Học chiêu ‘dạy vợ’ của bạn thân, tôi nhận kết quả bất ngờ
Sau hôm gặp nhau, bạn tôi cũng có thủ thỉ với tôi rằng, muốn vợ chồng hạnh phúc nhất định tôi phải nghiêm khắc với cô ấy, tôi cũng chẳng cần phải nói quá nhiều.
Tôi năm nay 36 tuổ.i, hiện đang làm trưởng phòng một công ty tài chính lớn. Vợ tôi kém chồng 10 tuổ.i, hiện đang làm MC cho một đài truyền hình. Bởi gia đình có điều kiện, lại làm ra kinh tế, nên tôi rất thoải mái với vợ trong tất cả mọi vấn đề.
Từ ngày cưới được vợ trẻ, cô ấy đi đâu, thích mua sắm gì, trong khả năng có thể chiều được tôi đều đồng ý. Ngay cả chuyện cô ấy đi làm về muộn, tụ tập bạn bè, nhiều hôm tới 11h đêm mới về tôi cũng không hề than phiền hay trách móc một lời.
Ngày đó, sống cùng bố mẹ, nên không ít lần mẹ tôi khuyên: “Con chiều vợ mẹ không can thiệp, nhưng cái gì cũng phải có nguyên tắc, nền nếp. Mẹ thấy vợ con ham chơi, không lo chăm chồng, chăm lo cho gia đình, phụ nữ như thế không ổn”.
Đáp lại, không ít lần tôi cáu gắt cho rằng mẹ quá can thiệp vào cuộc sống vợ chồng tôi. Vợ tôi được chồng bênh, nhiều lần giận dỗi, bỏ cơm lên phòng nằm. Cũng bởi va chạm quan điểm sống với gia đình, nên một thời gian sau, vợ chồng tôi ra ngoài thuê nhà ở riêng, dù bố mẹ ngăn cản.
Nhờ học được chiêu “dạy vợ” của bạn thân tôi đã khiến vợ tâm phục, khẩu phục (Ảnh minh họa).
Từ ngày ở riêng, không có mẹ, cuộc sống vợ chồng tôi gặp không ít khó khăn. Nhiều hôm, tôi đi làm về cơm nước chưa có, quần áo cũng chẳng ai giặt giũ nên có hôm tôi phải mang đi giặt là. Còn vợ tôi thường xuyên đi tới khuya mới về, hôm nào về sớm, cô ấy cũng chẳng cơm nước mà chỉ ngồi xem phim, lướt web.
Không ít lần tôi nhắc nhở, nhưng vợ tôi vẫn chứng nào tật ấy. Có hôm, tôi đang ở cơ quan, cô ấy í ới gọi đi ăn hàng, tôi cảm thấy chán chường vô cùng. Đã thế, dạo này, vợ tôi còn thường xuyên về muộn, có hôm bia rượu nồng nặc, khi tôi nhắc nhở cô ấy kêu: “Cuối năm bận lắm chồng à, còn phải đi gặp đối tác nữa”. Không ít lần vợ chồng tôi cãi nhau, chỉ vì cách sống vô tổ chức của cô ấy.
Tôi chán nản, nên cũng tụ tập bạn bè, ăn uống, hát hò, nhưng có lẽ tôi không quen với phong cách đó. Có hôm, tôi định về nhà bố mẹ xin bữa cơm gia đình, nhưng rồi đến cổng định bấm chuông, sợ mẹ lo lắng, nên tôi đành lủi thủi phóng xe về.
Rồi tôi nghe chuyện của cậu bạn thân, tôi nhận ra, tôi quá chiều chuộng vợ mình, có lẽ, vì thế mà cô ấy mới sống buông thả như vậy. Sau hôm đó, bạn tôi cũng có thủ thỉ với tôi rằng, muốn vợ chồng hạnh phúc nhất định tôi phải nghiêm khắc với vợ, tôi cũng chẳng cần phải nói quá nhiều.
Hôm đó, đúng hôm cơ quan vợ tôi liên hoan, cô ấy về trong tình trạng say xỉn. Đây là lần đầu tiên vợ tôi say, sau hơn một năm chúng tôi sống cùng nhau. Hôm đó, cả đêm tôi đã không ngủ được vì lo cho cô ấy. Nhưng càng nghĩ, tôi càng giận bản thân, vì tôi quá đã quá nuông chiều em.
Video đang HOT
Sáng hôm sau, khi chuẩn bị sẵn cho cô ấy một bát mỳ tôm ăn lót dạ, tôi im lặng đi làm. Tôi cũng không hôn cô ấy như thường lệ. Chiều hôm đó, tôi nhắn tin bảo cô ấy tôi về muộn. Và đúng 10h đêm tôi mới về, dù cô ấy có xin lỗi, tôi vẫn không nói gì, tôi ôm gối ra phòng khách nằm ngủ.
Mọi việc cứ thế cho tới 3 ngày sau, dù vợ tôi đã về sớm, lo cơm nước, nhưng tôi vẫn không nói gì nhiều ngoài việc tôi mấy giờ về, hay tôi đã ăn cơm chưa. Cô ấy liên tiếp nhắn tin, gọi điện để xin lỗi, nhưng tôi chỉ nói: “Anh không muốn nói gì lúc này”.
Lương tháng đó, tôi cũng không đưa cho vợ đồng nào, tôi bảo, tôi có việc đùng đến, vợ tôi không dám hỏi thêm.
Đến tối thứ 7, khi tôi đang ngủ cô ấy rón rén ngồi cạnh rồi ôm tôi khóc. Cô ấy xin lỗi tôi, và hứa từ nay không bao giờ đi về muộn, cô ấy cũng nói sẽ lo cơm nước chu toàn, rồi sẽ sinh con trong năm nay cho tôi.
Tôi không bộc lộ cảm xúc, vẫn im lặng quay mặt đi. Vợ tôi vẫn năn nỉ, rồi cô ấy ôm chân tôi khóc, khi đó nhìn cô ấy tôi bỗng thấy xao lòng: “Chỉ lần này thôi, anh không chấp nhận bất kỳ lần nào nữa”.
Thời gian sau, hôm nào tôi đi làm về, vợ tôi cũng đã ở nhà cơm nước đầy đủ, tôi để ý thấy cô ấy từ chối tin nhắn tụ tập bạn bè, thậm chí không bao giờ rời khỏi nhà sau 19h tối nếu không có tôi đi cùng.
Vậy đó, hôn nhân đâu nhất thiết phải cãi cọ hay to tiếng nặng lời với nhau, đôi khi chỉ cần im lặng đã đủ khiến đối phương nhận ra lỗi lầm của mình rồi. Tôi thầm cảm ơn cậu bạn thân đã chỉ cho tôi chiêu “dạy vợ” này, nhờ có cậu ấy tôi mới có thể khiến vợ tôi tâm phục khẩu phục mà thay đổi.
Theo NĐT
Thử lòng gia đình phá sản với bạn gái và kết quả bất ngờ...
Ngồi café một mình tôi bỗng nảy ra ý định thử lòng bạn gái, rằng gia đình tôi phá sản, xem phản ứng của cô ấy thế nào. Đây là sẽ là câu trả lời có nên kết hôn với Linh không của tôi.
Tôi quen và yêu Linh được hơn hai năm nay. Linh là con gái của một gia đình khá giả và cùng quê với tôi. Nếu không có gì thay đổi năm sau chúng tôi sẽ tổ chức đám cưới. Dù sao cả hai đứa đã đến tuổ.i xây dựng và ổn định sự nghiệp rồi.
Bạn gái tôi vốn là một người điệu đà, cá tính và thích tụ tập bạn bè. Cô ấy sống khá thực dụng và kỹ tính. Nhiều thằng bạn tôi bảo "Em Linh chỉ để yêu thôi, chứ lấy mày phải tính kỹ nhé không lại hối hận".
Họ nói cũng có cái đúng, vì Linh không phải là tuýp phụ nữ sống vì gia đình. Tôi có nói chuyện về kế hoạch sau khi kết hôn sẽ sinh con và ở cùng bố mẹ, thì cô ấy gạt phăng. Và bảo muốn kế hoạch vài năm, nhất định hai vợ chồng phải ở nhà riêng. Cô ấy không muốn sống cảnh mẹ chồng nàng dâu.
Biết là thế, nhưng tôi rất yêu Linh. Cô ấy luôn làm điều gì theo ý thích của mình. Rồi một hôm ngồi café một mình tôi bỗng nảy ra ý định thử lòng bạn gái, rằng gia đình tôi phá sản, xem phản ứng của cô ấy thế nào. Đây là sẽ là câu trả lời có nên kết hôn với Linh không của tôi.
Tối chủ nhật sau khi đi tụ tập bạn bè ăn uống xong. Tôi chở em vào một quán café ven đường nói chuyện. Tôi ngần ngừ không biết mở lời với em thế nào, thì Linh bỗng nhắc đến chuyện cưới xin của chúng tôi.
- Anh nghĩ ra Tết mình nên đi chụp ảnh ở đâu cho đẹp nhỉ?
- Sao tự nhiên hôm nay, em quan tâm đến chuyện cưới xin vậy?
- Em thấy bọn nó cưới, rồi chụp ảnh đẹp mê hồn nên tính dần chuyện của chúng mình thôi.
- Ừ. Chuyện ấy để sau đi, anh có chuyện này muốn nói với em. Không biết nghe xong chuyện này, em còn có ý định sánh bước cùng anh nữa không?
- Sao vậy. Anh nói đi.
- Nhà anh phá sản rồi em à. Sang tuần họ sẽ tới thu nhà, gia đình anh không biết sẽ phải sống như thế nào và ở đâu khi cả 4 người đều thất nghiệp cả.
- Sao??? Nhà anh phá sản rồi sao?
- Ừ. Công ty bố anh làm ăn thua lỗ nên mất hết rồi em à. Bây giờ em còn muốn lấy một người nghèo hèn như anh không?
- Em....em...
- Anh biết điều này từ khi có ý định nói với em. Em cứ đi đi, anh sẽ không sao đâu. Dù sao em là con gái cũng nên tìm một người chồng tốt, có điều kiện để dựa dẫm, không chí ít cũng phải bằng gia đình em.
- Em biết bây giờ anh rất buồn, nhưng chuyện này xảy đến bất ngờ quá. Em...
- Em có thể cho anh một ngày bên em nữa được không? Chỉ một ngày thôi, anh sẽ không làm phiền và níu kéo em nữa.
- Anh ngốc này. Em là một đứa khó ưa cứng đầu thật đấy. Nhưng em sẽ không bỏ rơi tình yêu của mình vì gia đình anh phá sản, nghèo hèn đâu. Em sẽ ở bên anh, là chỗ dựa cho anh và gia đình anh. Anh yên tâm, một cô gái giỏi giang, năng động như em lại không nuôi nổi anh sao?
- Em nói thật hay là đùa vậy. Em đừng trêu chọc anh nữa, anh đã quá mệt mỏi, và buồn lòng rồi.
- Nhìn bộ dạng của em bây giờ giống đùa lắm sao? Em nói thật đấy. Mọi chuyện sẽ ổn thôi. Tin em đi. Mà sao nhìn anh như người mất hồn vậy?
- Cảm ơn em - tình yêu của anh. Anh bất giờ quá thôi. Anh không nghĩ rằng mình lại có một người yêu tuyệt vời như em.
- Yêu nhau thì phải cùng nhau nắm tay bước qua những khó khăn, thử thách của cuộc đời chứ? Anh yên tâm, em sẽ nhận làm thêm một số giấy tờ buổi tối để kiếm thêm thu nhập.
Ôm Linh vào lòng, tôi tự nhủ mình đã tìm được đúng người bạn đời rồi. Thật không ngờ cô ấy lại quyết định như vậy. Chẳng bao giờ tôi dám nghĩ và tin, một người con gái thực dụng như Linh lại vui vẻ chấp nhận tôi khi biết gia đình tôi phá sản. Đúng là không thể nào nhìn vẻ bề ngoài mà đoán nhân cách được.
Mấy hôm sau tôi vờ đi xe Dream để xem phản ứng của cô ấy có thay đổi không. Nhưng cô ấy vẫn chấp nhận và quan tâm, động viên tôi nhiều hơn. Một tuần sau tôi, tôi nói dối cô ấy là có người bạn thân của bố cứu giúp, nên gia đình tôi mua lại được công ty và không mất mát thứ gì nữa.
Theo mot the gioi