Hoang mang vì người yêu nóng tính
Thật sự chúng tôi đã cãi vã nhau rất nhiều, vì cả hai đều bướng bỉnh. Anh không bao giờ nhường nhịn tôi dù là một chuyện rất nhỏ.
Tôi là một đứa sinh viên có người yêu chỉ sau 3 tháng nhập học tại trường đại học. Chúng tôi yêu nhau và trao nhau nụ hôn đầu tiên một cách nhanh chóng. Tôi vẫn còn nhớ cảm giác lúc đó, một cảm giác mãnh liệt khi đi bên cạnh anh, tôi hôn vào má anh dưới ánh sáng của màn bắn pháo hoa rực rỡ. Tôi không hiểu tình cảm trước đó của chúng tôi là gì nhưng tôi thấy nó đến thật nhanh và chớp nhoáng. Nó có phải là tình yêu hay không? Đến bây giờ tôi cũng phải tự hỏi vì sao tôi lại yêu anh…
Tôi là một đứa con gái bướng bỉnh, cũng ưa nhìn, nhanh nhẹn, lại hiếu động, nên có nhiều người để ý, kể cả những người mới quen với tôi trong trường đại học. Tôi có hai người thích trong suốt ba năm phổ thông. Đến lúc biết tôi có bạn trai, hai người đó đã sốc nặng, và dường như là oán hận tôi. Tôi cảm giác có lỗi. Nhưng tôi lại tự dặn lòng mình, trước tới giờ mình luôn lạnh lùng với người khác giới (trừ bạn thân của tôi, và một người hơn tôi 6 tuổi), nên tôi không có lỗi với hai người kia khi có bạn trai vì tôi chưa từng là bạn gái của họ.
Thế rồi, tôi quen anh trong một thoáng sâu lắng trong trường đại học, anh đạp xe chở tôi, và vô tình nắm tay tôi. Tôi biết lúc đó hai đứa chúng tôi đã giật mình, đã rung động…
Bẵng đi một thời gian, một hôm, anh dẫn hai người bạn cấp ba của anh đi uống nước chung với chúng tôi, và rồi, tôi ghen! Tôi không thể tả được cái cảm giác của mình lúc đó, tức giận, buồn tủi khi anh ra về với hai người bạn. Đến lúc đó tôi chưa hiểu hết anh.
Video đang HOT
Hai tuần sau, nghe lời khuyên của bạn, tôi hẹn anh đi chơi trong một dịp lễ lớn. Rồi tình cảm của chúng tôi nảy nở nhanh chóng.
Đến bây giờ tôi cũng phải tự hỏi vì sao tôi lại yêu anh… (Ảnh minh họa)
Bây giờ chúng tôi vẫn còn bên nhau, trải qua 11 tháng yêu nhau. Nó không phải là thời gian quá dài nhưng cũng đủ để tôi hiểu anh. Tôi biết là tôi yêu anh, yêu những lúc anh hiền lành, dịu dàng. Nhưng tôi không chịu được mỗi khi chúng tôi cãi nhau vì thái độ quá nóng nảy của anh. Tôi sợ! Một người mà tôi yêu tha thiết lại nóng tính, sẵn sàng la mắng tôi, và rất khô khan. Anh bảo với tôi anh là người khô khan, không thích mấy chuyện lãng mạn, không thích nói nhiều về tình cảm sướt mướt. Tôi hiểu anh. Nhưng nhiều khi tôi buồn, vì anh quá không quan tâm tới suy nghĩ của tôi, anh thường muốn tôi nói chuyện rõ ràng, mặc cho tôi đã nói bao lần: “Em là con gái, không muốn nói nhiều, mà chỉ muốn người em yêu hiểu”, anh bực tức, la tôi.
Thật sự chúng tôi đã cãi vã nhau rất nhiều, vì cả hai đều bướng bỉnh. Anh không bao giờ nhường nhịn tôi dù là một chuyện rất nhỏ.
Tôi muốn mình và anh suy nghĩ thật kĩ trước tình cảm này, quả thật trước đây chúng tôi đã tính tới tương lai dù cho chúng tôi còn quá trẻ. Nhưng bây giờ tôi lo sợ, bằng chứng trước mắt nói cho tôi biết người tôi yêu chưa hiểu tôi nhiều, chưa thật sự quan tâm tới tôi nhiều. Mà các bạn đừng hiểu lầm nhé, tuy chúng tôi yêu nhau 11 tháng nhưng chưa từng quan hệ, vì tôi muốn giữ cho ngày quan trọng của cuộc đời. Tôi biết và vẫn hiểu anh yêu tôi. Thật sự đó là tình yêu. Nhưng, nó mỏng manh quá. Anh giận và y như rằng tôi chạy đến bên anh làm lành.
Chúng tôi đều có những lỗi sai, nhưng tôi vẫn đắn đo, mình có nên đi tiếp con đường này không! Tôi biết còn đường sau này còn dài và nhiều chông gai, nhưng tôi vẫn muốn yêu anh, nhưng lại sợ yêu quá rồi không thể dứt ra nổi, và vì sợ cả tính nóng của anh nữa. Hãy cho tôi lời khuyên!
Tôi đang rất hoang mang với những suy nghĩ có nên dừng lại không khi mà anh vẫn chưa giảm bớt sự nóng nảy ấy.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hãy làm ánh nắng trong lòng tôi nhé...!!!
Dù đi đâu hay làm gì tôi vẫn yêu và cầu chúc em luôn hạnh phúc. Cảm ơn em rất nhiều mà tôi không nói ra được vì tôi yêu em.
Sinh ra trong một gia đình cũng khá giả và là con trai đầu nên từ nhỏ tôi đã được nuông chiều. Còn Nắng sinh ra trong một gia đình đông anh chị em và có hoàn cảnh hơn tôi.
Tôi lớn lên không biết cố gắng và quý trọng để vươn lên học tập như những người bạn cùng chăng lứa mà lại đâm đầu vào thói hư tật xấu. Cho đến khi tôi gặp được người thầy và người con gái yêu tôi đã làm tôi thay đổi nhưng có ai ngờ một ngày, người thầy ấy qua đời và sau đó người tôi yêu cũng rời bỏ tôi. Mọi thứ trên thế giới dường như sụp đổ... Ngày tang lễ thầy tôi đã quỳ trước mộ thầy và khóc những giọt nước mắt muộn màng hối lỗi mà không nói được với thầy khi còn sống. Không muốn nhìn những giọt nước mắt đau khổ của mẹ và bà nội khi thấy người con người cháu mình sống như vậy nên tôi đã quyết định ra đi để làm lại mình và thay đổi cách nhìn của gia đình.
Đã 2 năm tôi rời khỏi gia đình và mảnh đất nơi tôi sinh ra để tự mình vươn lên và tìm lại chính mình. Bây giờ tôi đã là sinh viên của một trường cao đẳng. Mặc dù gia đình muốn cho tôi học một trường nào đó tốt hơn nhưng nếu muốn tự lập và sửa chữa những sai lầm của mình trước kia thì tôi phải tự lựa chọn cho mình con đường cố gắng học tập để vươn lên và chứng tỏ tôi đã thay đổi để gia đình thấy được.
Vào Nam khi thi xong đại học tôi đã không quay về nhà mà quyết định thử đi làm để biết đồng tiền khó kiếm như thế nào. Những ngày đầu tiên đi làm, tay tôi đau và phỏng lên chảy máu. Nhiều đêm ngủ trên chiếc giường tạm bợ khác với chăn ấm đệm êm ở nhà khiến những giọt nước mắt tôi rớt xuống không thể ngủ được cùng với nỗi nhớ nhà càng làm tôi nản chí nhưng tự nhủ là phải cố gắng lên và mình có thể làm được. Cuối tháng nhận được những đồng tiền của mình làm ra tôi chảy nước mắt, giờ tôi mới biết đồng tiền khó kiếm như thế nào.
Sau 2 năm ra đi và chia tay với người mình yêu, tôi đã gặp nhiều cô gái và đã thử yêu để tìm một người chia sẻ nhưng dường như trái tim tôi lại vô cảm tự làm cho bản thân và người ấy tổn thương.
Từng ngày trôi qua một bóng hình của cô gái cùng xóm trọ đã làm tôi tò mò và để ý. Người ấy có ánh mắt buồn và ít nói. Nắng ít khi ra ngoài và khi ánh mắt tôi bắt gặp được hình bóng ấy đứng ở cửa là trái tim tôi thổn thức và không muốn làm gì chỉ muốn nhìn em thật lâu. Tôi nghĩ đó chỉ là cảm giác của một người đàn ông ngắm một bông hoa đẹp thôi mà. Rồi một thời gian không thấy người ấy đứng ở đó và cả tiếng nói người ấy ở khu nhà trọ nữa tôi lại tò mò không biết Nắng đi đâu rồi nhỉ? Dường như tôi thấy lòng mình mất đi một cái gì đó thân quen. Sau đó tôi mới biết Nắng đã chuyển phòng trọ, lòng tôi lại buồn thêm nghĩ mình từ đây sẽ không được nhìn cô gái xóm trọ ấy nữa.
Rồi người bạn thân cùng xóm cho tôi số điện thoại của Nắng. Tôi đã rất vui và nhắn tin ngay với em để hỏi cô hàng xóm đã đi đâu và sao lại chuyển đi? Tôi đã không ngủ được khi chờ tin nhắn lại từ Nắng. Ôi một cảm giác thật khó tả, rồi những ngày sau tôi nhắn tin và nói chuyện với Nắng nhiều hơn. Nắng là người con gái đầu tiên khi mới quen tôi đã nói ra những bí mật cuộc đời mà tôi chưa nói với người con gái nào mình yêu. Khi tôi nói xong câu chuyện ấy tôi sợ em sẽ ghét tôi và khinh thường tôi nhưng ngược lại em đã lắng nghe và đồng cảm làm tôi thấy mình vừa bớt đi được một gánh nặng vì đó mà tôi đã muốn nhắn tin và nói chuyện với Nắng nhiều hơn.
Nếu có cơ hội quay trở lại hãy đồng ý làm người yêu của anh nhé... (Ảnh minh họa)
Trước khi quen Nắng mỗi khi tôi buồn tôi không biết làm gì và không biết chia sẻ cùng ai cả, tôi chỉ biết tìm đến bia rượu để quên đi sự đau khổ và buồn phiền. Rồi khi đã có Nắng dường như tôi tìm lại được một phần nào đó đã mất 2 năm qua.
Rồi mọi chuyện cũng đến, tôi đã can đảm tỏ tình với Nắng nhưng đáp lại em nói: quen Nắng sẽ làm tôi khổ. Nắng không xứng đáng với tôi đâu và hãy quên Nắng đi. Nắng không là gì để tôi buồn cả và Nắng đã nói dối tôi là đã có người yêu ngoài Đà Nẵng và nói sẽ làm cho tôi ghét Nắng và sẽ không nghe điện thoại của tôi nữa . Hôm ấy tôi đã uống rất nhiều và đau khổ. Tôi gọi cho Nắng không được nên nhắn tin và Nắng nhắn tin lại rằng: S là nắng và gió nên không biết đi về đâu? Vậy hãy cho tôi là nơi mà nắng và gió đi đến nhé được không? Vì tôi yêu Nắng rất nhiều Nắng ơi, nếu không có ánh nắng ấy tôi sẽ không biết đi về đâu và mất đi phương hướng mất. Chị tôi và cả người làm mối hai chúng ta nữa nói Nắng có tình cảm với tôi chỉ vì tôi vội vàng quá trong chuyện này vì Nắng là con gái mà, nên bảo tôi đừng buồn vì đó là Nắng đang thử tôi thôi. Chị cũng khuyên tôi nói: đã không yêu sao lại nói Nắng không là gì để tôi buồn.
Tối hôm ấy gặp nhau để trả lại USB mà tôi nhờ Nắng coppy ảnh học quân sự của em cho tôi và cũng là hôm cuối trước khi tôi về nghỉ hè về quê. Không biết lần này về tôi có được gặp lại Nắng mà tôi yêu nữa không vì gia đình tôi muốn tôi thi vào an ninh và học ngoài Bắc. Dù sao tôi phải nói hết những gì trong lòng mình dù có hoặc không quay trở lại. Tôi cầm tay Nắng, Nắng nói đây là lần đầu tiên một người con trai cầm tay và em nói tôi là thằng ngốc, vậy hãy để tôi là người con trai ấy đi và là thằng ngốc của Nắng nhé. Tối ấy tôi rất vui và hạnh phúc đến nhường nào, nằm trằn trọc sao mãi mà ngủ được.
Thời gian này tôi muốn gặp và nói chuyện với Nắng nhiều lắm để chia sẻ vì tôi không biết nói cùng ai? Nhưng tôi sợ Nắng buồn vì thế tôi lại không dám gọi điện cho em. Còn vài ngày nữa là tôi phải về rồi, nhưng được cầm tay Nắng và yêu Nắng với trái tim thật lòng là tôi hạnh phúc lắm. Cảm ơn Nắng rất nhiều vì em đã lắng nghe tôi nói và chia sẻ cùng tôi dù tôi chưa làm được điều gì cho em. Nắng là người con gái đã làm cho trái tim tôi không còn băng giá và cho tôi tìm lại được sự đau khổ và hạnh phúc như thế nào khi yêu một người. Cảm ơn mảnh đất Phan Rang nơi đã sinh ra một con người gái tuyệt vời đến thế. Vì người ấy tôi lại không muốn rời xa mảnh đất này, nơi tôi đã biết lại được cuộc sống thật đẹp và tràn đầy tình yêu.
Dù đi đâu hay làm gì tôi vẫn yêu và cầu chúc em luôn hạnh phúc. Cảm ơn em rất nhiều mà tôi không nói ra được vì tôi yêu em. Nếu có cơ hội quay trở lại hãy đồng ý làm người yêu của anh nhé. Anh yêu em rất nhiều.
Vì em tôi có thể làm tất cả. Hãy chờ tôi nhé.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hãy làm ánh nắng trong lòng tôi nhé...!!! Dù đi đâu hay làm gì tôi vẫn yêu và cầu chúc em luôn hạnh phúc. Cảm ơn em rất nhiều mà tôi không nói ra được vì tôi yêu em. Sinh ra trong một gia đình cũng khá giả và là con trai đầu nên từ nhỏ tôi đã được nuông chiều. Còn Nắng sinh ra trong một gia đình đông anh...