Hoảng hồn vì 5 cái Tết làm dâu
Lại một cái Tết đã về. Tôi đã làm dâu nhà anh được 5 năm. Năm năm không phải là thời gian dài nếu so với cả cuộc đời nhưng với tôi, 5 năm là 5 cái Tết mà cứ nghĩ đến thôi tôi đã thấy… hoảng rồi.
Ngày tôi quyết định lấy anh, tôi chỉ cần biết anh có thể là người chồng tốt, là người cha tốt của các con tôi chứ không tính đến một vấn đề cũng quan trọng không kém, đó là phải hòa hợp được với nhà chồng và đặc biệt là thích nghi phong cách sống của gia đình chồng.
Tết người ta thường lo toan chuyện tiền bạc để còn lễ tết cha mẹ họ hàng, mua sắm cho ngày Tết. Rồi tiền lì xì đầu năm. Đó là việc hầu như ai cũng phải làm. Tết ở nhà chồng, ngoài những lo toan đó, tôi sợ nhất là cúng giỗ, cơm nước trong những ngày Tết.
Chúng tôi chọn cưới vào thời điểm “năm cùng, tháng tận” như các cụ vẫn nói, vì thế, chưa kịp học cách làm vợ và làm dâu, tôi đã phải ghi nhớ các thủ tục ngày Tết của nhà chồng.
Ngày trước ở với bố mẹ rồi đi học đi làm, tôi chỉ nhớ mang máng, ngày 28 là nấu bánh chưng, rồi làm tất niên. Tối 30 Tết thì mổ gà cúng giao thừa nhưng thú thật, tôi là con út nên cũng không phải động tay vào việc gì. Mọi thứ đã có mẹ và chị làm giúp. Vì đêm giao thừa thường thức rất muộn nên sáng mùng Một Tết, chúng tôi được dậy muộn hơn mọi khi, coi như cả năm vất vả thì ngày đầu năm mới được thảnh thơi với niềm hi vọng cả năm nhàn hạ.
Video đang HOT
Thế nhưng, nhà chồng tôi thì lại khác hẳn. Tối 21 tháng chạp âm lịch mẹ chồng tôi dặn: mai là giỗ bà con ạ. Thế đồng nghĩa với việc tôi phải sắp xếp công việc, xin nghỉ nửa ngày ở cơ quan còn về làm cơm, chứ mình mẹ chồng tôi xoay sở sao được.
Ngày Tết mà tôi chả đi chơi đâu. Quần xắn móng lợn, người đầy mùi thức ăn. (ảnh minh họa)
Qua ngày 22 thì đến 23, là ngày ông Công ông Táo. Trước ở nhà bố mẹ, tôi thấy việc này rất đơn giản, nấu chè thắp hương tiễn ông Táo về trời. Còn nhà chồng tôi thì ngoài nấu chè cúng còn có mâm cơm đủ cả. Vậy là tôi lại phải xin nghỉ nửa ngày làm nữa.
Qua 23 thì đến 25 giỗ bác, rồi 27 tất niên, 29 lễ tạ. Nhất là ngày 30, ngoài việc tất bật dọn dẹp nhà cửa thì đến chiều là phải chuẩn bị mâm cơm cúng trước giao thừa. Rồi mổ gà nấu xôi cúng khi trời đất chuyển mình sang năm mới. Trong khi mọi người xem ti vi thì cả tối 30 tôi lục sục trong bếp.
Giao thừa mà tôi không khỏi than thở với chồng. Chồng tôi nói lại: Có làm một chút chứ gì đâu mà than vất vả. Ừ thì đúng, chồng tôi nhìn thì chỉ thấy một chút vì có làm đâu. Nhưng tôi thì dã chiến cơm cơm nước nước suốt cả 10 ngày trời rồi.
Nhưng chưa hết, sáng mùng Một Tết, tôi hồn nhiên ngủ đến 6h30 sáng. Vừa bước chân xuống tầng một thì thấy mẹ chồng tôi bưng mâm cơm cúng lên. Tôi ngây thơ hỏi: Mới sáng sớm đã cúng cơm rồi ạ! Chắc mùng Một Tết nên mẹ chồng tôi chả nỡ mắng nhưng cũng không được vui vẻ: Mời các cụ về mà không mời cơm các cụ à?.
Tôi chạy vội lên phòng có phần trách móc chồng rằng không nói cho tôi biết và nhà tôi hình như là không làm vậy (hoặc làm vậy mà tôi không để ý nữa). Mùng Hai cũng vậy. Mùng Ba thì lễ tạ hóa vàng tiễn các cụ. Đấy là chưa kể mấy ngày Tết, cứ mở mắt ra là nấu nướng dọn dẹp, cả ngày khách khách khứa khứa.
Ngày Tết mà tôi chả đi chơi đâu. Quần xắn móng lợn, người đầy mùi thức ăn. Đến mùng Bốn Tết thì được chồng đưa về quê ngoại hai hôm. Mùng Sáu đi làm cơ quan ai ai cũng hỏi, mới lấy chồng mà trông phờ phạc thế. Tôi chả biết tâm sự thế nào. Chỉ biết, nghĩ đến Tết…mà ngán ngẩm.
Tết năm thứ hai, chẳng biết vô tình hay cố ý mà 30 Tết tôi lăn ra ốm, phải nằm im một chỗ. Chồng tôi suốt ngày 30 hôm ấy làm thay những việc Tết năm ngoái tôi đã làm (trước đây khi tôi chưa về làm dâu thì đêm ba mươi chị dâu phải lo việc này). Gần giao thừa, chồng tôi chạy lên phòng với gương mặt có phần mệt mỏi than: Sao mà phải làm lắm thứ thế không biết. Tôi cười lớn và không quên nhắc: Đấy là anh mới lo Tết có một ngày. Chồng chẹp mồm công nhận: Giờ mới thấy thương mẹ, thương vợ.
Một cái Tết nữa lại đến và còn nhiều cái Tết của phận làm dâu, làm vợ chờ đón tôi. Giờ tôi hơn 30 tuổi, không còn bỡ ngỡ như ngày đầu chân ướt chân ráo về làm dâu, cũng đã quen với việc giỗ Tết trong gia đình chồng. Qua ngày mùng Một rồi, dù có sự giúp đỡ của chồng, tôi vẫn toát mồ hôi… khi nghĩ đến Tết.
Theo Eva
Mẹ chồng cảm kích con dâu ngày Tết
Giờ thì mẹ đã hiểu, mẹ cảm kích tấm lòng của con không phải chỉ ở những việc này.
Mừng tuổi nhiều nhưng không phô trương
Đúng là bây giờ thì mẹ đã hiểu tấm lòng chân thành của con dâu bao lâu nay là thật. Vậy mà mẹ cứ nghi ngờ con, cứ cho rằng con đang cố tình ngụy trang, sống giả tạo để lấy lòng nhà chồng, nhất là mẹ.
Nếu như không có hai đứa con dâu về cùng sống trong một nhà thì thật sự mẹ vẫn nghĩ con là người xấu. Và nếu như không có ngày Tết quây quần bên gia đình thì mẹ cũng không thể nào hiểu được hết tấm lòng của con.
Hôm ấy, thấy con gọi đứa nhỏ con anh chồng ra ngoài và mừng tuổi cho cháu 2 trăm mẹ đã thấy lạ. Mẹ tự hỏi, tại sao con không như chị dâu con mà mừng tuổi cháu trước mặt ông bà bố mẹ để ra oai, để giữ thể diện mà phải mừng bí mật. Lúc đó mẹ thật thấy ái ngại khi suy nghĩ rằng, có lẽ con mừng tuổi quá ít, con ki bo nên không dám công khai mừng tuổi. Thế là, ngay trong bữa cơm mẹ còn cố tình moi câu chuyện ấy ra mục đích là khiến cho con bẽ mặt. Mẹ nghĩ con chỉ mừng tuổi 5-10 nghìn là cùng, và như thế con thật sự ái ngại trước mặt chị dâu vì chị ấy mừng tuổi những 1 trăm.
Nhưng không, người bẽ mặt phải là mẹ vì mẹ đã nghi ngờ con, thậm chí còn muốn con phải xấu hổ. Đứa cháu giơ tờ lì xì và móc ra 200 nghìn khiến mẹ ngượng vô cùng. Con mừng tuổi cháu nhiều như thế mà mẹ lại nghi ngờ con. Một điều nữa là mẹ luôn thích sự phô trương, lại nghĩ con ki bo và mang tiền ra đong đếm tình cảm của con. Con à, mẹ mới là người thấy xấu hổ.
Năm mới, mẹ thật sự muốn nói lời xin lỗi với con. Mong con dâu hiểu cho mẹ và mong con có một cuộc sống bình yên hạnh phúc. (ảnh minh họa)
Cặm cụi trong bếp suốt mấy ngày Tết
Rồi cả cái Tết, con cặm cụi trong bếp làm lụng đủ thứ. Mẹ không giúp đỡ con lại còn cố tình ra vẻ mình phải ngồi chơi, còn con dâu thì phả làm. Mẹ tự cho mình cái quyền ấy và cũng tự cho con trách nhiệm làm con phải thế. Con cũng chẳng than vãn nửa lời, cũng không kêu ca gì dù mẹ hiểu, làm 5 mâm cỗ không phải chuyện dễ gì với con.
Chị dâu con báo bận việc, khi mọi thứ gần xong mới tới và chỉ phụ con vài việc lặt vặt. Mẹ nghĩ con phải sưng mặt lên, thể hiện thái độ ngay lập tức, nhưng không, con vẫn nhẹ nhàng, điềm đạm, hỏi han chị và làm xong tất tần tật những việc lẽ ra con không cần làm nữa mà nhường cho người khác. Mẹ bắt đầu thấy mình quá quắt khi nhọ nồi ở trên mặt con.
Ăn xong cơm con lại tranh rửa từng ấy mâm bát và cứ thế cắm đầu dọn dẹp. Con khéo tay, gọt hoa quả đẹp và cực kì hấp dẫn, bao lâu nay mẹ chưa từng nghĩ con có thể làm được những việc như vậy vì con là con dâu thành phố, vả lại mẹ luôn nghĩ con chỉ là con dâu.
Giờ thì mẹ đã hiểu, mẹ cảm kích tấm lòng của con không phải chỉ ở những việc này. Nhưng đó cũng là lý do lớn khiến mẹ cảm thấy cần phải trân trọng con dâu hơn. Bao lâu nay con luôn thể hiện tốt, nghĩ lại mẹ càng thấy mình sai. Hoặc có thể mẹ biết nhưng cố tình không muốn thừa nhận con dâu mà thôi.
Năm mới, mẹ thật sự muốn nói lời xin lỗi với con. Mong con dâu hiểu cho mẹ và mong con có một cuộc sống bình yên hạnh phúc, ấm áp hơn cùng gia đình mình. Hãy hiểu cho mẹ về tất cả những gì đã qua con nhé.
Theo Eva
Ác mộng ngày Tết của nàng dâu Tôi nhớ mãi cái Tết năm đầu làm dâu. Dù mới ăn hỏi, chưa làm đám cưới mà tôi đã phải vật lộn mới vai trò làm dâu vì mẹ chồng muốn tôi ăn Tết ở đấy. Đọc bài viết, "Chán như tết": Ấm ức Tết phải theo chồng, tôi thật sự thấy mình trong đó. Tôi cũng rơi vào hoàn cảnh như...