Hoa mõ dịu dàng soi bóng hồ Gươm
Tháng Tư, khi mùa xuân dùng dằng rời bước và nắng đầu hạ lung linh trên phố, ấy là khi những đóa hoa mõ xinh xinh bắt đầu hé nở, soi bóng mặt hồ Gươm.
Vẻ đẹp, mùi hương của loài hoa đặc biệt này luôn gợi nỗi niềm xao xuyến khôn nguôi trong trái tim những người yêu Hà Nội.
Người ta thường nói, Hà Nội là thành phố của mười hai mùa hoa. Mỗi mùa đều có một loài hoa đặc trưng. Hoa mõ thường ít người biết nhưng để lại dấu ấn sâu sắc nếu bạn đã được chiêm ngưỡng. Cây mõ ở hồ Gươm là một trong những “đại thụ” tại mảnh đất Hà thành. Đầu xuân, chồi non, lộc biếc đua nhau nảy ra trên tán cây vươn cao xòe rộng, để rồi sau đó không lâu, hoa mõ xuất hiện như một lời ước hẹn.
Quãng độ đầu tháng Tư, ta ngẩn ngơ ngước nhìn những chùm hoa mõ nhỏ xíu khoe sắc đỏ rực, nổi bật trên tán lá xanh mơn mởn khi dạo bước quanh Hồ Gươm. Hoa nở bung 4 hoặc 6 cánh và nhụy hoa nổi bật với màu trắng trồi cao lên đầy kiêu hãnh. Từng chùm hoa mịn màng như nhung, e ấp bên tán lá xanh mơn mởn tựa như vẻ đẹp thanh tao của người thiếu nữ Hà thành.
Ảnh tư liệu
Không chỉ đặc biệt ở cái tên, hương của hoa mõ không thể lẫn với bất kỳ loài hoa nào khác. Mỗi sáng sớm hoặc chiều về, thoảng trong gió là mùi hương thanh thoát pha chút hơi chua mà ta phải thật tinh ý mới có thể nhận ra.
Hoa mõ như một món quà tuyệt vời của thiên nhiên ban tặng cho những người con sinh sống trên đất Hà thành. Mỗi sáng sớm hay khi hoàng hôn buông, đều có khá nhiều người tới chiêm ngưỡng hoa mõ. Dường như, ẩn sau vẻ đẹp bình dị của hoa là nguồn năng lượng tuyệt vời giúp ta tạm lắng xuống mọi áp lực của cuộc sống. Ngoài kia, dòng đời vẫn trôi xuôi ngược đầy tất bật. Ngay sát mép hồ, hoa mõ thấp thoáng ẩn hiện trong tán cây la đà soi bóng, đùa nghịch cùng sóng nước mặt hồ Gươm cho ta cảm giác thật an nhiên.
Có một điều khá đặc biệt, ngay cả khi rời cành, hoa mõ vẫn giữ nguyên vẻ đẹp tròn đầy. Không ít lần, tôi và bạn bè đã từng chạm tay vào những đóa hoa mõ vừa mới rời cành còn nguyên lớp “nhung” tươi mới. Nâng niu những đóa hoa nhỏ xíu, xinh xinh trên tay một lát, rồi chúng tôi cùng thả xuống hồ. Dường như mọi ưu phiền trong ta được thả trôi theo những cánh hoa dập dờn trên làn sóng lăn tăn dần trôi xa.
Qua mùa hoa, những quả mõ nâu, thô cứng lặng lẽ xuất hiện trên những nhánh cây trơ trụi, khẳng khiu. Có lần tôi thầm nghĩ, phải chăng, cái tên loài cây này đặc biệt bởi vì hình dáng của quả giống chiếc mõ. Khi quả mõ chín già rụng xuống, lũ trẻ con chúng tôi thường tách đôi hạt và cùng nhau nếm thử. Dù đã qua nhiều năm tháng, tôi vẫn nhớ về vị của quả mõ gần giống cùi dừa, nhưng lại có hơi men nồng đặc trưng. Nhóm bạn ngày xưa giờ mỗi người một cuộc sống khác nhau, nhưng tôi tin, trong sâu thẳm tâm thức, mỗi người đều giữ cho mình một góc kỷ niệm của ngày xưa cũ.
Tháng Tư về, dường như, Hồ Gươm bỗng trở nên thi vị với bóng hình hoa mõ đỏ rực soi bóng trên mặt nước xanh màu lục thủy. Dường như, trong vẻ đẹp của loài hoa đặc biệt mang cả hồn cây, dáng phố của Hà thành ngàn năm văn hiến.
Vy Anh
Video đang HOT
Ngắm bằng lăng tím nở rộ những ngày tháng 4 lịch sử
Hoa bằng lăng tím như chuyện tình yêu học trò dịu dàng, lãng mạn, trong sáng. Ngắm hoa chợt bao nhiêu kỷ niệm thật khó quên ùa về...
Bằng lăng, loài hoa không ai bán, ai mua, không ai cắm để trên bàn trong nhà làm cảnh, không hương thơm nên cũng chưa bao giờ hoa góp mặt trong các bữa tiệc sinh nhật, ma chay, cưới, giỗ...
Màu tím của hoa, nhất là khi đang rộ mùa luôn làm lòng ta xao xuyến. Hoa tím đến nôn nao, khắc khoải như những vần thơ tình dang dở...
Hoa như chuyện tình yêu học trò dịu dàng, lãng mạn, trong sáng và đâu đó vẫn có nhiều những kỷ niệm thật khó quên.
Có đôi khi vì nhiều lẽ bộn bề, ta cắm đầu đi mà có thể bỏ lỡ một khoảng trời tim tím. Rồi như là tình cờ giữa mùa bệnh dịch, gặp bằng lăng góc phố thưa người lẻ loi tím, cảm giác thật nhẹ nhàng, thư thái như bị mê hoặc, lòng ngỡ bâng khuâng ngỡ mình lạc về quá khứ...
Với nhiều người, bằng lăng có thể là tuổi học trò mộng mơ, một kỷ niệm đứng dưới gốc bằng lăng chờ ai đó, mà thời gian đợi chợt ngắn đi khi chợt ngắm một cánh hoa bay...
Bằng lăng tựa như một người con gái, cuối thuở xuân thì nhiều trải nghiệm, luôn tiếc nhớ những nỗi niềm xa xưa, khát khao nhớ tình yêu đầu đời lãng mạn chẳng biết đến ưu tư...
Hoa bằng lăng nở rộ vào tháng 4. Ảnh: NÚI XANH
Với tôi, kỷ niệm lần đầu thấy hoa bằng lăng không phải là tuổi học trò, cũng không phải là những ngày tháng 4 như hôm nay...
Tháng 7-1975, sau giải phóng, hồi ấy ra khỏi làng đã là rừng, chứ không phải như bây giờ rừng xưa đã là làng và rừng bây giờ thì xa làng lắm lắm. Tôi có dịp theo mấy ông anh con bà cô ruột, lên rừng cưa cây để bán cho các lò gạch.
Một cây bằng lăng phải hơn một người ôm bị đốn ngã, ông anh nói: "Cây này cũng được gần chục site" (1 site ương đương 1 m3). Trong khi những người lớn hối hả xả cây thành từng khúc, tôi lại thảng thốt nhìn một khoảng đất tím rực hoa.
Khoảnh khắc cành lá đã rạp mình dưới đất rồi, mà hoa vẫn vô tình tươi như không có chuyện gì xảy ra. Hoa như những đứa con cứ vô tư hớn hở trong cuộc đời, mà không biết cha mẹ khốn khó như thế nào.
Hai ngày sau đi qua, lá đã rũ xuống, nhưng hình như hoa vẫn vươn cánh lên. Tôi nghĩ cánh vươn lên lúc này, chắc không phải là khoe sắc, mà có thể là cái vẫy tay vĩnh biệt, tựa cánh tay của một kẻ đang chấp chới giữa dòng sông...
Cũng tháng 7-1979, đơn vị chúng tôi hành quân đi Campuchia. Xe qua đồn biên phòng 23 tại Gia Lai thì quốc lộ 19 không còn là đường nữa. Xe phải chạy trên nền đất rừng mới mở, theo hướng dẫn của công binh, với những lối đi an toàn đã được rà mìn.
Dấu tích vẫn còn hằn trong những cánh rừng biên giới, vết tích của những trận giao tranh với quân Khmer đỏ.
Trên đoạn đường ngổn ngang những cây gỗ các loại mà lính công binh của E280 đã hạ để làm đường cho đại quân ta phản công, giải phóng Campuchia hồi đầu năm.
Bên bãi đất ngổn ngang ấy chợt sừng sững một cây bằng lăng, thân chắc cũng phải ba, bốn người ôm, giữa thân cây là một vết toác rất to, hình như một quả B.40 hay DKZ 100 bắn vào thì phải và xung quanh là chi chít vết lõm của các loại đạn.
Xe chạy nên không kịp nhìn lên trên tán lá xem hoa còn nhiều hay ít, chỉ thấy rằng dưới gốc chi chít những cánh hoa tím rơi, hoa như trải thảm tiễn người đi xa...
Hoa bằng lăng đã nở hết mình.
Mà chưa nói hết những điều muốn nói...
Góc phố tím như một lời nhắn gọi
Hạ vừa sang ký ức xao xuyến về...
Những người anh đưa tôi đi rừng đốn cây 45 năm trước, nhẩm lại thì đã về với đất cả rồi.
Cây bằng lăng biên giới ấy bây giờ không biết có còn không? Đã có bao nhiêu thanh niên như tôi thời ấy, đi qua gốc bằng lăng góc rừng kia mà họ không được trở về?
Kỷ niệm về bằng lăng, về một màu tím hoa được ví như lòng thủy chung, sự thương yêu và hình như có nét gì đó buồn nhẹ, man mác của sự chia xa vẫn cứ đi về theo năm tháng cuộc đời...
Tháng 4-2020
Ngắm bằng lăng tím nở rộ những ngày tháng 4 lịch sử:
Ngắm bằng lăng tím nở nộ lại nhớ những kỷ niệm một thời ở biên giới Campuchi. Ảnh: NÚI XANH
NÚI XANH
Những cánh đồng hoa rực rỡ thế giới Mỗi mùa xuân và hè đến, những cánh đồng hoa trên khắp thế giới lại nở rộ. Sắc xanh dịu dàng của hoa chuông, vẻ rực rỡ của những đóa hướng dương... dễ khiến lòng người say đắm. Cánh đồng hoa Furano ở Hokkaido, Nhật Bản, nổi tiếng với những luống oải hương, lupin, cải dầu được trồng xen kẽ, tạo thành bức...