Hoảng loạn tại vì chồng “yêu” 7 lần một đêm
Lấy chồng mới chưa đầy nửa năm mà đi làm cứ nghĩ đến cảnh về nhà tôi lại sởn gai ốc. Vì không một đêm nào tôi được ngủ ngon bởi luôn bị chồng “yêu” quá đà.
Có hôm anh ấy “yêu” tới 7 lần một đêm mà vẫn thèm muốn không biết chồng tôi có mắc bệnh gì không nữa. Tôi thực sự đang vô cùng lo lắng về tình trạng của ân ái của chồng nhưng không biết chia sẻ cùng với ai.
Chồng tôi năm nay 26 tuổi, là giáo viên dạy thể dục của một trường đại học tại Hà Nội. Thân hình tôi khá vạm vỡ, cân đối cao 1m75, nặng 72 kg.
Ngày chúng tôi yêu nhau cũng có “ăn cơm trước kẻng” anh khá mãnh liệt nhưng không phải yêu với tần suất khủng khiếp như hiện nay. Những lần ân ái đầu tiên trong ngày của anh tôi còn nhận được những cảm xúc hạnh phúc nhưng vì phải “yêu” liên tục trong đêm khiến tôi thấy sợ, nhiều khi mất cả cảm xúc. Mỗi lần thời lượng cũng không hề ngắn, có đôi lúc tôi thấy mình bị đày ải đến cực độ.
Sáng nào tỉnh dậy tôi cũng có cảm giác như tối qua mình bị đánh vì toàn thân đau đớn ê ẩm, oải đến mức không muốn đi làm, không muốn bước chân ra khỏi nhà nữa. Đến cơ quan lúc nào cũng trong trạng thái ủ rũ vì buồn ngủ, vì mệt mỏi.
Video đang HOT
Trong khi đó, tôi có tìm hiểu thông tin trên mạng bình thường, ở độ tuổi của anh ấy chỉ nên yêu khoảng 2- 3 ngày/ lần. Tất nhiên, tần suất có thể điều chỉnh tăng thêm nhưng quan trọng nhất là sau khi yêu cả hai phải cảm thấy khỏe mạnh, vui vẻ và làm việc bình thường. Đằng này, với tôi mọi thứ đảo lộn xáo trộn vì “quá tải”.
Đã nhiều lần tôi nhỏ to tâm sự cùng anh nói về sự quá tải của mình. Vì cứ duy trì như thế này tôi sẽ không chịu nổi, thú thực đã 2 lần tôi phải nhập viện tiếp nước năm li bì gần một tuần vì bị kiệt sức. Đứng lên ngồi xuống là hoa mắt, chóng mặt, chân đi không vững. Lúc đó, anh lo lắng lắm nói là sẽ không làm tôi quá mệt nữa.
Nhưng khi tôi xuất viện về nhà được vài ngày, chuyện đâu lại vào đấy. Tôi nhắc lại điều anh hứa khi tôi ở bệnh viện thì anh thản nhiên: “Vậy mà anh thấy vẫn chưa đủ đâu, anh yêu em nhiều nên mới thế. Anh chỉ có ham muốn mạnh mẽ như vậy với em thôi. Tận hưởng đi không là anh sang tên khác đấy”.
Tôi không biết mình còn chịu đựng được bao lâu nữa, vì ý nghĩ bỏ chạy đã nhiều lần xuất hiện trong đầu tôi. Tôi thực sự lo ngại không biết chúng tôi ân ái nhiều như vậy có nguy hại gì không? Liệu chồng tôi có mắc bệnh gì không mà lại ham muốn nhiều tới vậy?
Theo VNE
Khó chịu khi bố chồng can thiệp quá vào đời sống riêng tư
Có lần bị mất tiền tôi cũng dám kêu ai, đồ đạc quần áo, các thứ trong phòng ông đều biết tôi để chỗ nào, lấy dùng một cách rất tự nhiên.
Chúng tôi kết hôn được một năm, cảm giác khó chịu, nhất là đối với bố chồng. Gia đình anh chỉ có duy nhất anh, nhiều người bảo tôi sướng vì sẽ được chiều, tôi cũng cảm nhận được thế, chả ai là tròn vẹn cả, được cái này mất cái kia.
Ngày làm đám cưới, sau khi mọi việc xong xuôi, tôi tranh thủ vào phòng nghỉ ngơi một chút cho đỡ mệt vì cả sáng đứng tiếp khách, mở cửa bước vào phòng thấy bố anh nằm ngủ trên giường tân hôn, trong đó tôi chưa được nằm lần nào. Nghĩ chắc ông cũng mệt, nhưng tôi hơi thắc mắc vì còn nhiều giường khác chứ đâu chỉ có mỗi giường vợ chồng tôi, tôi cũng lờ đi.
Ảnh minh họa: HH
Khoảng một tháng sau, vì chồng làm xa nhà, thỉnh thoảng mới về chơi một hai hôm nên tôi hay xuống chơi với anh. Lần đó tôi xuống chơi cũng lâu nên anh đưa tôi về nhà, cũng là nghỉ ngơi luôn. Về đến nhà tôi thấy phòng mình sáng, đi vào thấy bố chồng đang nằm xem tivi trong phòng, mặc dù nhà tôi có hai tivi. Tôi ngồi ở ngoài chán chê đợi ông ra để vào, vì ngại không muốn vào phòng khi ông chưa ra, lâu quá đến nỗi anh phải quát lên "Bố đi ra cho bọn con đi ngủ". Chần chừ một lúc ông mới ra.
Tôi chỉ nghĩ đơn giản ông xem tivi trong phòng vì màn hình to, cũng hơi khó chịu một chút. Rồi về sau, hễ tôi ra ngoài là ông lại vào phòng tôi, nhiều lần đồ đạc trong phòng bị đảo lộn hết, mỗi ngày tôi càng thêm khó chịu. Tôi không thích như vậy, không thích ai can thiệp quá vào đời sống riêng tư của mình, cũng tránh những mập mờ giữa bố chồng con dâu. Tôi nói với chồng không thích bố vào phòng, anh chỉ nghe chứ không nói lại với bố mẹ, thậm chí tôi còn nói với chị con nhà bác, chị có nói lại với bà, mà bà chẳng nói gì với ông. Việc đó vẫn diễn ra cho đến tận giờ.
Có lần bị mất tiền tôi cũng dám kêu ai, đồ đạc quần áo, các thứ trong phòng ông đều biết tôi để chỗ nào, lấy dùng một cách rất tự nhiên, đến cái cốc uống nước của tôi trong phòng ông cũng lấy ra dùng rồi làm vỡ. Có lần vào phòng tôi, chẳng biết ấn khoá thế nào cửa sập vào, không mở được ra, chìa khoá để trong phòng, cuối cùng phải phá cửa. Cứ ngỡ chồng sẽ nói bố không vào hoặc cần gì thì hãy vào, nhưng đâu vẫn đóng đấy.
Ngoài ra, trong bữa cơm, nếu có cá là y như rằng ông dầm nguyên đầu cá vào bát nước chấm, vừa tanh vừa không có chỗ để chấm thức ăn, tôi chẳng bao giờ chấm thức ăn gì cả. Nước canh tôi không cho mì chính là lại làu nhàu "Chả có cái mẹ gì cả", rồi đứng phắt dậy, ném đũa xuống mâm cơm. Lại nữa, ông chuyên mặc quần sooc ngắn, thói quen của ông là ăn cơm thu cả 2 chân lên ghế, làm tôi vừa thấy ngại vừa không dám nhìn, chỉ biết gục mặt xuống ăn.
Tôi hay mua đồ về chế biến các món để ăn, một phần vì đang có bầu và phần để cho ông bà thưởng thức, nhưng cứ nấu lên ông lại kêu "Kinh bỏ mẹ", rồi vẫn ăn hết thậm chí còn ăn khỏe hơn tôi. Ông luôn chê tôi nhà quê, trong khi đó tôi là gái phố, bố là chủ xây dựng còn mẹ kinh doanh; nhà chồng là phố núi, ông bà không có lương. Tôi luôn im lặng trước những câu nói của ông, không dám nói lại vì sợ mọi người bảo cãi láo. Nhiều lúc ấm ức, tủi thân chỉ biết nằm trong phòng nước mắt ngắn nước mắt dài.
Tôi nói tất cả những suy nghĩ của mình với chồng nhưng anh không nói gì cả, mỗi lần tôi động đến là anh lại lảng sang chuyện khác. Các bạn bảo tôi phải làm sao, có phải tôi quá kỹ tính hay bố anh quá vô tư? Thưc sự mọi hành động của ông làm tôi rất khó chịu.
Theo VNE
Em đã lên giường với sếp chẳng khác gì gái Em biết, lên giường ngủ với kẻ khác khi đang yêu chẳng khác gì một con đĩ. Nhưng em đang lấy sai lầm trước đó làm bài học đắt giá cho mình để không bao giờ tái phạm. Gửi cho chị Lâm Tường Khánh Linh điều mà chị thực sự muốn nghe lúc này trong bài "Tình em không có nhưng nghĩa với...