Hoang đường chuyện “Thánh cô” dùng nước lã chữa bách bệnh
Thuốc điều trị bách bệnh mà “Thánh cô” cho là mớ cây ngô non, “bông ngũ sắc, lá vú sữa… Ông chồng “Thánh cô” bảo: “Đấy là những thảo dược quý, chữa được bách bệnh nhờ có ơn trên phù phép”.
Hơn một tháng nay, ngôi nhà của ông Đặng Văn Thương, ở khu dân cư số 2, tổ dân phố 4, thị trấn Châu Ổ, huyện Bình Sơn – Quảng Ngãi, trở nên đông đúc bởi người dân ở tứ phương đến nhờ bà Phạm Thị Phương (vợ ông Thương, nguyên làm nghề bán cá ở chợ Châu Ổ, người chưa hề học qua lớp y thuật nào) chữa bệnh và xem gia sự.
Trong vai bệnh nhân đến xin chữa bệnh, tôi tận mắt chứng kiến cơ ngơi và những thao tác chữa bệnh của bà Phương mà chắc rằng trong sách y học cổ truyền và hiện đại không thể có.
“Thánh cô” đang ngồi trên ghế salon đọc thần chú chữa bệnh cho bệnh nhân
Căn phòng đón và khám bệnh chỉ có 1 chiếc giường, một bộ ghế salon và trên tường treo một bảng đen ghi thời gian khám chữa bệnh của “thánh cô” Phương. Bệnh nhân và người coi gia sự ngồi xuống nền nhà và chờ đến lượt khám, còn “thánh cô” thì ngồi trên chiếc ghế salon.
Ông Thương cho biết bà Phương xuất thân từ gia đình thuần nông. Trước và sau đám cưới, bà Phương làm nghề mua bán cá ở chợ Châu Ổ, sau đó chuyển sang làm nhang và chưa từng học lớp y thuật nào.
“Vợ tôi khám chữa bệnh, bốc thuốc nam kiêm coi gia sự là nhờ có ơn trên phù hộ đấy. Vì mục đích cứu độ chúng sinh, nên “thánh cô” không lấy tiền” – ông Phương nói. Tuy nhiên, trong chiếc đĩa đặt trên bàn thì có xấp tiền đủ loại, mệnh giá nhỏ nhất là 20.000 đồng; lớn nhất là 100.000đồng. “Đó là lòng thành của khách để lo hương khói, hoa quả cho thánh cô” – ông Thương phân trần.
Qua quan sát thì thấy cách khám bệnh, cho thuốc của bà Phương rất kỳ lạ. Từng bệnh nhân thay phiên nhau đến ngồi, quỳ hoặc đứng trước mặt, để bà Phương khám. Trên bàn chỉ có vài chai nước lã, xấp giấy giống như giấy vàng mã và một ít lá cây gọi là thuốc.
Đến lượt tôi khám bệnh, bà Phương hỏi: Con đau bệnh gì? Chỗ nào? Dạ, ở đầu. Thế là bà Phương liền dùng tay xoa lên đầu, rồi thổi và đọc câu “thần chú” gì đó mà tôi không hiểu.
Tiếp đó bà Phương vò mấy tờ vàng bạc để trên bàn bỏ vào chai nước lã trên bàn, lắc đều rồi đưa cho tôi rồi bảo: “Con uống hết chai nước này bệnh sẽ khỏi ngay!”.
Video đang HOT
Dường như với bất kỳ bệnh nhân nào cũng được bà Phương khám bệnh và cho thuốc như thế. Tuy nhiên, cũng có người ngoài dùng tay xoa xoa, miệng thổi thổi bà Phương còn dùng một cây bút bi đã hết mực châm vào chỗ mà người đến xin thuốc cho rằng bị đau. Một người nhà bệnh nhân ghé tai tôi nói: “Hôm nay ít người nên “thánh cô” mới tự dùng bút bi châm vào chỗ đau của bệnh nhân chứ hôm nào đông khách thì người nhà phải làm”.
Về thuốc điều trị bách bệnh mà bà Phương cho chỉ là mớ cây ngô non, bông ngũ sắc, lá vú sữa… Ông Thương bảo: “Đấy là những thảo dược quý, chữa được bách bệnh nhờ có ơn trên phù phép”. Bà Phương lên đồng chữa bệnh tuy mới gần 2 tháng, nhưng có khá nhiều người đến xin thuốc đến 5 – 6 lần.
Chị H (ở thị trấn Châu Ổ) mắc bệnh nan y từ nhiều năm nay, gia đình đưa đi nhiều nơi chữa trị, nhưng bệnh tình chị H. không thuyên giảm. Nghe tin bà Phương được thần nhập có thể chữa bách bệnh, gia đình chị H. tìm đến để xin được chữa trị mong thoát khỏi tử thần.
Còn chị Hạnh, ở xã Bình Chương – Bình Sơn, cũng nghe mọi người giới thiệu nên đã đến xin chữa trị cho người cha bị liệt từ nhiều năm nay. Cứ mỗi lần đi là chị Hạnh mang theo chai nước sôi để nguội mà người cha vẫn uống hằng ngày đến để bà Phương làm phép rồi mang về cho cha uống.
Có điều lạ là bà Phương còn lấy cả gói kẹo sữa bò mà ông Thương để trên bàn thờ thắp hương ra làm phép và cho chị Hạnh đem về cho cha ăn, để chữa bệnh. “Mới uống vài chai nước thánh mà cha tôi có vẻ khỏe hẳn lên” – chị Hạnh khoe với tôi.
Thấy vậy nên chị Hạnh đã giới thiệu cho người chị gái mình bị đau đầu, đau lưng, nhức mỏi và đau bao tư ở tận Gia Lai ra chữa bệnh. Vì nhà xa, nên được bà Phương ban ơn khám và cho thuốc một lần để khỏi phải đi lại nhiều lần tốn thời gian và tiền bạc. “Tuy mới uống thuốc được 3 ngày nhưng chị tôi đã dần khỏe ra” – chị Hạnh cho biết.
Khi nghe tin đồn, anh Q. (ở tận huyện Mộ Đức – Quảng Ngãi) cũng tranh thủ chở vợ ra chữa bệnh. Khi được hỏi anh có tin vào phương pháp chữa bệnh của bà Phương hay không thì anh Q. nói: “Nghe nói bà Phương được thần nhập, có thể chữa bách bệnh nên tôi cũng đưa vợ đi xem sao. Việc chữa bệnh không chỉ nhờ thuốc, mà còn phải có đức tin thì mới có thể khỏi được”.
Tuy vậy, qua thực tế chữa bệnh của bà Phương cũng bị một số người bệnh kịch liệt phản ứng vì cho rằng khi uống “nước thánh” mà bà Phương cho chẳng có dấu hiệu tích cực cho bệnh tật cả. Vì vậy, để đảm bảo sức khỏe và an toàn, người bệnh cần đến khám ở các cơ sở y tế của Nhà nước, nhằm đề phòng tránh tình trạng tiền mất tật mang.
Đồng thời các ngành chức năng của huyện Bình Sơn cần tăng cường công tác kiểm tra, chấn chỉnh tình trạng mê tín dị đoan, đồng bóng cho thuốc chữa bệnh, gây xáo động tư tưởng một bộ phận người dân và làm mất trật tự ở địa phương.
Theo ANTD
"Thần y" chữa bệnh bằng... niệm chú
Thời gian gần đây, nhiều người dân vùng núi tây nam Thanh Hóa rỉ tai nhau đồn đại về một "thần y" có tài chữa bách bệnh bằng.... niệm chú và cúng "ma xó". Phóng viên đã thâm nhập thực tế tại nhà của người được cho là "giáng thế" để "cứu nhân độ thế" này và phát hiện ra sự thật: "thần y" này chỉ là một người đàn ông nghiện rượu có tài... bịp bợm.
"Thần y" hay "thần... nghiện rượu"?
Người tự xưng "thần y" là Hà Văn Dụ, 57 tuổi, người dân tộc Mường (ngụ xóm 9, xã Thanh Kỳ, Như Thanh, Thanh Hóa). Chính quyền địa phương cho biết gia đình ông di cư từ Hòa Bình vào các huyện cận tây Thanh Hóa lập nghiệp, theo nghề "cha truyền con nối" trước đây là thầy cúng. Gần đây, ông Dụ tung tin đồn là mình có "công năng đặc biệt" để "lấn sân" sang nghề... bốc thuốc chữa bệnh. Để tạo lòng tin cho nhiều người, "thần y" còn tung tin đồn là từng có đài truyền hình vào "xin xỏ" ông cho quay phim để nêu "điển hình tiên tiến" nhưng ông không đồng ý bởi theo ông lý giải thì "chữa bệnh nan y không nên để báo chí biết mặt đặt tên".
Dù là buổi trưa nhưng khi chúng tôi có mặt, đã thấy hàng chục người im ắng ngồi chờ trước sân với vẻ thành kính. Một phụ nữ đứng tuổi thấy tôi mấp máy môi định hỏi liền: "Suỵt! Thầy đang khấn, đừng hỏi gì nhé". Trong gian nhà phía bên trái có khoảng 10 người ngồi chờ đến lượt vào "chữa bệnh", mỗi người đều bê theo 1 mâm lễ gồm: trầu cau, trứng gà, rượu, phong bì... "Thần y" mặc bộ đồ màu nâu gụ ngồi giữa chiếu quay lưng ra ngoài, lầm rầm khấn bái bằng "ngôn ngữ lạ", đôi khi hoa tay múa chân kỳ quái. Một anh đứng cạnh tôi len lén chỉ vào hộp gỗ đặt bên góc bàn thờ trong nhà: "Ma xó - vệ sĩ của thầy đấy".
"Thần y" đang khấn bỗng quay ra nhìn khắp lượt rồi nói: "Nghỉ đã, mệt quá, tí làm tiếp". "Thầy" quay ra lột bỏ bộ quần áo ngoài lộ nguyên y phục bên trong là quần kaki trắng, áo thun, dáng người gầy, mặt đỏ gay, miệng nồng nặc hơi rượu.
"Thần y" đại bịp đang cúng bái
Đến lượt, tôi lễ mễ bưng vào mâm lễ gồm: lá trầu tươi, trứng gà sống và phong bì. Thầy hé mắt nhìn thấy góc tờ tiền 50 ngàn rồi nhếch miệng cười. Trước tiên, y hỏi tên tuổi, địa chỉ của tôi, rót 5 chén rượu, bày trầu ra đĩa, đặt quả trứng gà lên giữa đĩa trầu, thắp 3 que hương rồi đội lên đầu khấn vái. Khấn xong, y rắc rượu lung tung và lấy ngón tay chấm vào cốc rượu rồi vuốt ngược tóc dựng ra sau, lặp đi lặp 9 lần và uống một mạch hết các chén rượu vừa rót.
Chưa hết kỳ quái, y đập quả trứng gà rồi đổ lên mảnh lá chuối, cứ thế nghiên sang trái, sang phải, quả trứng chạy vòng tròn trên miếng lá chuối... Mắt "thần y" như căng ra, quan sát rất kỹ vào lòng đỏ của quả trứng gà và bắt đầu "xem bệnh" cho tôi bằng cách nhìn vào "long thể" quả trứng. Kết thúc phần "chẩn bệnh" khi y chọc vào giữa lòng đỏ trứng gà và phán: "Chú bị đường ruột nặng?".
Sau phút ngỡ ngàng vì bỗng dưng không biết vì sao mình lại mắc căn bệnh từ "trên trời rơi xuống" nhưng tôi vẫn vờ bình thản: "Vâng, mong thầy xem cho kỹ hơn ạ". Y bảo tôi thắp hương, vái 3 cái và uống một chén rượu trước khi bắt tôi lui ra, ngồi cùng mọi người chờ bốc thuốc.
Trong vòng gần 2 tiếng đồng hồ sau đó, tôi nhẩm tính "thần y" này đã "chẩn bệnh" cho đến hơn 10 người và uống có đến... 100 chén rượu, người nào cũng được khám chỉ bằng cách xem... lòng trứng gà. 3 giờ chiều, một người phụ nữ đeo gùi lững thững bước vào sân. Mọi người đồng loạt à lên "Thuốc về" và đổ xô đến quanh người phụ nữ nọ để được chia "thuốc" là những thân cây, rễ, lá lạ... Tất cả các công đoạn "khám, chữa bệnh" đến đây là kết thúc.
Không khí bao trùm ngôi nhà của "thần y" là một mùi thôi thối. Đi loanh quanh tìm kiếm, tôi tìm ra căn nguyên của mùi xú uế này là đống vỏ trứng gà chất đầy bốc mùi. Người phụ nữ vợ của "thầy" cho biết: "Ông ấy không cho dọn dẹp để khoe với mọi người về "thành tích" khám chữa bệnh của mình".
"Tiền mất, tật mang"
Người nhà ông Phạm Hữu Việt (thôn Lạn, xã Các Sơn, huyện Tĩnh Gia, mới qua đời vài tháng nay) cho biết khi ông Việt phát bệnh ung thư, con rể người bệnh nghe tin đồn về "thần y" liền lên tận Như Thanh chở "thần y" về xem bệnh. Xuống đến nhà, thấy con bệnh nằm kêu la, "thần y" lấy rượu, thắp hương cúng vái khắp nơi từ trong nhà ra ngoài sân rồi phán: "Yên tâm, tôi sẽ chữa lành bệnh cho ông nhà, ngày mai cho người chở tôi về lấy thuốc".
Con rể nạn nhân là người chứng kiến sự việc kể lại: "Sau khi đưa ông ấy về nhà, ông ta dùng trứng gà cúng "ma xó" và sai vợ đeo gùi lên rừng chặt thân cây, rễ, lá... bảo tôi mang về cho bố. Thế nhưng uống chỉ được vài ngày thì bố tôi kêu chóng mặt, ói ra mật xanh mật vàng rồi qua đời".
Anh Phạm Hữu Quang, cùng ngụ tại địa chỉ nêu trên, từng là "khách hàng" của "thần y" cho biết: "Tôi bị trật sống lưng từ bé, cứ lao động nặng là đau, thời kỳ này đau quá nên theo mọi người bốc thuốc. Đem đống rễ cây, cành cây về uống thấy đau đầu, mỏi mắt và rã rời chân tay phải đi cấp cứu tại Bệnh viện huyện Tĩnh Gia".
Thuốc chữa bệnh nan y theo quảng cáo của "thần y" đại bịp
Thường thì mỗi lần "khám, bốc thuốc", các bệnh nhân mất vài chục ngàn, nhưng cũng có những người mất đến hàng chục triệu để "lễ" cho... ma xó trên bàn thờ nhà tay thầy đại bịp này. Đã từng có một chủ doanh nghiệp tư nhân ở TP. Thanh Hóa mắc phải bệnh ung thư, được "thần y" hứa dùng bùa phép gần bảy tháng. Gia đình bệnh nhân đã tốn hàng chục triệu đồng cho việc đưa đón, sắm lễ nhưng cuối cùng nạn nhân vẫn qua đời. Anh H.Đ, con trai của nạn nhân kể lại: "Thầy nói phải có lễ đặt lên bàn thờ mới linh thiêng, mỗi lần đặt phong bì như vậy phải từ 500 nghìn đồng trở lên, hàng chục lần đặt lễ nhà tôi mất đến hàng chục triệu".
Đại diện Trạm y tế xã Thanh Kỳ cho biết, đối tượng Dụ là thầy lang vườn nên không cần có giấy phép hành nghề, mấy chục năm nay bốc thuốc kiểu cây nhà lá vườn nên cũng không ai quan tâm đến chuyện bốc thuốc ấy. Trả lời câu hỏi "Vì sao không xử lý hành vi khám chữa bệnh sai quy định pháp luật, mê tín dị đoan", vị đại diện này cho biết: "Việc xử lý này không thuộc thẩm quyền cấp xã".
Cũng cùng với những câu hỏi này, đại diện UBND xã Thanh Kỳ trả lời: Chỉ xử lý khi có chứng cứ rõ ràng chứng mình ông Dụ có hành vi lừa đảo. Vị này nói thêm: "Rất khó kiểm soát hành vi bốc thuốc kiểu lang vườn vì đó là phong tục tập quán của một số dân tộc, hơn nữa những người này lại thường ở các bản xa, chính quyền không thể đủ người, đủ thời gian để theo dõi, kiểm soát. Việc kiểm tra giấy phép hành nghề là của cơ quan y tế cấp huyện trở lên, hội, đoàn thể, ban ngành xã không có thẩm quyền, trừ khi có công văn yêu cầu phối hợp".
Theo Đời sống & Pháp luật
Thực hư chuyện 'thánh cô' trị bệnh Đang là cán bộ hội phụ nữ xã, "bỗng dưng" bà Dương Thị Oanh cho rằng mình được thánh mẫu giáng trần và chuyển sang "nghề" bói toán, bốc thuốc trị bách bệnh. Gần một năm qua, hàng nghìn khách thập phương đổ xô về nhà bà Oanh (45 tuổi) ở xóm Phú Mậu, xã Thạch Bằng, huyện Lộc Hà, Hà Tĩnh để...