Hoàng Mập: 2 cô bồ của Hữu Nghĩa là Hoa hậu và MC đụng mặt nhau, đánh lộn tại Nhà hát Hoà Bình!
“Anh Hữu Nghĩa ngày xưa nổi tiếng, đẹp trai, sát gái lại lãng mạn nên đi đâu cũng có bồ. Bồ nhiều lắm, đụng nhau, oánh nhau hoài”, Hoàng Mập kể.
Cho đến tận bây giờ, mỗi khi có người hỏi về nghệ sĩ Hữu Nghĩa, Hoàng Mập đều nói “Đó là ân nhân, là thầy, là đồng nghiệp của tôi. Nếu không có anh Hữu Nghĩa, không có Hoàng Mập ngày hôm nay”.
Hoàng Mập từng là “trợ lý” cho Hữu Nghĩa, chở Hữu Nghĩa đi diễn, giữ đồ, giữ xe, giặt đồ, ủi đồ và kiêm luôn cả phụ diễn. Hai người ở chung nhà, vóc dáng ngang nhau, mặc đồ giống nhau nên ai cũng nghĩ Hoàng Mập là em ruột Hữu Nghĩa.
Và đây là lần hiếm hoi, Hoàng Mập nói về người anh, người ơn của mình. Anh kể…
Hữu Nghĩa và nỗi oan ở truồng!
“Thời chưa có báo mạng, chỉ có báo giấy và đài cũng không nhiều như bây giờ, anh Hữu Nghĩa nổi tiếng lắm. Khán giả xem qua báo giấy nên không nhìn rõ ai là ai. Vóc người tôi và anh Nghĩa giống nhau nên gặp nhiều chuyện mắc cười.
Đi tỉnh diễn, khán giả thấy anh Hữu Nghĩa là bu lại. Anh Nghĩa hay bảo “Hữu Nghĩa sau lưng kia kìa, không phải tôi”. Tôi đi sau, làm thinh, giả bộ mình là Hữu Nghĩa thật để dụ khán giả đi vòng vòng cho anh Nghĩa “thoát thân”, giống như Lê Lai cứu Chúa vậy.
Nghệ sĩ Hoàng Mập – đàn em thân thiết của nghệ sĩ Hữu Nghĩa.
Khán giả ngày ấy dễ thương lắm. Biết nghệ sĩ ở khách sạn nào là canh, thấy nghệ sĩ đi xuống là xin hình. Họ xin hình nhiều tới nỗi anh Nghĩa ký tên không kịp nên đóng mộc chữ Hữu Nghĩa nổi bên góc phải ảnh giống như các báo mạng bây giờ ưa đóng logo.
Tôi được giao nhiệm vụ đó. Mỗi lần đưa ảnh, anh Nghĩa đưa cả ngàn cái. Nhiều lúc tôi mệt, buồn ngủ nên đóng vào người, vào mặt, vào đầu, vào mông anh Nghĩa.
Tôi để cái đẹp lên trên, cái xấu giấu xuống dưới nhưng lâu lâu vẫn bị anh Nghĩa kiểm tra phát hiện. Anh Nghĩa la, vậy mà cuối cùng vẫn đem tặng hết.
Lần đó anh Nghĩa diễn ở Cao Lãnh, Đồng Tháp cùng Lê Công Tuấn Anh. Diễn ngay sân bóng đá lớn lắm. Anh Nghĩa diễn trước, Lê Công diễn sau cùng với Trịnh Kim Chi. Lê Công Tuấn Anh hỏi ai có quần sooc cho mượn. Trong đoàn chỉ tôi và anh Hữu Nghĩa mặc quần sooc màu đen y chang nhau.
Anh nghĩa bảo “tao không thể cởi đồ cho mày mượn được, nói thằng Hoàng thôi”. Thế là tôi cởi quần cho Lê Công Tuấn Anh mượn. Lê Công cởi lại đưa tôi quần dài nhưng người Lê Công ốm nhom, tôi mặc không vừa. Lê Công mặc quần tôi rộng, lấy dây nịt thắt vào thành ra có duyên, vì đó là tiết mục hài.
Tôi không có quần, đứng núp sau hậu đài. Anh Nghĩa diễn xong kêu về trước. Tôi lấy cái quần dài của Lê Công buộc ngang hông giống cái khố chạy ra.
Vừa chạy ra, khán giả bu lại kêu “Hữu Nghĩa ở truồng. Hữu Nghĩa ở truồng”. Anh Nghĩa đứng sau lưng kêu lớn “Không. Tôi mới là Hữu Nghĩa. Thằng đó không phải”. Khán giả bu lại chỗ anh Nghĩa, tôi chờ có vậy lao về khách sạn.
Lần khác đi diễn ở Sóc Trăng, tôi ra chợ mua đồ. Người dân tưởng tôi là Hữu Nghĩa nên tặng cái này, cho cái kia. Chút anh Nghĩa đi xuống, họ xin này xin nọ rồi kể công nãy mới cho đồ. Anh Nghĩa mặt mày ngơ ngác không hiểu gì, mãi mới nghĩ ra là tôi “giả danh”!
Nghệ sĩ Hữu Nghĩa thời trẻ. Tấm hình được đóng dấu mộc với tên của anh.
“ Mặc trộm đồ, giả danh” Hữu Nghĩa đi quay phim
Hồi học năm nhất, thỉnh thoảng tôi cũng đi quay karaoke, đóng vai quần chúng. Tôi là người giặt đồ, ủi đồ cho anh Nghĩa nên anh có bộ đồ nào, để đâu, tôi biết hết.
Tranh thủ anh Nghĩa đi phim, tôi lấy đồ anh mặc rồi đợi sắp tới ngày anh Nghĩa về lại giặt, ủi cất đi. Ngày ấy đâu ai chụp hình đăng facebook như bây giờ nên tôi “mặc trộm” mà chẳng ai biết.
Tới một ngày, anh Nghĩa lấy đúng bộ đó đi phim, đạo diễn và mọi người trong đoàn ghẹo “ngôi sao mà mặc đồ của quần chúng hả”. Anh Nghĩa ngơ ngác, đạo diễn lại bảo “sao mày mặc đồ của thằng Hoàng”?
Tính anh Nghĩa hiền và dễ thương lắm, đi làm chỉ biết đi làm, không biết đấu đá với ai.
Đi show tỉnh, người ta treo tên trước tên sau, hình lớn hình bé, anh Nghĩa kệ, không quan tâm. Trong khi, nhiều nghệ sĩ không chịu, cự cãi, gây lộn với nhau, gây lộn với bầu show về cái tên đứng trước đứng sau.
Ngoài diễn sân khấu, anh Nghĩa còn diễn show bên ngoài. Một đêm 12 show. Nhóm có khoảng 13, 14 người. Anh Nghĩa chia diễn viên, ai diễn ở sân khấu nào, tụ điểm nào. Mọi người được thong thả chứ anh Nghĩa chạy show bạt mạng. Những người phụ diễn, một đêm chỉ làm 5,6 suất nhưng anh Nghĩa vẫn trả đủ lương 12 suất cho tất cả mọi người.
Video đang HOT
Ai về nhóm hài của anh Nghĩa cũng đều nổi tiếng như Kiều Oanh, Trung Dân… Trấn Thành cũng là học trò của anh Nghĩa trong trường sân khấu.
Anh Nghĩa nâng đỡ rất nhiều người, xin chỗ này giới thiệu chỗ kia cho đi diễn. Bản thân tôi là một trong số những người được anh Nghĩa thương và giúp đỡ rất nhiều.
Chiếc áo này của Hữu Nghĩa từng bị Hoàng Mập “mặc trộm” đi phim.
Tôi còn nhớ, ngày xưa có một nghệ sĩ hài diễn trong nhóm anh Nghĩa. Ngày Tết, anh Nghĩa có nhiều show hài ở ngoài. Bữa đó, nữ nghệ sĩ hài kia hỏi anh Nghĩa “tối nay diễn với ai vậy”? Anh nghĩa nói diễn với Hoàng Mập.
Nữ nghệ sĩ hài kia bảo “Tôi không diễn với nó”. Giữa đường, anh Nghĩa nói ngay: “Em nói vậy là sai rồi. Bây giờ ai cũng kẹt lịch, thằng Hoàng tuy diễn dở nhưng nó đang giúp anh em mình lấy tiền. Mình phải cảm ơn nó mới đúng. Chuyện hay dở để qua một bên, bầu show còn không nói, hà cớ gì anh em trong nhóm lại nói vậy”.
Ngày xưa tôi diễn dở thật, người ta chê cũng đúng. Lúc đó, tôi mới học năm nhất, chưa biết diễn là gì. Ra sân khấu nói, chân còn run bần bật.
Nữ nghệ sĩ hài đó, sau này gặp tôi vẫn cười nói vui vẻ. Bản thân tôi biết chuyện nhưng không để tâm. Tôi còn nhớ khi mẹ cô ấy mất, chính tôi, anh Hữu Nghĩa về tận quê đưa tang. Quê cô ấy giáp với biên giới. Mẹ cô ấy chôn ở giữa cánh đồng, nước lội ngang ngực, cô ấy xỉu, chính tôi là người ẵm vô.
Nghệ sĩ cũng là con người!
Ngày xưa, anh Nghĩa đẹp trai, lãng mạn, nổi tiếng nên nhiều bồ lắm, đi đâu cũng có bồ. Mỗi lần anh Nghĩa đi ăn với bồ, các cô giữ ý không dám ăn. Kêu đĩa mì xào, nồi lẩu lớn, bánh mì sanwich nhiều lắm mà ăn không hết, tôi hay xin “anh Hai cho em nha”. Tôi đem đồ ăn về cho đám bạn ở kí túc xá.
Hữu Nghĩa trên sân khấu.
Hồi đó đói và cực lắm. Khuya đói bụng vô nhà bếp căng tin ăn trộm từng miếng cơm cháy đắng nghét, mang về ngâm nước cho nở ra, đổ ráo nước cho bớt đắng rồi rót nước sôi vô, rắc hạt nêm trong gói mì tôm lên, ăn ngon động trời!
Anh nghĩa thích tôi cũng nhờ tính đó.
Không những nhiều bồ, bồ anh Nghĩa cô nào cũng xinh, trong nghề có, ngoài nghề cũng có. Có lần cô MC, cô hoa hậu đụng nhau, đánh nhau tại Nhà hát Hoà Bình.
Lần khác, hai cô bồ của anh Nghĩa cùng đi xem anh ấy diễn. Một cô ở Cần Thơ, một cô ở Nha Trang.
Hồi đó, người nhà nghệ sĩ thường ngồi ở băng ghế cuối cùng. Hai cô ngồi cạnh nhau, nói chuyện làm quen một hồi mới phát hiện ra cùng là bồ Hữu Nghĩa, thế là gây lộn.
Đó là ở thành phố, chứ đi tỉnh bồ đụng nhau hoài, tôi là người đứng ra dàn xếp. Trong lúc anh Nghĩa tiếp cô này thì tôi được giao nhiệm vụ “điệu hổ ly sơn”, chở cô kia đi chơi, uống cà phê, không cho tới sân khấu.
Hồi đó tôi còn ngây thơ, trong sáng nên chẳng hiểu gì. Trong mắt tôi, nghệ sĩ là tiên là thánh, trong sáng không dung tục. Khi hiểu ra thì tôi nghĩ “nghệ sĩ cũng là con người”. Càng nổi tiếng cám dỗ càng nhiều. Người bình thường từ chối được cám dỗ đã giỏi, người nổi tiếng từ chối được cám dỗ còn giỏi gấp chục lần.
Bởi vì, người bình thường muốn cua gái, kể cả gái không đẹp cũng phải cua gãy lưỡi. Trong khi nghệ sĩ, gái đẹp sẵn sàng dâng hiến thì sao họ có thể từ chối. Họ cũng là đàn ông, cũng là con người”.
Hoàng Mập thời trẻ. Chiếc áo ba lỗ anh mặc cũng chính là áo của nghệ sĩ Hữu Nghĩa.
* Ghi theo lời kể của nghệ sĩ Hoàng Mập.
Theo Trí Thức Trẻ
Hoàng Mập: "Người ta nhắn tin ẩn danh, tố vợ tôi và đạo diễn hình ảnh cặp bồ"
"Tôi bị hở van tim, bác sĩ không cho giận. Mỗi lần giận, lưỡi tôi như thụt vào, bị cà lăm không nói được. Vậy thì việc gì tôi phải giận cho mau chết.", nghệ sĩ Hoàng Mập chia sẻ.
Trong cuộc trò chuyện mới đây với phóng viên về chủ đề mối quan hệ giữa nhà sản xuất và diễn viên, ê-kíp làm phim... nghệ sĩ Hoàng Mập đã tiết lộ nhiều chuyện gây sốc.
" Nghề này tiếng lành đồn xa mà tiếng ác cũng đồn xa"
Hoàng Mập chia sẻ: "Với diễn viên, ông Tổ gieo duyên cho cái tên của họ, mỗi người có thời có giai đoạn. Khi tên của họ nói ra ai cũng biết, họ có thể nhận lương gấp 10, thậm chí hơn 20 lần so với lương của một phụ máy, hậu đài, tương xứng với tên của họ.
Nhưng, ngoài lương ra thì trong giờ cơm hay lúc nhậu nhẹt, làm việc... tôi xem tất cả đều là anh em và đối xử như nhau.
Nói có thể nhiều người không tin nhưng ở đoàn phim của tôi, ít khi nào thấy vợ chồng tôi ăn trước mọi người. Bữa nào tôi chạy vô ăn cơm mà thấ y vợ nhá mắt hoặc nhéo đùi một cái là tôi hiểu bữa đó đoàn phim tăng người đột xuất, cơm không đủ, đừng ăn.
Nghệ sĩ Hoàng Mập
Bình thường, vợ tôi bao giờ cũng đặt cơm dư vài phần. Tổ quay phim, phụ máy, hậu trường, ánh sáng, thư ký, trợ lý... mỗi ngày có khoảng 30 tới 35 con người. Đó là con số ổn định nên mỗi ngày, vợ tôi đều nhìn lịch quay ngày hôm sau xem có bao nhiêu diễn viên để đặt cơm.
Thế nhưng cũng có những diễn viên quay 1, 2 cảnh xong sớm nhưng thấy đoàn phim vui nên ở lại chơi. Họ bảo "cơm nhà anh Hoàng ngon quá, em ở lại ăn", chẳng lẽ mình lại bảo không. Mà cơm ngày hôm nay phải gọi đặt từ tối trước.
Thỉnh thoảng, diễn viên có fan hoặc người nhà theo lên phim trường chơi. Với những người đó, mình lại càng phải cư xử đàng hoàng. Mình phục vụ họ không phải để lấy lòng diễn viên hay bộ phận nào mà vì muốn họ tự hào về công việc của thần tượng, con, em mình.
Tôi không muốn họ nhìn vô đoàn phim rồi nghĩ, có bữa cơm cũng bầy hầy, đối xử tệ bạc. Tôi muốn họ giữ hình ảnh tốt về đoàn phim, không chỉ là đoàn phim của tôi.
Với các đoàn phim khác, khi phát sinh chi phí như vậy, họ phải bỏ tiền túi ra tiếp khách rồi về giải trình với công ty. Còn tôi và bà xã ở ngay đoàn phim nên việc tiếp khách có thể giải quyết được ngay, không đủ cơm thì kêu bún, cháo...
Đoàn phim của tôi đều là người cũ, thậm chí diễn viên cũng vậy. Tôi không sợ phim sẽ nhàm chán bởi vì TVB họ cũng có nhiêu đó diễn viên nhưng làm phim vẫn rất hay. Nếu có đủ kinh phí, tôi sẵn sàng nuôi riêng một dàn diễn viên cho công ty mình giống TVB.
Không chỉ công ty của tôi mà nhiều công ty khác cũng vậy. Tôi chỉ cần nhìn diễn viên là biết phim đó của đạo diễn nào, Xuân Phước, Đinh Tất Liêm hay Trương Dũng. Có những diễn viên chỉ làm cho những đạo diễn đó.
Hoàng Mập trên phim trường.
Lý do tôi giữ ê-kíp cũ một phần vì tôi quá biết tính nết họ. Tôi biết họ giỏi chỗ nào, dở chỗ nào để che khuyết điểm và phát huy sở trường. Đâu phải diễn viên nào cũng có thể đóng cả trăm loại vai. Có những người chỉ làm được những vai khùng khùng hoặc giàu có, sang trọng. Có những người chuyên vai nghèo khổ.
Một lý do khác là vì anh em quá hiểu nhau, biết rõ giá nhau nên không phải "mặc cả". Tôi chưa bao giờ phải ký hợp đồng với ai. Tôi chỉ ký hợp đồng khi diễn viên đó cần giấy xác nhận lương để mua nhà mua xe hoặc do đài yêu cầu khi mình bán phim để khỏi rắc rối lúc phát sóng.
Thật ra, hợp đồng chỉ là mớ giấy lộn. Diễn viên có ký hợp đồng mà gặp nhà sản xuất làm ăn bậy bạ, họ vẫn quỵt lương như thường. Còn diễn viên, chỗ nào cát xê cao hơn thì vẫn bỏ phim. Quan trọng là cái tình, cái lý, sống và cư xử với nhau cho đàng hoàng.
Đóng máy mà mình thanh toán đầy đủ thì mai mốt làm phim, kêu là họ đi ngay. Bởi vì nghề này tiếng lành đồn xa mà tiếng ác cũng đồn xa. Ai giật tiền, quỵt cát xê, thiếu nợ gì là mọi người biết hết. Chỉ cần nói mé mé chưa cần kêu tên, nghệ sĩ đã biết cả rồi.
Ảnh cưới của vợ chồng Hoàng Mập
" Tao không đẹp trai bằng thằng Cư hả? Sao mày không cho tao về làm"
Tuy nhiên, việc tôi giữ ê-kíp cũ làm việc cũng khiến tôi gặp những chuyện rất đau đầu. D.O.P trong đoàn phim tôi là Võ Cư. Gia đình tôi và gia đình Võ Cư thân nhau lắm, từ hồi Cư đi phụ máy rồi lên quay phim, lên D.O.P (đạo diễn hình ảnh) tới bây giờ.
Tôi thân với Cư tới nỗi, chuẩn bị làm dự án nào, người đầu tiên tôi bàn bạc là Võ Cư. Tôi đang tạo điều kiện cho Cư làm đạo diễn. Thậm chí các hãng khác mướn, tôi cũng đưa Cư đi làm đạo diễn luôn.
Ban đầu, một số người trong giới đồn tôi và Võ Cư cặp bồ. Thậm chí có một cậu quay phim từng kẹp cổ tôi bảo "mày cặp với thằng Cư cả chục năm nay không chán sao?
Cặp tao nè, tao cũng biết quay phim đó. Tao không đẹp trai bằng thằng Cư hả? Tao được lắm nha. Sao mày không cho tao về làm".
Nghe những lời như thế, tôi chỉ thấy mắc cười, không quan tâm.
Sau đó, họ lại đồn vợ tôi cặp với Cư. Có người còn lấy số điện thoại ẩn danh nhắn tin cho tôi, tố vợ tôi cặp Cư. Ai nói gì tôi cũng cười hề hề. Tôi đưa tin nhắn cho vợ xem. Bà xã tôi sợ nên có một khoảng thời gian cũng không dám thân với Cư.
Nhưng mọi người không biết, ngoài công việc, gia đình tôi và gia đình Cư qua lại chơi thân thiết với nhau. Lên nhà nhau ăn uống hoặc đi chơi cùng nhau hoài.
Gia đình Hoàng Mập.
Vợ tôi là người rất tinh tế. Trong đoàn phim, ai ăn cá, ai không ăn cá, ai thích ăn thịt, ai không ăn được thịt gà, vợ tôi biết hết. Cơm đặt cũng không chia phần sẵn mà thường nấu theo món, để từng khay mang lên đoàn, ai ăn gì thì ra lấy. Cơm riêng, thức ăn riêng, canh riêng.
Vợ tôi kỹ tới mức cơm hôm nay thiếu, đủ hay dư, canh hôm nay mặn hay nhạt... cũng để ý nhắc nhà bếp nấu bữa sau. Nấu thử món mới là bà xã tôi đi hỏi từng người xem có ngon không, thích không để bữa sau đặt tiếp.
Nếu không quay đêm thì tầm 5,6 giờ đoàn nghỉ. Nếu quay đêm, khi các bộ phận khác nghỉ ngơi, ăn cơm thì Võ Cư và tổ ánh sáng khoảng 6, 7 người phải đi set-up đèn.
Mỗi lần đánh đèn chuẩn bị cho các cảnh quay đêm cả tiếng đồng hồ mới xong.
Trong khi các tổ khác được nghỉ ngơi, hút thuốc, ăn cơm thì Cư và tổ ánh sáng vừa bê tô cơm vừa làm. Đó là những hình ảnh tôi không bao giờ quên được.
Vì thế, vợ tôi ưa bới cơm để phần cho họ qua một bên. Bởi vì có những món, người ăn trước thích, ăn hết. Người ăn sau không còn để ăn, như vậy thì bất công với họ.
Vợ tôi biết Cư thích ăn món gì nên bới cơm để sẵn. Lúc Cư vô ăn thường hỏi "Mẹ Dung, cơm đâu"? Cư gọi "mẹ Dung" thay bé Phin ở nhà. Vợ chồng tôi thương bé Phin đến nỗi trong phòng hai vợ chồng ở nhà cũng để hình Phin.
Nhưng mọi người thấy thế thì đồn Cư cặp với vợ tôi. Sau bao nhiêu ngày họ nhắn tin châm chọt, tố cáo... mà vẫn thấy tôi bình thường, họ không nói nữa thì vụ việc mới lặng xuống.
Vợ chồng tôi vẫn bình thường. Phim tốt nghiệp của Cư, hai vợ chồng tôi cùng xúm vào lo, cho con gái Khánh Trinh đóng. Chính tôi đi tìm bối cảnh cho Cư.
D.O.P (đạo diễn hình ảnh) Võ Cư - áo trắng cùng đoàn phim quậy trên phim trường.
Chuyện động trời xảy ra trước mắt cũng không quan tâm
Cái nghề này ngộ lắm, không có tên tuổi thì chẳng ai đoái hoài. Nổi tiếng thì bị người ta tìm cách chà đạp, vùi dập. Những chuyện như thế tôi thấy bình thường lắm. Cuộc đời này không ai cho không ai cái gì, ngay cả tình cảm cũng vậy.
Ngày xưa tôi rất nóng tính. Hồi làm phim "Chàng mập nghĩa tình", mỗi lần Cư đánh đèn lâu là tôi la hét, chửi bới. Cư giận không thèm ăn cơm. Cư muốn kỹ lưỡng cho hình ảnh đẹp, phim đẹp mà tôi thì la lối.
Mỗi lần ai làm gì không xong, tôi cũng nhảy dựng lên. Bể lịch là tôi la làng, đòi họp các bộ phận, ném điện thoại nhưng bây giờ thì tôi rất tỉnh. Càng về sau, tôi càng tỉnh. Cư đánh đèn bao lâu kệ Cư, miễn là 11 giờ khuya mọi người phải được về nghỉ ngơi để mai quay tiếp.
Bản thân Cư cũng phải giữ sức khoẻ của mình. Cư quay nguyên ngày, con mắt đỏ lòm. Chính tôi nhiều lần chở Cư vào viện khám mắt nên tôi không hối không giục nữa.
Giờ có bể lịch, tôi cũng chỉ nói nhẹ nhàng "các bạn kiếm ngày trả lịch cho đoàn quay nốt nha". Vậy là tự mọi người sắp xếp lịch quay với nhau rồi báo cho tôi. Càng làm phim, tôi càng đằm tính lại.
Tôi bị hở van tim, bác sĩ không cho giận. Mỗi lần giận, lưỡi tôi như thụt vào, bị cà lăm không nói được. Vậy thì việc gì tôi phải giận cho mau chết. Dù chuyện lớn cỡ nào tôi cũng không giận.
Dĩ nhiên, tôi không phải thánh nhân nhưng tôi kiềm chế cảm xúc bằng cách tìm ra hướng suy nghĩ tích cực. Giờ, chuyện động trời xảy ra trước mặt, tôi cũng không quan tâm".
* Ghi theo lời kể của nghệ sĩ Hoàng Mập.
Theo Trí Thức Trẻ
Hoàng Mập: "Tôi mất trắng căn biệt thự 10 tỉ" "Cuộc sống ai cũng có thăng trầm. Gặp vấn đề, tôi tự giải quyết chứ không đăng lên facebook than thở, khóc lóc. Để làm gì, để người ta cười vào mặt mình à", Hoàng Mập nói. Biệt thự cổ của Hoàng Mập được làm bằng gỗ quý hiếm và được thiết kế giống ngôi nhà hơn 100 năm tuổi ở Nam Định....