Hình như anh đã hết yêu em rồi?
Hình như anh đã hết yêu em rồi? Câu hỏi này là điều rất khó khăn nhất với em mỗi khi em nghĩ về anh về tình yêu của chúng ta.
Em biết anh không hề có người khác và em cũng vậy em nghĩ do duyên đôi ta đã tận. (Ảnh minh họa)
Mất bao nhiêu lâu nữa em mới có thể lấy lại nụ cười trọn vẹn đây anh? Người ta nói năm trăm lần ngoảnh mặt lại từ kiếp trước mới có một lần gặp gỡ nhau kiếp này, vậy hai năm yêu đương của chúng ta chắc hẳn là duyên từ kiếp trước của anh với em rồi a nhỉ? Nhưng duyên thôi chưa đủ phải không anh! Vì vậy tình yêu đôi ta cứ ngày một xa cách. Em biết anh không hề có người khác và em cũng vậy em nghĩ do duyên đôi ta đã tận.
Vượt qua bao thử thách của tình yêu của khoảng cách địa lý xa xôi, em cứ khi khi anh trở về lại gần bên em tình yêu này sẽ càng đẹp và mặn nồng hơn lúc đầu nhưng em đã lầm rồi anh ạ. Hai năm trước anh vì em đạp xe gần chục cây lên thị trấn chỉ để mua món bánh khoai ở cửa hàng ấy vì em nói em thích ăn, Hai năm trước chàng trai ấy đã đứng dưới mưa gần một giờ đồng hồ dưới sân kí túc xá trường vì sợ em nói lời chia tay, hai năm trước mỗi ánh mắt anh nhìn em, mỗi cái nắm tay đi qua mùa đông lạnh giá đều mang hương vị ngọt ngào của mối tình sinh viên.
Anh, chàng trai em đã từng yêu ấy, chàng trai ấy tới bên em mang nắng vàng cho trái tim em mang cả tuổi trẻ để yêu em đã làm em rung động. Hai năm sau anh không còn làm cho em những điều trẻ con khi xưa nữa, hai năm sau cái em nhận được sau hơn một năm xa cách anh, nỗi nhớ anh da diết cứ mỗi ngày đều giày vò trái tim em, em không biết rằng chờ đợi nó thật sự khó khăn với em như vậy?
Video đang HOT
Anh, chàng trai em đã từng yêu ấy, chàng trai ấy tới bên em mang nắng vàng cho trái tim em mang cả tuổi trẻ để yêu em đã làm em rung động. (Ảnh minh họa)
Vậy mà cái em nhận được khi anh trở về lại là sự hờ hững tới đáng sợ nơi anh. Hình như anh đã hết yêu em rồi? Câu hỏi này là điều rất khó khăn nhất với em mỗi khi em nghĩ về anh về tình yêu của chúng ta. Em chia tay anh vào những ngày mùa đông lạnh giá sau những chuỗi ngày mệt mỏi vì cãi vã vì xung đột của đôi ta, em quyết định ra đi cho cả em và anh lối thoái. Thật khó để níu giữ trái tim một người khi nó không còn rung động vì bạn nữa, dù em có cố níu tay anh nhưng ánh mắt anh đang nhìn về phương khác và phương ấy không có sự tồn tại của em.
Cám ơn anh chàng trai đã từng thuộc về em yêu anh chưa bao giờ với em là sai, anh hãy hạnh phúc nhé và em cũng sé đi tìm hạnh phúc thuộc về em.
Theo blogtamsu
Chồng 'quên' tặng quà cho tôi từ khi lấy nhau
Ngày 20.10, tôi chạnh lòng khi nghe mấy chị cùng cơ quan rôm rả kể chuyện được chồng tặng quà. Hình như lâu lắm rồi, không chỉ ngày này, mà cả 8.3, 14.2 hoặc sinh nhật tôi, chồng đã "quên" tặng quà cho tôi.
ảnh minh họa
Ngày Phụ nữ Việt Nam, lòng tôi lại thấy hụt hẫng và buồn vô hạn. Tôi biết chắc chắn rằng, ngày này tôi sẽ chẳng có hoa, có quà, thậm chí là một lời chúc từ chồng.
Tôi lấy chồng được 7 năm, nhưng kể từ lúc lấy nhau, chưa bao giờ vào những ngày lễ của phụ nữ tôi nhận được quà từ chồng.
Tôi còn nhớ, hồi còn yêu, tôi được chiều như bà hoàng. Không chỉ những ngày lễ mà cứ vào cuối tuần, anh lại giành cho tôi một món quà bất ngờ. Yêu nhau 2 năm, các món quà của anh chất đầy trong phòng. Thậm chí, không ít lần anh còn tỉ mỉ làm hoặc lựa chọn những món quà cầu kỳ tặng tôi. Bạn bè không ít người ghen tị vì tôi có một người yêu chu đáo và lãng mạn. Hồi ấy, tôi rất vui và hãnh diện vì có bạn trai tâm lý, biết quan tâm.
Nhưng ngay sau khi lấy nhau về, tôi gần như bị sốc. Anh thay đổi hoàn toàn, chẳng hoa, chẳng quà, thậm chí đến lời chúc cũng không. Ngày 20.10 đầu tiên, sau đám cưới, tôi hồi hợp chờ món quà từ chồng. Tôi cứ đinh ninh kiểu gì cũng được khoe với cơ quan về món quà cầu kì từ chồng.
Nhưng càng đến gần ngày lễ, tôi chẳng thấy anh "động tĩnh" gì. Hết ngày, tôi hụt hẫng, giận dỗi trách anh sao không có quà. Anh nhìn tôi bình thản nói: "Vợ chồng rồi, sao phải câu nệ, vẽ vời. Em thích gì, anh đưa tiền em tự đi mua nhé".
Nói rồi anh đưa rút ví đặt lên bàn một ít tiền rồi bảo mai tôi tự đi chọn quà. Nghe chồng nói vậy, tôi choáng váng. Giống như mình bị đẩy xuống hố sâu mà không có điểm dừng. Ngày hôm sau, đến cơ quan, cánh chị em thi nhau tra khảo về món quà của chồng tôi. Tôi cười ngượng nghịu và phải nói dối.
Sau đó, đến ngày 8.3 cũng vậy. Thậm chí hôm đó tôi còn tủi thân đến mức khóc cả đêm. Tôi nhớ lần ấy mình đang mang bầu. Sau khi ở nhà nấu một bữa cơm thịnh soạn đợi chồng về, thì chồng nhắn tin bảo cứ ăn cơm đi.
Tôi hỏi lý do, anh ấy nói cánh đàn ông trong cơ quan tổ chức 8.3 cho các chị em. Ăn uống xong cả cơ quan sẽ đi hát chúc mừng chị em. Bữa cơm hôm đó, chan đầy nước mắt của tôi. Nửa đêm anh khật khưỡng về, chẳng hoa, cũng chẳng quà.
Rồi đến 20.10 năm thứ 2, năm thứ 3... với tôi đó cũng chỉ là những ngày bình thường. Cũng có năm tôi quên hôm đó là ngày gì. Có năm, tôi ôm con lên cơ quan chung vui cùng mọi người. Hoặc tôi và con lại đi chơi ở đâu đó đến hết ngày.
Cũng đôi lần anh nhắn tin hỏi tôi thích gì, rồi anh chat qua Facebook đường link những món quà cho tôi chọn. Tôi chán ngán vì có cảm giác không còn được quan tâm, yêu thương.
Chẳng phải vì tôi quá quan trọng đến những món quà. Nhưng nếu có, thì sẽ chắc chắn sẽ có cảm giác mình vẫn là một người quan trọng. Đằng này...
Ngày 20.10, ngồi nghe mấy chị em trong cơ quan tíu tít khoe những món quà sớm từ chồng, tôi thấy tủi thân. Người thì được đi du lịch cùng chồng, người được tặng quà, tặng hoa....Bỗng nhiên, tôi còn cảm thấy ghen tị với họ.
Tôi cứ tự hỏi, tại sao lúc yêu nhau anh ấy lãng mạn, chu đáo thế, mà lấy nhau rồi, đến một lời chúc cũng không?
Theo Dân Việt
"Nhiều cân không gọi là béo, mà là no đủ vợ biết không?" Chẳng hiểu tại sao từ khi đẻ cu con thứ 2, vòng eo của em không thể nhích xuống được phân nào nữa. Em đã làm đủ mọi cách, hình như ngay cả thở cũng làm em béo lê Thế muốn ăn gì, thôi để anh đi mua, đói thì làm sao mà ngủ được! (Ảnh minh họa) Dạo này em lại tăng...