Hoang mang không biết có nên hủy cưới?
Tôi và anh yêu nhau đến nay đã được hơn 3 năm. Anh là 1 người đàn ông tốt và rất lãng mạn, thật sự tôi đã nghĩ đến gia đình và những đứa trẻ cùng anh, nhưng đáng tiếc cuộc đời không bao giờ như là mơ.
Khi còn là học sinh cuối cấp, tôi đã chết mê chết mệt cậu bạn cùng lớp tên T. T là 1 anh chàng cao, gầy, với cái kính cận dày cộp, ít nói, nhưng lại hay cười.
Tôi thường bảo với T rằng, có những người ít nói, trong 1 cuộc vui họ sẽ bị chìm nghỉm. Nhưng có những người ít nói, trong cuộc vui họ lại là trung tâm của sự chú ý.
Ngày cưới cũng đã cận kề nhưng tôi còn băn khoăn không biết có nên hủy đám cưới hay không (Ảnh minh họa)
T rất ít nói, nhưng với vẻ ngoài đẹp trai, cùng nụ cười mà chúng tôi hay trêu là ” Bea Young Joon”, ” nụ cười tỏa nắng”, vậy nên mọi người rất hay quay ra trêu T. Cậu ấy cũng không nói gì, mà chỉ cười trừ, đỏ mặt làm mọi người lại càng thích trêu.
Tôi chết mê chết mệt T, tôi công khai tấn công T, nhưng rất tiếc cậu lại không có tình cảm với tôi mà chỉ coi tôi là bạn. Rồi 1 năm sau đó, tôi thấy T và 1 cô bạn ở cùng lớp thành đôi. Sau 3 năm đơn phương, tôi chính thức bị thất tình vào năm thứ 3 đại học.
Buồn bã và chán nản suốt thời sinh viên, tôi chẳng thèm yêu ai, mặc dù xung quanh tôi rất nhiều chàng trai theo đuổi. Vì họ nói tôi cá tính, vui vẻ và sôi nổi, bên tôi họ luôn được cười nói, nhưng tôi bên họ lại chẳng có cảm giác gì.
Sau khi ra trường, tôi có gặp và yêu anh. Nói thật là anh có 1 nét gì đó cũng rất giống T, ít nói nhưng cực kì tình cảm và lãng mạn. Anh tặng quà cho tôi vào tất cả những ngày đặc biệt và cả những ngày không đặc biệt. Mỗi lần 1 món quà rất độc đáo và rất mất công làm.
Yêu nhau được 3 năm, trong suốt thời gian ấy, tôi cũng thấy anh rất hay ốm vặt. Nhưng tôi chỉ nghĩ đơn giản là do sức đề kháng của anh kém thôi.
Video đang HOT
Rồi chúng tôi về ra mắt hai bên gia đình, nói chung là đều được hai bên ủng hộ và dự định tháng tới sẽ làm đám cưới.
Không biết là tôi đã làm đúng hay sai nữa. Trong quá trình yêu nhau thì anh đã nhiều lần đòi hỏi, nhưng tôi đều từ chối vì muốn dành điều thiêng liêng ấy đến khi kết hôn. Nhưng mà nói thật, tôi không phải là người phụ nữ ít ham muốn và quá mù mờ về chuyện ấy.
Tôi đã từng xem cũng khá nhiều phim đen, cũng đã từng tìm hiểu khá nhiều về vấn đề giới tính và quan hệ vợ chồng. Nói chung về lý thuyết tôi đã trang bị đủ, chỉ thiếu thực hành vì do đã được giáo dục kĩ lưỡng và răn đe rất nhiều từ bố mẹ nên tôi chưa dám vượt rào.
Vậy nên khi hai bên đã dạm ngõ, anh đòi quan hệ nhưng tôi vẫn chưa cho. Anh kéo tôi đi đăng kí kết hôn trước khi cử hành hôn lễ chính thức đúng 1 tháng. Vậy là chúng tôi đã chính thức thành vợ chồng và tôi đã cho anh được thỏa mãn.
Anh tuy hơn tôi 2 tuổi, nhưng cũng hệt như tôi, anh cũng chưa từng quan hệ. Tôi là mối tình đầu của anh, anh nói anh chỉ muốn quan hệ với người anh yêu, chứ không muốn bỏ tiền quan hệ gái làng chơi.
Tình yêu với anh tôi có, nhưng tôi sợ nó không đủ lớn để tôi gắn bó với anh cả cuộc đời? Mà nếu giờ hủy đám cưới thì tôi không đành (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi người tính không bằng trời tính, anh của tôi bị yếu. Chúng tôi đã thử rất nhiều lần và rất nhiều ngày, nhưng anh chỉ được 1 chút rồi lại thôi, càng cố thì lại càng bế tắc, anh lại càng không thể lên được.
Rồi chúng tôi đi khám tổng quát, anh bị loãng tinh trùng và khả năng vô sinh là rất cao. Chúng tôi choáng váng khi nghe tin đó.
Giờ chỉ còn hơn 1 tuần nữa là chúng tôi kết hôn, mọi chuyện đã chuẩn bị xong xuôi. Tôi và anh đã có đăng kí kết hôn, coi như tôi đã có chồng. Hiện giờ tôi rất hoang mang không biết phải làm sao?
Tình yêu với anh tôi có, nhưng tôi sợ nó không đủ lớn để tôi gắn bó với anh cả cuộc đời? Mà nếu giờ hủy đám cưới thì tôi không đành. Như thế khác nào tôi đã li hôn vì cái tờ chứng nhận đăng kí kết hôn kia?
Theo VNE
Tôi đã ... phá thai để đi lấy chồng giàu
Lấy chồng giàu nhưng lại làm ra chuyện tội lỗi, bỏ đi đứa con của mình, tôi liệu có thể sống yên thân được không.
Ngày đó, khi biết tôi có thai, người yêu tôi đã ép tôi phải bỏ đi đứa con của mình. Vậy mà nhất định tôi không đồng ý, tôi cương quyết không thể bỏ con, vì đó là đứa con mà tôi đã có với người đàn ông tôi yêu thương, người mà tôi hứa sẽ trọn đời này giữ tình nghĩa thủy chung và sẽ lấy anh làm chồng.
Nhưng cuối cùng, chuyện tình cảm của chúng tôi chẳng đi đến đâu, nhất là khi anh phát hiện tôi mang thai. Anh thực sự nói chưa muốn có đứa con này, anh còn tương lai, còn sự nghiệp, anh cũng chưa muốn ổn định hay gắn bó với người phụ nữ nào đó. Thật là anh có yêu tôi nhưng anh lại chưa muốn cưới. Tôi cũng không hiểu vì sao, không biết anh còn muốn phấn đấu cái gì nữa, hay là anh còn mong muốn có thể tìm được cô nào tốt hơn.
Nhưng cuối cùng, chuyện tình cảm của chúng tôi chẳng đi đến đâu, nhất là khi anh phát hiện tôi mang thai. (ảnh minh họa)
Anh ép tôi bỏ đi cái thai ấy mà tôi không làm nên anh bực tức lắm. Anh nói sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện có đứa con này, nếu muốn thì tôi tự sinh vì anh chưa có ý định lấy chồng. Nghe anh nói mà tôi buồn vô hạn. Tôi đau khổ vì tại sao anh lại làm thế. Nếu như không muốn có đứa con này thì tại sao anh lại khiến tôi ra nông nỗi ấy. Anh bảo là do nhỡ, nhưng nếu không tại anh thì sao có chuyện này được.
Thế mà anh chia tay thật. Đùng một cái anh nói rằng, tôi hãy tự lo cho bản thân mình, anh nhất định không bao giờ chấp nhận chuyện đó. Tôi có van xin anh cũng không đồng ý, vì tôi không bao giờ muốn bỏ đi đứa con của mình.
Nhưng ông trời xui khiến thế nào, cuối cùng thì tôi cũng phải bỏ con. Vì ngày đó, sau khi chia tay anh được gần 1 tháng, tôi có được người bà con biết chuyện nên mối lái cho tôi một anh chàng giàu có tên thành phố. Anh ta đã có vợ nhưng cũng đã ly dị. Hiện tại chưa có con. Nghe nói người đàn ông này rất giàu, đang quản lý một công ty riêng, hiện đang làm giám đốc. Có một đời vợ nhưng chưa có con nên cũng không lo lắng ràng buộc gì.
Bố mẹ tôi cũng ưng lắm vì họ nghe tin tôi chia tay với anh thì tính luôn chuyện cho tôi đi lấy chồng vì sợ tôi vương vấn tình cũ. Thấy người ta cũng chân tình với mình và lại có của cải, với lại tôi cũng nghĩ, lấy chồng cho tình cũ biết mặt, thế nên tôi nhận lời làm người yêu anh ta.
Những ngày đó, anh ta ngỏ lời hứa hẹn rất nhiều. Anh ta nói muốn chúng tôi lấy nhau, về cùng nhau xây dựng gia đình, thế bố mẹ anh mới yên tâm được. Với lại anh ta cũng không còn trẻ nữa, xác định mối lái, thích là cưới thôi. Nhưng chuyện tôi có thai thì sao. Tôi suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng, quyết định phá thai.
Bố mẹ tôi cũng ưng lắm vì họ nghe tin tôi chia tay với anh thì tính luôn chuyện cho tôi đi lấy chồng vì sợ tôi vương vấn tình cũ. (ảnh minh họa)
Cái chuyện mà tôi không muốn làm khi bị người cũ yêu cầu thì giờ tôi lại chủ động làm. Tôi biết, người cũ không chấp nhận tôi, anh ta cũng bắt tôi phá thai, tôi chỉ để để đe dọa anh ta nhưng bao ngày, anh ta không mảy may gì. Khi biết tôi có người tới xin cưới, anh ta cũng mặc kệ, tôi biết, mọi thứ đã chấm hết.
Tôi quyết định phá thai vì người đàn ông giàu có, tôi phải khiến cho người đàn ông kia biết mặt. Thế rồi, chúng tôi lấy nhau cũng là lúc đứa con của tôi đã mất. Tình cũ cũng không hay chuyện này.
Giờ tôi đã là vợ của một người giàu có, được người khác coi trọng vì có tiền nhưng tôi lại day dứt vô cùng. Tôi sống không yên mỗi lần nghĩ tới con, nghĩ tới việc tôi đã cố gắng giữ con thế nào rồi lại nhẫn tâm bỏ con đi. Giờ tôi đã không còn là người con gái như trước đây nữa, tôi trở thành người đàn bà tính toán và sống thực dụng.
Có tiền, tôi ăn mặc đẹp hơn hẳn. Bố mẹ tôi cũng mừng vì con gái lấy được chồng giàu nhưng tôi thì luôn gặp phải ác mộng, luôn mơ chuyện quá khứ. Tôi không biết, mình có thể hạnh phúc khi mãi mang trong mình nỗi ám ảnh này. Chỉ mong con hiểu và tha thứ cho tôi, cũng mong cho cuộc sống này được yên ổn, mong mọi thứ cứ thế suôn sẻ trôi đi và tôi sẽ sinh cho người chồng một đứa con trai. Chuyện cũ hãy là quá khứ, có như vậy tôi mới hạnh phúc được.
Tôi có làm sai không? Thực ra, tôi đã cố gắng lắm rồi nhưng ông trời bắt tôi phải đi con đường này, tôi đành vậy thôi!
Theo VNE
Ám ảnh "mảng tối" hôn nhân, tôi sợ có chồng! Tôi năm nay 29 tuổi, trong mắt mọi người, tôi là một gái ế. Tôi thừa nhận điều đó, bởi tôi biết, tôi ế thật và tình trạng này còn kéo dài không biết đến bao giờ khi càng ngày tôi càng sợ lấy chồng. Lý do tôi sợ là vì xung quanh tôi (từ trong gia đình, bạn bè hay nơi làm...