Hoang mang khi bạn trai không kiềm chế được mỗi lần khi gặp nhau
Tôi lo vì biết đâu lần sau rồi sau nữa anh lại tiếp tục mà tôi không chống cự nổi thì mọi chuyện sẽ ra sao?
ảnh minh họa
Tôi và anh yêu nhau hơn nửa năm, anh thương và theo đuổi tôi từ lâu. Anh là một chàng trai đa tài, giỏi giang, được nhiều người mến mộ, sinh ra và lớn lên ở mảnh đất Sài thành, lớn lên trong hoàn cảnh khó khăn nên anh rất chịu thương chịu khó, chững chạc và cũng là trụ cột của gia đình. Tôi là sinh viên năm cuối tại mảnh đất Hà thành. Trong một lần công tác ở Hà Nội, anh gặp tôi và thương tôi từ đó nhưng vì khoảng cách tôi không dám thử thách, cuối cùng với sự chân thành tôi cũng gật đầu đồng ý.
Anh thương tôi vì chúng tôi lớn lên trong cùng hoàn cảnh. Tuy khoảng cách không hề nhỏ nhưng anh luôn cố gắng sắp xếp công việc bay ra thăm tôi hàng tháng. Yêu anh tôi mới nhận ra ngoài vẻ ngoài lịch lãm, chín chắn anh còn rất mãnh liệt. Trong chuyến công tác gần đây, anh sắp xếp thời gian ghé thăm tôi nhưng không sang phòng trọ như trước. Vì được nghỉ tận 2 ngày nên anh thuê phòng nghỉ ở khách sạn. Tôi đón anh ở sân bay và phụ anh tìm khách sạn rồi khuân đồ lên phòng. Thật sự tôi rất ái ngại khi phải bước chân vào khách sạn với một người con trai vì sợ ánh mắt của người khác.
Tôi luôn trong sáng, là cô gái ngoan ngoãn, hiền lành, chưa từng làm điều gì trái với lương tâm, làm buồn lòng cha mẹ. Tôi biết yêu xa nên gặp nhau anh sẽ không kiềm chế được bản thân, sau khi vào phòng khách sạn tôi cùng anh soạn đồ đạc, anh ngồi nói chuyện luyên thuyên những gì đã trải qua trong tháng vừa rồi. Sau đó anh nói muốn nghỉ ngơi một lát, thật sự tôi cũng rất nhớ anh và chỉ muốn được ôm anh hàng giờ.
Video đang HOT
Anh ôm chặt tôi, hôn tôi ráo riết, tay anh sờ soạng. Tôi ra sức chống cự, cố đẩy anh ra vì sợ anh đi quá giới hạn, một điều tôi chưa từng dám nghĩ tới. Tôi vùng vẫy và rồi cũng đẩy anh ra được, khóc vì sợ hãi và thất vọng. Tôi bỏ chạy ra khỏi phòng, anh xin lỗi hết lời, mong tôi thông cảm chỉ vì nhớ tôi quá. Anh hứa sẽ không làm như thế với tôi lần nữa, yêu tôi nhưng anh sẽ cố kiềm chế để giữ gìn cho tôi. Anh còn bảo nếu lần sau như vậy tôi phải cố đẩy anh ra xa, tại anh không đủ sức để kiềm chế.
Tôi hiểu cảm giác của anh, nhìn anh cố cắn chặt chăn để gìm lại cơn ham muốn, hôn tôi nhưng tay anh cố giữ chặt áo tôi, không để tôi tổn thương, nghĩ càng thương anh nhưng không bao giờ tôi đồng ý chuyện đó. Tuy chuyện vẫn chưa có gì quá đáng nhưng sự thật tôi thấy lo sợ, hoang mang lắm, không nghĩ anh yêu mình chỉ vì chuyện ấy. Chính anh cũng thừa nhận chỉ là do một phút không kìm nén được. Tôi thấy lo vì biết đâu lần sau rồi lần sau nữa anh lại tiếp tục mà tôi không chống cự nổi thì mọi chuyện sẽ ra sao? Tuy anh cam đoan giữ gìn cho tôi nhưng ai chắc chắn được trong cơn ham muốn anh lại đòi hỏi? Tôi không dám nghĩ tới vì nếu có chuyện gì chắc không sống nổi nữa mất. Tôi phải làm sao đây?
Theo VNE
Chúng ta rồi sẽ ổn thôi
Cô đơn, đó là cảm giác ngay lúc này em cảm nhận được anh ạ. Em đã nghĩ rằng yêu xa có gì là ghê gớm, đơn giản chỉ là không được gặp nhau, không nhìn thấy nhau nhưng trái tim luôn hướng về nhau là ổn. Chúng ta đã bước trên con đường dài cùng nhau hơn ba năm nhưng chưa khi nào em mệt mỏi, buồn tủi như giây phút này. Mọi người tay trong tay trên đường, cười nói với nhau khiến em " thèm " những cái xiết tay của anh, " thèm " cái ôm từ phía sau thật chặt của anh.
Tuổi 20 em không có anh bên cạnh, yêu xa những khoảnh khắc này buồn da diết. Hôm nay, em nhận được biết bao tin nhắn chúc mừng sinh nhật, em nhận được biết bao lời mời ăn uống, tiệc tùng, em nhận được biết bao cái hẹn dạo quanh Hà Nội. Nhưng em đã từ chối. Vì em không có anh bên cạnh. Em muốn dành cho mình một khoảng lặng khi không có anh kề bên. 20 tuổi - dấu mốc quan trọng của cuộc đời một con người, em một mình đón nó, em một mình lê bước trên con đường dài tấp nập.
Em ghé vào quán cà phê trong một ngõ nhỏ yên tĩnh, chọn cho mình chiếc bàn cạnh cửa sổ, chọn cho mình tách capuchino ấm nóng. Không biết ngẫu nhiên hay trùng hợp mà trời đổ mưa, cốc capuchino có trang trí hình trái tim anh ạ. Không biết ngẫu nhiên hay trùng hợp mà cả quán chỉ có mình em lẻ bóng. " Yêu xa " của Cát Tường nhẹ nhàng vang lên mà sao em thấy buồn ghê gớm
Anh nghĩ về
Từng đêm bình yên đôi ta có nhau
Bàn tay em khẽ đan lên mái tóc anh
Mắt ngời chất chứa, bao yêu thương
Cô đơn, đó là cảm giác ngay lúc này em cảm nhận được anh ạ. Em đã nghĩ rằng yêu xa có gì là ghê gớm, đơn giản chỉ là không được gặp nhau, không nhìn thấy nhau nhưng trái tim luôn hướng về nhau là ổn. Nhưng cái cảm giác cô đơn giữa trời thu Hà Nội thật đáng sợ khiến em chùn bước, chúng ta đã bước trên con đường dài cùng nhau hơn ba năm nhưng chưa khi nào em mệt mỏi, buồn tủi như giây phút này. Mọi người tay trong tay trên đường, cười nói với nhau khiến em " thèm " những cái xiết tay của anh, " thèm " cái ôm từ phía sau thật chặt của anh.
Tuổi 20 mở ra một con đường mới mà em phải cống hiến hết mình khiến em sợ khi phải một mình đương đầu với khó khăn và thử thách. Em ngồi đây, gặm nhấm nỗi cô đơn, buồn tủi một mình và nghĩ về anh. Em tự hỏi bên đó anh đang làm gì, đã ăn cơm chưa, tuyết có rơi nhiều không và có ngồi một mình như em không.
Sinh nhật thứ ba liên tiếp em không có anh bên cạnh, cảm giác lần thứ ba không khác là mấy so với lần đầu tiên anh ạ, em cứ ngỡ cảm xúc đã chai lì rồi chứ, nhưng sao những giọt nước mắt nóng hổi vẫn rơi. Chắc do bài hát hay nên em xúc động, không phải vì cô đơn và nhớ anh quá đâu. Mọi người nhìn em với ánh mắt kẻ thất tình, em cười nhạt rồi bước vội để thoát khỏi cảm giác ngột ngạt ấy, những ánh mắt thương hại hướng thẳng về em và em ước anh xuất hiện ngay lúc này, lau những giọt nước mắt cho em.
Hà Nội buồn quá hay tâm trạng em không vui, ừ cũng đúng "Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ", em đến những con phố mình đã đi qua, ăn những món ăn mình cùng ăn, cô bán hàng hỏi sao em đi một mình, và nhắc đến anh nữa khiến em phát hờn. Mùi hoa sữa thoang thoảng trong gió, em khẽ reo lên, cười rạng rỡ cứ ngỡ anh bên cạnh nhưng chỉ là khoảng không thôi. Em đang đi một mình anh ạ... Ngày không anh thật đáng sợ nhưng em tin chắc ai đó sẽ về, chúng ta rồi sẽ ổn thôi, phải không anh?
Theo Guu
Em sẽ đợi ngày anh về Em sẽ đợi ngày anh về. Chỉ là khoảng cách thôi mà, rồi đến một ngày chúng ta sẽ được gặp nhau. Hạnh phúc sẽ đến với những ai đặt niềm tin đúng chỗ và nuôi dưỡng nó bên mình. Miễn sao anh luôn yêu em trọn vẹn và em cũng như vậy. Ngày đó sắp đến rồi, em sẽ được gặp anh,...