Hoa Phi Yến trong mưa
Ngày đi, anh khẽ dặn: “Chờ anh về, anh sẽ sớm trở lại”. Chỉ mấy lời ấy thôi mà Yến hăm hở đợi chờ. Đã có thời gian họ bặt tin tức mà Yến vẫn nuôi niềm tin anh đang cố gắng hết sức làm việc để mau quay lại bên mình.
Sáng hôm ấy, anh đã gọi cho cô với chất giọng thật ấm áp sau quãng thời gian khá lâu không liên lạc “Anh vừa bay từ Đà Nẵng ra, ở lại Hà Nội một hôm rồi mai phải về quê có việc. Em đến gặp anh được không?”. Tim cô như khựng lại, quyết định xin nghỉ làm, đi ngay chuyến xe trong ngày cho kịp.
Yến đứng chờ ở bến xe khách, lát sau mới thấy Văn đến nở nụ cười khoáng đạt một thời, anh đưa cô bó hoa tim tím, hương thơm thoang thoảng. “Chúc mừng sinh nhật”. Cô cười và cảm động chẳng nói gì và nhớ về cái thời cô chợt thích hoa Violet kể từ khi biết nó còn có tên Phi Yến, biểu tượng của “tính khiêm tốn”, với nhiều người khác nó lại mang ý nghĩa “Sự chung thủy”. Giờ Văn tặng cô đóa hoa này hẳn ẩn chứa ít nhiều điều ấp ủ…
Hai đứa đi bộ về nhà nghỉ gần đó, cô lễ tân hẳn đã quen với cảnh những đôi nam nữ dắt nhau vào đây, cô ấy bình thản nở nụ cười khi trao chìa khóa, rồi tiếp tục công việc dang dở.
“Em để đồ ở đây, mình đi ăn”. Cô làm theo và chậm rãi nhìn Văn để dò xét sự biến đổi ở người yêu suốt ba năm qua. Cô ngầm so sánh anh của bây giờ và anh thời xa xưa. Anh gầy và đen đi nhiều khi để kiểu đầu đinh lạ lẫm. Văn mới có thêm thói quen tay đút túi quần và điệu nheo rồi nháy mắt nhìn người khác không biết có lâu chưa. Yến chợt thấy tim mình thiếu vắng cảm xúc dữ dội, thời gian và khoảng cách dường như khiến họ trở thành những người xa lạ.
Đang đi Yến bị vấp phải một viên đá, Văn cười, đưa tay ra đỡ rồi đề nghị cầm tay cô dắt đi cho khỏi ngã nữa, chẳng hiểu sao cô từ chối. Có lẽ cần phải có thời gian thì mới trở lại thân thiết như xưa được. Hai đứa mải liên thiên những chuyện không đâu và luôn cố tránh về miền ký ức. Thế mà cũng hết buổi tối…
Video đang HOT
Về nhà nghỉ, Yến cười rồi nói lễ tân “Cho em thuê thêm phòng”. Cô ấy hơi ngạc nhiên rồi nhanh chóng giao cho Yến chìa khóa phòng khác cũng ở tầng năm.
Sáng hôm sau hai người đưa nhau ra bến xe, cô cười đùa “Giờ ai có nhà người ấy về”.
Một tay Yến ôm bó hoa, một tay vịn để bước lên xe nên Văn phải cầm hộ cô túi xách. Chờ cô bước lên an toàn, Văn mới đưa lại chiếc túi kèm cái nháy mắt thân yêu. Xe đi rồi Yến vẫn chưa hết bàng hoàng nhớ lại lúc bàn tay Văn chìa ra đưa túi, có một hình lằn trên ngón áp út, dấu vết một chiếc nhẫn được tháo ra chưa lâu.
Cô hoang mang, rồi quyết định “bắt nọn” Văn khi vừa về đến nhà: “Anh cưới lâu chưa, sao không mời em?”.
Văn lúng túng một hồi rồi thú nhận “Hãy thứ lỗi cho anh vì đã không nói thật. Anh ra Bắc lâu rồi và hôn nhân của anh là sai lầm”.
Yến cố bật ra nụ cười, “Mọi việc rồi sẽ qua thôi”. Buông điện thoại mà nước mắt cô cứ tràn ứa ra. Vẫn lời hứa sẽ trở về, thề thốt để người ta nuôi hi vọng, chờ đợi và tin yêu vậy mà… Cô lăn lộn khóc trong tức giận vì có cảm giác bị lừa một vố quá đau, “Anh ta chỉ nhớ đến mình khi cuộc sống không hạnh phúc”.
Sáng hôm sau nhìn đóa hoa Violet dựa bên cửa sổ chưa được cắm vào lọ mà vẫn còn tươi, nước mắt đã khô, cô ngả lưng vào tường lẩm nhẩm cho nhẹ lòng “Sự tha thứ là hương thơm của hoa Violet, tỏa trên gót chân đã từng nghiền nát nó” (Mark Twain)
Đóa Phi Yến đang rung lên nhè nhẹ trước cơn gió, bên những hạt mưa lất phất rơi…
Theo VNE
Đã không thể là của nhau...
Yêu là do em, mơ mộng cũng là do em, bởi vậy nên giờ đây chỉ riêng em mới có thể tự mình thức tỉnh.
Đêm. Không gian xung quanh chìm vào một màu tĩnh mịch. Chẳng hiểu sao em chỉ muốn chạy ngay xuống dưới để được đằm mình trong thứ ánh sáng vàng vọt tỏa ra từ những ngọn đèn cần mẫn nơi góc phố ở phía trước nhà. Nhưng em không có đủ can đảm bởi sợ rằng mình sẽ lại bị thứ ánh sáng mờ ảo, bị màn đêm yên ắng dưới ấy cuốn ngược trở về miền quá khứ, về cái thuở mà em đang muốn xoá sạch hết những ký ức về nó ở trong đầu.
Hà Nội mấy hôm nay lành lạnh về đêm, những cơn gió len lỏi qua cánh cửa sổ khép hờ ùa vào căn phòng, mơn man lên da thịt gợi lên trong lòng người biết bao thứ cảm xúc đan xen. Ngồi bên bậu cửa, em hướng đôi mắt của mình về phía xa xăm, bỗng dưng cảm thấy bờ mi mình đang ươn ướt...
Em không thể cứ mãi ngốc nghếch, mãi khờ khạo như thế (Ảnh minh họa)
Lại là nỗi nhớ. Em đã tự dặn lòng mình rằng nhất định phải quên anh đi, nhưng mọi chuyện sao mà khó quá. Em nói được mà chẳng làm được, nghĩ được mà không thể hành động được, như vậy có lẽ em chỉ nên tự trách mình. Em đã tự mình chọn lựa tất cả, yêu là do em, mơ mộng cũng là do em, bởi vậy nên giờ đây chỉ riêng em mới có thể tự mình thức tỉnh.
Ngay cả quyền ở bên cạnh để ngày ngày được nhìn thấy anh, dù chỉ là một chút thôi cũng đã không còn, vậy thì em còn hoài niêm vê quá khứ, còn nhớ về anh làm gì nữa. Em không thể cứ mãi ngốc nghếch, mãi khờ khạo như thế, không thể cứ ôm ấp mãi một hình bóng chẳng bao giờ có thể thuộc về mình. Anh là cơn gió, là giấc mơ, là những vì sao hằng đêm vẫn toả sáng trên trời, là tất cả những gì dù đẹp, dù gần gũi và thân thuộc lắm nhưng em lại không thể nắm bắt, cũng không thể chạm vào.
Biết là vậy nhưng chẳng hiểu vì sao em không thể bắt mình ngừng nhớ về anh, nhất là những khi giống như lúc này, một mình chênh vênh trong màn đêm tĩnh mịch. Trái tim vẫn luôn có lý lẽ riêng của nó, mây khi trái tim và lý trí lại cùng chung môt tiêng nói bao giờ. Trái tim em bảo rằng: " Cả cuôc đời này có lẽ cũng không thê quên được anh ây", còn lý trí lại luôn nhắc nhở: " Con cá mât bao giờ cũng to hơn con cá được, vì thê chẳng viêc gì phải tiêc nuôi, hãy quên đi tât cả và bắt đâu hướng tới những thứ thuôc vê mình".
Khi nào em mới hêt yêu anh? (Ảnh minh họa)
Có thê em sẽ có môt cuôc sông hạnh phúc hơn nêu ông trời không bắt em gặp anh nêu ông trời không chỉ đường dân lôi cho em gặp anh, đê rôi lòng dạ thì ngân ngơ, còn trái tim lại vương vân. Trách em không điêu khiên được cảm xúc của chính mình hay phải trách ông tơ bà nguyêt vì đã không chịu xe duyên cho hai đứa? Em vân luôn tin rằng trên đời này chẳng có bât cứ điêu gì xảy ra mà không có lý do, vì thê biêt đâu chừng những điêu trớ trêu dành cho em cũng là môt trò đùa mà tạo hóa đã cô tình tạo ra.
Bâu trời càng vê đêm lại càng thêm tĩnh mịch, thảng hoặc mới có môt vài ngôi sao lẻ loi tỏa sáng đê rôi lại bị chính những áng mây vô tình bay ngang qua che khuât. Bât chợt em bât cười với nhưng suy nghĩ miên man, ngôc nghêch của chính mình: Ngôi sao kia sao mà cô đơn quá, cô đơn giông em mà lại xa vời giông anh.
Khi nào em mới hêt yêu anh? Khi nào nôi nhớ anh mới buông tha và đê cho em yên ôn sông tôt cuôc sông của riêng mình trong thực tại? Đã không thê là của nhau được, vây thì cớ sao còn ám ảnh mãi? Đã không thê là của nhau được, vây thì trái tim nhỏ bé hỡi, đừng vương vân hình bóng ây nữa đê rôi lại tiêp tục nhói đau.
Theo VNE
Giấc mơ ngoại thành Nửa đêm về sáng, chị giật mình tỉnh giấc. Ánh chớp lóe lên cùng tiếng sấm nổ ì ùng phía chân trời dội qua khung cửa sổ. Đêm qua trời oi bức, chị mở cửa cho thoáng rồi ngủ quên lúc nào không hay. Căn phòng nhỏ cạnh khoảng vườn be bé ngập trong tiếng mưa trút mỗi lúc một nhanh trên mấy...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Bạn trai có thói xấu khó bỏ, tôi sốc nặng khi bố mẹ mình đều bênh vực

Tôi phát hiện vợ ngoại tình nhờ lịch sử Google Maps

Cái kết không ngờ của tôi khi lấy người mình từng ghét cay ghét đắng

Người yêu hứa 'sống chết bên nhau', vậy mà đúng ngày bốc mộ bố, em hành động khiến tôi uất hận

Chồng đưa 10 triệu/tháng nhưng đùng 1 cái đòi vợ phải xuất 180 triệu để đầu tư làm ăn, không được như ý thì đổ cho tôi mang tiền đi nuôi nhân tình

Vợ tương lai thu nhập 200 triệu/tháng, yêu cầu tôi không đăng ký kết hôn chỉ làm đám cưới thật linh đình vì sợ phải chia tài sản với chồng

Xem phim "Sex Education", tôi lặng người trước CÂU THOẠI, rồi quyết định xóa tình bạn 5 năm ra khỏi cuộc đời

Đến thăm con gái, tôi không ngờ lại "được" chứng kiến những cảnh "sôi máu", đã thế thông gia còn "đá xoáy": Con hư tại mẹ!

Mẹ già 78 tuổi, 3 con nhưng sống một mình, để lại tài sản vỏn vẹn là 90m2 đất và 1 chiếc hộp gỗ chứa bí mật lớn

Thấy con càng lớn càng chẳng giống mình, tôi chưa kịp đi xét nghiệm ADN thì vợ đã "đập thẳng" cho tờ kết quả khiến tôi càng nổi lên nghi ngờ

Thức 3 đêm xem "Sex Education", tôi nhận ra sai lầm: Tưởng mình là cha mẹ thông thái, nhưng áp đặt quá mức khiến con gái 14 tuổi cực đoan, tự ti

Dậy sớm nấu cơm mà vẫn bị mẹ chồng chê, tôi ngậm đắng tủi hờn nhưng khi nghe cuộc hội thoại của bố mẹ chồng, tôi giật mình hiểu ra
Có thể bạn quan tâm

Cuộc sống của nam NSƯT là Phó Chủ tịch Hội Điện ảnh Việt Nam trong biệt thự 21 tỷ ở quận 7, TP.HCM
Sao việt
18:31:10 23/04/2025
80 năm Chiến thắng phát xít: Ký ức kinh hoàng về trại tập trung Sachsenhausen
Thế giới
18:23:28 23/04/2025
Thuốc và các phương pháp điều trị Hội chứng Beckwith-Wiedemann
Sức khỏe
18:17:44 23/04/2025
Từng trải qua bi kịch gia đình, người phụ nữ 56 tuổi sống một mình và khiến triệu người ngưỡng mộ với căn nhà nhỏ ấm cúng, đầy sức sống
Sáng tạo
17:52:49 23/04/2025
Sốc: Phát hiện thi thể "sao nhí" đình đám một thời bên bờ sông
Sao âu mỹ
17:40:26 23/04/2025
Google có nguy cơ mất Chrome vào tay OpenAI
Thế giới số
17:03:26 23/04/2025
Hình ảnh mới nhất của iPhone 17 Air
Đồ 2-tek
17:02:56 23/04/2025
Bị rắn hổ mang chúa cắn khi hái nấm, người phụ nữ dùng tay không đánh chết rồi xách đến bệnh viện, bác sĩ choáng váng
Lạ vui
16:27:00 23/04/2025
Ảnh lộ mặt cực hiếm của con gái Từ Hy Viên, visual hội tụ trọn nét đẹp mỹ nhân của mẹ quá cố
Sao châu á
16:23:38 23/04/2025
Hôm nay nấu gì: Bữa cơm đậm chất mùa hè, nhìn chỉ muốn ăn luôn mấy bát cơm
Ẩm thực
16:20:52 23/04/2025