Hoảng hồn khi phát hiện ra bí mật của em trai chồng
Tôi bước xuống cầu thang mà tìm vẫn đập thình thịch vì hoảng sợ, nhưng xen vào đấy là sự buồn bã tiếc nuối. Ánh mắt của em ấy khi nãy sao mà đau đớn đến thế!
Tôi lấy chồng được gần một năm nay và đang lâm vào cảnh dở khóc dở mếu. Tất cả đều xuất phát từ em chồng, lớn hơn tôi 4 tuổi.
Tôi từng gặp em chồng vài lần trước khi chính thức về làm dâu nhà. Điển trai, ga lăng, nhẹ nhàng là những ấn tượng đầu tiên về em ấy. Dù nhỏ tuổi nhưng em chồng đã có một công việc mức lương cao, đáng mơ ước với nhiều người. Với những điều kiện tốt như vậy, tôi càng ngạc nhiên hơn khi biết em ấy chưa từng có người yêu.
Về sống cùng, em ấy càng làm tôi đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Bữa cơm đầu tiên, tôi chọn nấu vài món ngon đãi gia đình chồng. Nhìn em chồng luôn miệng khen ngon, tôi vui vẻ trêu chọc: “Không biết khi nào chị mới được ăn cơm do vợ chú hai nấu đây?” Mọi người cười ồ và hùa theo câu nói của tôi. Bất ngờ, em ấy đứng phắt dậy, bỏ đũa và nói: “Ngày đó còn rất xa, nên chị không đợi được đâu”, rồi lên phòng. Ai cũng ngạc nhiên nhìn theo, còn tôi há hốc cứng họng vì phản ứng mạnh mẽ của em ấy chỉ vì một câu nói đùa.
Thấy em chồng nhiều ưu điểm nên tôi có ý làm mai cho em họ của tôi. Bàn bạc với chồng, rồi lên kế hoạch cụ thể, kĩ lưỡng cho ngày ấy, tôi còn nháy nhỏ với em họ: “Đây là chàng trai rất tốt, nếu cua được là số em may mắn”. Tôi và em họ tới quán cà phê đợi, đến khi chồng tôi đưa em trai tới, chúng tôi bèn tìm cớ đi trước, nhường lại không gian riêng cho 2 người.
Điển trai, ga lăng, nhẹ nhàng là những ấn tượng đầu tiên về em ấy. (Ảnh minh họa)
Vậy mà chừng 10 phút sau tôi đã nhận được điện thoại của cô em mình. Giọng con bé buồn xo than thở rằng em chồng tôi đã gọi thanh toán ngay khi chúng tôi ra về và đứng dậy bỏ đi luôn. Trước khi đi chỉ nói lịch sự lại một câu là “Tự bắt xe về” khiến em họ tôi vừa thất vọng, vừa xấu hổ không để đâu cho hết.
Video đang HOT
Về tới nhà, tôi còn chưa kịp hỏi lí do đã bị em chồng chặn trước: “Anh chị đừng làm cái trò mai mối nữa. Em muốn tự tìm người yêu chứ không phải như thế này. Lần sao anh chị đừng làm vậy nữa mà em khó chịu”.
Lúc đó, tôi cứ tưởng em chồng từng bị tổn thương tình cảm hoặc đã yêu ai đó rồi nên dò hỏi chồng. Nhưng chồng tôi cũng không biết gì vì chưa từng thấy em ấy mang cô gái nào về nhà giới thiệu, còn nếu yêu giấu kín thì anh cũng chịu. Tôi quyết định tìm hiểu kỹ nguyên nhân nên chú ý tới hành động của em chồng hơn.
Tôi thấy em ấy thường xuyên &’ôm’ điện thoại nhắn tin với ai đó. Nhưng chẳng ai dám cầm đến điện thoại của em. Em ấy cũng ăn mặc sành điệu, quần áo đắt tiền phẳng phiu, nước hoa thơm mát, trông có vẻ gì đó hấp dẫn những người con trai tôi quen biết. Là anh em nhưng chồng tôi và em ấy cứ như hai hành tinh khác nhau vô cùng. Nhưng những điều đó chẳng chứng minh được là em ấy đang có người yêu hay đã từng yêu ai sâu nặng cả. Cho tới chủ nhật tuần trước thì mọi nghi ngờ của tôi được giải tỏa.
Tôi bước xuống cầu thang mà tìm vẫn đập thình thịch vì hoảng sợ, nhưng xen vào đấy là sự buồn bã tiếc nuối. (Ảnh minh họa)
Hôm ấy, tới giờ cơm tối vẫn chưa thấy em ấy xuống. Tôi lên phòng gọi em ấy. Hồi giờ, tôi chỉ cần đứng ở bên ngoài gọi là được, nhưng lần này, gọi 3 lần vẫn không thấy em chồng trả lời. Sẵn cửa phòng hơi hé mở, tôi bước vào thì thấy nghe tiếng nước vọng ra từ nhà tắm. Biết em đang tắm nên tôi định quay xuống ngay. Song vừa quay người thì tôi nghe tiếng chuông tin nhắn từ điện thoại của em. Tiếng chuông là tiếng ngựa hí vô cùng kỳ lạ nên tôi rất ấn tượng.
Tò mò, tôi cầm lên xem thì tá hỏa thấy em ấy để hình nền là hai người đàn ông đang hôn nhau. Và một trong hai người đó chính là em chồng. Còn chưa kịp hoàn hồn thì cái điện thoại đã bị em ấy giật phắt đi. Em ấy giận dữ nói với tôi: “Ai cho chị đụng vào máy của tôi? Chị không biết thế nào là tôn trọng sự riêng tư cá nhân của người khác sao?”. Tôi lắp bắp, không biết nói thế nào thì em ấy bỗng trầm ngâm: “Giờ thì chị biết lí do vì sao tôi không có người yêu rồi chứ. Tôi đã giấu gia đình gần 30 năm nay nên chị cũng đừng nói với ai. Đừng để bố mẹ và anh trai tôi buồn”.
Tôi bước xuống cầu thang mà tìm vẫn đập thình thịch vì hoảng sợ, nhưng xen vào đấy là sự buồn bã tiếc nuối. Ánh mắt của em ấy khi nãy sao mà đau đớn đến thế! Tôi biết, không phải ai cũng đủ can đảm để sống thật với con người của chính mình. Nhưng không lẽ em ấy cứ định như vậy cả đời?
Từ hôm đó, thỉnh thoảng gặp nhau em ấy vẫn nhìn với vẻ cảnh cáo tôi. Tôi vẫn cố gắng tỏ ra như không có chuyện gì. Song, suy nghĩ kỹ, tôi vẫn muốn nói bí mật này ra để bố mẹ và chồng tôi biết, vì tôi muốn em ấy được là em ấy, không phải tạo dựng vẻ ngoài cho bất kỳ ai xem. Nhưng nếu tôi nói ra, lỡ em ấy không chấp nhận được sự việc bị phanh phui, thì lại càng tội. Càng nghĩ, tôi càng chẳng thể tìm được cách giải quyết, tôi nên làm thế nào đây?
Theo Afamily
Chết sững phát hiện chồng có vợ lẽ trong... bệnh viện
Tôi thấy rõ như in cảnh chồng mình đang xúc từng thìa cháo bón cho cô gái trẻ và rất xinh đẹp ấy, thỉnh thoảng anh còn vuốt nhè nhẹ lên bờ vai cô đầy tình cảm... Tôi là vợ gần 10 năm nay nhưng chưa bao giờ được chồng chăm sóc đến vậy. Và sự thật phũ phàng đã được phơi bày.
Ảnh minh hoạ: Internet
Tôi 38 tuổi, là kế toán của một siêu thị, lấy chồng được 9 năm và đã có hai con trai sinh đôi năm nay lên 7 tuổi. Chồng tôi hơn tôi 6 tuổi và là giám đốc chi nhánh của một ngân hàng. Cuộc sống của gia đình tôi trôi đi khá bình yên với hai cậu con trai kháu khỉnh, kinh tế ổn định và được nhiều bạn bè cho là "hình mẫu" của một gia đình hạnh phúc.
Tôi sẽ cứ mãi bồng bềnh trôi trong vầng hào quang "tổ ấm" ấy nếu như không có một ngày tận mắt chứng kiến cảnh chồng mình âu yếm chăm sóc một cô gái trẻ công khai ngay tại nơi đông đúc và biết được sự thật đau lòng về cái gọi là sự chung thuỷ của chính người đàn ông đầu gối tay ấp, là cha của hai đứa con mình.
Hôm đó nhận được tin báo một người bạn học cùng lớp tại chức bị tai nạn xe đang nằm điều trị trong bệnh viện, tôi tranh thủ giờ nghỉ trưa để đến thăm bạn. Đang loay hoay tìm số phòng thì tôi nhận ra bóng dáng quen thuộc của chồng mình đang tất tả một tay xách cặp lồng, tay kia xách theo túi hoa quả đi lên cầu thang.
Nép mình vào hành lang, tôi khẽ khàng giữ một khoảng cách kín đáo vừa đủ đi theo sau anh, vừa đi vừa rối tung những suy nghĩ trong đầu bởi cách đây 5 hôm, chồng tôi nói anh có chuyến công tác vào một tỉnh phía Nam để bàn chuyện làm ăn với đối tác. Trước khi đi anh còn dặn dò mấy mẹ con tôi ở nhà giữ gìn sức khoẻ, chuyến công tác dài nên anh về sẽ có quà cho ba mẹ con. Vậy mà giờ tôi bắt gặp anh ở đây, một bệnh viện cách nhà tôi khoảng 6,7 cây số.
Chồng tôi bước vào một phòng bệnh điều trị tự nguyện có 3 chiếc giường nhỏ. Anh tiến đến chiếc giường ngay cạnh cửa sổ, ở đó có một cô gái trẻ, rất xinh, mái tóc nhuộm sành điệu nhưng một bên tay băng bột trắng xoá.
Tôi thấy rõ như in cảnh chồng mình đang xúc từng thìa cháo bón cho cô gái trẻ và rất xinh đẹp ấy, thỉnh thoảng anh còn vuốt nhè nhẹ lên bờ vai cô đầy tình cảm...
Cố hết sức để giữ bình tĩnh, tôi đi thăm người bạn bị tai nạn rồi quay trở lại khu vực buồng bệnh của cô gái trẻ. Đã hết giờ thăm bệnh buổi trưa nên tôi tìm cách ngồi gần mấy người phụ nữ là người thân của bệnh nhân cùng phòng với cô gái trẻ đang "buôn dưa lê" ở góc cầu thang.
Qua lời kể của họ tôi được biết "hai vợ chồng" cô gái đó rất tình cảm. Dù lấy chồng lớn hơn nhiều tuổi nhưng bù lại cô gái được chồng yêu chiều, chăm sóc hết lòng, cô gái bị ngã xe, gẫy tay và nhập viện được 5 ngày nay. Cô gái trẻ còn tự hào khoe với mọi người cùng phòng bệnh rằng vợ chồng cô ta mới cưới nhau hơn một năm nay, chồng cô ta là sếp to và vì chiều vợ nên anh ta đồng ý chưa có con vội để cô vợ còn tận hưởng tuổi trẻ son rỗi.
Vậy là tôi đã rõ sự thực về chuyến công tác của chồng và về "cô vợ lẽ" mà anh giấu mẹ con tôi bấy lâu nay. Tôi phải làm thế nào bây giờ khi hai con tôi còn quá nhỏ và thực lòng dù bị phản bội, tôi vẫn yêu chồng?
Theo Tienphong
19 năm sống với chồng, thi thoảng tôi lại chạy đi lánh nạn Tôi không chờ đợi anh thay đổi hay thương tôi, chỉ xác định thỉnh thoảng tôi sẽ phải chạy đi lánh nạn, sau đó vài ngày lại trở về. ảnh minh họa Giờ tôi đã đủ khôn để hiểu câu châm ngôn: "Người đàn ông đáng sợ không phải là người vũ phu mà chính là người luôn gợi ở bạn một tình...