Hóa ra tôi yêu anh nhiều hơn tôi tưởng
Một đêm, nằm ngủ cạnh chồng, tôi đang mơ một giấc mơ rất đẹp. Chẳng hiểu sao, chồng tôi bỗng ngồi phắt dậy, làm tôi giật mình tỉnh giấc.
Còn chưa kịp hỏi “anh sao thế” thì bỗng có hai bàn tay thò ra, rồi thở dài thườn thượt, anh lại nằm xuống, rất nhanh sau đó lại vang lên tiếng ngáy “long trời lở đất”.
Tôi đã ở bên người đàn ông này 12 năm. Có rất nhiều chuyện đã diễn ra bình yên như nó vốn có, đó là những tình cảm nhỏ bé, những rung động nhỏ bévà những xúc cảm nhỏ bé. Đêm hôm đó, ngoài trời lất phất mưa phùn, trong phòng ấm áp. Tôi bỗng nhớ lại biết bao câu chuyện.
Lấy nhau 10 năm, trải qua bao yêu thương, bao xúc cảm nồng cháy cuối cùng cũng bị thời gian gây bao thương tích. Nhưng vào khoảnh khắc này, tôi thấy yêu anh hơn những gì mình tưởng tượng.
Mỗi năm khi mùa đông đến, chân tay tôi lúc nào cũng bị cóng. Chồng tôi có thói quen là đặt tay tôi vào nách anh, cả người tôi được anh ôm trọn trong lòng. Sợ bị lạnh sang anh, tôi sẽ đợi một lúc, nhân lúc anh không chút ý liền rụt tay ra. Bị anh phát hiện, lần nào cũng bị anh mắng phải kẹp chặt tay vào cho ấm, không được bỏ ra. Lúc ấy, tôi sẽ cảm thấy hóa ra anh yêu tôi hơn trong tưởng tượng của tôi.
Mỗi lần đi chơi xa, đến những chỗ đông người, anh sẽ kéo tôi nép vào người anh, đôi vai anh sẽ che chắn cho tôi, để đảm bảo tôi không bị đám đông cuốn đi. Khi chúng thêm có thêm con trai, vai trái của anh sẽ là tôi, anh sẽ để con ngồi trên vai phải. Có anh ở bên, dù ở bất cứ đâu, tôi cũng cảm thấy an toàn và thanh thản. Lúc ấy, tôi sẽ cảm thấy, hóa ra anh yêu tôi nhiều hơn tôi tưởng.
Có lần anh đi công tác, buổi tối gọi điện cho tôi nói chuyện đến hai tiếng đồng hồ, chủ đề toàn về những chuyện linh tinh. Lần đầu tiên tôi thấy anh kể lể lắm điều đến thế. Khi về nhà anh mới nói cho tôi biết, anh bạn ở cùng gọi điện về nhà biết tin thời tiết ở nhà đang bất ổn, mưa tuyết dữ dội. Anh lo tôi sẽ sợ hãi nên đã gọi điện để đánh lạc hướng suy nghĩ của tôi. Tôi hỏi thế sao “anh không nói luôn là em đừng sợ”. Anh nói: “Nếu mà em không sợ, thì hỏi thế lại làm e lo lắng thì sao?” Tôi xúc động, mắt nhòe đi vì nước mắt, đó phải là tình yêu nào mới có thể chu đáo và cẩn thận đến thế. Lúc ấy, tôi sẽ cảm thấy hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.
Bát đũa còn có lúc xô, vợ chồng cũng khó tránh khỏi đôi lần cãi vã. Chỉ cần mỗi lần cãi nhau đến giai đoạn căng thẳng, việc đầu tiên anh làm là chạy đến trước cửa, đứng yên ở đó, để đảm bảo là tôi sẽ không tức giận đến nỗi chạy ra khỏi nhà. Lần cãi nhau kịch liệt nhất tôi đã chọn sự im lặng, tôi tự cảm thấy mình đã làm anh rất đau lòng. Anh ôm gối ra ngoài phòng khách ngủ, trong lúc tôi đang băn khoăn nên xin lỗi anh thế nào, anh bỗng chạy về phòng, trông mắt như đang tức tối, nhưng anh vẫn nằm bên cạnh tôi. Lúc ấy, tôi cảm thấy, hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.
Video đang HOT
Những tình cảm ấy luôn khiến chúng tôi không quen khi phải xa nhau trong thời gian dài. Anh đi công tác chỉ một tuần, ngày thứ năm đã giải quyết xong việc để về nhà sớm. Lại tiếng gõ cửa quen thuộc ấy, tôi xúc động chạy ra mở cửa, lại bị anh mắng cho một trận: “Chẳng hỏi là ai đã mở cửa, nhỡ là người xấu thì sao.” Tôi bĩu môi, lòng đầy tủi thân. Lại nhìn thấy mặt anh dài ra như cái bơm, chỉ tức là không xông vào đánh cho anh mấy cái. Lúc ấy, tôi sẽ cảm thấy hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.
Gần đây, vào lúc đầy tâm trạng nhất, lúc thật lòng nhất, tôi đã hỏi anh: “Anh có còn yêu em như hồi ban đầu chúng mình mới yêu nhau không?” Những lúc như thế, anh thường quay sang liếc tôi, khi tâm trạng tốt mới nói ra được câu “Em thử nói xem?” Thế rồi nào là than vãn thời gian vô tình, thỉnh thoảng cũng nhớ đến hồi yêu nhau anh anh em em suốt ngày, nhưng anh lại quên rất nhiều việc đã làm cho tôi. Anh đã quên mỗi lần đi công tác, cứ đúng 7 giờ anh lại nhắn tin gọi tôi dậy đi làm, anh đã quên mỗi lần có việc lại đưa tôi lên taxi, lại ghi nhớ biển số xe, anh đã quên lần tôi bị quệt xe, câu anh hỏi đầu tiên là “Em có bị thương ở đâu không?”…. Lúc ấy, tôi sẽ cảm thấy hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.
Trong lúc tôi đang viết những dòng này, anh đang nằm trên ghế sofa xem ti vi, cắn hạt dưa. Anh xòe tay ra, trong lòng bàn tay là rất nhiều hạt dưa đã cắn sẵn, tôi cảm động nhìn anh, anh tỏ ra mất kiên nhẫn, bảo tôi mãi chẳng thấy chìa tay ra nhận. Lúc ấy, tôi cảm thấy hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.
Nghĩ lại bao năm dã qua, dù là những ngày đầu còn nhiều khó khăn hay đến hôm nay, khi cuộc sống đã bắt đầu khá giả hơn, những thứ gì tôi thích, anh đều tìm cách mua cho tôi, anh chưa bao giờ tiếc tôi thứ gì.
Thực ra dùng tiền mà đo đếm tình cảm có phần quá thực dụng, nhưng đó là sự thực cuộc sống. Tôi nói những suy nghĩ ấy cho người đàn ông đang ngồi cạnh mình. Anh nhìn thẳng vào mắt tôi, nói: “Em lại nghĩ gì thế, cứ nói anh nghe xem nào.” Lúc ấy, tôi vẫn cảm thấy, hóa ra anh yêu tôi hơn tôi tưởng.
Thực ra, một người phụ nữ cũng chỉ muốn những điều ấy. Không ham hư vinh, phú quý, không ham an nhàn, hưởng lạc, chỉ mong người ở bên cạnh mình có thể được như thế, đó chỉ là những sự quan tâm rất nhỏ bé nhưng đều là những tình cảm thật lòng, những tình cảm vô tư nhưng chân thành, luôn bảo vệ tôi, quý trọng tôi. Cùng nhau đối diện với khó khăn, làm thế nào để cùng vượt qua khó khăn, làm thế nào để cho tôi niềm tin này, để tôi tin tưởng rằng tôi có thể dựa vào đôi vai ấy đến suốt đời.
Như vậy, tôi còn gì phải lo lắng nữa!
Theo Phunutoday
Tận mắt chứng kiến con rể cuồng dâm với người phụ nữ lạ
Ngay trong phòng khách nhà tôi, con rể tôi đang làm trò đồi bại với một cô gái trẻ khoảng 17-18 tuổi. Chỉ đến khi tôi bước vào và la toáng lên, con rể tôi mới phát hiện có người về và hoảng hốt dừng lại.
Chào tất cả các bạn đọc!
Dù là bạn đọc trung thành của mục chia sẻ này nhưng chưa bao giờ tôi có ý định sẽ chia sẻ câu chuyện của mình lên đây nếu như tuần trước tôi không nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng hãi hùng.
Tôi năm nay 55 tuổi và là mẹ đơn thân nhiều năm nay. Ông nhà tôi đã mất khi con gái của tôi chào đời được 11 tháng tuổi trong một tai nạn ở công trình nơi ông ấy đang làm việc. Từ đó đến nay, suốt 55 năm qua, tôi ở vậynuôi con.
Do có công việc ổn định nên khi chồng mất, mẹ con tôi cũng không phải sống cuộc sống quá thiếu thốn. Thương con, tôi lao vào làm thêm rất nhiều nên kinh tế của mẹ con tôi cũng ổn định. Tôi cũng mua được nhà, nuôi được con học đại học và đi làm. Ước nguyện của tôi cũng chỉ mong có như thế.
Một ngày, tôi càng hạnh phúc hơn khi thấy con gái mình bắt đầu yêu. Và người yêu của nó tuy ở tỉnh xa Hà Nội nhưng tôi cảm thấy rất hài lòng về con rể tương lai của mình. Con rể tôi nhìn hình thức vừa đẹp trai, lại ăn nói tử tế, đường hoàng và đặc biệt nó rất yêu con gái tôi.
Đám cưới của 2 đứa nó nhanh chóng được tổ chức. Tôi cứ nghĩ từ đây, mọi gánh nặng trên vai tôi sẽ chính thức nhẹ nhàng hơn khi con đã có mái ấm riêng. Để tạo điều kiện cho các con yên tâm đi làm và không mất tiền thuê nhà, tôi bảo con rể đến ở nhà của tôi. Và cũng may, nó đồng ý luôn vì không muốn tôi ở một mình.
Suốt hơn 1 năm ở chung nhà cùng với con rể, tôi vẫn rất hài hòng về nó. Bình thường, nó rất yêu thương vợ và thương tôi. Đi làm về, mọi việc trong nhà nó dành làm hết và thường chia sẻ với mẹ con tôi nhiều chuyện. Chẳng thế mà tôi không bao giờ nghĩ được rằng, có một ngày nó lại trở thành kẻ cuồng dâm ngay trong chính nhà tôi nếu như tôi không mắt thấy tai nghe cảnh tượng này.
Kết hôn xong, không biết do con gái tôi không "mắn" giống tôi hay sao mà tới tận 14 tháng sau khi đám cưới, con gái tôi mới bắt đầu mang bầu. Cho tới thời điểm tôi phát hiện ra con rể làm bậy là khi con gái tôi mang thai được hơn 2 tháng. Có lẽ nào vì vợ mang bầu, không thỏa mãn được sinh lý của nó mà con rể tôi có hành động táng tận lương tâm vậy không?
Chẳng là một lần như bao ngày bình thường khác, con rể chở con gái tôi đi làm. Tôi cũng ra khỏi nhà để đến một xưởng dệt gần nhà để làm thêm phụ các con. Đang làm được nửa buổi, tự nhiên tôi bị tụt huyết áp đến hoa mắt chóng mặt và buồn nôn nên tôi đành bỏ buổi làm để về nhà nằm nghỉ.
Lạ thay, cửa ngõ nhà tôi lại chỉ khép hờ. Tôi nghĩ chắc con gái tôi mang bầu bí có thể đang làm nhưng mệt nên cũng về nhà nằm nghỉ như tôi chăng? Vì thế, sợ con thức giấc nên tôi không gọi to như mọi khi. Nhưng khi vào gần trước cửa nhà, tôi lại không thấy giày hay dép của con gái tôi. Mà thay vào đó là đôi giày của con rể và một đôi dép lạ hoắc.
Linh tính báo hiệu chuyện chẳng lành, tôi chạy ngay vào nhà thì bắt gặp cảnh tượng mà có nằm mơ tôi cũng không thể nghĩ được. Ngay trong phòng khách nhà tôi, con rể tôi đang làm trò đồi bại với một cô gái trẻ khoảng 17-18 tuổi. Chỉ đến khi tôi bước vào và la toáng lên, con rể tôi mới phát hiện có người về và hoảng hốt dừng lại.
Sau đó, con rể tôi quay ra cầu xin tôi rằng, con trót lỡ dại. Nhưng qua hỏi cô gái kia, tôi mới ngã ngửa khi biết rằng, con rể tôi đã nhiều lần dụ dỗ cô ta để thực hiện hành vi đồi bại này. Nhiều lần, cô gái này cũng muốn chấm dứt quan hệ sai trái với người đàn ông có vợ nhưng con rể tôi dọa dẫm bảo dừng lại sẽ tung clip sex của 2 người nên không dám buông tay.
Nghe xong hai người tố cáo nhau, nói thật tôi chỉ muốn đi đến công an địa phương để làm rõ hành vi đồi bại của con rể mình. Mà thực sự, tôi đã chạy đến cửa công an phường rồi nhưng lại lủi thủi ra về. Trong tôi cứ đầy mâu thuẫn vì tôi muốn giữ hạnh phúc trọn vẹn cho con gái và đứa cháu mới chỉ hình thành trong bụng con gái tôi. Nó vô tội, nó cần cho cha chứ. Hơn nữa, thể diện gia đình tôi sẽ ra sao khi cả xóm biết con rể tôi như vậy?
Tôi có nên đi báo công an để tố cáo hành vi đồi bại của con rể không hay ngậm bồ hòn làm ngọt đây?
Song mới đêm qua, càng nằm tôi lại càng nghĩ, tôi không thể để con gái mình sống bên cạnh một thằng đàn ông như thế.
Bởi con gái tôi sẽ không hạnh phúc nếu ở bên 1 thằng chồng mất nhân tính như vây. Nên chăng, điều tốt nhất tôi có thể làm là loại thằng rể đấy ra khỏi cuộc đời con gái mình. Vì làm mẹ ai cũng muốn điều tốt đẹp đến với con cái mình, mà điều tốt đẹp ấy thì không thể do 1 thằng khốn nạn như thế mang lại.
Tôi có nên đi báo công an để tố cáo hành vi đồi bại của con rể không hay ngậm bồ hòn làm ngọt đây?
Theo Phunutoday
Bật khóc với những khoảnh khắc bạn nhận ra "Gia đình là số một" Em trai kém tôi 8 tuổi. Một lần tôi bảo thèm kem quá, nó bèn dốc ngược cặp sách, tìm được 2k, rồi nói giọng tự hào bảo tôi: "Cho chị đấy, mau đi mua kem." 1. Hồi bé có ông thầy bói bảo tôi "ngũ hành khuyết mộc", thế là mẹ bắt tôi nhận cái cây trước nhà làm cha nuôi. Sáng...