Hình như người đàn ông chúng tôi đang phải “CHUNG VỢ”?
KHÔNG NGỜ SỰ KHÁC NHAU KHI YÊU VÀ KHI CƯỚI LẠI TO LỚN VÀ THỂ HIỆN RÕ RÀNH RÀNH ĐẾN MỨC TÔI NHẬN RA RẰNG, HÌNH NHƯ CÁNH ĐÀN ÔNG CHÚNG TÔI ĐANG PHẢI CHUNG VỢ.
Dạo gần đây, từ những cuộc nói chuyện, tâm sự về gia đình vợ con với một đám bạn, tôi phát hiện ra một sự thật rằng, hình như cánh đàn ông chúng tôi đang có “chung vợ”.
Đầu tiên là khi yêu, các em đều vô cùng dịu dàng, hiền lành, hết mực quan tâm tới bạn trai nhưng khi trở thành vợ thì bắt đầu “mọc” lên một đống tật xấu. Các bà vợ bắt đầu thích soi mói chồng, thích kiểm soát điện thoại, ví tiền của chồng và có những cơn ghen tuông vô lý.
Chẳng hạn vợ tôi, lúc yêu nhau cô ấy hiền lành dịu dàng và biết điều bao nhiêu thì khi cưới về, vợ tôi bỗng chốc biến thành một con người khác. Cô ấy thường xuyên đọc trộm điện thoại của tôi, thấy có tin nhắn bất thường nào là cao giọng chất vấn. Chất vấn xong nếu vẫn còn nghi ngờ, cô ấy sẽ lén lút gọi lại số đó trong một ngày tôi vắng nhà. Còn ví tiền của tôi thì luôn luôn chỉ có vài đồng bạc, đủ để không đến nỗi cởi áo trả nợ cà phê, nhưng lại không thể “ra tay” chiêu đãi được ai bữa nào.
Khi tôi đem chuyện này nói với tụi bạn (bọn tôi có 4 đứa, thân từ khi chơi búng bi với nhau), tụi nó cũng liên tục gật gù rằng đang trong tình trạng không khác gì tôi. Có đứa còn thê thảm hơn, bị vợ theo dõi bằng định vị trên điện thoại, biết mà không dám tắt vì sợ vợ cằn nhằn kêu ca rồi nghi ngờ rách việc. 4 người bọn tôi, lần nào gặp gỡ cũng phải góp tiền vào mới ngồi bia bọt được tiếng đồng hồ. Ngồi lâu hơn là y như rằng thiếu tiền.
Thế nhưng mà trong lúc “cao hứng”, hết điện thoại của người này có tin nhắn vợ bảo về ăn cơm lại đến điện thoại người kia vợ gọi hỏi đang ở đâu, đang làm gì, đi với ai? Vì thế mà thay vì tụ tập 2 ngày một lần, bọn tôi đổi thành cuối tuần một lần và lần nào cũng giải tán sớm.
Video đang HOT
chung vợ
Rồi thì các bà vợ thường hay cằn nhằn rất nhiều, chê trách chồng mua này mua nọ tốn kém nhưng lại đổ khá nhiều tiền vào các khoản váy áo son phấn thời trang.
14/2, tôi mua tặng vợ một bó hoa để tỏ ý rằng tôi vẫn rất chú trọng tới đời sống tinh thần sau khi kết hôn. Trái với biểu cảm sà vào ôm hôn chồng như hồi yêu đương, cô ấy nhăn mặt bảo “Anh mua cái này làm gì cho tốn kém, bó hoa to như thế này lại vào hôm nay chắc cũng phải mất vài trăm. Tiền đó mà để thì làm được bao nhiêu việc”. Nghe vợ nói thế, cảm xúc bừng bừng vì nghĩ tới một buổi tối lãng mạn của tôi tan biến.
Tôi đem chuyện này ra chém gió với 3 cậu bạn, liền bị chê là dốt, không am hiểu tâm lý phụ nữ. Các bà vợ chỉ thích “hoa đồng tiền”, lần sau cứ phong bì phong bao là các bà thích. Đây là kinh nghiệm của họ sau khi cũng bị “dội nước đá lên đầu” giống tôi.
Đấy là việc mua quà tặng. Còn việc đi chợ thì tôi còn bị vợ cằn nhằn suốt. Chả là vợ tôi có nhiều buổi chiều về rất muộn, thành ra tôi phải đảm nhiệm việc đi chợ. Nhưng cứ hễ tôi mua gì là về vợ tôi đều hỏi tôi mua bao nhiêu tiền? Vừa nghe xong, cô ấy nhảy dựng lên trách tôi không mặc cả, trách tôi lơ ngơ để người ta “bóp”. Từ đấy về sau, tôi luôn “khai” với vợ một nửa tiền tôi bỏ ra. Lần nào cũng được vợ khen “Đấy, anh thấy chưa, như trước là thế nào người ta cũng chém anh vài chục ngàn rồi, anh nhớ phải mặc cả kịch liệt vào. Chợ nào giờ chẳng nói thách”.
Tôi đang phải “chung vợ” với một đám bạn (Ảnh minh họa)
Tôi không hiểu tại sao phụ nữ lại có thể “xót của” khi chồng mua 5 ngàn đồng một mớ rau (thay vì 3 ngàn như họ mua) nhưng lại có thể sẵn sàng vung vài trăm ngàn thậm chí lên tới cả triệu bạc để mua một đôi giày mới tinh trong shop nhưng về chỉ đi được 2 lần vì đau chân. Rồi thì là khoản váy nọ váy kia, son phấn vài bộ… những thứ đó đâu có rẻ và cũng đâu phải ít.
Lần nào tụ tập nhóm bạn bè xong, vợ tôi về lại soi gương đi soi gương lại, hỏi tôi cả trăm câu “Anh nói xem nhìn em có già lắm không? Sao tụi nó bảo nhìn em có vẻ khổ”. Rồi vì cái câu chê của bạn bè mà vợ tôi đi spa cả ngày trời để “tân trang và tu sửa” nhan sắc. Những việc làm này còn tốn gấp ngàn lần mớ rau tôi mua mà cô ấy làm rất vui vẻ và coi như hành động thiết thực. Trong khi tôi lại luôn bị “ăn mắng” vì tội mua đắt và lần nào cũng bị cô ấy lấy câu “Anh không biết tiết kiệm gì cả”, để cằn nhằn.
Điều này tôi cũng đã nghe được đám bạn và đồng nghiệp nói, họ cũng bị vợ nói vì tội mua gì cũng đắt trong khi vợ thì có mọi quyền hành với lương của họ. Vậy còn bạn nam nào giống như tôi đang phải “chung vợ” với mọi người? Còn các chị, các chị có nhìn thấy mình trong đó không?
Theo Khampha
Ôi, tình yêu của đàn ông!
Thời con gái, chị rất xinh đẹp. Nước da sáng, hàm răng trắng đều, miệng cười tươi như con nắng mùa Hạ. Tóc chị dài đen óng ả, đôi mắt lay láy dưới cặp lông mày cũng rậm và đen. Ở chị toát lên vẻ khỏe khoắn tràn đầy xuân sắc.
Giữa bao người đàn ông dập dìu trước cửa nhà, chị đã chọn anh. Anh chẳng phải người tốt mã nhưng lại thông minh, học rộng, nhà anh không giàu nhưng chị nghĩ như vậy càng tương xứng, chị chỉ là con nhà bậc trung. Quan trọng ở chỗ anh có chí tiến thủ, lại có tài, nhất định sẽ làm nên.
Vì chị đẹp như hoa nên anh tự hào về chị lắm. Anh chiều chuộng chị hết mức, đi đâu cũng đón đưa. Anh có thể đứng dưới trời nắng chang chang nhiều giờ đồng hồ đợi chị để được rước chị lên chiếc xe máy cà tàng. Anh bày tỏ những cử chỉ quan tâm, chăm sóc đến chị ở khắp nơi, trước mọi người, như thể muốn cho cả thế giới thấy anh tự hào về chị đến mức nào, thế gian này có anh là kẻ si tình nhất. Ngay cả khi đã kết hôn anh vẫn không thôi nhìn vợ bằng cái nhìn cháy bỏng nồng nàn, luôn dành tặng chị những cử chỉ yêu thương như cặp chim câu quấn quýt. Bạn bè, người thân ngưỡng mộ tình yêu của anh chị. Những người vợ khác nhìn chị có chút hờn ghen, vì sẽ chẳng bói đâu được ông chồng thứ hai như thế. Chị cũng say trong tình yêu của chồng, tin rằng mình đã lựa chọn sáng suốt. Chị là bông hoa sắc hương đang được nâng niu che chở. Ngày ngày anh rót vào tai chị những câu ân tình, những cử chỉ dịu dàng. Anh mang đến cho người ngoài và cả chị cảm giác về người đàn ông không thể ngoại tình, không thể làm khổ vợ con.
Khi thằng bé nhà chị được 5 tuổi thì có người đàn bà dắt đứa con 3 tuổi đến tìm chị, để đòi cho mình một... danh phận. Nếu cô ta chỉ đến một mình và nói chuyện như kẻ mộng du thì chị sẽ chẳng tin. Nhưng đầu óc chị lại chao đảo muốn quỵ khi nhìn thấy thằng bé kia, nó giống anh như đúc. Có cả tấm hình anh chụp cùng hai mẹ con họ. Có nghĩa là bấy lâu, anh song song có cả 2 gia đình. Những khi anh về muộn, những đợt công tác ngắn ngày, rất có thể, là anh đang bên họ. Sau mấy câu thông báo về sự có mặt của hai mẹ con họ trên đời này, người đàn bà kia ra về. Chị bấm điện thoại tìm anh điên cuồng, nhưng anh không bắt máy. Chị dự cảm về một giông tố rất lớn sắp đổ ập lên gia đình mình, cái gia đình bé nhỏ mà bấy lâu chị cứ nghĩ là bức tường thành kiên cố.
Tối ấy anh về, mặt mày ủ rũ, mắt không dám nhìn thẳng vào mặt vợ. Anh buông câu hỏi như vào cõi hư không: "Mẹ con cô ấy đã đến đây rồi à?". Chị òa lên khóc tức tưởi. Có nghĩa là cô ta đều nói thật. Đứa bé là con anh. "Nhưng tại sao?" - chị gào vào mặt anh. Người đàn ông mà chị vẫn nghĩ là người chồng, người cha chuẩn mực bây giờ quỳ xuống dưới chân chị trong bộ dạng thảm thương của kẻ mang tội lớn. Anh giải thích việc qua lại với người phụ nữ kia lúc đầu là vì cần thêm vốn làm ăn, anh có tham vọng phát triển công ty rộng khắp hai miền, sau này có thể vươn ra thị trường nước ngoài, anh muốn thành đạt để xứng với tình yêu của chị. Nhưng công ty sau đó lại vấp phải khó khăn do tình hình chung, anh lâm vào thế kẹt, không thể trả nợ cho người phụ nữ ấy, anh buộc phải phản bội vì người phụ nữ ấy cần tình. Đứa nhỏ ra đời ngoài mong muốn của anh. Đến giờ cô ta dùng cả khoản nợ và đứa con để khống chế anh, yêu cầu anh bỏ vợ để đến với cô ta. Vì anh cứ lần lữa không thể mở lời với chị, nên hôm nay cô ta tìm đến...
Cú sốc này với chị là quá sức chịu đựng. Anh đã lừa dối chị suốt 3 năm. Giá như anh ra ngoài cặp bồ rồi về đánh chửi vợ con, chị còn đỡ đau đớn hơn nhiều. Đằng này, anh đưa chị vào ma trận của chăm sóc yêu thương đầy tình si, rồi bây giờ thẳng tay mà quăng quật. Chị không biết phải xử sự thế nào, buông tay hay giữ lại tình vợ chồng mà bấy lâu chỉ còn là giả dối...
Theo VNE
Bất lực khi ngăn cản vợ đến với người khác Tôi từng khóc, năn nỉ, thậm chí quát tháo nhưng bản thân hiểu khi người phụ nữ đã có người đàn ông khác trong tâm trí, dù có nhẫn tâm dùng vũ lực cũng chẳng giải quyết điều gì. ảnh minh họa Tôi và vợ cưới nhau 4 năm, có một con gái hơn ba tuổi. Tôi yêu vợ con mình hơn mọi...