Học cao, nhiều tiền nhưng tôi vẫn phải cúi đầu xin lỗi nhân tình của chồng
Ngày tôi bất chấp bỏ cái thai để nhận quyết định đi tu nghiệp nước ngoài, anh đã ném về phía tôi tờ đơn ly hôn vì không thể chấp nhận người vợ sắt đá như tôi. Nhưng tôi không ký.
ảnh minh họa
Tôi đã kiên quyết ra đi với một tâm niệm: Chỉ cần mình thành công, chứng minh được cho chồng thấy tôi đang cố gắng vì cả hai thì anh ấy sẽ tha thứ thôi.
Tôi tự đánh giá mình là người đàn bà cứng rắn. Bao năm khổ cực của tuổi thơ đã tôi luyện cho tôi một ý chí thép. Tôi tốt nghiệp đại học loại giỏi, ra trường có việc làm ngay. Điều may mắn hơn nữa là tôi có được một người đàn ông yêu thương mình thực sự. Anh ấy là bạn học cùng Đại học với tôi. Chúng tô i yêu nhau khi cả hai đứa còn chưa có gì trong tay.
Sau khi ra trường 2 năm bọn tôi cưới. Cưới xong mặc dù chồng rất muốn có con nhưng tôi xin từ từ vì tôi còn muốn phấn đấu cho sự nghiệp. Anh thương tôi nên cũng đồng ý. Hơn ai hết, chồng tôi hiểu, tôi là một cô gái nhà nghèo, lam lũ, tôi đã phải cố gắng rất nhiều để có được ngày hôm nay. Anh không muốn làm lỡ dở giấc mơ và dự định của tôi.
Nhưng sự thông cảm đó chỉ có giới hạn. Ngày tôi nhận quyết định được cử đi nước ngoài tu nghiệp cũng là thời điểm tôi biết mình vừa có thai được hơn 1 tuần. Chồng tôi vui lắm. Anh mong ngóng chuyện này nên suốt một tuần kể từ khi biết vợ có bầu, anh chăm sóc tôi rất chu đáo.
Tôi đắn đo rất nhiều rồi quyết định nói với chồng rằng tôi không muốn bỏ lỡ cơ hội này. Đi tu nghiệp nước ngoài đồng nghĩa với việc về nhà tôi sẽ được lên chức. Nếu giờ tôi bỏ qua việc này sẽ không biết đến bao giờ mới có được vì họ sẽ cử người khác đi và dĩ nhiên người đó sẽ lên đảm nhận vị trí then chốt của công ty. Và tất nhiên, để đi tu nghiệp như thế thì tôi phải không vướng bận chuyện con cái.
Chồng tôi không đồng ý. Anh khuyên tôi: “Phụ nữ có được như em cũng đáng nể lắm rồi. Giờ là lúc mình cần tập trung lo cho gia đình, cho tổ ấm em ạ. Anh tin với năng lực của em, cơ hội này qua đi sẽ lại có cơ hội khác”. Vậy mà bất chấp lời khuyên can của chồng, tôi lẳng lặng đi bỏ đứa con và nhận quyết định sẽ đi nước ngoài.
Video đang HOT
Ngày tôi đi, chồng đưa cho tôi tờ đơn ly hôn đã ký sẵn và không ra tiễn. Tôi giận anh nhưng vẫn đinh ninh một điều: Anh ấy rất yêu mình, thời gian sẽ khiến anh tha thứ cho tôi khi tôi thành công trở về!
Vậy là tôi ra nước ngoài học. Chúng tôi chẳng hiểu mối quan hệ của mình là gì. Tôi vẫn điện thoại về nhưng anh không nghe máy. Tôi còn nghe nói anh đã có bồ. Tôi buồn lắm nhưng vẫn làm như mình không biết. Tôi lao vào học, kiếm tiền và đợi ngày trở về.
Giữa những tháng ngày ở bên nước ngoài, tôi nhận được điện thoại từ một người phụ nữ. Chị ấy tự nhận là… đang sống với chồng tôi.
Chị ấy bảo nếu chị ấy có thể có con, chắc chắn chị ấy sẽ giữ người đàn ông tốt như anh dù có phải mang danh cướp chồng. Nhưng ông trời không may mắn cho chị có được niềm hạnh phúc đó. Chị không thể sinh con. Và rồi thấy anh cô đơn, bơ vơ nên chị tự nguyện ở bên chăm sóc mà thôi.
Chị khuyên tôi rất nhiều… Càng nghe chị nói tôi càng thấm thía. Nghe chị kể về những ngày anh ở nhà buồn tủi tôi mới nhận ra cái sai quá lớn của mình… Chị bảo sẽ không giành anh bởi vì anh quá tốt, anh xứng đáng có một tổ ấm trọn vẹn.
Chị khuyên tôi nên quay về, xin anh tha thứ, làm lại từ đầu và sinh cho chồng những đứa con. Sau này chị cũng chuyển đi nơi khác làm việc nên cũng không vương vấn gì nữa. Người tình của chồng tôi còn nói đã khuyên hết lời và chồng tôi cũng có vẻ đã bỏ qua cho tôi mọi lỗi lầm.
Cách đây 1 tuần, chồng chủ động gọi cho tôi, hỏi bao giờ tôi về. Đây là lần đầu tiên sau gần 2 năm kể từ ngày tôi ra nước ngoài, tôi mới được nghe giọng của anh. Tôi đã bật khóc và xin anh tha thứ. Chồng tôi im lặng rất lâu rồi bảo: “Đợi em về rồi mình làm lại”.
Tôi thầm cảm ơn người tình của chồng, một người tình có tư cách và sự tử tế. Nhờ có chị mà tôi giữ được chồng bởi nếu là người khác có lẽ anh đã kiên quyết bỏ tôi lâu rồi.
Tôi dự định sau khi về nước, người đầu tiên mà tôi tìm gặp sau chồng chính là chị. Tôi cần phải nói một lời cảm ơn tới chị, người phụ nữ đã yêu thương chồng tôi thật lòng.
Theo 2sao
Không thể bỏ con
Cái thai trong bụng cháu đã được bốn tháng, anh chắc đã biết ý cháu không bỏ con, vì đã qua thời kỳ bỏ thai an toàn, nhưng anh vẫn im lặng, nhất quyết không nói gì đến chuyện cưới xin...
Cô Hạnh Dung kính mến,
Cháu và anh quen nhau đã hai năm. Tình cảm tốt đẹp. Tụi cháu cũng từng nói đến chuyện cưới xin, nhưng vì điều kiện chưa cho phép nên chúng cháu tính để từ từ. Nào ngờ, do sự cố mà cháu lỡ dính bầu.
Ảnh minh họa
Nhà cửa không có, thu nhập bấp bênh, nhưng dù gì cũng là đứa con của tình yêu, cháu không muốn bỏ. Người yêu cháu lại không cho điều đó là quan trọng, ý nghĩa như vậy. Anh nói sinh con ra mà không lo được chu toàn, rồi cuộc sống chật vật, cũng chẳng hạnh phúc gì, bảo cháu bỏ thai. Đến nay, cái thai trong bụng cháu đã được bốn tháng, anh chắc đã biết ý cháu không bỏ con, vì đã qua thời kỳ bỏ thai an toàn, nhưng anh vẫn im lặng, nhất quyết không nói gì đến chuyện cưới xin. Giữa chúng cháu, mọi việc vẫn bình thường, anh vẫn đón đưa cháu đi làm và đi chơi. Bụng cháu đang ngày một lớn khiến cháu rất lo lắng, chưa biết nói sao với gia đình.
Cháu không biết anh có thật sự yêu cháu hay không mà không hề nghĩ cho cháu và con? Cháu phải làm thế nào để thuyết phục được anh đây hả cô?
Mẫn Nhi (TP.HCM)
Cháu Mẫn Nhi mến,
Quả thật, cách cư xử của người yêu cháu hơi khác với những trường hợp thông thường. Đa phần các anh chàng, khi biết người yêu có thai, muốn người yêu bỏ thai đều là do sợ trách nhiệm, nên họ sẽ lảng tránh ngay nếu người yêu không chịu. Còn người yêu cháu vẫn cư xử bình thường, chỉ không nói chuyện cưới xin thì quả là khó đoán được suy nghĩ, tình cảm của anh ta. Câu hỏi thứ nhất của cháu, cô không thể trả lời được chính xác, chỉ có thể do cháu cảm nhận trong những lúc ở bên nhau mà thôi.
Đã không đoán, không xác định được thì cháu chỉ có một cách: để thời gian trả lời. Bây giờ, quan trọng hơn hết là cháu đã quyết tâm thì cần chuẩn bị cho tốt, cả tinh thần lẫn vật chất, đặc biệt là sức khỏe. Hãy coi đây là việc riêng của cháu và nếu anh ta có ý thức trách nhiệm thì tốt, còn không thì cũng đừng trách móc, giận dữ hay đau buồn. Hãy chấp nhận mọi hoàn cảnh, mọi điều sẽ xảy đến và sẵn sàng đương đầu với tất cả.
Chuyện làm sao thuyết phục được người yêu, cô nghĩ rằng, những gì cần nói, cháu đã nói. Nếu anh ta thật sự yêu thương cháu, cô nghĩ là dù cưới hay không, anh ta cũng sẽ ở bên cháu, khi con ra đời, hình thành gia đình một cách tự nhiên, anh ta sẽ cảm nhận được việc cần giữ con và trách nhiệm với cháu, với đứa trẻ. Còn nếu anh ta không cảm nhận được điều đó một cách tự nguyện thì chẳng có lời lẽ nào thuyết phục được và cháu cũng không cần phải nhọc công.
Việc của cháu lúc này là tìm cách thông báo cho gia đình. Hãy chọn một người thân hiểu cháu nhất, có quan niệm, suy nghĩ cởi mở nhất để nói chuyện, để có sự ủng hộ khi nói chuyện với cả nhà. Hy vọng rằng, đó sẽ là mẹ hay chị em gái của cháu. Hãy cố gắng để gia đình hiểu và chấp nhận quyết định của cháu, ở bên cháu vào những giờ phút khó khăn. Đây sẽ là cú sốc lớn với gia đình nên cháu cần lựa thời điểm và cách trình bày để có thể giảm những phản ứng bất lợi.
Theo Báo Phụ Nữ
Vợ xinh đoan chính không cản được chồng tòm tem với osin trong nhà Thật chua chát, trong khi em hết mực nghiêm túc, giữ mình thì anh ấy lại phát sinh tình cảm với đứa giúp việc, ở quê lên, da đen thủi đen thui. Con nhỏ giờ đã ưỡn bụng và chồng em đã nhận cái thai đó. Kính gửi chị Hạnh Dung, Năm nay em 36 tuổi, đã lập gia đình, có hai bé...