Hoang mang vì cái thai trong bụng không phải của chồng
Tôi đã kết hôn được gần một năm nay nhưng không hề cảm thấy yêu chồng. Anh khá nhạt nhẽo, khô khan và luôn bận rộn với công việc. Tôi lấy anh chỉ vì anh rất rộng hầu bao chu cấp cho gia đình vợ. Chồng tôi làm phó giám đốc công ty sản xuất linh kiện điện thoại nên thu nhập rất cao.
Gần một năm kết hôn mà vợ chồng tôi vẫn chưa có con vì tần số “gần gũi” nhau quá ít. Chồng tôi thường xuyên đi công tác xa. Lúc ở nhà, anh cũng dành nhiều thời gian cho công việc. Tôi chỉ như một người vợ để anh làm cảnh vậy.
Tôi dùng t.iền của chồng xả láng mua sắm ở các siêu thị và spa g.iết thời gian. Dù vậy, tôi vẫn cảm thấy rất buồn, cô đơn và chán chường. Tôi sống ngợp trong đồng t.iền mà chẳng được vui.
Tôi lên mạng xã hội để làm quen. Tôi thích chat với nickname langtudem. Người đó làm trái tim tôi bừng tỉnh sau bao ngày lạnh lẽo. Chúng tôi hẹn gặp nhau ngoài đời.
Anh thú nhận đã yên bề gia thất với vợ và hai con nhỏ. Tôi thích sự thành thật của anh. Chúng tôi đến với nhau vì c.hán v.ợ chán chồng chán cái cảm giác vô vị hàng đêm.
Tôi và người tình lao vào nhau như thiêu thân. Chúng tôi chỉ biết yêu và yêu thôi. Người yêu đem lại cho tôi cảm giác khác hẳn chồng. Một cái gì đó nóng bỏng, lạ lẫm khó diễn tả được bằng lời.
Thỉnh thoảng sau giờ tan sở, tôi háo hức được gặp người tình. Công việc của tôi thường về khá muộn nên tôi dễ dàng qua mặt được chồng.
Sau một thời gian “đi ủng” giữa trường tình, người yêu tôi nói đã chán cảm giác đó. Tôi rất yêu anh nên chiều theo ý anh. Chúng tôi đã lao vào nhau mãnh liệt, nồng nàn.
Video đang HOT
Tháng này tôi bị trễ kinh một tuần so với lệ thường. Tôi mua que thử thai về kiểm tra. Hai vạch đỏ trên que thử hiện lên rõ rệt. Tôi đã có thai thật rồi.
Điều khiến tôi lo lắng là chồng tôi đã đi công tác nước ngoài suốt gần một tháng qua, giờ tôi lại dính bầu. Đó chắc chắn không phải là con của chồng tôi rồi. Tôi hoảng sợ đẫm mồ hôi.
Một lúc sau tôi tự trấn an bản thân. Tôi không nói ra thì có trời mới biết sự thực này. Vì người tình có diện mạo khá giống chồng tôi. Cả hai đều to, cao, mặt chữ điền, da trắng… Chỉ từng ấy đặc điểm đủ khiến cho con tôi có diện mạo hao hao giống chồng tôi rồi.
Nhưng nếu chồng tôi phát hiện ra chuyện này thì sao? Nếu chúng tôi l.y h.ôn, mẹ đẻ tôi đau ốm liên miên sẽ không có t.iền thuốc thang. Em trai tôi không có t.iền học đại học. Tôi sẽ trở thành người con đốn mạt trong gia đình mình.
Tôi hoang mang lắm. Thời nay khoa học hiện đại rồi. Chỉ bỏ ra chút t.iền là có thể đưa con đi giám định AND để xác định huyết thống. Chỉ cần thiên hạ ai đó rỉ tai “giỏ nhà này” mà “quai nhà khác” là có thể phải nếm đòn ngay.
Nếu vậy, chỉ còn cách thành thật với chồng. Tôi sẽ xin chồng tha thứ tội lỗi của mình. Chỉ là nuôi thêm một đ.ứa t.rẻ. Đâu có xá gì so với kinh tế gia đình tôi hiện nay.
Nhưng liệu cách đó có ổn không? Vì tôi đọc trên các website thường thấy lời khuyên: Đừng nên kể cho chồng chuyện quá khứ tình ái của mình. Dù có tấm lòng nhân ái nhưng đôi lúc chồng sẽ hậm hực vì ghen và khuấy động lên làm bạn mệt mỏi.
Tôi tức tốc gọi điện cho người tình. Anh im lặng khi nghe tin về cái thai. Vài phút sau anh bảo không thể b.ỏ v.ợ con vì tôi và đứa con trong bụng.
Tôi c.hửi anh là đồ khốn nạn. Anh cười nhạt: “Anh còn vô tích sự hơn em tưởng. Vợ anh đang là trụ cột nuôi cả nhà. B.ỏ v.ợ thì anh sẽ lâm cảnh đầu đường xó chợ ngay”. Tức quá đang định dập máy thì anh ta đã làm vậy trước tôi.
Lúc sau anh ta nhắn tin vào máy tôi: “Em à, b.ỏ c.on thì ác lắm. Em ráng giấu chồng mà nuôi con khôn lớn đi”. Đúng, tôi là người phụ nữ. Tôi sắp làm mẹ rồi. Sao tôi nỡ bỏ đi sinh linh bé bỏng chưa đầy một tháng t.uổi được.
Tối qua, chồng tôi báo ngày mai anh sẽ đi công tác về. Tim tôi đ.ập gấp gáp vì lo sợ. Tôi vừa thấy day dứt với chồng vừa thương cái thai mới nhen nhóm trong bụng mình. Tôi chợt thấy sợ chồng lắm.
Thực lòng, tôi không muốn bỏ cái thai này đi chút nào. Nhưng tôi lại không đủ can đảm thú nhận tất cả tội lỗi với chồng. Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo VNE
Gái 19 có nên lấy chồng 55?
Anh ấy đã 55 t.uổi còn em mới vừa tròn 19, liệu lấy anh ấy, em có hạnh phúc không?
Lúc này đây em thực sự cảm thấy rất băn khoăn và lo sợ. Em không biết mình nên quyết định như thế nào cho đúng với tình yêu của mình. Em còn quá trẻ, em rất yêu anh ấy nhưng lại sợ rằng sự chênh lệch quá lớn về t.uổi tác khiến chúng em khó mà hạnh phúc được. Em mới 19 t.uổi, liệu em có nên cưới người đàn ông mình yêu khi anh ấy đã 55 t.uổi hay không?
Em đang là sinh viên năm thứ 2. Em quen anh ấy rất tình cờ. Em đi làm thêm bằng việc gia sư. Anh ấy là bác họ của cô bé mà em đang dạy thêm. Nhiều lần tới em gặp anh ấy ở nhà của người đã thuê em kèm cặp cho em bé đó. Mặc dù đã 55 t.uổi nhưng nhìn anh ấy trẻ trung và phong độ lắm. Lúc đầu em không hề nghĩ anh lại nhiều t.uổi tới như vậy. Một vài lần dạy thêm về muộn, anh ngỏ ý đưa em về để tránh nguy hiểm và em đồng ý. Chúng em quen và thân nhau từ đó.
Quen nhau hơn 3 tháng thì em và anh chính thức yêu nhau. Em cũng không hiểu vì sao mình lại có tình cảm với một người thậm chí còn nhiều t.uổi hơn cả cha mình như vậy. Trước nay em cũng có rất nhiều người theo đuổi vì em cũng là một cô gái khá xinh xắn, ưa nhìn. Nhưng không hiểu vì sao em chẳng thể nào rung động với ai được cho tới khi gặp anh. Sự phong trần, từng trải và rất trân trọng phụ nữ của anh đã chinh phục được em một cách hoàn toàn. Em yêu anh ấy thật lòng mà không tính toán thiệt hơn điều gì.
Mặc dù hơn em hai mấy t.uổi nhưng ở bên anh ấy em cảm thấy hạnh phúc vô cùng (Ảnh minh họa)
Anh ấy đã từng có một đời vợ và hai người con. Cả hai người con đều đã có gia đình và ổn định. Giờ anh đang sống một mình vì vợ anh đã mất từ lâu. Sự cô độc của anh càng khiến em yêu thương anh nhiều hơn. Em muốn được ở bên anh, chăm sóc cho anh mọi điều như một người vợ. Anh ấy là người rất giỏi trong việc kinh doanh. Có lẽ chính điểm này là điều khiến em cảm phục và yêu anh nhiều hơn.
Em biết đây là một mối tình trái với lẽ thường vì em và anh cách nhau nhiều t.uổi quá. Nhưng con tim em không thể nào kìm nén nổi khi bên anh. Anh cũng rất yêu thương, chiều chuộng và lo lắng cho em mọi điều. Ở bên anh em cảm thấy an toàn chứ không phải như bên những người bạn bè đồng trang lứa khác. Em thích cảm giác an toàn và sự lãng mạn mà anh dành cho em. Em biết chúng em chênh lệch t.uổi tác nhưng tình yêu là sự hòa nhịp của trái tim. Anh tuy có hơn em nhiều t.uổi nhưng lại đồng điệu tâm hồn với em.
Chính vì yêu anh mà em đã trao cho anh sự trong trắng của mình. Em cảm thấy hạnh phúc và không hối tiếc gì về điều đó cả. Hiện giờ anh đang thuê cho em một căn hộ rất xinh xắn để em ở đó vì tình cảm của chúng em không tiện công khai nên anh thuê riêng ra như thế cho tiện. Em sống ở đó một mình và thi thoảng anh ghé qua thăm em, chúng em ở bên nhau như vợ chồng.
Em có nên cưới một người đáng t.uổi cha mình? (Ảnh minh họa)
Từ ngày yêu nhau tới giờ chúng em chưa từng công khai việc này. Em không dám cho bạn bè, người thân biết vì sợ bố mẹ em sẽ sốc khi biết tin này. Em sợ lắm. Còn anh nói rằng anh không muốn làm khó cho em. Chừng nào em chưa sẵn sàng anh sẽ giấu kín chuyện này. Mỗi khi đi ra đường cùng nhau, nhìn em khoác tay anh tình cảm, người mới quen anh thường hỏi: "Con gái anh đây à, cháu xinh quá!" khiến cả em và anh đều buồn lắm.
Chúng em hòa hợp về mọi thứ. Kể cả chuyện tế nhị chốn phòng the em cũng cảm thấy rất hài lòng. Anh là một người đàn ông thực thụ trong mọi lĩnh vực. Chính anh là người đã dạy cho em mọi điều. Ở bên anh em thấy mình hạnh phúc vô cùng.
Anh đề nghị cưới nhưng em chưa biết thế nào. Em không dám nói chuyện này cho bố mẹ biết. Em sợ mọi người không chấp nhận. Liệu em và anh ấy có thể hạnh phúc được hay không? Anh ấy nói rằng nếu em sợ bố mẹ không đồng ý, anh ấy sẽ đưa đi nơi khác sống. Chúng em sẽ tổ chức đám cưới ở đó, trở thành vợ chồng rồi thì dù bố mẹ em có chấp nhận hay không cũng không còn quan trọng nữa. Sau này rồi gia đình em cũng phải đồng ý thôi.
Liệu em có nên bỏ nhà để đi theo anh ấy không? Em và anh ấy có thể hạnh phúc không ạ?
Theo VNE
Yêu anh em phải tàn nhẫn tới cùng Tình yêu của em đủ lớn để nhận sự đau khổ riêng mình. Hãy để đắng cay đó mình em đón nhận. Màn đêm nơi này chỉ có một màu đen đặc quánh, không ánh đèn, không tiếng còi xe cộ, không những quá xá tấp nập, mọi thứ đều tĩnh lặng đến lạ thường. Không gian miền núi yên ắng về đêm...