Học cách bỏ bớt để tập trung hơn
Ai cũng có nhiều mối quan tâm, nhiều sự lựa chọn trong cuộc sống và sự nghiệp. Nhưng nếu không biết cách bỏ bớt để tập trung cho điều mình mong muốn thì mãi mãi vẫn sẽ là người vô danh.
Ở một vùng quê nọ, có 2 cha con một nhà trồng hoa đang sinh sống trong một khu vườn rộng lớn. Người cha chăm chỉ, yêu lao động và được cả xã hội công nhận về thành công trong lĩnh vực trồng hoa. Còn người con có rất nhiều tài. Anh lớn lên trong vòng tay yêu thương và đầy đủ vật chất mà người cha ban cho. Anh đã học được nhiều nghề, làm được nhiều điều hay. Nhưng ở tuổi 35, anh vẫn là một người vô danh trong xã hội.
Anh luôn suy nghĩ về điều này, vẫn không thể hiểu tại sao mình làm nhiều điều hay mà đến giờ vẫn là người vô danh.
Người cha hiểu ý, liền đưa anh đến vườn hoa mà ông chuẩn bị thu hoạch. Ông chỉ vào cây bông hồng to nhất, đẹp nhất và rực rỡ nhất nằm giữa vườn cho cậu con trai và hỏi:
- Con có biết tại sao cây bông hồng kia lại to và đẹp rực rỡ hơn các cây khác không?
- Có phải vì cha mua giống mới không?
- Không phải, người cha đáp, tất cả đều chung một giống hoa con ạ.
- Thế có phải cha tưới cho nó nhiều nước và bón cho nó nhiều chất dinh dưỡng hơn không?
- Cũng không phải. Điều kiện chăm sóc và môi trường sinh trưởng của chúng đều như nhau.
- Vậy thì chắc là đất ở chỗ đó tốt hơn?
Video đang HOT
- Con lại sai nữa rồi. Đất cũng giống nhau.
Người con không biết trả lời sao nữa. Anh nghĩ mãi nhưng vẫn không thể giải thích nổi.
Lúc này, người cha mới ôn tồn bảo:
- Con có nhận thấy cây bông hồng này ít lá và ít nụ không?
- À đúng rồi. Nhưng có nghĩa là gì hả cha?
- Trong khu vườn này, chỉ duy nhất có cây bông này là ta thường xuyên nhìn tới. Khi thấy nhiều lá mọc quanh nó, ta tỉa bớt. Khi thấy nó có nhiều chồi, nhiều nụ đâm ra, ta cũng tỉa bớt.
Người con có vẻ hiểu ra điều gì đó, gật đầu liên tục. Người cha tiếp lời:
- Tất cả các cây hồng đều có điều kiện sống như nhau, nhưng cây này lại được đặc ân của ta là tỉa bớt cành, nụ và lá nên chất dinh dưỡng sẽ tập trung vào bông hoa, không bị phân tán đi nơi khác. Chính vì thế nó to hơn, đẹp hơn và rực rỡ hơn.
Trầm ngâm một lúc, ông lại tiếp:
- Cũng như con, tuy con rất giỏi, rất nhiều tài, làm được rất nhiều việc nhưng vẫn giống như những người khác vì con thiếu tập trung, bị phân tán năng lượng và thời gian vào quá nhiều thứ. Con cần phải xác định mình sẽ trở thành người như thế nào trong 5 năm tới. Con đam mê gì nhất, điều gì khiến cho con trăn trở nhất, điều gì khiến con có thể sống chết với nó, không quản khó khăn? Lúc đó con sẽ là người thành công, con trai ạ.
Lúc này, người con đã hiểu ra vấn đề. Anh khóc rồi quỳ xuống hôn vào tay người cha và cảm ơn ông về câu chuyện đã giúp anh nhìn nhận cuộc đời tốt hơn.
Vậy đấy các bạn ạ. Ai cũng có nhiều mối quan tâm, nhiều sự lựa chọn trong cuộc sống và sự nghiệp. Nhưng nếu không biết cách bỏ bớt để tập trung cho điều mình mong muốn thì mãi mãi vẫn sẽ là người vô danh.
Theo Guu
"Cha! Cảm ơn cha vì cha vẫn còn cần con"
"Cha con biết là cha đang gạt con, con biết là mẹ không cần con nữa. Nhưng con cảm ơn cha vì cha vẫn cần con".
ảnh minh họa
Từ khi cô con gái bị bệnh đến nay cô bé thay đổi rất nhiều, điều khiến người cha xúc động nhất đó chính là việc cô bé rất hiểu chuyện.
Mẹ cô bé đã bỏ lại cô từ khi cô lên 7 tuổi. Hôm đó mẹ cô bảo có việc phải lên tỉnh bảo cô ở nhà ngoan ngoãn chờ cha cô về. Khi người cha về đọc được bức thư trên bàn của người mẹ để lại. Ông nhận ra mẹ cô vì không chịu được cuộc sống khổ sở ở vùng quê này nên đã bỏ đi. Nhưng người cha sợ con gái bị mắc bệnh ung thư của mình đau lòng khi biết mẹ cô đã bỏ rơi cô nên đã nói dối mẹ cô bé phải đi ra nước ngoài làm việc:
Cha! Cảm ơn cha vì cha vẫn cần con
Cô bé khi đó chỉ nước mắt ngắn nước mắt dài nói:
"Con sẽ ngoan, sẽ nghe lời, sẽ không khóc khi nhớ mẹ để mẹ còn yên tâm làm việc".
Mỗi lần khi bệnh tình phát tác nhìn thấy cha không cầm được nước mắt, cô bé lại an ủi nắm chặt tay cha và nói:
"Cha! Con không đau đâu! Một chút cũng không đau!"
Có những hôm cô đau đớn không ăn được gì cha cô vì thương con gái nên cũng không thiết ăn thiết uống, cô không muốn cha vì mình mà đổ bệnh:
"Cha! Cha ăn chút gì đó đi, chỉ cần nhìn thấy cha ăn là con thấy no rồi!". Thấy cô con gái nói vậy ông lại cố gắng và từng miếng cơm vào miệng, nghẹn ngào nước mắt ông chảy vào cả bát cơm.
Bệnh tình của cô bé ngày càng trầm trọng nhưng ông không dám nói cho con gái biết vì sợ cô bé sẽ mất đi vẻ hồn nhiên của một cô bé 7 tuổi, người cha sợ cô bé sẽ sống trong những suy nghĩ già nua và lo lắng về bệnh tật, ông thầm nghĩ: "Hãy cứ để con bé vô tư đúng với tuổi của nó".
Có những lần nửa đêm cô bé chợt thức dậy và nói: "Con vừa mơ thấy mẹ, mẹ đến thăm con, mẹ còn khen con ngoan nữa".
Thương con người cha ôm cô bé vào lòng xót xa nói: "Mẹ sẽ về, sẽ về thăm con sớm thôi!".
Cứ thế cô bé sống vui vẻ trong những lời nói dối của cha. Có một ngày nhớ mẹ, cô bé bỏ ảnh của mẹ ra xem rồi khóc. Cha cô lại đến bên an ủi: "Mẹ sẽ về, sẽ về!".
Cô bé hiểu chuyện nhìn cha nói:
"Cha! Con biết là cha đang gạt con. Con đã gọi đến số điện thoại của mẹ, nhưng trong điện thoại có một chú nói mẹ của cháu sẽ không quay lại nữa, mẹ đã có em bé khác để quan tâm rồi không cần con nữa. Mẹ không cần con nữa rồi", rồi cô bé ôm cổ ba nói tiếp: "Cha! Cảm ơn cha vì cha vẫn cần con".
Nghe những lời cô con gái nói ông không cầm được nước mắt ôm cô bé vào lòng như xoa dịu đi nỗi đau không có mẹ ở bên của cô.
Theo blogtamsu
Từ bỏ đàn ông giàu có để cưới chồng già chẳng có gì trong tay Chồng tôi không có nhà cao cửa rộng, tôi không một lần mặc áo cô dâu, tương lai bấp bênh, anh lại đang mang trong mình căn bệnh tiểu đường. ảnh minh họa Cứ thấy một người phụ nữ trẻ đẹp đi cùng một người đàn ông trung niên là thiên hạ sẽ nói cặp bồ và khi họ lấy nhau lại nói...