Hoài niệm
Như thế là chúng ta đã xa nhau được hơn 49 tháng rồi. Xa em rồi anh mới thấy rằng mình đã mất đi niềm tin của chính mình vì đơn giản một điều: “Chính em là niềm tin ấy”.
Cho nên anh đã mất rất nhiều thời gian để thích nghi với cuộc sống mới “không có em bên cạnh”. Nói thì dễ dàng và đơn giản thế thôi, chứ thực ra “nhớ kinh khủng” không sao quên được hình ảnh của cô Becks ngây thơ ngày ấy cứ lẩn quẩn trong đầu anh bất kể ngày hay đêm.
Anh mong là em không như anh. Anh biết rằng chúng mình chia tay nhau chẳng qua là một chút tự ái cá nhân của cả hai người đều cao thôi.
Anh không quên được những lúc chúng ta bên nhau, cho dù chẳng phải lo nghĩ những chuyện to tát gì cả, chỉ nói chuyện mà toàn chuyện trẻ con thế mà lại làm cho chúng ta nhớ lâu thế là sao?
Video đang HOT
Có một lần em hỏi anh rằng: “Anh yêu em nhiều không?”, anh trả lời rằng: “Anh yêu em cũng nhiều”. Nhưng em cứ hỏi mãi là: “Nhiều như thế nào?” và anh đã đưa “đầu ngón tay út” lên và nói: “Anh yêu em bằng như thế này”. Nghe xong câu trả lời của anh, em nói: “Yêu chỉ bằng như thế thôi sao?”. Thế là hai đứa lại cười mà chẳng hiểu tại sao nữa.
Và đến bây giờ em không thể biết được rằng trên thế giới này có bao nhiêu người lại yêu nhiều như anh đúng bằng đầu ngón tay út. Chắc là chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi đúng không? Bây giờ xa nhau rồi anh không biết em thế nào? Chỉ mong em mãi luôn nở nụ cười trên môi
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mong em được hạnh phúc
Gần 2 tháng rồi đấy em biết không. Những ngày vừa rồi trôi qua với anh thật nặng nề. Không biết giờ này em đang làm gì, có biết đêm đêm anh vẫn rất nhớ em không? Nhớ về những kỷ niệm của chúng mình, anh luôn tự nhủ mình phải cố gắng quên đi tất cả nhưng sao mà khó quá em ạ?
Càng quên anh lại càng thấy nhớ. Anh yêu em với một tình yêu trong sáng và chỉ có riêng mình em để rồi hôm nay chính anh lại là người phải đau khổ.
Anh hay khóc và em thường bảo sao anh yếu đuối vậy? Anh không nói gì và chỉ cười, nhưng em phải hiểu là chỉ vì anh quá yêu em nên anh mới như vậy?
Anh biết là mình chẳng có gì cả nên khi em đến với anh anh đã quá bất ngờ và chỉ biết yêu em bằng tất cả trái tim anh mà thôi. Gần 2 năm qua anh luôn tìm cách để em được vui, được hạnh phúc và thật sự là mình đã có những giây phút hạnh phúc đúng không em.
Anh biết em luôn mong muốn tìm được một người bạn trai quan tâm và lo được cho em, anh đã luôn như vậy rồi mà sao em vẫn ra đi vậy hả em, hay với em như thế vẫn chưa đủ sao hả M.? Chẳng lẽ tình yêu đối với em lại đơn giản như thế sao? Thà rằng em cứ nói là em không yêu anh nữa có lẽ anh sẽ không đau như thế này? Em chỉ bảo mình không hợp nhau, em muốn được tự do, muốn thoải mái đến với người khác, vậy thôi sao hả em? Những câu nói đó đã khiến cho anh phải đau đớn, em có biết không?
Giờ đây anh muốn khóc lắm nhưng mà anh không thể khóc được em ạ. Anh cũng không biết tại sao nữa em ạ? Không phải là anh không còn yêu em, anh vẫn yêu em như ngày đầu, vẫn nhớ đến em nhưng anh sẽ cố gắng sống, sống để nhìn thấy em hạnh phúc, để thấy được cái mà em gọi là tình yêu, là hạnh phúc. Cái mà vì nó em có thể đ.ánh đổi tất cả kỷ niệm mà đã có với nhau.
Em hãy yên tâm là anh sẽ không làm phiền em nữa đâu, dù sao anh cũng cám ơn em đã cho anh biết thế nào là tình yêu, thế nào là sự nhớ nhung và thế nào là đau khổ và cảm giác khi yêu thật lòng một ai đó, người ta sẽ đau khổ như thế nào.
Cuộc sống vẫn đang chờ đợi anh, tình yêu mới đang đến với anh, anh sẽ cố gắng vượt qua để mà sống tốt. Anh sẽ làm lại từ đầu, anh sẽ yêu và nhớ đến 1 người khác, chứ không phải là em.
Tạm biệt em, tạm biệt tình yêu của anh. Chúc em sẽ luôn vui vẻ và hạnh phúc trên con đường mà mình đã lựa chọn. Chúc cho mọi điều tốt đẹp nhất sẽ đến với em và chúc em tìm được người em thật lòng yêu thương và người đó cũng yêu em như anh đã yêu em.
Anh đã yêu, vẫn yêu, và sẽ mãi yêu em. KILLERMAN
Theo Bưu Điện Việt Nam
Mây trời và cánh chim mang yêu thương tới anh Vậy là chúng mình đã xa nhau gần hai năm rồi nhỉ? Ngày anh ra đi con trai của chúng ta chưa vào lớp một. Vậy mà bây gìơ con đã học lớp hai rồi anh ạ! Anh có biết không con chúng ta lớn và cao lắm, nó cũng biết được là nó không bao giờ được nhìn thấy bố nữa. Còn...