Hoang mang vì không biết có bầu với ai
Chỉ vì trót lỡ với người đàn ông khác mà Thu và Tuyết phải sống trong sự lo âu bởi không rõ đó là “sản phẩm” của ai: chồng hay người tình.
Bất ngờ Thu nhận đươc lời cầu hôn của Cường sau 5 năm anh theo đuổi. Dù không yêu nhiều nhưng Thu vẫn chấp nhận vì một phần thương anh, một phần muốn yên ổn trước những lời phàn nàn của gia đình.
Cưới được Thu, Cường thỏa ước nguyện. Anh ra sức chăm sóc, chiều chuộng vợ. Tuy nhiên, sự bao bọc quá đáng của anh khiến Thu thấy mệt mỏi. Tất cả mọi việc trong nhà dù nhỏ nhất cũng đều phải qua sự đồng ý của Cường. Bản thân cô không được tự quyết làm gì. Cô mệt mỏi, muốn tìm cho mình một khoảng trống thư giãn.
Được vài đồng nghiệp mách nhỏ, Thu lập một nickname lên mạng tán gẫu. Trong số những bạn chat, cô thường tâm sự với Tuấn, một kỹ sư máy tính. Từ việc chia sẻ cuộc sống đến gia đình, Thu và Tuấn từ hai người xa lạ thấy rất thân thiết. Sau 3 tháng nói chuyện, cả hai quyết định gặp mặt.
Vốn có sự thông cảm từ trước cộng với sự quan tâm của Tuấn, mọi việc đã vượt ra khỏi tầm kiểm soát của cô. Thu nói dối chồng đi học tiếng Trung để bổ trợ cho công việc nhưng sự thật cô vào nhà nghỉ cùng Tuấn.
Chuyện bất ngờ xảy ra: Thu có thai nhưng khổ nỗi cô không biết chắc cái thai là của chồng hay của Tuấn.
Cô yêu Tuấn nhưng cả hai đều biết không thể đến được với nhau. Anh còn trách nhiệm với vợ con. Về phần Thu, nếu chồng cô biết thì gia đình sẽ tan vỡ.
Đang suy nghĩ có nên giữ lại cái thai hay không thì bất ngờ Cường biết tin cô mang bầu khi đọc được tin nhắn của vợ trao đổi với cô bạn thân. Cường hân hoan báo tin này với bố mẹ và anh em. Anh càng chăm sóc, lo lắng cho vợ nhiều hơn. Cứ hết giờ làm Cường lại về nhà chuẩn bị những món bổ dưỡng cho vợ, không cho vợ làm gì sợ ảnh hưởng đến thai nhi.
Nhìn chồng vui, Thu không đủ can đảm nói ra sự thật. Có lúc Thu muốn phá thai rồi lấy lý do là sảy thai, nhưng rồi cô thấy khổ thân đứa bé vì biết đâu nó có thể là con của Cường. Miên man lo lắng, Thu mệt mỏi, sợ hãi, lúc vui, lúc buồn mà không biết tâm sự cùng ai.
Video đang HOT
Ngày đứa trẻ chào đời là ngày lo sợ nhất với Thu. May mắn thay nó giống Cường y đúc. Cô thở phào nhẹ nhõm vì viễn cảnh bị đuổi khỏi nhà không xảy ra. Từ nay chắc cô toàn tâm để nuôi dạy con và vun vén gia đình cùng với chồng.
Cũng sống trong nỗi lo lắng như Thu lúc mang bầu, nhưng kết cục của Tuyết lại không được may mắn như vậy. Thằng cu cô sinh ra không giống cha nó. Những lời xì xào về chuyện vợ có qua lại với người đàn ông khác lúc anh vắng nhà khiến chồng cô bí mật thử ADN.
Đau đớn, nhục nhã, anh và đứa bé không cùng dòng máu. Anh đã tự tay viết đơn ly dị khi con chưa đầy một tháng tuổi. Tuyết phải bế con về nhà ngoại để chờ tòa giải quyết trước sự khinh miệt của mọi người.
Đến lúc Tuyết ân hận thì cũng đã muộn. Cô chỉ biết trách mình sao không biết giữ gìn hạnh phúc khi còn ở trong tay.
“Trong gia đình con cái là phần tài sản vô giá của vợ chồng, với điều kiện đứa trẻ là con ruột của mình. Còn trong trường hợp đứa trẻ không phải là con của mình đó là một nỗi đau lớn với người đàn ông. Lúc đó nguy cơ cao nhất là hạnh phúc gia đình tan vỡ. Khi người phụ nữ không chắc chắn đứa trẻ là con ai thì phải xác định rõ ràng: Nếu là con của chồng thì mọi việc sẽ yên ổn, còn nếu là của người tình thì phải chuẩn bị tinh thần chấp nhận mọi hậu quả do mình gây ra.
Để gia đình hạnh phúc trọn vẹn thì tốt nhất cả vợ lẫn chồng nên cùng nhau vun vén cho tổ ấm hạnh phúc của mình, để tránh việc một trong hai bên có mối quan hệ bên ngoài. Trong trường hợp có “cơi nới”thì hãy dừng lại đúng lúc trước khi quá muộn”, chuyên viên tư vấn Nguyễn Hà, Công ty An Việt Sơn, đường dây nóng (1900585886) đưa ra ý kiến.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi đã "cặp bồ" với sếp chồng
Anh đã đến và khơi dậy trong tôi những khát khao yêu đương mãnh liệt.
Ngày ngày, sau khi đưa con đi học về là tôi lại mở máy tính và vào Bạn trẻ cuộc sống để đọc, để tìm hình ảnh của mình trong đó và giúp mình có được sự thanh thản. Nhưng tôi đã đọc cả ngàn bài viết thì cũng chỉ tìm thấy một góc cạnh nào đó của mình mà thôi. Chính vì thế nên hôm nay, tôi quyết định viết lên những dòng tâm sự nay để cho lòng mình được nhẹ nhõm hơn và trên hết là nhận được những lời khuyên, sự chia sẻ của quý độc giả.
Trước đây, tôi và chồng cũng đã từng có một tình yêu đẹp, lãng mạn với biết bao kỷ niệm êm đềm. Sau một năm yêu nhau, chúng tôi chính thức thành chồng thành vợ... nhưng cũng từ đó, hai vợ chồng chúng tôi bắt đầu xảy ra mâu thuẫn
Chồng tôi là một người thường xuyên rượu chè và rất hay đánh đập vợ. Ngày mới cưới nhau, tôi chưa tìm cho mình được một công việc ổn định nên kinh tế gia đình rất khó khăn, cũng chính vì lẽ đó đã khiến cho chồng tôi thay đổi tính nết và hay hằn học vợ. Có lẽ do tự ti vì mình còn thua kém chồng nên tôi đã cam chịu và không dám nói lại anh một lời nào. Tôi nghĩ rằng, khi kinh tế vợ chồng còn khó khăn thì hai người nên cố gắng, động viên nhau để vượt qua giai đoạn vất vả này. Vì thế nên dù bị anh mắng mỏ, đánh đập nhưng tôi vẫn chịu đựng tất cả để mong muốn thay đổi công việc và cuộc sống vợ chồng.
Một thời gian ngắn sau, tôi đã tìm được một công việc ổn định, có thu nhập cao hơn của chồng mình. Công việc của tôi hòi hỏi sự tinh tế, khéo léo và nhẹ nhàng nên từ một cô gái quê "kém cỏi", tôi đã biến hóa thành một người phụ nữ đáng yêu, khéo léo, đầy sức quyến rũ với đàn ông.
Được tiếp xúc với những người đàn ông tài giỏi, ga lăng, tôi luôn ao ước "g iá như chồng mình được một nửa của những người đó". Sau khi kiếm được một khoản tiền kha khá, tôi đã mua được một căn hộ tập thể ngay cạnh cơ quan chồng trước sự ngỡ ngàng của hàng xóm láng giềng và những người đồng nghiệp của chồng. Vì hơn ai hết, họ biết thu nhập của chồng tôi và họ không nghĩ tôi có khả năng kiếm tiền để đủ mua một căn nhà.
Mua nhà xong, tôi sửa sang, mua sắm toàn bộ đồ dùng mới và gần như không thiếu bất cứ một vật dụng sinh hoạt nào trong gia đình. Và cũng chính điều này đã khiến tôi rơi vào hoàn cảnh như bây giờ.
Từ sự tò mò tới tán phục bởi sự chân thật và khéo léo của tôi đã khiến anh, sếp của chồng tôi muốn tìm hiểu. Mới đầu là những câu chào hỏi khi gặp nhau ở cầu thang, rồi đến những câu chào hỏi tếu táo vốn là sở trường của tôi và sau đó là những buổi đi ăn, đi cà phê, rồi những tin nhắn và những cuộc điện thoại dài không thể đo đếm... để rồi, tôi và anh đã yêu nhau tự khi nào!
Anh tìm tới tôi bởi những điều mới lạ, còn tôi tìm đến anh như con tim đến được nơi cần dốc bầu tâm sự về chồng, về gia đình. Hơn ai hết, anh hiểu về con người chồng tôi như thế nào, về những thói hư tật xấu của anh ra sao (vì anh là sếp của chồng tôi).
Khi gặp nhau, tôi và anh mới nhận ra rằng, chúng tôi là một nửa còn lại của nhau (Ảnh minh họa)
Vợ chồng tôi ở quê ra đây để lập nghiệp, còn anh thì xuống vùng đất này công tác, cuối tuần anh lại về với vợ con. Chính sự cô đơn trong anh và sự chán nản trong tôi đã khiến chúng tôi nhanh chóng tìm đến nhau.
Chúng tôi bắt đầu lao vào nhau không cần biết đến những người bên cạnh, không toan tính vụ lợi. Anh bảo anh yêu tôi, yêu những khổ sở và vất vả của tôi và anh muốn bù đắp cho tôi những đau khổ, buồn phiền trong suốt thời gian qua.
Tôi không phải là con người từng trải vì năm nay, tôi mới bước qua tuổi 30 nhưng môi trường công tác, sự nhanh nhạy trong công việc đã trang bị cho tôi một số vốn sống nhất định. Chính vì thế nên lúc đầu anh buông lời tán tỉnh, tôi không tin những điều đó... nhưng vì sự trống vắng và khao khát tình cảm của bản thân mình đã cuốn tôi lao vào vòng tay của anh, không còn quan tâm đến chuyện anh có thật lòng với mình hay không nữa?
Giờ đây, chúng tôi đã yêu nhau quá nửa năm và trong khoảng thời gian đó, chúng tôi có nói lời chia tay nhau nhiều lần nhưng đều không thành vì những lần tôi ăn năn, sám hối hay những lần anh cắn rứt lương tâm vì có lỗi với vợ con chỉ là thoáng chốc, còn chúng tôi yêu nhau, cần nhau mới là sự thật. Kể từ ngày quen nhau đến bây giờ, hai chúng tôi như không thể sống thiếu nhau. Anh nói rằng, " Anh đã tìm thấy một nửa đích thực của cuộc đời mình" và trái tim tôi cũng đã ấm lên sau bao nhiêu năm lạnh giá sống bên chồng.
Nhưng các bạn ạ! Dù cho mọi chuyện thế nào đi chăng nữa thì ở hoàn cảnh của chúng tôi bây giờ, tôi vẫn là người thứ ba xen vào hạnh phúc của vợ chồng anh và anh cũng là người thứ ba phá hoại hạnh phúc gia đình tôi. Dù chúng tôi có yêu nhau chân thành nhưng anh cũng không thể từ bỏ người vợ đã chung sống với anh suốt 10 năm qua và hai đứa con vô tội của anh... và tôi cũng vậy, tôi không thể từ bỏ chồng và đứa con nhỏ tội nghiệp của mình chỉ vì tình yêu dành cho anh bấy lâu.
Đã bao lần tôi dùng đến lý trí để phán xét tình yêu tội lỗi này và muốn trả anh về với gia đình... nhưng tôi không thể nào chịu đựng được khi nghĩ đến cảnh anh hạnh phúc bên vợ, để rồi khi gặp tôi, anh coi tôi như một người không quen biết. Chỉ cần ở bên anh, tôi cảm thấy cuộc sống của mình bình yên và hạnh phúc biết bao! Tôi muốn được ở bên anh, được anh yêu thương, chăm sóc... và tôi cần những phút giây tĩnh lặng bên anh như thế để anh tiếp thêm sức mạnh cho tôi giữa cuộc sống phức tạp này.
Tôi thật lòng rất yêu anh... chính vì thế nên sẽ rất khó khăn khi nghĩ đến một ngày nào đó, tôi phải rời xa anh. Nhưng tôi không thể kéo dài tình trạng này được nữa. Tôi sẽ cố gắng cùng anh vượt qua mọi khó khăn, thử thách để đến với nhau... hay tôi nên trả anh về với người phụ nữ ấy, để tôi quay về nhà và làm trọn trách nhiệm của một người vợ, người mẹ trong gia đình?
Các bạn ạ! Thật khó khăn để tôi lựa chọn được con đường đi sáng suốt cho bản thân mình. Vì thế nên tôi rất mong các bạn hãy cho tôi lời khuyên, những chia sẻ hữu ích để giúp tôi vượt khỏi hoàn cảnh éo le này!
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Thảm cảnh lấy đĩ về làm dâu Nằm bẹp trên giường bệnh, ông Trị nắm lấy tay đứa con trai duy nhất nghẹn ngào: "Tất cả là tại bố nên con mới khổ thế này". Trên khuôn mặt lúc nào cũng ngơ ngác của cậu con, ông bỗng chậm chậm lăn hai hàng nước mắt... Cả đời mình, ông Trị không bao giờ quên được buổi sáng hôm ấy, khi...