Hoàn cảnh trớ trêu
Sau ba năm đi xuất khẩu lao động trở về, Khánh đã có một số vốn dắt lưng kha khá. Con trai lớn vừa về nước, cô con dâu hiếu thảo của ông Cường lại báo tin có thai. Vậy mà ông Cường lại không thấy vui…
Gia đình ông Cường vốn đã nghèo nay lại càng khó khăn hơn khi công ty giải thể, ông phải nghỉ việc. Rồi một ngày người ta mở đường chạy qua nhà ông, từ chỗ đang sống trong ngõ, nay nhà ông Cường nghiễm nhiên thành nhà mặt đường. Chẳng biết làm gì để tăng thêm thu nhập, ông quyết định mở quán ăn. Từ đó, cuộc sống bắt đầu tạm ổn.
Khi Khánh, con trai lớn của ông Cường chuẩn bị đi xuất khẩu lao động, ông Cường lo lắm. Ở nhà, Khánh là lao động chính ở cửa hàng, nay Khánh đi rồi, nhà chỉ còn ông bà với thằng Huy (em trai Khánh) nửa dại nửa tỉnh ấy thì biết xoay xở thế nào?
Nghĩ mãi ông Cường chợt nhớ đến con bé Thắm ở cuối xóm. Thắm 18 tuổi, xinh đẹp nết na nhưng không có bố. Sau khi sinh ra Thắm, mẹ cô bèn gửi con cho ông bà ngoại rồi bỏ đi với một người đàn ông ở làng bên. Ông bà ngoại Thắm rất nghèo nên cô bé không được học hành đến nơi đến chốn. Vì hoàn cảnh gia đình đặc biệt như thế nên dù Thắm rất xinh xắn nhưng chẳng ai thèm để ý.
Ông Cường tính toán nếu nhà ông đánh tiếng hỏi Thắm cho thằng Huy có thể được vì chỉ gia đình ông mới biết nó hơi khác thường, chứ với người ngoài, thằng Huy còn đẹp trai là đằng khác. Ai ngờ khi vợ chồng ông Cường vừa đặt vấn đề, Thắm đã thấy xuôi xuôi. Ông bà ngoại của cô nghĩ mình sắp gần đất xa trời, mong sớm thấy cháu yên ổn nên cũng gật. Ông Cường mừng lắm.
Chuyện cưới xin của Thắm và Huy tưởng thế là xong ai dè gặp trục trặc. Vì thằng Huy hơi có vấn đề về sức khỏe nên anh cán bộ tư pháp xã cứ khăng khăng là nó không đủ điều kiện kết hôn. Tìm cách chạy không xong, cực chẳng đã, ông Cường bèn lấy tên thằng anh thế vào. Khánh thì chỉ lo sao xuất cảnh đầu xuôi đuôi lọt và gia đình xong việc nên bố bảo gì anh ta cũng gật.
Video đang HOT
Chỉ thương người đàn bà bất hạnh là Thắm, hoàn cảnh như thế làm sao chịu nổi một đời… (Ảnh minh họa)
Tiễn thằng Khánh đi và cưới vợ cho thằng Huy xong, ông Cường thở phào nhẹ nhõm. Người ta bảo ông khôn, bỗng dưng kiếm được ôsin khỏe mạnh mà chẳng mất đồng tiền công nào. Cái Thắm cũng biết phận, ngày đêm nai lưng ra làm việc, phụng dưỡng bố mẹ chồng. Chỉ có một nỗi buồn là lấy chồng không đáng tấm chồng, không chỉ Huy ngơ ngơ bề ngoài mà ngay cả chuyện kia cũng không đâu vào đâu. Đi khám, bác sĩ bảo anh ta có vấn đề và khuyến cáo rằng không có con. Ông Cường cũng buồn nhưng mặt khác lại vui, vì giải quyết được sớm chuyện vợ con cho thằng con khờ dại.
Thời gian trôi vùn vụt. Qua ba năm lao động ở nước ngoài trở về, Khánh tích cóp được một khoản kha khá. Khánh về chừng bốn năm tháng thì cô con dâu thảo hiền nhà ông Cường bỗng sinh chứng nôn oẹ và thèm chua. Ông Cường tái mặt, thằng Huy nhà ông thì không thể! Chuyện này một số người đã manh nha biết… Để dẹp yên những nguy cơ, ông Cường quyết tâm tra khảo. Thắm thì thoạt đầu cứ khóc lóc chẳng nói gì. Mãi sau, cô ta như người điên, hét lên: “Đứa con này là của chồng tôi! Chồng đúng pháp luật!”.
Thoạt đầu ông Cường không hiểu, nhưng bỗng đầu ông lóe lên một tia sét khủng khiếp: Chồng đúng pháp luật của con Thắm lại chính là thằng Khánh! Lúc này, nhìn thái độ của thằng con cả, ông đã hiểu… Cả nhà ông Cường không ai muốn tin dù đó là sự thật. Em mất vợ. Anh thì vợ giả thành vợ thật. Cũng phải thương người đàn bà bất hạnh là Thắm, hoàn cảnh như thế làm sao chịu nổi một đời.
Không chịu cảnh dèm pha của bà con lối xóm, ông Cường phải bán nhà chuyển đi nơi khác sống. Ở nơi ở mới, có thể không ai biết nội tình nhà ông Cường nhưng bản thân các thành viên trong gia đình ông, liệu có thanh thản với lương tâm?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Yêu thương ùa về
Cô nói cô không thể bên cạnh anh hơn được nữa. Cả anh và cô đều vẫn còn tình cảm dành cho nhau, tuy có vì chút hạt mưa làm màu yêu thương đã mờ phai...
Tiếc thay cho yêu thương chưa trọn vẹn đã hụt hẫng trở về cái giới hạn bạn bè đầy hạn chế cho những xúc cảm nhảy múa. Ừ thôi thì thay áo mới cho cái chưa kịp cũ, cô vội vàng, vì sợ chính bản thân cô quá nhỏ bé trước sự đổi thay dường như đã tràn ly hay cô cẩn thận đến nông nổi vì cho rằng mưa sẽ tắt? Đôi khi một sự thật quá phũ phàng rằng con người bất lực trước những yêu thương của chính họ.
Vào một ngày nào đó có nắng có gió, anh và cô bắt tay nhau như muốn đánh dấu cho một bước chuyển. Trong lòng cô hình như là đau lắm, nhưng với khả năng diễn xuất của mình, cô dễ dàng khiến anh tin rằng cô thoải mái với sự lựa chọn của cả hai. Còn anh, có thoáng ngỡ ngàng nhưng vì lòng kiêu hãnh của một kẻ chưa biết khuất phục là thế nào, anh mù quáng che lấp con tim. Chỉ duy nhất một người hiểu rõ tình cảm mà cả hai dành trao, trớ trêu thay là người tình cũ của anh. Dĩ nhiên con người ấy không phải là thánh để ban phát sự cao thượng, con người ấy im lặng se tơ cho mối tình đã qua...
Ngày bên anh, cô thấy mưa lạ, lạ vì đi bên anh mưa ấm, cho dù đi dưới mưa không có anh, cô vẫn tự sưởi ấm bằng ý nghĩ về anh. Là mưa lạnh và vô tình, cô ngồi dưới mưa để gặm nhấm nỗi nhớ và một tình yêu dai dẳng...
Cho dù buồn thế nào đi nữa, hãy lạc quan bạn nhé! (Ảnh minh họa)
Trong cái lạnh sẽ thấy quý cái ấm, nhưng dường như con người ta cần tránh cái lạnh trước đã. Cô học cách sống không có anh, thôi để tâm đến những nơi đong đầy kỉ niệm của cả hai, lạnh lùng trước những kí ức đang van xin cô giữ lấy, và quan trọng hơn nữa, cô dạy con tim mình im lặng trước dấu chấm lửng của cuộc tình mong manh...
Anh về, về thật rồi, về cho yêu thương mà cô cất giữ, may quá, vừa về kịp! Bởi anh nhận ra, không ai thay thế được cô trong anh, ít nhất là lúc này...
Mưa à, mưa buồn lắm, như nước mắt ai rơi, chỉ những khi mưa chung điệu nhảy múa của cảm xúc đôi bên, mưa nhẹ như bay, bay bổng một khung trời riêng cho lứa đôi...
Bởi thế đôi khi chưa cần nắng, yêu thương vẫn sẽ ùa về trong làn mưa...
Cho dù buồn thế nào đi nữa, hãy lạc quan bạn nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Yêu người mà người có hay? Tình yêu thời sinh viên và tình yêu khi bước vào cuộc sống bon chen khác nhau rất nhiều. Tôi là một người không đủ can đảm để bảo vệ tình yêu của mình. Tôi vẫn nhớ như in những ngày tôi và người ấy quen nhau. Quen nhau trong một tình cảnh trớ trêu, quen nhau lần đầu mà cứ như đã...