Hóa ra tôi yêu anh nhiều hơn tôi tưởng
Một đêm, nằm ngủ cạnh chồng, tôi đang mơ một giấc mơ rất đẹp. Chẳng hiểu sao, chồng tôi bỗng ngồi phắt dậy, làm tôi giật mình tỉnh giấc.
Còn chưa kịp hỏi “anh sao thế” thì bỗng có hai bàn tay thò ra, rồi thở dài thườn thượt, anh lại nằm xuống, rất nhanh sau đó lại vang lên tiếng ngáy “long trời lở đất”.
Tôi đã ở bên người đàn ông này 12 năm. Có rất nhiều chuyện đã diễn ra bình yên như nó vốn có, đó là những tình cảm nhỏ bé, những rung động nhỏ bévà những xúc cảm nhỏ bé. Đêm hôm đó, ngoài trời lất phất mưa phùn, trong phòng ấm áp. Tôi bỗng nhớ lại biết bao câu chuyện.
Lấy nhau 10 năm, trải qua bao yêu thương, bao xúc cảm nồng cháy cuối cùng cũng bị thời gian gây bao thương tích. Nhưng vào khoảnh khắc này, tôi thấy yêu anh hơn những gì mình tưởng tượng.
Mỗi năm khi mùa đông đến, chân tay tôi lúc nào cũng bị cóng. Chồng tôi có thói quen là đặt tay tôi vào nách anh, cả người tôi được anh ôm trọn trong lòng. Sợ bị lạnh sang anh, tôi sẽ đợi một lúc, nhân lúc anh không chút ý liền rụt tay ra. Bị anh phát hiện, lần nào cũng bị anh mắng phải kẹp chặ.t ta.y vào cho ấm, không được bỏ ra. Lúc ấy, tôi sẽ cảm thấy hóa ra anh yêu tôi hơn trong tưởng tượng của tôi.
Mỗi lần đi chơi xa, đến những chỗ đông người, anh sẽ kéo tôi nép vào người anh, đôi vai anh sẽ che chắn cho tôi, để đảm bảo tôi không bị đám đông cuốn đi. Khi chúng thêm có thêm con trai, vai trái của anh sẽ là tôi, anh sẽ để con ngồi trên vai phải. Có anh ở bên, dù ở bất cứ đâu, tôi cũng cảm thấy an toàn và thanh thản. Lúc ấy, tôi sẽ cảm thấy, hóa ra anh yêu tôi nhiều hơn tôi tưởng.
Có lần anh đi công tác, buổi tối gọi điện cho tôi nói chuyện đến hai tiếng đồng hồ, chủ đề toàn về những chuyện linh tinh. Lần đầu tiên tôi thấy anh kể lể lắm điều đến thế. Khi về nhà anh mới nói cho tôi biết, anh bạn ở cùng gọi điện về nhà biết tin thời tiết ở nhà đang bất ổn, mưa tuyết dữ dội. Anh lo tôi sẽ sợ hãi nên đã gọi điện để đán.h lạc hướng suy nghĩ của tôi. Tôi hỏi thế sao “anh không nói luôn là em đừng sợ”. Anh nói: “Nếu mà em không sợ, thì hỏi thế lại làm e lo lắng thì sao?” Tôi xúc động, mắt nhòe đi vì nước mắt, đó phải là tình yêu nào mới có thể chu đáo và cẩn thận đến thế. Lúc ấy, tôi sẽ cảm thấy hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.
Bát đũa còn có lúc xô, vợ chồng cũng khó tránh khỏi đôi lần cãi vã. Chỉ cần mỗi lần cãi nhau đến giai đoạn căng thẳng, việc đầu tiên anh làm là chạy đến trước cửa, đứng yên ở đó, để đảm bảo là tôi sẽ không tức giận đến nỗi chạy ra khỏi nhà. Lần cãi nhau kịch liệt nhất tôi đã chọn sự im lặng, tôi tự cảm thấy mình đã làm anh rất đau lòng. Anh ôm gối ra ngoài phòng khách ngủ, trong lúc tôi đang băn khoăn nên xin lỗi anh thế nào, anh bỗng chạy về phòng, trông mắt như đang tức tối, nhưng anh vẫn nằm bên cạnh tôi. Lúc ấy, tôi cảm thấy, hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.
Những tình cảm ấy luôn khiến chúng tôi không quen khi phải xa nhau trong thời gian dài. Anh đi công tác chỉ một tuần, ngày thứ năm đã giải quyết xong việc để về nhà sớm. Lại tiếng gõ cửa quen thuộc ấy, tôi xúc động chạy ra mở cửa, lại bị anh mắng cho một trận: “Chẳng hỏi là ai đã mở cửa, nhỡ là người xấu thì sao.” Tôi bĩu môi, lòng đầy tủi thân. Lại nhìn thấy mặt anh dài ra như cái bơm, chỉ tức là không xông vào đán.h cho anh mấy cái. Lúc ấy, tôi sẽ cảm thấy hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.
Gần đây, vào lúc đầy tâm trạng nhất, lúc thật lòng nhất, tôi đã hỏi anh: “Anh có còn yêu em như hồi ban đầu chúng mình mới yêu nhau không?” Những lúc như thế, anh thường quay sang liếc tôi, khi tâm trạng tốt mới nói ra được câu “Em thử nói xem?” Thế rồi nào là than vãn thời gian vô tình, thỉnh thoảng cũng nhớ đến hồi yêu nhau anh anh em em suốt ngày, nhưng anh lại quên rất nhiều việc đã làm cho tôi. Anh đã quên mỗi lần đi công tác, cứ đúng 7 giờ anh lại nhắn tin gọi tôi dậy đi làm, anh đã quên mỗi lần có việc lại đưa tôi lên taxi, lại ghi nhớ biển số xe, anh đã quên lần tôi bị quệt xe, câu anh hỏi đầu tiên là “Em có bị thương ở đâu không?”…. Lúc ấy, tôi sẽ cảm thấy hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.
Video đang HOT
Trong lúc tôi đang viết những dòng này, anh đang nằm trên ghế sofa xem ti vi, cắn hạt dưa. Anh xòe tay ra, trong lòng bàn tay là rất nhiều hạt dưa đã cắn sẵn, tôi cảm động nhìn anh, anh tỏ ra mất kiên nhẫn, bảo tôi mãi chẳng thấy chìa tay ra nhận. Lúc ấy, tôi cảm thấy hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.
Nghĩ lại bao năm dã qua, dù là những ngày đầu còn nhiều khó khăn hay đến hôm nay, khi cuộc sống đã bắt đầu khá giả hơn, những thứ gì tôi thích, anh đều tìm cách mua cho tôi, anh chưa bao giờ tiếc tôi thứ gì.
Thực ra dùng tiề.n mà đo đếm tình cảm có phần quá thực dụng, nhưng đó là sự thực cuộc sống. Tôi nói những suy nghĩ ấy cho người đàn ông đang ngồi cạnh mình. Anh nhìn thẳng vào mắt tôi, nói: “Em lại nghĩ gì thế, cứ nói anh nghe xem nào.” Lúc ấy, tôi vẫn cảm thấy, hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.
Thực ra, một người phụ nữ cũng chỉ muốn những điều ấy. Không ham hư vinh, phú quý, không ham an nhàn, hưởng lạc, chỉ mong người ở bên cạnh mình có thể được như thế, đó chỉ là những sự quan tâm rất nhỏ bé nhưng đều là những tình cảm thật lòng, những tình cảm vô tư nhưng chân thành, luôn bảo vệ tôi, quý trọng tôi. Cùng nhau đối diện với khó khăn, làm thế nào để cùng vượt qua khó khăn, làm thế nào để cho tôi niềm tin này, để tôi tin tưởng rằng tôi có thể dựa vào đôi vai ấy đến suốt đời.
Như vậy, tôi còn gì phải lo lắng nữa!
Theo Phunutoday
Bật khóc với những khoảnh khắc bạn nhận ra "Gia đình là số một"
Em trai kém tôi 8 tuổ.i. Một lần tôi bảo thèm kem quá, nó bèn dốc ngược cặp sách, tìm được 2k, rồi nói giọng tự hào bảo tôi: "Cho chị đấy, mau đi mua kem."
1. Hồi bé có ông thầy bói bảo tôi "ngũ hành khuyết mộc", thế là mẹ bắt tôi nhận cái cây trước nhà làm cha nuôi. Sáng nào đi học tôi cũng cúi đầu bảo cái cây: "Thưa ba con đi học."
2. Lúc bé bảo bố thèm ăn hạt bí, hồi ấy không có hạt bí bóc sẵn như bây giờ, bố sợ tôi cắn hạt bị mắc răng nên đã bóc sẵn cả bịch cho tôi. Mấy hôm trước được bạn trai bóc cho một bát lựu, tôi chụp ảnh khoe trên Facebook. Bố nhìn thấy liền bình luận: "Hạt bí dễ bóc hay lựu dễ bóc?" Mẹ tôi cười bảo: "Bố mày là thế, không ai thương mày thì ông ấy buồn, có người thương mày hộ ông ấy thì ông ấy lại không vui."
3. Học xa nhà, Tết đến chẳng may làm mất chứng minh thư không mua được vé, tôi mếu máo gọi cho bố. Bố bảo đừng lo, để bố nghĩ cách. Sáng hôm sau bố gọi điện, bảo đang đỗ xe trước cổng trường. Tôi vội chạy ra, chỉ thấy mắt bố hằn vệt đỏ, tôi ấp úng hỏi:" Bố lái xe suốt đêm có mệt không?" Bố bảo:" Không sao, bố còn trẻ."
4. Có lần em gái bị một thằng cùng lớp bắt nạt, tôi xông vào đán.h nó, kết quả bị đấ.m chả.y má.u mũi. Dù đau nhưng tôi vẫn thấy hả hê lắm. Buổi tối trước khi đi ngủ, tôi cố ý hỏi:" Nếu được chọn, em thích có anh trai hay chị gái hơn?" Em tôi đáp:" Anh trai." Tôi không vui hỏi tiếp:" Vì sao?" Nó quay lưng vào góc tường, rồi nói:" Nếu em bị bắt nạt, anh trai bị người ta đán.h, em sẽ không phải buồn."
5. Thời đi học lần nào về nhà bà nội cũng lén nhét tiề.n và.o túi áo, quay lại trường rồi tôi mới phát hiện ra. Bây giờ tốt nghiệp đi làm rồi, bà vẫn không bỏ thói quen ấy, bảo tôi đi làm mệt mỏi, phải ăn uống đủ chất, không được bạc đãi bản thân. Đối với bà, tôi lúc nào cũng chỉ là một đứ.a b.é.
6. Tôi bị phát hiện viêm gan B, đã không thể điều trị được. Nguyên do là lúc nhỏ không tiêm phòng. Hôm có kết quả xét nghiệm, mẹ tôi lén giấu đi. Tối ấy, nghe tiếng mẹ mở cửa, tôi giả vờ ngủ. Mẹ ngồi bên cạnh giường hồi lâu, rồi bắt đầu khóc, nói:" Xin lỗi con, đều tại mẹ." Mẹ yêu quý của con, sao con có thể trách mẹ được, con yêu mẹ mãi mãi.
7. Bố tôi có đôi tai không hoàn hảo, phải, ông không nghe thấy gì. Từ bé tôi hay bị trêu ghẹo, nhưng tôi không bao giờ trách móc bố. Mỗi lần về thăm nhà, bước đến sau lưng bố, sau đó nhìn khuôn mặt sáng bừng vui sướng của bố, vừa hạnh phúc lại vừa đau lòng.
8. Cấp hai, bố tôi phải phẫu thuật, nợ nần tứ tung, nhà không có tiề.n. Đôi giày duy nhất của tôi bị hỏng, tôi không dám nói với ai. Mỗi ngày giả bộ xỏ chân vào giày ra khỏi nhà, rồi đi chân đất đến trường. Cuối cùng bị hàng xóm phát hiện kể lại với bố mẹ. Một tuần liền bố mẹ chỉ ăn cháo trắng trộn mắm để tiết kiệm tiề.n mua giày cho tôi. 13 năm đã trôi qua, mỗi lần nhớ lại vẫn không cầm được nước mắt.
9. Cấp ba ở trong trường, có lần bảo bố tối thứ sáu sẽ về, nhưng thứ bảy cô giáo bắt đi học bù nên tôi báo lại không về được nữa. Đầu dây bên kia bố im lặng một lúc rồi hắng giọng bảo: "Mẹ nhớ con lắm, làm toàn món con thích, hay để bố mẹ đem đến trường cho con?" Giây phút nhìn bố mẹ tay xách lỉnh kỉnh đồ ăn đứng bên ngoài cổng trường, cả đời này tôi cũng không quên.
10. Bật Webcam nói chuyện với bố mẹ, chợt nhớ ra phải hoàn thành nốt một bài luận, tôi cứ thế cúi đầu làm, ngẩng lên mới phát hiện bố mẹ cứ nhìn tôi qua Webcam mãi. Sau hơn một tiếng đồng hồ, nước mắt chực rơi, tôi phải lén tắt Webcam đi.
11. Cuối cấp ba, bài tập nhiều vô kể. Có hôm bị sốt nhưng tôi vẫn cày đầu làm đề Anh. Bố bước vào xé tan tờ đáp án, bảo:" Tắt đèn đi ngủ! Có gì mai bố nói chuyện với cô giáo cho."
12. Lần nào từ trường về nhà cũng thấy bố đang nấu cơm. Tôi trêu mẹ: "Sướng nhất mẹ rồi, lấy được ông chồng đảm đang thế này." Mẹ lườm tôi bảo:" Sướng cái gì? Lúc nào cô về ông ấy mới chịu vào bếp. Ngày thường có chế.t đói cũng không buồn đứng dậy pha lấy bát mì."
13. Tốt nghiệp xong tôi trụ lại thành phố, trừ các khoản chi tiêu thì mỗi tháng còn dư được 1 triệu. Bố bảo gửi tiề.n cho nhất định không chịu, nghĩ mình đi làm rồi là người lớn rồi. Có lần bác tôi đi công tác ghé thăm, cho tôi 15 triệu. Tôi giật mình nhất quyết không nhận. Bác tôi mới bảo:" Của bố con đấy, ông ấy buồn lắm, bảo con gái không cần tiề.n của ông ấy thì ông ấy còn đi làm làm gì nữa."
14. Tôi bình thản kể với mẹ đã chia tay người yêu. Mấy hôm sau bố cứ hơi tí lại cho tôi tiề.n, bảo thích gì thì mua, cuối tuần đi chơi xa cũng thú vị... Tôi thấy lạ hỏi mẹ, mẹ cười bảo:" Bố con sợ con thất tình chán đời đó."
15. Mấy năm trước, nhà chỉ có một điều hoà, lắp phòng tôi. Có hôm nóng không chịu nổi, cả nhà lại chui vào phòng tôi ngủ. Mẹ và tôi nằm giường, bố và anh trai nằm đất. Giờ thì mỗi phòng một điều hoà, nhiều khi tôi chỉ mong điều hoà phòng bố mẹ và anh trai đột nhiên hỏng bất thình lình, để họ lại vào phòng tôi ngủ như xưa.
16. Lúc bé được bà chăm bẵm, cuối tuần bố mẹ mới đón về. Có lần buổi chiều bố mẹ vừa đón về, tối bà lại qua đón, bảo nhớ tôi quá. Bây giờ nghĩ lại thật sự rất cảm động, nhà bà cách nhà tôi vài km, bà đi bộ đến rồi lại cõng tôi về.
17. Hồi nhỏ mỗi lần mẹ bảo thích ăn đầu cá, tôi lại tủm tỉm cười:"Đầu cá có gì ngon mà mẹ lại thích ăn nhỉ!" Thế rồi có lần mẹ đưa đi ăn cỗ cưới, cả bữa mẹ không hề chạm đũa vào miếng đầu cá, tôi mới nhận ra thì ra mẹ đã không nói thật.
18. Em trai tôi từng nói: "Từ hôm nay em sẽ học uống rượu." Tôi cười mắng: "Trẻ ranh học uống rượu làm gì?" Nó đáp bằng giọng nghiêm túc:"Sau này chị làm đám cưới, em sẽ chuốc say hết họ hàng nhà trai, rồi lại dắt chị về nhà."
19. Lúc bé có hôm mẹ đi trực đêm, tôi ngủ với bố. Nửa đêm bố dậy đi vệ sinh, chẳng hiểu lật chăn kiểu gì che kín cả người tôi. Lúc quay lại không nhìn thấy tôi, bố hớt hải gọi ông dậy, hai người đi tìm tôi quanh xóm nhỏ ngõ lớn. Lúc họ thất vọng trở về, phát hiện tôi vẫn đang nằm ngon giấc trong chăn.
20. Anh trai hơn tôi hai tuổ.i, lúc bé hay bắt nạt tôi. Có lần đưa tôi đi chơi, chơi chán tôi bỏ về giữa chừng. Anh không thấy tôi đâu, mới hỏi một bác đứng gần đó, bác này bảo anh là tôi bị yêu quái bắt đi rồi. Anh nghe thế khóc um lên, bác này dỗ thế nào cũng không nín, đành phải cõng anh tôi về tận nhà.
21. Có lần muốn cúp máy nên nói đại: "Máy con hết tiề.n rồi, thôi mẹ nhé." Một lúc sau, mẹ nhắn cho một dãy số, bảo: "Nạp vào đi con, bố vừa chạy đi mua cho con đấy." Đột nhiên thấy mình thật tệ.
22. Cả nhà đang ăn cơm, TV chiếu phim tình cảm Hàn Quốc. Bố tự dưng chuyển kênh, tôi và mẹ đồng thanh "A" một tiếng, bố giật mình chuyển lại kênh cũ, than: "Gì mà như đỉa phải vôi thế!"
23. Tôi không có thói quen kéo rèm trước khi ngủ, nhưng sáng nào dậy cũng thấy rèm che kín mít. Cứ tưởng mình bị mộng du, bèn kể với mẹ. Mẹ mới bảo, vì bố sợ ánh ban mai làm tôi chói mắt, sáng nào cũng dậy sớm kéo rèm cho tôi.
24. Bố mẹ đi làm công nhân ở xa, hè mới được gặp bố mẹ. Có lần bố dắt tôi vào hàng gà rán mua hai cái đùi gà cho tôi, rồi ngồi đọc báo chờ tôi. Tôi ăn xong một cái bèn nói:" Con no quá rồi, không ăn cố được nữa." Bố ăn hộ tôi cái còn lại. Thực ra tôi biết bố chỉ có thể mua được hai cái đùi gà thôi.
25. Đi tàu hoả về ăn tết, khoảng 3h mới đến nơi, tôi bảo mẹ cứ để cửa, tôi tự về. Nhưng bước ra khỏi ga, thấy bố mẹ đã đứng chờ sẵn, hỏi ra mới biết họ đã đến từ 12h rồi.
26. Sau khi ông nội mất, mẹ tôi tìm thấy trong ngăn tủ ông một tập phong bao lì xì, bên trong đều có tiề.n. Đó là tiề.n lì xì những năm tới ông dành cho tôi.
27. Em trai kém tôi 8 tuổ.i, tôi rất thích trêu nó. Một lần tôi bảo thèm ăn kem quá, nó bèn dốc ngược cặp sách, tìm được 2k, rồi nói giọng tự hào bảo tôi: "Cho chị đấy, mau đi mua kem."
28. Năm ấy bố tôi bị ta.i nạ.n giao thông, phải cấp cứu nhiều giờ đồng hồ. Lúc tôi hớt hải chạy đến bệnh viện, được cô y tá kể lại, trước khi tiêm thuố.c mê, bằng chút tỉnh táo cuối cùng, bố tôi đã nói với bác sĩ:" Xin hãy cứu tôi, phải cứu tôi, con gái tôi đang chờ, tôi không thể chế.t."
29. Trung thu nhiều năm về trước, tôi học cấp hai, không có bánh trung thu để ăn. Tôi khóc nói với ông. Thế là ông tôi, vì không biết đi xe đạp, đã chạy bộ cả chục cây số đem bánh đến cho tôi. Thật hối hận khi đó đã không ăn hết bánh ông cho, bây giờ chẳng còn ai bằng lòng đi bộ đoạn đường xa như thế vì tôi nữa. Thực sự rất nhớ ông, mong ông ở trên cao, luôn bình an khoẻ mạnh.
Theo Khám Phá
Những gì con gái cần trong đời không chỉ là một chàng trai! Đời có bao nhiêu, sao con gái cứ phải vì một người mà mất nhiều đến thế? Cuộc đời một đứa con gái chả nhẽ sẽ không có gì khác ngoài tình yêu? Sao sống đến gần đoạn gấp dốc rồi vẫn cứ để một người là - lạ, dửng - dưng chạy tới chạy lui trong tâm trí. Để sáng - trưa...