Hoảng loạn vì bạn trai có sở thích “bạo dâm”!
Mỗi lần gần nhau, gã không chỉ cấu, nhéo, véo, giật mà còn nhỏ cả nến vào người Huyền khiến cô kinh hãi!
Huyền xinh xắn, thông minh và thực dụng, cô chính là điển hình của phong trào mà một số cô gái thường tung hê “không tiền cạp đất mà ăn”, Huyền thẳng tưng nói với bạn bè “Tao không bao giờ tin rằng có câu chuyện cổ tích một túp lều tranh hai trái tim vàng, tao thà khóc trong BMW còn hơn ngồi cười sau xe đạp!”. Bạn bè nghe tuyên bố tôn thờ vật chất mãi của Huyền cũng quen nên cũng kệ, thôi thì mỗi người một lối sống và phải tự chịu trách nhiệm lấy cuộc đời của mình nên họ cũng chẳng khuyên can cô gái thực dụng này làm gì.
Vì coi trọng vật chất và lấy đó làm thước đo cho tình yêu nên Huyền rất kén cá chọn canh trong việc tìm bạn trai, anh đẹp trai thì nghèo quá, anh có tiền thì bủn xỉn, anh có tiền không bủn xỉn thì già như bố của Huyền, đi cùng một vài lần cũng thấy ngại, Huyền cũng không phải loại vì tiền mà nhắm mắt đưa chân cặp bồ với mấy ông sếp già bụng bự, cô vẫn ngồi tơ tưởng về một người đàn ông trưởng thành, có điều kiện kinh tế và yêu chiều cô hết mực, quả thực xét về ngoại hình và trí tuệ của mình Huyền hoàn toàn có quyền mơ mộng về điều ấy, chẳng gì thì cô cũng là một sinh viên xuất sắc của một trường đại học danh tiếng, từng đi thi các cuộc thi của sinh viên và dành được nhiều giải thưởng nhan sắc, vì thế việc cô có quyền “cành cao” cũng không phải là chuyện lạ!
Chờ đợi mãi rồi cuối cùng cũng có người đàn ông trong mộng cũng đến, Hải to cao, “chuẩn men”, tiền đầy túi, tình đầy tim, mắt lim dim vì mê gái hạng nặng, nhất là mấy cô gái trẻ đẹp lại có học thức như Huyền. Trai anh hùng gặp gái thuyền quyên trong một lần đi dự tiệc cưới, cả hai nhanh chóng bập vào nhau ngay. Hải tỏ ra là một tay chịu chi khi lần gặp mặt đầu tiên đã rút ví mua tặng nàng ngay con iphone 6 khi thấy Huyền vẫn xài iphone 5 “em đổi điện thoại đi, giờ ai còn dùng cái đồ lạc hậu này nữa!”. Khỏi phải nói Huyền sung sướng đến mức nào, mắt cứ tít lại vì anh người yêu chịu chi, cô up lên facebook khoe ngay với thiên hạ “tôi hết ế vì người tử tế đã đến, trâu chậm chắc gì đã uống nước đục đâu!” rồi hỉ hả khi nghe những lời tán tụng của bạn bè.
Sau một tuần tán tỉnh, cưa cẩm, đưa nàng đi khắp nơi sang trọng ăn uống hẹn hò mua sắm, Hải rủ Huyền đi chơi xa, tất nhiên là cô nàng đồng ý tắp lự. Chuyến đi chơi này đã khiến Huyền khiếp vía khi nhận ra bộ mặt thật của bạn trai.
Tối đó sau khi rượu say Huyền cùng Hải về khách sạn nghỉ ngơi, vừa bước vào phòng thì Hải đã bế thốc Huyền lên rồi ném xuống giường, thực sự là ném mạnh chứ không phải ném yêu, rồi chưa để bạn gái nói câu gì, Hải lao đến đè nghiến Huyền ra rồi lột đồ xé hết cả váy áo cô ra, Huyền kháng cự và nói ” anh đừng làm thế, để em tự cởi” thì Hải cầm cái áo nhỏ của Huyền nhét vào miệng cô khiến cô muốn ngạt thở, Huyền vùng vẫy ú ớ kêu thì Hải lột áo của gã ra trói tay cô lại, và thực sự đó là một cuộc cưỡng dâm chứ không phải làm tình đơn thuần.
Huyền kêu gào cho đến khi không còn kêu được nữa thì cô nằm đờ ra để mặc gã bạn trai muốn làm gì thì làm, Hải thấy “nạn nhân” không còn động cựa thì gã bắt đầu cấu, nhéo, véo, giật để buộc Huyền phải kêu lên, gã bỏ khăn ở miệng Huyền ra để nghe tiếng van xin của Huyền cho sướng cái lỗ tai rồi tiếp tục làm “chuyện ấy” trong tiếng kêu xin van vỉ của bạn gái.
Chưa thỏa lòng, gã đốt nến lên rồi nhỏ vào người Huyền khiến cô gào khóc, quằn quại vì bỏng. Dã man hơn gã còn nhỏ nến cả vào vùng kín của cô khiến Huyền giật nảy người lên, đau đớn nước mắt nhạt nhòa, nhìn gương mặt kinh hoàng của bạn gái Hải lại càng tỏ ra là một kẻ thú tính, gã liếm mặt người tình rồi bảo “ngoan anh yêu, không là anh giết đấy!” khiến Huyền thót cả tim, đành im lặng chịu đau đớn để gã người tình bệnh hoạn hành xác.
Xong xuôi đâu đấy thì cũng đến sáng, Huyền như người chết rồi, nằm đờ ra thẫn thờ và nghĩ đến cảnh tượng kinh hoàng đêm qua mà lạnh cả sống lưng, Huyền lấy hết sức lực để ngồi dậy và lấy đồ đi về nhà, trong tâm chỉ muốn thoát ngay gã người tình bạo dâm biến thái, nhưng cô vừa cất đồ vào va li thì Hải bước vào hỏi “Em đi đâu đấy?”. Huyền lên tiếng chia tay thì Hải cười khẩy “Ok, em trả lại hết quà anh mua tặng em, còn anh sẽ tặng cho em một món quà giá trị nhất, em muốn xem không?”, Hải mở điện thoại ra dí sát vào mặt Huyền khiến cô bủn rủn cả chân tay vì hốt hoảng, cuộc “cưỡng dâm” đêm qua Hải đã ghi lại toàn bộ vào điện thoại, cô không thể ngờ gã bạn trai lại có thể bệnh hoạn đến mức vậy, Hải thấy Huyền chết đứng thì lại buông lời ngon ngọt “Thôi nào cưng, anh yêu em mà, anh làm vậy là vì anh yêu em thôi!”, rồi lại ngọt nhạt rủ Huyền đi mua đồ hiệu rồi lên kế hoạch đi nghỉ mát chỗ này chỗ nọ.
Video đang HOT
Không biết làm cách nào để thoát khỏi gã người yêu có sở thích bạo dâm nên Huyền đành cam chịu cảnh bị gã cấu nhéo, đánh đập nhỏ nến mỗi đêm rồi tính kế xóa được cái clip khốn kiếp kia rồi thoát khỏi gã, nhưng đó vẫn chỉ là toan tính bởi hằng đêm Huyền vẫn phải khóc thét vì gã người tình bệnh hoạn!
Theo Emdep
"Anh chỉ là 1 thằng cóc ghẻ"
Khi anh tới chỗ hẹn, tôi bẽn lẽn để nhìn quanh và không thấy ai khác ngoài một anh chàng đen đúa như dân tộc, quần áo dép guốc thì lôi thôi lếch thếch. Tôi tiến lại gần hỏi "Có phải anh Tuấn không?". Anh vui mừng pha thêm một chút trầm tư.
Chào bạn Anh Quân - Tác giả tâm sự "Tôi muốn dùng clip ân ái bỉ ổi để đe dọa em".
Đọc bài viết của bạn, bản thân tôi rất cảm thông với nỗi lòng bạn đang mang. Nhưng đúng như bạn nghĩ, tôi đánh giá bạn là người đàn ông tốt.
Vì quá yêu và hối tiếc cho tình yêu mình vun đắp bấy lâu nên bạn mới có ý định níu kéo chứ chưa thực hiện. Như vậy bạn còn rất biết suy nghĩ hơn khối đàn ông khác. Lòng con người tham lam vô đáy, có được cái này rồi thì lại muốn có thêm cái kia. Kể cả trong tình cảm cũng vậy, có người yêu rồi nhưng vẫn muốn được người khác quan tâm và để ý tới.
Điều đơn giản đó tôi cũng không ngoại lệ. Tôi rất thích mình được nhiều người quan tâm và để mắt tới. Nhưng trong lòng tôi thì chỉ ấp ủ hình bóng của một người duy nhất. Một người có thể làm trái tim tôi đau và biết làm cho tôi vui, hạnh phúc.
Nhưng dường như tình yêu nó như một trò đuổi bắt. Tôi cố chạy theo cuộc tình mà tôi cho là lý tưởng thì tôi lại phải đối mặt với những anh chàng si mê tôi đến điên dại. Tôi phải chạy trốn để không gặp họ nữa vì tôi không thể mở lòng để đón nhận họ được.
Dù không yêu nhau nhưng tôi vẫn luôn nhớ về một người làm cho tôi vui nhưng cũng làm cho tôi phải suy nghĩ.
Nhân đây tôi cũng kể một câu chuyện buồn. Lúc là sinh viên năm thứ hai, đợt đó tôi nạp card điện thoại xong, tôi kiểm tra tài khoản hiện ra một số rất đẹp. Tinh nghịch tôi liền lấy máy nháy vào số điện thoại y như số tiền trong tài khoản điện thoại của tôi.
Sau khi nháy máy thì có đổ chuông, tôi sợ quá tắt máy. Khoảng nửa tiếng sau có người gọi lại, tôi bắt máy và bảo do nhầm và xin lỗi. Người đàn ông đó tắt máy đi và một lúc sau anh gọi lại hỏi tôi đang ở đâu? làm gì? bao nhiêu tuổi? cho anh làm quen.
Thấy anh cũng nói tiếng dễ thương thân thiện nên tôi đồng ý. Từ đó ngày nào anh cũng "nấu cháo" điện thoại với tôi. Chúng tôi cứ nói chuyện như thế khoảng 5 tháng. Ngày nào không nghe được giọng nói của tôi là anh điên cuồng ngộ dại.
Anh làm nghề sữa xe máy. Tôi không phân biệt nghề nghiệp gì hết miễn sao người ta tốt và làm bạn mình. Có một ngày anh ta tỏ tình nói rất yêu và muốn gặp mặt ngay thời điểm bây giờ. Tôi thì lại sợ sau khi gặp mặt sẽ làm cho chúng tôi xa cách nên vẫn ngần ngại.
Rồi anh nhắn tin tôi ít trả lời, anh gọi điện tôi ít nghe máy. Anh quan tâm tới tôi từng ly từng tí, có lúc tôi tưởng anh đã yêu được mấy năm và quá hiểu về tôi nữa thì phải.
Tôi suy nghĩ một thời gian và một buổi sáng tôi nhắn tin "Em nhớ anh và rất muốn được gặp anh". Chiều hôm đó anh chạy mấy trăm cây số xuống thành phố gặp tôi. Lúc nghe anh xuống thăm lòng tôi thấy vui vì không biết nhìn anh như thế nào.
Khi anh tới chỗ hẹn, tôi bẽn lẽn để nhìn quanh và không thấy ai khác ngoài một anh chàng xấu trai đen đúa như dân tộc, quần áo dép guốc thì lôi thôi lếch thếch. Tôi tiến lại gần hỏi "Có phải anh Tuấn không?". Anh vui mừng pha thêm một chút trầm tư.
Tôi dẫn anh về phòng chơi nhưng thực sự trong lòng không được vui với bạn bè. Tôi cũng cố tình đi xa anh ra. Lúc đó sắc mặt tôi biến chuyển rõ rệt, nhưng lời nói tôi dành cho anh vẫn rất tế nhị và ngọt ngào.
Tôi biết anh đang rất buồn và đang tự ti về hình thức xấu trai của chính mình. Thấy ngoại hình của anh là tôi cũng sởn gai lấy đâu ra cảm hứng mà đánh mắt đưa tình. Tôi biết anh là người rất tốt, nhưng tôi không thể cho anh một tia hi vọng.
"Chạy 200 cây số chắc anh mệt lắm" tôi vẫn rất quan tâm để anh không thấy mình bị bỏ rơi khi xuống gặp tôi. Ngồi được một tiếng thì anh xin phép về vì trời đã tối. Tôi tiễn anh ra về mà thấy buồn vì quá thất vọng. Dường như anh cũng cảm nhận được chúng tôi thuộc hai thế giới khác nhau nên nhìn ánh mắt anh xa xăm vô vọng.
Sau khi về tới nhà, anh nhắn tin cho tôi "Anh vui và hạnh phúc khi gặp được em - người anh thương nhớ bấy lâu". Trời ơi tôi nghe lạnh hết cả người. Lấy lại bình tĩnh tôi hỏi "Anh đi xa có mệt không?". Anh nói "Gặp được và thấy em là anh vui quên hết mệt nhọc".
Tôi biết anh dành thiện cảm cho tôi nhiều lắm. Anh cũng không quên nói rằng "Nhìn em như một cô tiên nữ kiêu sa, còn anh chỉ là một thằng cóc ghẻ. Em có yêu anh nữa không?". Lúc đó tôi chẳng biết nói gì nên bảo "Thôi cứ để thuận theo tự nhiên anh nhé. Anh là người tốt, em vẫn rất yêu quý anh".
Điện thoại và tin nhắn giữa chúng tôi thưa dần, tôi biết anh mặc cảm. Tôi có động viên để anh ít buồn nhưng anh chìm trong men rượu. Câu cuối cùng anh dành cho tôi "Em mãi mãi không bao giờ thuộc về anh. Hai chúng ta ở hai thế giới khác nhau. Anh chúc em hạnh phúc".
Và thế là anh đổi luôn số điện thoại, tôi không còn liên lạc được nữa. Giá như ngoại hình của anh cũng ấm áp như trái tim anh thì có lẽ tôi đã yêu.
Tôi không quá ham về hình thức nhưng ít ra anh cũng phải nhìn được. Đằng này anh ấy quá xấu, xấu trai nhất trong những người tôi đã từng gặp (người đen như dân tộc, răng cũng đen, môi cũng đen. Ngoại hình thì nhìn khắc khổ và không muốn nói là quá lôi thôi).
Anh nói: "Nhìn em như một cô tiên nữ kiêu sa, còn anh chỉ là một thằng cóc ghẻ. Em có yêu anh nữa không?"
Tôi biết ngoại hình đó cũng không phải anh tự muốn vậy nhưng đúng là quá thiệt thòi cho anh. Tôi hi vọng anh sẽ kiếm được người con gái thật sự yêu về tâm hồn và yêu hết con người anh.
Vì thế, đúng là hình thức không là tất cả nhưng nó cũng đóng một vai trò trong tình yêu. Có tấm lòng tốt nhưng không có ngoại hình thì cũng không thể có tình yêu trọn vẹn. Anh đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng đẹp mà tôi không bao giờ quên. Dù không yêu nhau nhưng tôi vẫn luôn nhớ về một người làm cho tôi vui nhưng cũng làm cho tôi phải suy nghĩ.
Như bạn Quân đây, tình yêu không thuộc về mình nữa bạn níu kéo cũng không bao giờ hạnh phúc. Mà có được nhau rồi thì nó đã không còn nguyên vẹn để bạn không nhớ về sai lầm của cô ta sao?
Cũng như anh chàng trong bài, anh ấy có níu kéo tôi thì anh ấy chỉ nhận thêm đau khổ nên tự động rút lui để khỏi suy nghĩ cho nặng đầu. Tôi suy nghĩ thiển cận nên cũng đâu có xứng đáng với tâm hồn anh ta.
Bạn hãy quên và tìm cho mình người con gái khác. Đừng dằn vặt chẳng có lợi cho bản thân đâu bạn mặc dù bạn rất cay cú vì đầu tư cho tình yêu quá nhiều. Tôi hi vọng bạn sẽ gặp được người con gái.
Theo VNE
Cách vạch mặt cô nàng "thợ mỏ" chính hiệu quá trơ tráo? Chị ấy than laptop hỏng, sửa đi sửa lại tốn cả đống tiền. Anh trai em mang luôn macbook của anh cho mượn mà chẳng thấy đòi lại. Cái iphone mua bằng cả tháng lương, anh cũng đưa luôn cho người yêu "dùng tạm" sau một lần chị ấy than điện thoại tậm tịt. Nói thật, em cũng không phải độc giả thường...