Hoài niệm
Người dưng sao giống nhau đến thế, để mỗi lần nghe chàng ca sỹ đó hát, trái tim tôi lại nhói đau. Hơn 10 năm rồi tôi vẫn không thể nào quên dù vẫn biết rằng nhớ phỏng có ích gì. Quá khứ là quá khứ, chẳng có gì liên quan đến thực tại, nhưng đôi khi tôi vẫn lục lọi kiếm tìm kỷ niệm để thấy mình chơi vơi man mác…
Vẫn biết rằng tôi sẽ hạnh phúc hơn khi rời xa người ấy, khi bên anh tôi không có được cảm giác an toàn, chỉ nghe thấy lời tình yêu mà không cảm nhận được niềm hạnh phúc. Anh cho tôi cảm giác được tôn thờ, nhưng lại làm tổn thương lòng kiêu hãnh của “ người đẹp”. Anh mang lại cho tôi những giây phút cự kỳ lãng mạn nhưng có những lúc chẳng có gì để nói. Điều mà tôi thất vọng nhất về anh là không bao giờ anh dám nhìn thẳng vào mắt tôi. Đó là lý do “vô cùng chính đáng” để tôi chia tay với mối tình này.
Tôi không còn giận anh, không luyến tiếc, chỉ cảm thấy xao xuyến mỗi khi nhớ lại hình ảnh của “một cậu bé ngang tàng” của buổi đầu gặp mặt. Ngày ấy hai đứa còn quá trẻ. Tôi, một cô gái có nhan sắc trên mức trung bình luôn kiêu hãnh vì một lời khen “… cháu không đẹp rực rỡ nhưng ai đã nhìn cháu một lần chắc chắn phải quay lại nhìn lần nữa…”, vậy mà “cậu bé ấy” đã không thèm ghé mắt nhìn dù các cậu bạn đi cùng đang vây quanh tôi. “Anh ta nghĩ mình là ai kia chứ? Kiêu căng quá đi mất!” (Bây giờ nghĩ lại thật buồn cười, không biết ai kiêu căng hơn!). Sau đó không lâu, một tiểu thuyết tình cảm lãng mạn ra đời được nhiều người biết đến.
Video đang HOT
Tình yêu đã chết nhưng kỷ niệm vẫn còn. Ai có thể ngăn cấm mình nghĩ về quá khứ? Chỉ biết rằng khi trở về thực tại thấy những gì mình đang có thật quý giá biêt bao!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Dan díu với... bóng người xưa
Không phải đôi uyên ương nào cũng đến với nhau lần đầu, là duy nhất của nhau.
Không mới, nhưng việc bóng người xưa hiện về giữa cuộc vui từng và đang tiếp tục gây sóng gió cho lắm cuộc gối chăn và hạnh phúc gia đình.
Cú chen ngang (phần lớn là vô tình) của người xưa gồm nhiều chiêu thức, thoáng qua như một chút hoài niệm có, ngang nhiên xộc vào, phá bĩnh gia cang người ta cũng có. Một trong những cú "hồi mã thương" đáng sợ là người xưa được mang ra so sánh với người nay. Theo cách nghĩ thông thường, nhiều người sẽ cho rằng, nguy hiểm nhất khi người xưa được mang ra làm đối trọng với người nay bằng tài chăn chiếu. Dễ hiểu, bất bình với "kém cỏi" của người nay, cộng với sự tiếc nuối "tài hoa" một thời của người xưa, rất dễ dẫn người trong cuộc đến tâm lý chán chường, bất hợp tác hay chối bỏ.
Phần lớn, đối tượng "mở cửa phòng" cho người xưa "lẻn" vào thường giữ kín nỗi niềm, có so đo, tiếc nuối chỉ giấu trong lòng. Tuy nhiên, thực tế không phải không có ai đó bức xúc lỡ buột miệng hay huỵch tẹt rằng việc chiếu chăn của người nay không đáng "xách guốc" người xưa. Chẳng ai vui vẻ nổi khi bị người chung chăn mang ra so kè, uất hơn cả là so với người đến trước, nhưng nếu kẻ xấu số là các ông thì hậu quả khốc hại khỏi bàn.
Thực tế, những vụ so sánh thẳng ruột ngựa hiếm, thường chỉ xảy ra với những đôi uyên ương mà tình hình chăn gối đang mang "trọng bệnh" khó bề cứu chữa, chỉ như thế mới đủ phẫn uất khiến người ta chơi bài ngửa.
Phần lớn, đối tượng "mở cửa phòng" cho người xưa "lẻn" vào thường giữ kín nỗi niềm, có so đo, tiếc nuối chỉ giấu trong lòng (Ảnh minh họa)
Phổ biến hơn, so sánh chưa đến độ phải lôi thành tích tình dục ra quy chiếu. Nghĩa là, người xưa chưa có cơ hội chứng tỏ khả năng chăn gối, cái mà anh hoặc chị ta có là phong thái hào hoa, thông minh, tâm lý, ăn đứt sự thô thiển, ngây ngô, võ biền của người nay. Trường hợp này, người trong cuộc thường nghĩ: "Nếu là người xưa thì anh hoặc chị ấy chắc chắn sẽ xử sự nhẹ nhàng hơn, lãng mạn hơn, chu đáo hơn".
Xét kỹ, so sánh kiểu này còn đáng ngại hơn khi mang tình dục ra "so găng". Lý do, người so sánh dễ có xu hướng toàn bích hóa, lãng mạn hóa tuyệt đối người xưa, bởi anh hoặc chị ta không bị việc chiếu chăn tầm thường làm hại hình ảnh. Nếu thực phải "thách đấu" thì không chắc "mèo nào cắn mỉu nào", nhưng lúc này tình cảnh của người nay luôn lép vế, bởi bị đặt bên cạnh một hòn thái sơn toàn mỹ, thậm chí còn được... phong thánh!
Dù trở về với hình thức nào thì mức tàn hại của người xưa là vô hạn, sớm hay muộn mà thôi. Cẩn tắc vô ưu, những ai đã và đang có ý định khai quật quá khứ nên suy nghĩ kỹ. Đừng chủ quan hồi quang, người xưa không thể làm được việc chia quyên rẽ thúy. Đơn giản, một khi người xưa có cơ hội quay về thì ít nhiều người nay có gì đó không phải với gối chăn hoặc hạnh phúc gia đình. Đừng dan díu, dù chỉ một lần với bóng người xưa, bởi đã một lần mở cửa cho "tình nhân" lẻn vào thì sớm muộn bạn cũng sẽ trao luôn... chìa khóa phòng cho anh hoặc chị ta!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Bức thư tình ẩn danh Giấc mơ hãy trở lại bên đây, nghĩ về đây người nhé! Dù không viết được một chữ yêu, chẳng có từ tôi và không hề có tên em - nhưng nó vẫn thể hiện được chữ tình trong tôi dành cho em. Những câu nói được gọt giũa một cách tinh xảo đến mức mượt mà và óng ánh như ngàn cơn...