Hoàn cảnh éo le buộc tôi phải chấp nhận cảnh chung chồng
Với tham vọng làm giàu, cách đây 3 năm, chồng tôi dồn hết tiền bạc, thế chấp sổ đỏ để lấy vốn mở công ty. 2 năm đầu, công việc làm ăn khá thuận lợi. Anh xây được nhà lầu, mua được xe hơi…
Thấy kinh tế gia đình vững vàng, sau khi sinh đứa thứ 2, tôi nghỉ hẳn công việc văn thư ở một cơ quan nhà nước để trở thành bà nội trợ chỉ chuyên tâm chăm lo việc gia đình. Tôi dự định khi đứa thứ 2 cứng cáp, sẽ đi học thêm văn bằng kế toán để phụ giúp chồng việc kinh doanh.
Nhưng mọi thứ không được suôn sẻ như vợ chồng tôi tính toán. Đầu năm trước, việc làm ăn của chồng tôi bắt đầu gặp khó khăn. Để cứu vãn tình hình, chồng tôi mạnh dạn dồn hết vốn liếng vào một phi vụ lớn. Không ngờ, vụ làm ăn ấy đổ bể, chồng tôi lâm vào cảnh nợ nần, công ty đứng trước nguy cơ phá sản.
Tôi vẫn nhớ những tháng ngày căng thẳng, chủ nợ đến tận nhà để đòi tiền, nhân viên đòi lương, ngân hàng thúc dục đến kì nộp lãi. Chồng tôi chạy vạy khắp nơi để vay tiền nhưng không có kết quả. Anh em bạn bè thương tình giúp đỡ một chút cũng chẳng thấm vào đâu.
Đúng lúc ấy, chồng tôi gặp được “quý nhân”. Chị là đối tác cũ của chồng tôi. Khi biết chồng tôi gặp khó khăn, chị đã chủ động hỏi han và đồng ý cho anh vay một khoản tiền lớn, đủ để cầm cự công ty qua lúc khó khăn.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
“Quý nhân” của chồng tôi là một phụ nữ thành đạt, giỏi giang và hơn chồng tôi 2 tuổi. Chị làm mẹ đơn thân. Tôi từng rất ngưỡng mộ chị. Tôi ngây thơ tin rằng chị cho chồng tôi vay tiền đơn thuần chỉ vì lòng tốt.
Nhờ số tiền của người phụ nữ ấy, công ty của chồng tôi thoát khỏi vũng lầy, dần ổn định và có doanh thu từ những mối làm ăn do “quý nhân” mối lái. Từ đây, tôi nhận thấy rất nhiều sự thay đổi từ chồng. Anh vắng nhà nhiều hơn, ít gần gũi vợ con và bỗng dưng đặt mật khẩu điện thoại.
Tôi còn phát hiện ra bỗng dưng chồng có thêm nhiều món đồ hàng hiệu. Tôi gặng hỏi thì anh nói: “Đó là quà tặng của đối tác làm ăn”.
Linh cảm mách bảo tôi có sự chẳng lành. Tôi bảo con chú ý mật khẩu bằng hình vẽ trên điện thoại của chồng, nhân lúc anh đi tắm, tôi mở điện thoại ra xem. Tôi chết lặng khi thấy trong điện thoại của anh còn lưu rất nhiều tin nhắn qua lại giữa anh và “quý nhân”. Mặc dù chị hơn tuổi, nhưng họ xưng anh em ngọt ngào, tình cảm. Chị thường xuyên mua sắm đồ đạc cho anh. Họ thường hẹn gặp nhau trong khách sạn. Tôi cay đắng nhận ra rằng chồng và nhân tình quá mặn nồng.
Sau khi biết sự thật, tôi yêu cầu chồng nói rõ ràng mọi chuyện. Anh thú nhận chuyện ngoại tình. Nhưng anh nói thêm rằng: “Nếu bây giờ anh dừng lại, chị ấy sẽ rút vốn, công ty sẽ phá sản và cả nhà phải ra đường. Lúc ấy, vợ chồng mình và các con đều khổ. Em hãy chịu đựng chuyện này thêm một thời gian. Tới khi anh chủ động được việc làm ăn, anh hứa sẽ chia tay với chị ấy”.
Tôi là một người vợ thất nghiệp, bên cạnh còn 2 đứa con thơ. Tôi không dám ly hôn. Tôi cũng sợ chồng phá sản. Vì lẽ ấy, tôi đành nhắm mắt chấp nhận cảnh chung chồng. Nhưng liệu những lời anh nói có thật lòng? Trong tâm can, tôi vô cùng đau đớn. Lúc này, tôi nên làm gì? Xin hãy cho tôi một lời khuyên.
Theo Dân Việt
Tôi chung chồng cùng những người đàn bà khác
Về đến nhà, anh là của mẹ con tôi, còn một khi đã bước chân ra khỏi cửa, anh thuộc về người đàn bà khác...
Về đến nhà, anh là của mẹ con tôi, còn một khi đã bước chân ra khỏi cửa, anh thuộc về người đàn bà khác... (Ảnh minh họa)
Tôi và chồng về ở với nhau mà chẳng cần đăng ký kết hôn. Lúc ấy anh đã trải qua một đời vợ và ly hôn, còn tôi là gái chưa chồng.
Chúng tôi chỉ làm cơm mời họ hàng hai bên chứng kiến chúng tôi về sống với nhau, chồng bảo không muốn đăng ký kết hôn vì sợ phức tạp. Tôi cũng nghĩ đơn giản, tình yêu cần gì phải pháp luật chứng giám, chỉ hai người yêu nhau là đủ, nên cũng chẳng quan trọng việc đăng ký kết hôn.
Cứ thế, chúng tôi đã gắn bó với nhau hơn 10 năm, có với nhau 2 đứa con. Anh là một người đàn ông tốt, yêu thương vợ con và có trách nhiệm với gia đình. Chúng tôi có công ty riêng, tài sản hai vợ chồng làm ra, mua sắm, khi thì đứng tên tôi, khi lại đứng tên anh.
Sức khỏe của tôi không được tốt, nhưng anh lo cho tôi nhiều, nhớ hồi tôi có bầu, hay bị chuột rút, đau chân, anh ngồi cả đêm bóp chân cho tôi. Nấu cháo cho tôi ăn.
Đến tận bây giờ vẫn thế, ra khỏi nhà thì thôi, chứ ở nhà anh vẫn lo lắng cho tôi nhiều chuyện, anh chẳng nề hà bất cứ việc gì và tận tâm với các con. Anh cũng không bao giờ cáu giận hay nói những lời tục tĩu trước mặt tôi. Với gia đình, người thân của tôi, anh cũng chu đáo vô cùng.
Anh nói, dù hai chúng tôi không đăng ký kết hôn, nhưng cả đời anh chỉ coi tôi là vợ, vì tôi đã sinh cho anh những đứa con. Không người phụ nữ nào thay thế được tôi trong lòng anh.
Thế nhưng, đừng bắt anh phải chung thủy với tôi. Về đến nhà, anh là của tôi, của con, nhưng ra khỏi nhà, anh thuộc về người đàn bà khác. Nếu tôi ghen tuông, nếu tôi khó chịu, và không chấp nhận nổi thì đường ai nấy đi. Còn nếu tôi chấp nhận được điều đó, thì chúng tôi tiếp tục sống.
Thời gian đầu, tôi khó chịu vô cùng, nhưng biết tính anh, nói là làm. Anh từng nói với tôi, người vợ đầu tiên của anh vì không chấp nhận điều này nên hai người chia tay nhau, mà tôi thì sợ mất anh nên tôi chấp nhận người đàn ông của mình có những người đàn bà khác.
Cứ thế, 10 năm nay, ngoài tôi anh có thêm những người đàn bà khác, có người chung sống với anh 1-2 năm như vợ chồng, rồi chẳng hiểu vì những lý do gì họ và anh lại chia tay nhau. Trong 10 năm ấy, bao nhiêu người đàn bà đã đi qua đời anh tôi chẳng nhớ, cũng chẳng muốn quan tâm. Ghen chứ, buồn chứ, nhưng tôi biết không thể giữ riêng anh cho riêng mình nên đành chấp nhận. Rồi đau, rồi khóc chỉ một mình.
Linh
Hớn hở khoe có bầu, bạn trai trầm ngâm tiết lộ một sự thật khiến tôi chết điếng Tôi thật không ngờ, người đàn ông mà mình yêu thương bấy lâu nay đã có gia đình, tôi chỉ là người thứ 3 mà thôi. Ảnh minh họa Tôi quen anh trong một lần công ty liên hoan với đối tác. Ấn tượng của tôi về anh là một người đàn ông ấm áp, hiền lành, chu đáo, qua lời kể của...