó tả.
Rồi anh thông báo anh sẽ đi học tiếp hai năm, anh nói tôi hãy chờ anh. Với tôi, khoảng thời gian đó không phải là dài và tôi sẵn sàng chờ đợi anh nếu không có một ngày, tôi đem chiếc laptop của anh về và biết được sự thật. Tôi tình cờ vào mục đơn nghỉ phép của anh, thấy anh xin nghỉ phép với lý do con bị bệnh. Thật sự khi đọc tôi rất hoang mang. Tôi gọi điện hỏi thì anh nói đó chỉ là lý do anh nói ra để được nghỉ nhưng tôi đâu phải là con nhỏ ngu ngốc, dễ tin vào điều đó. Tôi gặng hỏi thì anh cho tôi biết anh đã có vợ và hai đứa con. Lúc đó với tôi trời đất như sập xuống, tôi khóc rất nhiều và đau khổ.
Anh gặp tôi và giải thích rằng đó là do trước kia anh đi học ở Đà Nẵng, trong lần đi nhậu say, hai người đã không làm chủ được bản thân. Sau lần đó, chị đã có thai nhưng do không có tình cảm nên anh không cưới mà vẫn chịu trách nhiệm. Đến khi bé được 3 tuổi, gia đình bên nhà gái đòi kiện và bắt anh phải cưới. Vì nghề nghiệp và danh dự, anh buộc phải làm theo.
Vốn là con nhà giàu, tuy hơn tuổi anh nhưng chị vẫn rất trẻ con. Ngoài chăm sóc con cái ra thì chị không hề đụng tới việc nhà, rất nhiều lần về nhà hay tự ý bỏ đi mà không cho gia đình anh biết. Mặc dù chán nản song anh vẫn cố gắng chịu đựng. Khi biết chị mang thai lần thứ hai, gia đình chị bắt phá nhưng anh không chịu vì anh nghĩ nếu sinh thêm con, trách nhiệm sẽ nhiều hơn và anh mong chị thay đổi để các con khỏi khổ.
Ngay sau khi anh đi học, chị đã lại một lần nữa bỏ về nhà mẹ mà không nói cho gia đình anh biết (Những chuyện này tôi cũng đã kiểm chứng lại và biết đều là sự thật). Anh chán nản và tâm sự với tôi rất nhiều. Anh buồn và thật sự tôi cũng cảm thấy buồn. Và rồi không biết từ lúc nào, chúng tôi quay lại với nhau. Tuy chưa ly dị nhưng anh cũng đã đưa tôi về nhà chơi trên danh nghĩa bạn bè. Thật sự bây giờ, khi quay lại nhưng trong lòng tôi vẫn suy nghĩ nhiều lắm. Tôi luôn cảm thấy có lỗi và suy nghĩ rất nhiều. Tôi không biết phải làm sao nữa? Mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên xem tôi phải thế nào cho đúng.
Theo Ngoisao
Bức bí trong cuộc hôn nhân 'bắt vạ' Khi tôi chia tay, đêm nào cô ấy cũng đến nhà và tìm cách làm 'chuyện ấy' với tôi. Sau đó, cô ấy còn đem chuyện kể với sếp tôi để ép tôi phải cưới. Tôi có người yêu từ năm thứ hai của đại học. Là người đa cảm nên ngay từ khi gặp vợ tôi bây giờ, tôi đã không cầm...