Hóa ra tiêu chuẩn lấy vợ của chồng tôi là vợ phải biết bưng bô đổ phân cho mẹ chồng
Tôi mới lấy chồng đến nay được 4 năm. Vợ chồng tôi đã có một con gái 3 tuổi. Trước khi đến với chồng, tôi là một phụ nữ xinh xắn, nhà có điều kiện và rất nhiều người theo đuổi. Nhưng phải duyên nhau nên tôi chỉ yêu và lấy anh – một người đàn ông ngoại hình bình thường, gia cảnh hơi nghèo và quê ở Nam Định.
Minh họa: Tất Sỹ
Sau khi kết hôn, tôi bỏ công việc đang làm ở Hà Nội để theo chồng về Hải Phòng (chồng tôi làm ở đây) mở một tiệm quần áo. Mỗi tháng, tôi chỉ kiếm được 7 triệu/tháng. Còn chồng tôi làm lương tháng 20 triệu nhưng anh chỉ đưa vợ 10 triệu đồng để chi tiêu gia đình. Số tiền còn lại, chồng tôi chi tiêu riêng.
Xin nói thêm, chồng tôi rất hiếu thảo. Mỗi tháng, anh biếu ông bà nội 5 triệu. Ngoài ra anh thường tích cóp 1 khoản để vài tháng khi thì sửa nhà, sắm sửa vật dụng trong nhà cho ông bà nội. Chồng như vậy, tôi cũng không so đo tính toán. Miễn là hàng tháng anh vẫn đưa tiền phụ nuôi con là được.
Video đang HOT
Do không sống cùng bố mẹ chồng nên chúng tôi cũng không có gì xích mích. Cho tới 3 tháng gần đây, mẹ chồng tôi bị tai biến tiểu đường phải nằm viện không đi lại được. Vì mẹ chồng nằm viện nên tôi gửi con về nhà bà ngoại để hàng ngày vừa trông cửa hàng vừa vào việc chăm mẹ chồng. Cũng từ đây, tôi và mẹ chồng xảy ra mâu thuẫn lớn.
Hàng ngày tôi nấu cơm nước, mua hoa quả, giặt giũ quần áo và vào chăm mẹ chồng rất đầy đủ. Chỉ riêng chuyện vệ sinh dọn rửa cho bà và đổ bô cho bà thì tôi thuê người bệnh viện làm với dịch vụ 150 ngàn đồng/ngày. Số tiền này đương nhiên do tôi chi trả.
Mẹ chồng thấy con dâu không chịu đổ bô, dọn rửa vệ sinh như vậy thì không đồng ý. Bà muốn tôi tự làm tất cả mà không phải thuê bên ngoài để tiết kiệm. Chồng thì muốn tôi phải nghe lời mẹ nhưng tôi không đồng ý vì 2 lý do sau:
Thứ nhất nhà chồng tôi còn có anh trai chồng. Vợ chồng anh trai ở Hà Nội và đều làm nhà nước. Dù công việc không bận rộn nhưng anh chị lấy cớ không nghỉ được nên không vào viện chăm sóc. Vì thế tất cả việc chăm sóc cho mẹ chồng 3 tháng qua đều dồn vào mình tôi. Trong khi tôi còn có cửa hàng cũng phải tạt về mở cửa, giao hàng. Hơn nữa, tôi có thể làm mọi việc nhưng riêng việc dọn rửa, vệ sinh cho mẹ chồng là tôi thấy ghê ghê không làm được. Vì thế tôi mới bỏ tiền ra thuê.
Thứ hai, mẹ chồng tôi tiếc tiền của nhưng bắt con dâu hầu. Con dâu đã mất công, mất của chăm sóc mẹ chồng như vậy nhưng bà vẫn không đồng ý còn bảo vợ chồng tôi không giải quyết được thì ly hôn đi.
Còn chồng tôi thì cứ nói rằng, việc tiểu tiện có gì to tát đâu trong khi anh không bao giờ làm. Anh bảo cái tôi của tôi cao quá thì li dị đi để chồng kiếm cô khác.Tôi trách mẹ chồng một thì trách chồng mười. Hóa ra tiêu chuẩn lấy vợ của anh chỉ là là biết bưng bô đổ phân cho mẹ chồng à? Như vậy thì tốt nhất là tôi giải tán luôn cho đỡ thối.
Xin hỏi thật mọi người, tôi làm vậy thì có sai không? Thêm nữa, nếu rơi vào hoàn cảnh đó, hỏi thật tâm, mọi người sẽ làm gì? (Xin giấu tên, Hải Phòng)
Theo Afamily
Nỗi ấm ức của nàng dâu út
Có bao nhiêu vốn liếng, mẹ chồng tôi dốc sạch cho hết anh chị cả để mua nhà. Cưới tôi về ai cũng "ô" với "ồ", bảo tôi là dâu út được bù trì, chiều chuộng chắc sướng lắm. Chỉ có tôi là biết, từ khi ra ở riêng chị dâu tôi hồn nhiên quên hết trách nhiệm của mình.
ảnh minh họa
Nhà tôi có 2 chị em dâu. Lẽ ra anh chị tôi là trưởng, ở với mẹ mới đúng. Nhưng cưới về được vài năm, chị nói với mẹ chồng: "Mẹ ơi, chúng con lớn, có gia đình rồi. Mẹ cho chúng con ít tiền cộng với tiền chúng con có để mua nhà. Căn nhà này còn chuẩn bị cưới chú út cho rộng, mẹ nha". Mẹ chồng tôi vốn tính hiền lành, thương con, chị dâu tôi lại được cái khéo nói nên bà ưng ngay.
Có bao nhiêu vốn liếng, mẹ chồng tôi dốc sạch cho hết anh chị cả để mua nhà. Cưới tôi về ai cũng "ô" với "ồ", bảo tôi là dâu út được bù trì, chiều chuộng chắc sướng lắm. Chỉ có tôi là biết, từ khi ra ở riêng chị dâu tôi hồn nhiên quên hết trách nhiệm của mình. Lâu lâu chị mới đáo qua trông mẹ một lần, mua vài đồng quà tấm bánh, miệng liến thoắng, tay bóp vai, bóp chân cho mẹ tôi dăm phút rồi chạy thẳng ra vườn, cắt rau, bắt gà chất lên xe phóng vút về.
Mẹ tôi già rất sợ bệnh tật, đặc biệt là sợ... ma và sợ chết. Bà yêu cầu con dâu ngủ chung. Chồng tôi đi làm xa nên chỉ có tôi ở nhà, chẳng có lí do nào để tôi từ chối. Thế là cứ tối tối, tôi lại phải chui vào ngủ với mẹ chồng. Nếu cứ nhắm mắt vào mà ngủ được thì thôi, chẳng nên chuyện. Đằng này ngủ với mẹ chồng chẳng dễ chút nào. Đêm bà phải thức dậy 5, 7 bận bật đèn sáng choang. Lúc thì kêu "nằm mơ thấy người âm đông lắm. Họ về bắt ta", lúc thì sờ mặt tôi xem thức hay ngủ, lúc lại xem đồng hồ... Có lúc bà ôm chầm lấy tôi khóc rưng rức: "con ơi đừng đi, con đừng đi...". Tôi mệt lử người, ôm bà nằm xuống nài nỉ "mẹ ngủ đi con nằm đây, mẹ đừng lo, đêm hôm con còn đi đâu được...". Thế mà, lúc chuyện với mấy bà hàng xóm, nói về tôi, mẹ chồng chẳng mấy hài lòng. Tính mẹ tôi biết, chẳng bao giờ chê con cháu ra mồm nhưng đứa nào bà quý là bà khen tấm tắc.
Mấy lần đi ngang qua, tôi nghe thấy bà ca ngợi chị dâu tôi ghê lắm. Nhà có cái gì ăn bà cũng dặn: "Mẹ con mình ăn ít còn để dành, lỡ tí chị con vào". Trong khi đó, chị dâu tôi cứ vô tư chẳng buồn đoái hoài đến bà. Còn mẹ chồng tôi thỉnh thoảng lại hỏi: "Chị con hôm nay có sang chơi không? Bận gì ấy nhỉ? Hay ốm rồi?".
Nghe bà lo lắng, nhớ chị dâu mà tôi bực cả mình. Có hôm tôi than thở với chồng: "Em thì sắp kiệt sức vì mất ngủ với mẹ tới nơi mà mẹ chẳng thương, toàn thương chị dâu cả". Ai ngờ mẹ vừa đi qua cửa phòng nghe thấy câu đó. Từ hôm đấy trở đi không thấy mẹ chồng mở miệng "chị con", đóng miệng "chị con" nữa. Bữa cơm bà gắp miếng trứng chiên vàng ruộm vào bát tôi bảo: "Con ăn đi cho có sức khỏe. Con vất vả nhiều rồi".
Theo PNVN
Sự thật không ngờ đằng sau việc chồng đòi ra ở riêng An đầu tôi cứ thắc mắc không hiểu vì sao chồng tôi lại nằng nặc đòi ra ở riêng, là anh muốn sự tự do hay tôi đã làm gì để phật lòng bố mẹ chồng. Hóa ra, sự thật đằng sau lại không phải như những gì tôi vẫn nghĩ. Cùng trạc tuổi như nhau nhưng đến bây giờ tôi vẫn không...