Hoang mang sau tình một đêm với anh bạn
Gọi điện chia sẻ câu chuyện của mình, giọng cô gái ấy lo lắng, đau khổ đến nghẹt thở. Chuyện xảy ra từ đêm 14/2, ngày Lễ Tình nhân nên các bạn dập dìu đi chơi với người yêu từ chiều, trong căn phòng trọ sinh viên chỉ còn lại mình em. Vì buồn chán nên khi được một anh bạn cùng khóa rủ đi chơi, em đã nhận lời.
ảnh minh họa
Hai con người cô đơn đã cùng nhau lượn phố thâu đêm, sau đó vào một quán ăn khuya, sáng hôm sau tỉnh dậy thì em thấy mình đang nằm trên giường của anh ấy. Xấu hổ và hoảng sợ nên em tự mặc lại đồ và bắt xe về nhà. Những ngày sau đó, em chờ đợi một lời giải thích nhưng anh bạn kia không liên lạc và còn cố tình tránh mặt em.
Đến nay đã hơn một tháng trôi qua kể từ khi xảy ra sự việc, em thấy cơ thể mình có dấu hiệu khác thường. Em đã khóc cạn nước mắt vì lo lắng và khủng hoảng tinh thần khi linh cảm hậu quả khủng khiếp đó đã xảy ra. Em tự trách mình là đứa con gái hư hỏng để đến nỗi mang thai? Em có nên gặp để nói chuyện cho anh ấy biết, em phải làm sao bây giờ?
Nghe những gì em tâm sự, rất có thể em đã có thai. Vậy là chuyện đã nghiêm trọng rồi, em cần mạnh mẽ và tỉnh táo để có hướng giải quyết đúng. Bây giờ không phải là lúc khóc lóc, dằn vặt, than thân trách phận hay quy trách nhiệm cho người khác em ạ. Việc cần làm ngay là em nên mua que thử thai để xác định.
Video đang HOT
Nếu có kết quả dương tính, em phải đến ngay cơ sở y tế có uy tín để thăm khám. Chuyện này nghiêm trọng nhưng lại rất tế nhị nên trước mắt, em nên tâm sự với chị gái hoặc một người bạn gái thân tín của mình để được giúp đỡ. Em cứ đến thẳng các bệnh viện, cơ sở y tế của Nhà nước để khám và tư vấn. Em có thể yên tâm về thủ tục đơn giản, thủ thuật an toàn và bảo mật thông tin nữa. Chuyện đã lỡ xảy ra như thế, mình cần phải có hướng giải quyết sớm em ạ.
Nếu khi thăm khám mà em có thông tin chính xác về việc đã mang thai, thiết nghĩ em cũng cần báo cho người thân biết để có lời khuyên đúng đắn. Em còn trẻ, còn đang đi học, nếu không muốn việc mang thai làm lỡ dở con đường học hành và ảnh hưởng đến đời sống riêng tư sau này thì em phải quyết định sớm. Hãy cố gắng giữ gìn, kiêng cữ để không phải chịu những di chứng đáng tiếc ảnh hưởng đến việc sinh nở, làm mẹ sau này.
Còn chuyện em băn khoăn có nên gặp anh ta để thông báo, nói rõ mọi chuyện hay không? Thiết nghĩ, dù anh ta cố tình tránh mặt nhưng em vẫn phải chủ động hẹn gặp để nói chuyện thẳng thắn, đàng hoàng. Chỉ cần qua thái độ tiếp xúc, em sẽ biết anh ta có muốn chịu trách nhiệm về hậu quả tối hôm đó đã làm với bạn gái hay không? Em cũng đừng vội nói ra chuyện mình đã có thai. Phải xem thái độ anh ta ra làm sao trước đã.
Nếu anh ta phủi mọi trách nhiệm thì cũng đừng oán trách, thù hận con người đó làm gì, xét cho cùng thì trong câu chuyện này mình cũng một phần có lỗi. Em hãy can đảm coi như mình lỡ gặp phải một tai nạn mà kẻ gây tai nạn đã bỏ chạy, thôi thì việc liên quan đến mình thì mình lãnh toàn bộ trách nhiệm để chủ động giải quyết. Rồi thì sẽ rút ra bài học kinh nghiệm cho bản thân để đừng lặp lại những sai lầm như thế về sau. Chúc em can đảm bước qua vấp ngã.
Theo PLO
Kiên quyết không cho con gái lấy chồng nhà không có tục thờ cúng
"Nhà gì mà không có ban thờ. Ngày giỗ, lễ tết không có nén nhang. Như thế là thất đức con ạ. Sau này đời con đời cháu không có lộc đâu" - bà Thái mẹ của Ngân vừa gạt nước mắt vừa kiên quyết bảo con gái sau lần bà đến thăm thông gia tương lai.
Sau lần ra mắt gia đình bạn gái, Hải đã báo với bố mẹ sắp xếp thời gian để đón bố mẹ Ngân đến chơi cho biết nhà. Hai gia đình cách nhau hàng trăm cây số, mọi thông tin về gia đình Hải đều được biết qua con nên bố mẹ Ngân khá sốt ruột. Ông bà lúc nào cũng nằm lòng câu "Lấy vợ xem tông lấy chồng xem giống", vì thế nên hễ có chàng trai nào ngỏ ý muốn tán tỉnh Ngân ông bà cũng rất hay để ý và dò xét về gia đình, dòng họ.
Bà Thái mẹ Ngân thường xuyên lấy câu chuyện của em gái bà ra để làm gương. "Dì Mai xinh đẹp, hiền lành, giỏi giang, thế nhưng lấy phải một gia đình "không có tôn ti trật tự", con cái, bố mẹ coi nhau như người dưng, không biết kính trên nhường dưới là gì. Thậm chí cháu nội còn đánh cả bà" - bà Thái ngao ngán.
Biết tính bố mẹ và bản thân Ngân cũng thấy việc chọn chồng quan trọng nhưng gia đình chồng cũng không thể xem nhẹ nên cô cũng thường xuyên hỏi Hải về gia đình anh. Và mặc dù mới yêu Hải hơn 1 năm nhưng cô cũng đã tranh thủ về thăm nhà anh hai lần. Lần nào Ngân cũng để ý nhưng cũng không thấy có gì đáng phàn nàn cả. Hai em gái anh cũng lễ phép với bố mẹ. Hàng xóm cũng rất thân thiện.
Ảnh minh họa
Nhưng lần về gần đây nhất khiến Ngân có nhiều suy nghĩ. Hôm đấy đúng ngày rằm tháng giêng. Ngân nghĩ bụng, thôi mình mua ít hoa quả mang về biếu hai bác thắp hương rằm. Hải thấy người yêu mua hoa quả nên anh cũng không ý kiến gì. Nhưng rồi, khi nghe lời bác gái nói, mắt Ngân chợt nhoè đi, sống mũi cay cay. Bà bảo: "Nhà bác có thắp hương rằm đâu cháu. Đấy, cháu không thấy nhà bác không có ban thờ à?". Ngân ngớ người, đúng thật, giờ cô mới sực tỉnh. Cô hoàn toàn không để ý. Đúng là nhà anh không có dấu hiệu của hương khói. Anh là con trai một. Nhà anh mấy đời độc đinh mà nhỉ? Nếu ở quê Ngân thì mấy nhà có con trai độc đinh, lại mấy đời liền thì hẳn sẽ có cái bàn thờ rất to. Ngày rằm hương khói nghi ngút. Tự nhiên, Ngân thấy lòng trống rỗng và hơi buồn. Rồi cô tự trách mình, sao bao lần ghé thăm mà không để ý. Tại sao Hải không kể với mình để rồi cô phải tẽn tò trước mặt bố mẹ anh?
Lần này về, chắc chắn Ngân không dám tâm sự chuyện này với bố mẹ. Vì cô biết rõ tính của hai người. Chắc chắn mẹ cô sẽ điên cuồng phản đối. Nhưng Ngân rất yêu Hải. Bản thân anh là một người đàn ông tốt, thông minh lại dễ nhìn nữa. Hải cũng rất yêu Ngân nên không thể vì gia đình mà cô bỏ anh được.
Những điều Ngân sợ rồi cũng thành hiện thực. Bố mẹ Ngân đã đồng ý về nhà bạn trai của con chơi. Nhưng rồi bố mẹ Ngân sớm nhận ra những điều khác thường ở nhà Hải. "Nhà gì mà không có bàn thờ. Ngày giỗ, lễ tết không có nén nhang. Như thế là thất đức con ạ. Sau này đời con đời cháu không có lộc đâu. Mẹ không thể đồng ý con về làm dâu nhà đó" - bà Thái mẹ của Ngân vừa gạt nước mắt vừa kiên quyết bảo con gái sau lần bà đến thăm nhà bạn trai của con gái.
Bà Thái kể, hôm đến chơi nhà, sau khi dạo qua một vòng quanh nhà, bà cũng có thắc mắc và hỏi mẹ Hải thì có nghe nói rằng, lúc bấy giờ khó khăn, chạy ăn từng bữa nên không còn nghĩ gì đến thờ cúng tín ngưỡng. Gần 40 năm nay, gia đình bà không có ban thờ. Thỉnh thoảng các ngày giỗ, lễ tết hai vợ chồng bà về quê thăm nom họ hàng. Ở quê giờ chỉ còn mấy bà cô em bố Hải. Các cô đều có chồng con và theo nội nước nhà chồng. "Về làm dâu nhà tôi thì nhàn bà ạ, con gái bà chẳng lo vất vả hương khói, cỗ bàn. Cứ đến ngày lễ tết tôi lại đi chơi các con, họ hàng, không phải vướng bận gì" - mẹ của Hải còn động viên bà như thế.
Mẹ Ngân chua chát bảo con gái: "Ai cũng phải có tổ có tông, có ông bà bố mẹ. Lúc già thì chăm sóc, lúc chết đi thì hương khói. Mỗi người có thể theo một tín ngưỡng riêng chứ không thể sống theo kiểu vô đạo thế được. Mẹ không thể gả con vào một gia đình không có trên dưới, không có tín ngưỡng, trật tự như thế". Ngân chỉ biết ngồi khóc thút thít. Cô cũng không biết phải thanh minh ra sao, không biết phải thuyết phục mẹ thế nào. Bố thì cũng ngồi trầm ngâm mấy ngày rồi.
"Nếu con vẫn nhất quyết lấy Hải thì con tự khăn gói một mình ra đi, bố mẹ mất bao công nuôi dạy con nên người nên không bao giờ tự nguyện đưa con đến cho một gia đình không gia giáo, không tôn ti trật tự như thế" - lời mẹ Ngân cứ sang sảng mấy ngày liền, khiến Ngân hoang mang, mệt mỏi.
Theo PNVN
Vợ hoang mang khi biết lý do chồng 'mất ăn mất ngủ' Vợ chồng tôi kết hôn đã được 5 năm và có một cô con gái xinh xắn vừa tròn 4 tuổi. 5 năm qua, cuộc sống của vợ chồng tôi rất êm đềm. Chồng tôi là người đàn ông có chí tiến thủ, có trách nhiệm với gia đình. Chúng tôi đã có nhà riêng, công việc ổn định, thu nhập khá. Tôi...