Hoang mang vì bị người yêu “cướp trinh” tàn bạo
Sau một lúc bình tâm, tự nhiên tôi lại thấy đau rát ở phía dưới vùng kín. Nhìn lên tấm ga giường, tôi phát hiện có vệt máu đỏ.
Tôi năm nay 21 tuổi. Tôi và bạn trai yêu nhau đến nay là được hơn 5 tháng. Chúng tôi quen nhau từ hồi học cấp 3 nhưng khi vào học đại học mới chính thức yêu nhau. Yêu nhau mới được hơn nửa năm nhưng thời gian gần đây, anh ấy thường hay đòi hỏi “chuyện ấy” khiến tôi khó xử vô cùng.
Tôi đã nói rõ quan điểm của tôi và cương quyết không chấp nhận quan hệ trước hôn nhân. Anh cũng đồng ý nhưng không vui. Nhiều lần còn giận tôi rồi lại hỏi: “Em không yêu anh sao?”.
Khi tôi trả lời “Em không thể, chúng ta còn trẻ, em muốn giữ gìn cho đêm tân hôn”. Thì nhận ngay được câu trả lời của anh rằng tôi quá cổ hủ, tại sao tôi yêu anh mà không hiến dâng tất cả cho anh.
Cứ một lần chúng tôi tranh cãi và thêm một lần bạn trai giận tôi. Tôi không biết phải làm sao, thực sự tôi rất yêu anh ấy nhưng chưa muốn 2 đứa đi quá xa. Một hai lần không kiềm chế được, anh có những hành động bạo dạn khiến tôi rất sợ. Nhưng may mắn, dù tôi rất kích thích nhưng vẫn làm chủ được mình.
Từ ngày nhận thấy anh có biểu hiện muốn tiến xa hơn trong quan hệ, tôi đã tìm cách lẩn tránh mỗi khi anh rủ đến những nơi vắng người. Tôi cũng hạn chế hơn việc gặp anh. Mặc dù điều đó khiến tôi rất buồn và nhớ anh, nhưng tôi hy vọng, điều đó sẽ giúp anh kiềm chế được ham muốn bản thân và hạn chế bớt những tranh cãi về vấn đề này.
Video đang HOT
Tôi nhận thấy anh hơi khó chịu trước việc làm của tôi. Nếu tôi cố gắng chiều theo ý anh, tôi lại phạm lỗi với chính bản thân mình, với gia đình. Bố mẹ vẫn thường dặn tôi, con gái phải biết giữ gìn trinh tiết, đó là thử thách đòi hỏi những người yêu nhau phải vượt qua.
Chuyện sẽ chẳng có gì đáng bàn nếu không có một ngày, tôi tỉnh dậy và thấy mình nằm trong nhà nghỉ không tắm vải che thân. Quá hoảng sợ tôi tìm lấy quần ào để mặc. Sau một lúc bình tâm, tự nhiên tôi lại thấy đau rát ở phía dưới vùng kín. Nhìn lên tấm ga giường, tôi phát hiện có vệt máu đỏ.
Tôi thực sự sống và toát mồ hôi hột. Ý nghĩ mình đã mất đi sự trong trắng khiến trái tim tôi như muốn nổ tung. Tôi thả người nặng nề ngồi xuống giường.
Một lúc sau anh từ phòng tắm bước ra, mặt tươi cười hớn hở. Còn tôi cảm thấy lạnh cả sồng lưng.Hóa ra là anh, anh đã làm việc ghê tớm đó với tôi. Tối hôm qua là sinh nhật tôi, tôi nhớ mình và anh đã cùng đi ăn ở một nhà hàng. Tôi có uống một chút rượu , sau đó, tôi thấy buồn ngủ kinh khủng và không nhớ chuyện gì đã xảy ra với mình sau đó.
Chính anh ta là người đã cho thuốc ngủ vào cốc rượu của tôi. Thật không thể tưởng tượng được, người tôi tin tưởng hóa ra lại là một con cáo già như vậy. Sau đó, anh ta có xin lỗi và hữa sẽ kết hôn với tôi.
Nước mắt tôi lăn dài. Tôi thấy má mình nóng bừng, cả người run lên vì tức giận. Tôi muốn lao về phía anh để sỉ vả hành động của anh. Nhưng cả người tôi bỗng thấy rã rời, tôi không muốn nhìn thấy anh, không muốn nói bất cứ điều gì.
Tôi đứng lên, loạng choạng bước ra ngoài. Anh giữ tôi lại, cố gắng xin lỗi, nài nỉ, anh nói sẽ không để xảy ra chuyện này lần nữa. Tôi bỏ ngoài tai những lời anh nói, cương quyết bước khỏi căn phòng đó.
Giờ đây, lòng tôi buồn vô hạn. Buồn vì bị chính người yêu mình lừa gạt. Anh nói yêu tôi nhưng không giữ gìn cho tôi, bất chấp mọi thủ đoạn để có được tôi, anh không hề tôn trọng tôi. Làm như thế nghĩa là anh đã cưỡng bức tôi.
Tình yêu tôi dành cho anh dường như tan biến, chỉ còn lại nỗi hận. Hành động của anh khiến tôi ghê tởm. Tôi muốn trả thù anh ta, muốn anh phải trả giá cho hành động của mình. Và tôi sẽ rời xa anh, dù anh có nói yêu tôi thế nào chăng nữa.
Tôi thực sự đau khổ. Tôi không biết liệu mình có nên làm như vậy hay không?
Theo VNE
Kế độc của chồng
Tôi bàng hoàng và đau đớn đến phẫn uất. Tôi sợ sự độc địa, đúng hơn tôi ghê tởm chính con người mà hai con tôi vẫn bi bô gọi cha.
Thân tôi cực khổ mà chẳng có tiếng nói trong gia đình. Điều tôi lo lắng cuối cùng đã xảy ra: chồng tôi có bồ. Anh dắt cô ta đi khắp nơi, trong khi tôi ở nhà làm việc vất vả.
Sau đám cưới, vợ chồng tôi gom hết vốn liếng mua bán trái cây. Nhờ tằn tiện, từ vài thúng hàng ban đầu, cả hai dần có sạp hàng lớn. Quê tôi là vùng đặc sản xoài cát nổi tiếng, vợ bàn với chồng mua xoài, chở lên Sài Gòn bỏ mối cho thương lái. Chồng tôi còn đưa hàng ra các tỉnh phía Bắc. Công việc của anh ấy là tìm khách hàng, ký hợp đồng, tôi lo việc thu mua xoài, hướng dẫn người làm phân loại, đóng thùng. Công việc làm ăn phất dần nhưng hình như có cái gì đó không ổn. Thấy chồng tiêu xài phung phí, tôi nhắc nhở thì chồng bảo "đàn bà biết cái gì, phải chi bạo người ta mới xem trọng". Thân tôi cực khổ mà chẳng có tiếng nói trong gia đình. Điều tôi lo lắng cuối cùng đã xảy ra: chồng tôi có bồ. Anh dắt cô ta đi khắp nơi, trong khi tôi ở nhà làm việc vất vả. Vì mải lo ăn chơi, chồng tôi không còn sáng suốt trong kinh doanh, nhiều đơn hàng lỗ nặng. Đã vậy, nghe lời nhân tình, anh đòi ly hôn với tôi. Tôi khuyên can, năn nỉ anh ta hãy vì con, nhưng anh bảo chẳng còn cảm xúc gì với tôi, thậm chí còn thấy chướng mắt. Lòng tự trọng không cho phép tôi níu kéo thêm, đành cắn răng theo anh ta đến luật sư nhờ tư vấn việc ly hôn. Nghe bảo tài sản sẽ phải chia đôi, chồng tôi liền bỏ về. Một thời gian không nghe chồng đá động chuyện ly hôn, tôi tưởng anh đã suy nghĩ lại. Chồng tôi có thuê một công nhân tên Nghĩa. Chú ấy siêng năng nên chồng tôi cho ở trong nhà để canh chừng hàng hóa. Một bữa, tôi đang ngủ thì chợt tỉnh giấc vì có người ôm choàng lấy mình. Mở mắt, tôi hoảng hốt khi thấy Nghĩa nằm trên giường. Tôi chưa kịp hỏi thì chồng tôi và một số người ập vào phòng. Anh ta nắm tóc tôi vừa đánh vừa chửi, bảo tôi lấy trai. Tôi ngồi chết lặng, không biện minh được gì bởi biết đó là âm mưu của chồng. Ngày ra tòa ly hôn, tôi nghĩ mình không làm gì sai nên không có gì phải lo sợ. Không ngờ Nghĩa khai với tòa, chúng tôi có tình ý với nhau. Tiếp theo đó, chồng tôi trưng ra một mớ giấy nợ, chứng minh từ nhà xưởng cho tới mấy chiếc xe tải đều đã thế chấp, không còn khả năng chi trả.
Bị chồng ném đồ đạc ra đường, không cho vào nhà, tôi đành gạt nước mắt dắt hai con đi thuê nhà trọ. Tôi bán đôi bông tai và dây chuyền làm vốn, mua bán qua ngày để nuôi con. Một bữa, bất ngờ Nghĩa ghé nhà rồi sụp xuống xin tôi tha tội. Bởi phút tham lam, ích kỷ Nghĩa đã nhắm mắt nghe theo mọi sắp đặt của ông chủ. Nghĩa còn thú nhận, mớ giấy nợ kia cũng là đồ giả. Nghĩa nói nếu tôi kháng cáo, Nghĩa sẽ nói ra tất cả sự thật.
Tôi bàng hoàng và đau đớn đến phẫn uất. Tôi sợ sự độc địa, đúng hơn tôi ghê tởm chính con người mà hai con tôi vẫn bi bô gọi cha.
Nỗi căm phẫn khiến tôi như mụ mị, chưa kịp nghĩ mình sẽ phải sống tiếp như thế nào trong những ngày sắp tới. Nước mắt chảy ngược vào trong. Tôi trơ lì, chai sạn với cái khoảng không trước mặt... Chỉ đến khi nhìn xuống giấc ngủ của hai đứa trẻ, những giọt nước mới chảy dài chua xót...
Theo VNE
Anh "thử" khả năng sinh con nhiều người Anh quỳ sụp xuống thật đáng thương, nhưng nhìn vào gương mặt đau khổ của anh, tôi chỉ còn thấy sự ghê tởm. Tôi yêu anh đã gần năm năm, một khoảng thời gian đủ dài để tính đến chuyện hôn nhân. Chúng tôi đều được ăn học đến nơi đến chốn, có một công việc ổn định và mỗi ngày đều cập...