Học lỏm ‘phở’ bí kíp quyến rũ chồng
Vì sao các đấng mày râu nhìn vợ mình thì không có cảm xúc, mà nhìn cô gái khác thì chỉ muốn “nuốt sống ăn tươi”?
Tại sao các ông chồng thèm “phở” chán “cơm”? Rõ ràng, dù không phải là món thường xuyên, nhưng “phở” luôn hấp dẫn phái mạnh. Vậy, ngại gì mà không học vài chiêu của “phở” để hâm nóng tình cảm vợ chồng.
Đừng quá cứng nhắc khi cho rằng “cần gì phải bắt chước theo lũ hồ ly tinh quyến rũ đàn ông”, hay “việc nhà bù đầu, thời gian đâu để liếc mắt đưa tình như mấy em nhân tình trẻ trung”… Chính những suy nghĩ đó đã khiến tình cảm vợ chồng trở nên nhạt dần, đi vào lối mòn và vô hình chung, tạo điều kiện cho những cô bồ nhí xen vào cuộc sống gia đình.
Chẳng ai bắt bạn vừa vẹn toàn việc công ty, tròn bổn phận gia đình vừa lúc nào cũng lung linh quyến rũ như những cô nhân tình. Nhưng thỉnh thoảng, học lỏm và tung ra vài chiêu mà các cô bồ nhí vẫn thường xài, đảm bảo bạn sẽ thấy cuộc sống thi vị hơn và tình cảm vợ chồng cũng nồng đượm hơn.
Một chút lẳng lơ
Lẳng lơ vốn là “nghề” của những cô nàng nhân tình. Vì phải đủ lẳng lơ mới mới quyến rũ được chồng người.
Một chút lẳng lơ, gợi tình… khi chỉ có hai người là điều mà mọi người chồng đều muốn ở vợ mình. Một đêm nào đó, hãy gạt qua một bên những bộ quần áo ngủ kín như bưng, thay vào đó là một chiếc váy với lụa và ren, một chút nước hoa nồng nàn, và chủ động “câu dẫn” chồng. Bạn sẽ thấy hiệu quả ngay sau đó tức thì!
Một chút gợi tình khi có 2 người là điều mọi ông chồng đều muốn từ vợ.
Người đàn ông có thể lo sốt vó với sự hờn dỗi của nhân tình, nhưng lại vô cùng lạnh nhạt trước sự hờn dỗi của vợ. Vậy, hai sự hờn dỗi này có gì khác nhau để chàng có những phản ứng hoàn toàn trái ngược?
Sự hờn dỗi của người vợ, vốn bù đầu vì chuyện cơm nước, con cái… có thể biến thành những trận nước mắt “tràng giang đại hải”, hai mắt sưng húp, những cuộc “chiến tranh lạnh” dài đến cả tuần, thậm chí, những lần cãi vã không ai nhường ai và cuối cùng, rất có thể dẫn đến lời nói làm tổn thương nhau.
Video đang HOT
Còn những cô nhân tình hờn dỗi là ấm ức, rưng rức một chút thôi, đủ để nước mắt thấm ướt đôi bờ mi, thêm vài phần ngúng nguẩy, chứ không có chuyện cãi vã nặng nề… Chính những điều này khiến chàng cảm thật tội nghiệp, muốn ấp ôm, vỗ về.
Do đó, nếu có những chuyện khiến bạn quyết định phải… dỗi hờn, hãy biến nó thành một điều gì đó tinh nghịch, đáng yêu… để chàng an ủi bạn và cải thiện tình hình thay vì đẩy mọi chuyện đi đến mức tồi tệ hơn.
Không những vậy, thi thoảng, hờn dỗi theo cách của các cô nhân tình một lần mà không cần 1 lý do quá nghiêm trọng cũng sẽ khiến mối quan hệ giữa hai người “đượm” hơn, không bị theo lối mòn nhàm chán.
Bí mật tặng quà
Vợ chồng với nhau, đến tặng quà cũng phải bí mật? Khác gì lén lút như kẻ thứ 3?
Cần, thậm chí rất cần là đằng khác. Bởi tính tò mò, hiếu kỳ của đàn ông cũng lớn không kém gì các chị em, và để chàng tự khám phá ra món quà đó do bạn tặng cũng là một cách lãng mạn rất riêng.
Món quà đơn giản nhưng ý nghĩa có thể là: chiếc bút khắc tên chàng “giấu” trong chiếc cặp làm việc, một túi thơm hương dịu nhẹ gài đâu đó trên xe, chuyển phát nhanh không đề tên người gửi một chiếc bánh ngọt vào giờ trà chiều (và sau đó nhớ vô tình để rơi hóa đơn này ở gần chỗ chàng)… Tất cả những điều này không mất nhiều thời gian, tiền bạc, nhưng lại đem đến những hiệu quả bất ngờ với tình cảm của hai người.
Tặng quà cho chồng là việc làm cần, rất cần đấy!
Hẹn hò như ngày mới yêu
Một bữa cơm tối chỉ có hai người vốn là thứ xa xỉ với những gia đình đã có con nhỏ. Và vì nhiều người vợ cho rằng, kế hoạch lớn này thật nhọc công, thôi thì… cứ tạm để đó chờ con lớn đã. Vậy là, rất có thể, có 1 cô gái xinh đẹp nào đó sẵn sàng mượn cớ rủ chàng của bạn đi xem phim, uống nước… Và chỉ một lần đó có thể là cả một sự bắt đầu cho một mối quan hệ.
Do đó, chỉ cần 1 lần/ tháng thôi, hãy gửi con cho ông bà và hẹn hò chàng cho một buổi tối lãng mạn. Bạn chủ động mua vé xem phim? Chẳng sao cả, thậm chí, chàng sẽ cảm thấy thích thú hơn. Vậy nên, hẹn hò cùng chàng, tạo bất ngờ qua những điều giản dị nhất sẽ là cách đơn giản để “hâm nóng” tình cảm.
Viết lời nhắn gửi
Thời buổi công nghệ, con người đã trở nên quá quen thuộc với tin nhắn, thư điện tử, mà vô tình quên mất những lời nhắn viết tay dễ thương. Với nhiều người vợ, lưu lại vài chữ cho chồng cũng mất thời gian, và chỉ có các cô nhân tình õng ẹo mới rảnh rỗi để làm việc đó.
Hãy thử tưởng tượng, chồng bạn làm việc về khuya. Chẳng cần nói, có lẽ chàng cũng biết cơm đã phần trong lồng bàn, bát chè sen đã chờ sẵn trong tủ lạnh. Nhưng bạn đã từng viết một lời nhắn trên một tờ giấy xinh xinh theo kiểu: “Ông xã, cơm em để trong bàn nhé. Anh chỉ việc ăn thôi”, hay “Chè anh thích ở trong tủ lạnh, nhớ thêm vào một chút đá. Em ngủ trước nhé…”. Đảm bảo, những câu nói trên sẽ khiến trái tim chồng loạn nhịp vì cảm động. Và nó có sức mạnh lớn hơn nghìn lần việc bạn thức cả đêm chờ chồng về đấy!
Có đôi khi, buông lơi một chút qua những dòng nhắn gửi bằng tay, sẽ đem lại những hiệu quả thần kỳ!
Theo Phunutoday
'Thần chú' trói buộc tài tình của vợ tôi
Chỉ với hai hành động vô cùng nhỏ nhưng được lặp đi lặp lại thành thói quen đã trở thành bí quyết giữ gìn hạnh phúc gia đình suốt 10 năm qua của vợ chồng tôi. Và tôi tin rằng, chúng tôi sẽ còn nhiều lần 10 năm như vậy nữa.
Dù là mùa đông, vợ được nghỉ làm nhưng cô ấy vẫn cố gắng bò khỏi chăn, thắt cà vạt và mở cổng cho tôi. (Ảnh minh họa)
Đến ngày hôm nay, sau gần 10 năm chung sống, tôi có thể nói rằng cuộc hôn nhân của chúng tôi vô cùng hạnh phúc và tốt đẹp. Tôi có một người vợ hiểu và biết thông cảm cho chồng. Tôi có hai đứa con trai ngoan ngoãn, học giỏi. Hôm nay, tôi vừa đón sinh nhật lần thứ 35 của mình trong niềm vui sướng tột độ. Vì vậy, tôi muốn chia sẻ tâm sự của mình tới mọi người.
Tôi và vợ tôi cưới nhau sớm, lúc đó cô ấy vừa tốt nghiệp đại học còn tôi thì đã đi làm được 3 năm. Vì yêu nhau và muốn về sống chung để tiện chăm sóc nhau nên chúng tôi đòi gia đình cưới cho. Lúc ấy chưa có gì để đảm bảo cuộc sống nhưng tôi luôn tự nhủ sẽ không bao giờ phụ bạc và phản bội vợ. Còn cô ấy cũng đầy quyết tâm đến với tôi.
Chúng tôi thuê một căn nhà nhỏ, không khác gì phòng trọ sinh viên, vì còn để giành tiền mua nhà. Trải qua 4 năm lận đận vất vả, cuối cùng chúng tôi cũng mua được một căn nhà, tuy rằng sau đó vẫn nợ rất nhiều. Rồi chúng tôi có con, hai bé trai sinh đôi. Cuộc sống dần ồn định và tốt đẹp hơn. Nhưng bí quyết khiến vợ chồng chúng tôi luôn vui vẻ và kìm nén lại mọi tức giận đó là hành động thắt cà vạt và câu "Anh đi làm nhé!" của vợ.
Tôi làm cho một công ty của Nhật, còn vợ tôi làm ở một trung tâm ngoại ngữ. Ca trực của cô ấy muộn hơn tôi một tiếng nên hôm nào, người ra cửa trước cũng là tôi.
Lúc mới cưới, vì yêu nhau và tràn đầy tình cảm mặn nồng của lứa tuổi thanh niên, và cũng vì cả hai đều là người yêu đầu tiên của nhau, nên vợ tôi sáng nào cũng giúp tôi thắt cà vạt. Mỗi lần thắt, cô ấy còn cố ý kéo cho thật chặt và bảo tôi: "Anh mà có làm gì có lỗi thì em siết cho anh khỏi thở".
Về sau, đó như một thói quen vậy. Dù là mùa đông, vợ được nghỉ làm nhưng cô ấy vẫn cố gắng bò khỏi chăn, thắtcà vạtvà mở cổng cho tôi. Tới tận khi vợ đẻ, cô ấy vẫn làm việc đó không sót ngày nào. Chiếc cà vạt như một lời thần chú, trói buộc tôi với vợ, khiến tôi chưa bao giờ đi quá giới hạn trong bất kỳ mối quan hệ xã hội nào.
Khi đã thành đạt rồi, tôi nhận được rất nhiều ám hiệu, lời mời từ các cô gái trẻ, đẹp, nhưng mỗi khi nới cà vạt để thử một lần vui say quên mọi thứ, tôi lại nhớ tới bàn tay vợ miết nhẹ trên cổ áo. Nhớ tới câu đe dọa nhưng đầy ngọt ngào cô ấy vẫn thường nói. Vì thế tôi lại cố trở về nhà với vợ. Mỗi lần nằm cạnh cô ấy, tôi lại cảm thấy thật may mắn vì mình đã không làm điều gì có lỗi với vợ.
10 năm qua, không phải là chúng tôi chưa từng có mâu thuẫn. Có rất nhiều cuộc cãi vã nhỏ, nhưng dù giận dỗi đến đâu, cô ấy vẫn dậy thắt cà vạt và mở cổng cho tôi. Giận quá thì mặt cô ấy sưng sỉa, không thèm nhìn mặt tôi mà chỉ nhìn mỗi cái cổ. Còn tôi cũng quay đi, không nhìn vợ. Sau đó cô ấy vẫn ra mở cổng cho tôi, nhưng không chào nữa mà đi thẳng vào nhà. Không hiểu sao, cứ mỗi lần như thế tôi đều không thể tập trung làm việc được. Trong lòng quanh quẩn cảm giác khó chịu. Vì thế mà khi trở về, tôi mua tặng cô ấy món quà, coi như là lời xin lỗi làm lành.
Tôi biết chặng đường phía trước còn dài, nhưng tôi tin vợ chồng tôi sẽ có tiếp tục 20 năm, 30 năm... tiếp tục như vậy nữa. (Ảnh minh họa)
Cũng có lần cãi nhau rất kịch liệt. Vợ tôi còn bỏ hẳn về nhà ngoại. Cô ấy đi buổi chiều hôm trước, sáng hôm sau thể nào tôi cũng gọi điện hỏi cà vạt ở đâu? Thắt như thế nào? Cái nào là chìa khóa cổng. Ban đầu, vợ tôi sẽ trả lời lạnh lùng rằng, cà vạt trong ngăn kéo, anh thắt thế nào thì thắt, chìa khóa cổng là cái to nhất.
Đến khi thấy tôi nói cuống lên là không biết thắt cà vạt, mở cổng mãi không được, là vợ tôi sẽ lập tức hộc tốc từ nhà mẹ đẻ trở về. Tôi biết, vợ tôi vẫn rất thương và quan tâm tới tôi.
Vì vậy, đối với tôi, khi nói về hạnh phúc gia đình, tôi sẽ nghĩ ngay tới những chiếc cà vạt vợ mua và những lần cô ấy mở cổng chào tôi đi làm.
Tôi biết chặng đường phía trước còn dài, nhưng tôi tin vợ chồng tôi sẽ có tiếp tục 20 năm, 30 năm... tiếp tục như vậy nữa.
Nếu mọi người có bí quyết giữ gìn hạnh phúc gia đình nào, hãy cùng nhau chia sẻ nhé! Cảm ơn đã đọc tâm sự và chia vui với tôi.
Theo Afamily
Các mẹ hãy theo em, dạy chồng từ thuở bơ vơ mới về! Chồng em ở nhà rất được cưng chiều, việc nhà hầu như không bao giờ phải làm. Cưới em về xong em quán triệt luôn, em nấu cơm bữa nào thì chồng rửa bát bữa ấy. Em theo chồng nhưng không bỏ cuộc chơi đến nay đã gần 4 năm. Hạnh phúc có, đắng cay có nhưng em tự hào vì cuộc hôn...