HLV Lê Huỳnh Đức chưa vội để con trai đi đá bóng
11 năm làm cầu thủ rồi huấn luyện ở CLB Đà Nẵng, cựu danh thủ Lê Huỳnh Đức coi mình là người Đà Nẵng.
- Thời gian như chớp mắt khi anh đã có hơn 10 năm cống hiến cho bóng đá Đà Nẵng. Nhìn lại chặng đường đó, anh nhớ nhất điều gì?
- Tôi vốn là người không quen đếm thời gian nhưng nhìn lại quãng thời gian đã qua ở Đà Nẵng quả thật khó tin. Ngày đầu quân cho CLB Đà Nẵng ở V-League 2003, tôi đơn thuần tìm một bến đậu sau những câu chuyện buồn ở Sài Gòn. Khi trong lòng tôi còn nhiều xáo trộn, Bí thư Thành ủy Nguyễn Bá Thanh đã gọi điện mời tôi về Đà Nẵng. Suy nghĩ rất nhiều tôi mới gật đầu đồng ý. Nghĩ lại đó là quyết định đúng đắn nhất trong cuộc đời của tôi. Tôi có khoảng thời gian tuyệt vời trong vai trò cầu thủ rồi HLV cho đội.
HLV Lê Huỳnh Đức gắn bó 11 năm với bóng đá Đà Nẵng. Ảnh: Kỳ Lân.
- Trong 6 năm làm huấn luyện, anh đã có rất nhiều danh hiệu cùng bóng đá Đà Nẵng. Ở chiều ngược lại, mảnh đất này đem đến cho anh những gì?
- Tôi tự hào khi hy sinh tuổi xuân để cống hiến cho mảnh đất này. Bóng đá Đà Nẵng cũng giúp tôi phục sinh, lấy lại tên tuổi, sự nghiệp. Nơi đây chắp cánh cho tôi từ ngày mới vào nghề HLV năm 2008. Những danh hiệu vô địch V-League, Cup quốc gia rồi Siêu Cup như món quà đáp lễ cho nghĩa tình mảnh đất Đà Nẵng đối với tôi. Từ lâu tôi đã xem mình là người Đà Nẵng chứ không phải người làm công ăn lương ở CLB đơn thuần. Dù có rời cương vị HLV ở đội bóng, vợ chồng tôi vẫn muốn tiếp tục gắn bó cuộc sống hàng ngày ở nơi đây.
- Phải chăng điều đó khiến 3 đứa con của anh đều nói giọng Đà Nẵng?
- Đứa con đầu lòng của tôi ra Đà Nẵng năm nó 4 tuổi, sau khi sinh ở Sài Gòn. Hai đứa sau một sinh ở Huế, một sinh ở Đà Nẵng, nhưng cả hai gần như gắn chặt tuổi thơ ở nơi đây. Vì thế, bọn nhỏ nói giọng Đà Nẵng cũng là chuyện bình thường. Gia đình tôi chuyển ra Đà Nẵng sinh sống nhiều năm nay và tôi hạnh phúc những gì đang có trong tay lúc này.
- Con trai đầu của anh cao to giống bố, mê đá bóng lắm nhưng anh chưa chịu cho cháu theo nghề. Tại sao vậy thưa anh?
Video đang HOT
- Trải qua bao thăng trầm nghề cầu thủ rồi HLV bóng đá, tôi mong muốn cháu phải chăm chỉ học tập rồi mới làm gì thì làm. Chí ít con tôi phải hoàn tất việc học cấp 3 tôi mới tính tiếp hướng đi cho cháu. Lúc rảnh rỗi tôi vẫn cho cháu đá bóng rồi ra sân chơi bóng cùng các anh, các chú ở CLB Đà Nẵng. Nhưng việc học quan trọng hơn lúc này. Tôi muốn con mình có ý thức và hiểu rõ vấn đề trước khi nó quyết định có trở thành cầu thủ chuyên nghiệp hay không.
- Cuộc sống của anh trong vai trò Chủ tịch hội đồng HLV CLB Đà Nẵng chắc rất mệt mỏi?
- Nhiều người cứ tưởng tôi chỉ chăm sóc đội một dự V-League, nhưng thực tế tôi phải lo một lúc mấy trăm cầu thủ, HLV từ tuyến U đến đội một. Điện thoại tôi ngày nào cũng liên tục đổ chuông vì hết HLV xin nghỉ dạy rồi cầu thủ xin nghỉ tập. Công việc ngập đầu vì phê duyệt kế hoạch tập luyện, đi lại của cả đội suốt ngày. Áp lực không ít nên tôi cũng rất mệt mỏi, căng thẳng để hoàn thành tốt nhất nhiệm vụ đề ra. Dù sao áp lực là một phần giúp tôi có được thành công cùng bóng đá Đà Nẵng.
- Anh có tiếc không khi CLB Đà Nẵng chơi không ổn định V-League 2014?
- Chúng tôi đang cống hiến, nỗ lực hết mình nhưng vì nhiều lý do cầu thủ trụ cột luống tuổi, ngoại binh có vấn đề… nên phong độ không thực sự cao. Nhiều trận chúng tôi cũng thiếu may mắn nên kết quả chưa ổn định. Bóng đá có lúc thành lúc bại và phải đúc rút kinh nghiệm từ kết quả chưa tốt. Lúc này, tôi và học trò xác định CLB Đà Nẵng đá thoải mái vì thương hiệu CLB lẫn nhà tài trợ SHB. Tôi cũng không quá áp lực mà tạo cơ hội cho các cầu thủ trẻ ra sân để tích lũy kinh nghiệm. Năm nào, tôi cũng tự hào khi cho ra mắt những cầu thủ trẻ triển vọng, sẽ mang về thêm nhiều thành công cho CLB Đà Nẵng thời gian tới.
Lê Huỳnh Đức muốn con trai cả học xong cấp 3 trước khi quyết định hướng đi. Ảnh: Kỳ Lân.
- Anh có lời chúc gì đến báo Ngôi Sao nhân sinh nhật 10 năm?
- Nhân ngày 10 năm thành lập báo điện tử Ngoisao.net, tôi chúc báo có thêm nhiều thành công hơn trong công việc. Mong báo Ngoisao.net tiếp tục có thêm nhiều bài viết sát thực, gắn liền cuộc sống đời sống thể thao trong nước lẫn quốc tế đến với độc giả cả nước một cách nhanh nhất.
Theo VNE
HLV Đặng Phương Nam hạnh phúc làm bố muộn màng
36 tuổi mới có con đầu lòng với cô vợ Cẩm Trang, cựu danh thủ đang hạnh phúc với tổ ấm riêng của mình.
- Từng trải qua nhiều thành công trong sự nghiệp cầu thủ, danh hiệu nào ý nghĩa nhất với cá nhân anh?
- Được khoác áo CLB Thể Công, tôi đạt nhiều thành tích cá nhân, tập thể trong suốt 15 chơi bóng chuyên nghiệp. Không danh hiệu nào đáng nhớ bằng chức vô địch quốc gia năm 1998. Năm ấy, Thể Công chấm dứt 8 năm chờ đợi để trở lại vị trí số một quốc gia. Kết thúc cuộc đua gay cấn cùng SLNA và Công An TP HCM, chúng tôi xứng đáng có danh hiệu vô địch với 3 điểm hơn hai đối thủ xếp sau.
Vừa đá như thêu hoa dệt gấm, CLB Thể Công còn tỏ ra hiệu quả khâu ghi bàn với đội hình nhiều cầu thủ xuất sắc như Hồng Sơn, Việt Hoàng, Đức Thắng, Quang Hà, Như Thuần, Mạnh Dũng... Đội hình Thể Công khi ấy đồng đều, xuất sắc mà tôi may mắn được chơi bóng suốt nhiều năm trước khi giải nghệ năm 2007.
Đặng Phương Nam đang từng ngày ươm mầm tài năng bóng đá Việt. Ảnh: Mai Hương.
- Còn giải đấu nào anh tiếc nuối nhất trong sự nghiệp ở cấp CLB lẫn đội tuyển quốc gia?
- Có lẽ không giải đấu nào tiếc nuối bằng SEA Games 1999 trên đất Brunei. Đó là Đại hội thể thao Đông Nam Á cuối cùng các đội tuyển quốc gia vẫn được thi đấu trước khi nhường lại sân chơi cho đội U23. Năm ấy, tuyển Việt Nam có dàn cầu thủ đồng đều, lối chơi hiệu quả và ăn ý nhất mà tôi từng thấy. Tuyển Việt Nam tiến đến trận chung kết gặp tuyển Thái Lan với thành tích giữ trắng lưới trong 5 trận liên tiếp.
Năm ấy, tôi chơi ấn tượng với 4 bàn vào lưới đối thủ Lào, Myanmar và Phillipines, ngang bằng anh Lê Huỳnh Đức. Chúng tôi có trận đấu ngang ngửa Thái Lan ở trận tranh HC vàng nhưng thất thủ 0-2 bởi hai pha sút xa quá hiểm của Thawatchai và Dusit ở cuối hai hiệp. Thất bại tức tưởi trong thời điểm niềm tin cao nhất từ toàn đội. Đến bây giờ tôi vẫn không hiểu tại sao chúng tôi lại thiếu may mắn như thế. Bởi đó là "thế hệ vàng" gồm nhiều cầu thủ giỏi nhưng chúng tôi thua hai trận chung kết Tiger Cup 1998 rồi SEA Games 1999.
- Nhắc lại việc CLB Thể Công bị Bộ Quốc phòng xóa tên 2009, đó có lẽ là nỗi đau quá lớn với người hâm mộ màu áo lính?
- Tiếc nuối vì việc đội bóng cả đời tôi cống hiến bị xóa tên nhưng cơ chế quản lý lẫn mô hình hoạt động CLB Thể Công không còn phù hợp với bối cảnh năm ấy. CLB không còn nhưng anh em cầu thủ Thể Công vẫn duy trì phẩm chất người lính đá bóng trong Trung tâm Viettel. Những người đồng đội cũ của tôi như Hồng Sơn, Hải Biên, Như Thuần... đang đào tạo các cầu thủ trẻ từ lứa U11 đến U19 trong suốt những năm qua. Chúng tôi đang gây dựng lại đội bóng để mơ một ngày trở lại mái nhà xưa V-League trong khoảng 4 năm nữa và hy vọng phục hồi được phiên hiệu Thể Công như xưa chẳng hạn. Tôi đang có lứa cầu thủ U19 đầy triển vọng và đặt mục tiêu lên hạng Nhất vào cuối mùa 2014 này.
- Cuộc sống của anh có gì khác hơn so với thời còn ra sân đá bóng?
- Bây giờ tôi bận rộn và có nhiều việc hơn để lo lắng, quan tâm. Đầu tiên tôi có một gia đình nhỏ sau bao năm lặn lội thi đấu. Một cảm xúc mới lạ hoàn toàn nhưng cũng hạnh phúc như lúc ghi bàn vào lưới đối thủ. Công việc chăm sóc con cái, lo toan nhà cửa, tôi cũng vui thú với nghề HLV đội U19 Viettel. Chưa kể thời gian rảnh tôi cũng viết báo, bình luận trên rồi dạy đá bóng trên truyền hình. Tôi cảm thấy cuộc sống lúc này năng động, cuốn hút và đầy nhiệt huyết không thua kém lúc còn là cầu thủ.
- Sự nghiệp thành công và gia đình hạnh phúc, vậy điều gì anh cảm thấy quý giá nhất với mình vào lúc này?
- Tháng 8/2012, tôi cưới bà xã Cẩm Trang và có con không lâu sau đó. Lo đá bóng cả đời, mãi năm 36 tuổi tôi mới có được cảm giác làm bố. Hạnh phúc lắm nhất là lúc đã cảm thấy mình già đi chứ chẳng còn sung sức như lúc còn đôi mươi. Công việc chăm sóc cô con gái nhỏ Gia Hân giúp tôi sống có trách nhiệm hơn. Có muộn màng, tôi vẫn cảm thấy hạnh phúc lắm khi cháu Gia Hân ra đời lúc mình đã bước sang tuổi 36.
Gia đình hạnh phúc của Phương Nam - Cẩm Trang. Ảnh: NT.
- Cảm giác của anh ra sao khi là một trong 100 nhân vật được Ngôi Sao mời phỏng vấn kỷ niệm 10 năm sinh nhật?
- Tôi thường xuyên theo dõi báo Ngoisao.net. Báo là món ăn tinh thần quý báu, hữu ích với tôi lẫn nhiều độc giả gần xa khác. Được sự ghi nhận, ủng hộ của báo Ngoisao.net với sự nghiệp suốt nhiều năm qua khiến tôi cảm thấy tự hào và nỗ lực hơn nữa trong vai trò người bố, người thầy. Chúc phóng viên, biên tập viên báo Ngoisao.net nhiều sức khỏe để tờ báo càng thêm tươi trẻ, mạnh mẽ hơn sau sinh nhật lần thứ 10.
Theo VNE
Thành Lương: 'Tôi tham lam các danh hiệu' Chàng tiền vệ người Hà Nội hy vọng cùng CLB Hà Nội T&T đạt thành tích cao ở đấu trường châu lục AFC Cup. - Rời CLB Hà Nội, anh lập tức được ăn mừng chức vô địch V-League 2013 ở mùa đầu tiên chơi cho Hà Nội T&T, cảm giác của anh thế nào? - Là cầu thủ, ai chẳng mơ một...