Hiền lành nhưng… đem “hàng lạnh” đi đêm
Không thuộc thành phần “bất hảo” nhưng càng ngày càng có nhiều người tự trang bị cho mình những thứ “vũ khí lạnh” với lý do phòng thân, dù biết việc đó là vi phạm pháp luật.
Trong câu chuyện bên bàn nước, anh H., lái xe ôm ở khu vực Cầu Giấy – Mai Dịch tiết lộ, cánh xe ôm đêm hoạt động ở những cung đường “phức tạp” hầu như ai cũng “găm hàng” theo người. Việc nhiều trường hợp lái xe ôm đêm bị cướp khiến nhiều người sinh ra tâm lý phải có đồ phòng thân dù biết luật nghiêm cấm.
Anh H. cho biết, trước đây không ai nghĩ đến việc mang vũ khí tự vệ theo người, nhưng kể từ khi một người đồng nghiệp bị một đối tượng nghiệ.n hút dùng dao cướp xe máy, nhưng may mắn thoát chế.t ở khu vực công viên Hòa Bình (đường Hoàng Quốc Việt), cánh xe ôm chiến hữu ai nấy đều “lặng lẽ” tự kiếm đồ phòng thân. “Chạy xe đêm hôm khuya khoắt biết thế nào… Có đồ tự vệ bên người thấy cũng an tâm hơn,” anh H. chia sẻ rất thành thật.
Tương tự như trường hợp của cánh xe ôm, các lái xe taxi chạy đêm nhiều người cũng tự trang bị cho mình vũ khí đề phòng bất trắc. “Bọn trộm cướp thường nghĩ lái xe taxi nhiều tiề.n hơn nên nếu bị cướp, lái xe taxi thường gặp nguy hiểm nhiều hơn lái xe ôm. Cứ đọc báo đài thì rõ, các vụ cướp taxi thường thảm khốc lắm. Không có cái gì phòng thân thì làm sao làm việc được.” anh C., lái xe một hãng taxi có tiếng ở Hà Nội tâm sự.
“Mặt hàng” mà cánh lái xe ôm hay lái xe taxi lựa chọn thường là dùi cui điện hay côn, gậy ba khúc vì nhỏ gọn và sức sát thương không lớn. Nguồn hàng thì phong phú vô cùng, có thể mua từ cửa khẩu dạng “xách tay” hoặc cao thủ hơn thì mua trên mạng. Hầu như không mấy ai trang bị dao, kiếm vì quá nguy hiểm.
Nhiều người dù không phải dân “anh chị” nhưng lại tự trang bị những thứ vũ khí,
công cụ hỗ trợ với lý do “phòng thân” (Ảnh minh họa)
Do hoàn cảnh học tập hay công việc, nhiều sinh viên đi học về khuya hay người đi làm ca tối cũng có tâm lý “đề phòng trước”. T., sinh viên một trường đại học dân lập ở Hà Nội thậm chí còn trang bị cho em gái đang học cấp 3 của mình một bình xịt hơi cay “để phòng con bé đi học về muộn bị bọn thanh niên trêu chọc”. Bản thân T. cũng luôn mang theo mình cây côn nhị khúc bằng inox mua từ cửa hàng dụng cụ thể thao.
Dù biết mang các loại vũ khí hay công cụ hỗ trợ này (côn hay dùi cui điện, bình xịt hơi cay được xếp vào loại công cụ hỗ trợ) là vi phạm pháp luật nhưng hầu hết người sử dụng đều “tặc lưỡi” biện bạch “nhỡ có gì bất trắc, pháp luật ngay lúc đấy có bảo vệ được mình đâu”. “Mình khác bọn du côn ở chỗ bình thường cất kỹ không đem ra gây sự với người ta,” anh C. quả quyết.
Video đang HOT
Khi được hỏi có nghĩ đến chuyện bị lực lượng chức năng kiểm tra không, T. trả lời: “Bình thường mình đi xe tử tế, đúng luật, đêm khuya rồi chẳng ai (CSCĐ) nào buồn để ý đến đâu.” T. còn chia sẻ “bí kíp” là nếu thấy lực lượng an ninh trên đường phố thì phải tỏ ra tỉnh bơ, coi như không có chuyện gì xảy ra là “qua ngon”. Quả thật, T. chưa bao giờ “l.ộ hàn.g” dù cây côn nhị khúc luôn thường trực trong cốp xe.
Một cậu bạn của T. là M. thì không được “thần kinh thép” như vậy. Lần đầu đem theo cây côn thép mới tậu đi đêm, chưa kịp tự tin về độ “an toàn” thì M. đã gặp ngay lực lượng CSCĐ đi tuần tra. “Có tật giật mình”, vẻ lấm lét lo lắng của M. đã không qua được mắt các chiến sĩ cảnh sát. Chỉ mất chưa đầy 5 phút tra vấn, M. đã phải ngoan ngoãn đứng nhìn các chiến sĩ mở cặp, lấy ra cây côn thép sáng loáng.
Dù đã mếu máo xin xỏ, bịa lý do nào là “em nhặt được cầm theo chơi” rồi đến “ngày trước em suýt bị trấn lột, sợ quá nên đem cho chắc” nhưng M. vẫn phải lủi thủi theo lực lượng cảnh sát về tận Phòng CSHS (số 7 Thiền Quang) viết cam kết không bao giờ tái phạm. Muối mặt với gia đình nhưng may mắn không bị gửi giấy thông báo về tận trường, M. hết dám “chơi với hàng lạnh”, mặc kệ việc sau đó cậu biến thành “con gà” trong mắt đám bạn bè.
Dù với lý do tự vệ chính đáng, nhưng chỉ trong một phút nóng nảy, không ai dám chắc những thứ vũ khí kể trên sẽ không trở thành công cụ sát thương đáng sợ. Rõ ràng, những người đang mang theo những món “hàng lạnh” này theo người nên xem xét lại nếu không muốn tự đem lại rắc rối cho chính mình và những người xung quanh.
Theo ANTD
Chợ "hàng nóng" cuối năm: "Đồ" gì cũng có, dễ hơn mua... kẹo
Chỉ lướt qua vài vòng ở chợ Cốc Lếu, thấy chúng tôi đồ đạc lỉnh kỉnh, biết ngay là khách ở nơi khác đến, nên khi ghé vào bất cứ cửa hàng nào cũng nhận được lời mời "mua dùi cui điện đến bình xịt hơi cay".
Nằm cách biên giới Việt - Trung chưa đầy 1 km, chợ Cốc Lếu được coi là trung tâm bán "hàng nóng" như: dao lê, dao bấm, bật lửa đao, kiếm, thậm chí là dùi cui điện đủ chủng loại.
Không được bày bán công khai lộ liễu như đồ điện tử, dao lê, dao bấm..., bình xịt hơi cay, dùi cui điện được các chủ cửa hàng mời chào trực tiếp cho khách. Các mặt hàng này đều không rõ nguồn gốc xuất xứ, nhưng có lẽ không cần hỏi thì cũng biết nguồn gốc của chúng từ đâu đến.
Nhiều hàng cấm bán ở chợ Cốc Lếu
Tò mò với chủ ý muốn mua dùi cui điện, chúng tôi được bà Nhung, một chủ cửa hàng ở chợ Cốc Lếu dẫn vào trong để xem hàng.
Nói là vào trong cho kín đáo, nhưng thực ra một gian hàng của bà Nhung cũng chỉ vỏn vẹn cỡ chục mét vuông thì không lấy gì làm kín đáo cả, chỉ đứng khuất vào gian hàng để có thể che được "mắt thiên hạ" mặt hàng mà bà đang muốn giới thiệu cho chúng tôi xem.
Vừa nói, bà Nhung vừa cầm một hộp bé tí chỉ bằng chiếc điện thoại di động đưa chúng tôi xem và cho biết, đây là loại dùi cui điện thoại, rất nhỏ gọn, có thể dấu bất cứ đâu trong quần áo mỗi khi ra đường mà không sợ bị phát hiện, vì tầm sát thương ngắn, phải gí sát vào người mới có tác dụng, nên giá mỗi chiếc cũng chỉ 300 nghìn đồng.
Tuy nhiên, nếu b.ị bắ.n điện thì nạ.n nhâ.n bị bất tỉnh đến 10 phút, chỉ mới nghe nói đến đây cũng làm chúng tôi rợn cả người.
Thấy khách vẫn chưa ưng ý, bà Nhung liền lấy chiếc hộp giống hộp đựng đèn pin ra giới thiệu, đây là loại dùi cui điện đèn pin, loại này vừa làm đèn pin chiếu sáng buổi tối, vừa dùng làm công cụ "phòng thân" rất hiệu quả, giá 500.000 đồng mỗi cái, lấy hai cái thì 900.000 đồng, tầm sát thương 1 m và hiệu quả hơn dùi cui điện thoại.
Như để minh chứng, bà liền bảo chúng tôi tránh ra và bấm điện, chiếc dùi cui phát ra tiếng rẹt rẹt kéo dài, nổ tanh tách y như dòng điện cao thế lúc bị chập, còn không ưng thì lấy loại xịn hơn, đảm bảo không chê vào đâu được.
Loại mà bà Nhung tiếp tục giới thiệu cho chúng tôi là dùi cui điện 3 khúc, cũng nhỏ gọn và giống y chiếc đèn pin cỡ trung bình. Gọi là 3 khúc, vì khi bấm điện chiếc dùi cui này bắ.n ra 3 khúc điện màu xanh lè, tầm sát thương khoảng hai mét, nếu bị giật thì coi như nhập viện luôn. Cũng vì thế mà loại này có giá 700.000 đồng, tất cả đều có đầy đủ bộ sạc điện nhỏ gọn, có thể sử dụng nhiều lần.
Vừa nghe bà Nhung nói, chúng tôi quan sát xung quanh cửa hàng khu vực bà đang cho chúng tôi xem, ước đoán có khoảng 30 chiếc dùi cui điện được đựng bên trong những chiếc hộp mà nếu không phải người trong nghề thì không thể phân biệt được đó là dùi cui điện hay đèn pin.
Để thoát khỏi những lời mời chào nhiệt tình và không để bà chủ này thất vọng, chúng tôi tỏ vẻ rất muốn mua và hứa hẹn chiều sẽ quay lại lấy với số lượng lớn và còn để lại lời nhắn "nhớ là giảm giá cho bọn em, nhé chị".
Ghé vào một cửa hàng khác, thấy chúng tôi lựa chọn khá lâu mà vẫn chưa ưng ý một mặt hàng nào, bà chủ liền mời chào "hay là lấy dùi cui điện" vừa gọn nhẹ, dễ sử dụng mà lại rẻ nữa!
Giả bộ tỏ ra bất ngờ, chúng tôi hỏi lại: Ở đây còn có cả hàng đó hả chị? Bà chủ này liền đáp tỉnh bơ: Úi dào, dùi cui chứ ở đây đến cả hàng nóng hơn người ta còn bán nữa ấy chứ, mấy cái dùi cui nhằm nhò gì hả em!
Vậy hàng nóng hơn nữa chắc là sún.g hả chị? Còn gì khác vào đây nữa em - bà chủ cửa hàng trả lời.
Giống như cửa hàng trước, giá ở đây cũng dao động từ một vài trăm nghìn đến 500.000 đồng cho các mặt hàng đao, kiếm, m.ã tấ.u đủ kích cỡ, còn dùi cui điện, bình xịt hơi cay thì mức giá từ 300.000 đến 1.000.000 đồng.
Bà chủ này còn đưa ra mức giá ưu đãi hơn nếu chúng tôi lấy nhiều và còn cho biết thêm, đối với dùi cui điện loại từ 3 đến 500.000 đồng, khi bị công an bắt chỉ xử phạt nhẹ, chủ yếu là phạt hành chính vì độ nguy hiểm không cao. Còn loại từ 700.000 đồng trở lên là loại công an thường dùng, có cả đèn pin siêu sáng và phải có giấy phép mới được sử dụng, còn mua ở cửa hàng bà thì chẳng phải giấy phép gì cả.
Cũng theo bà chủ, loại hàng được tiêu thụ mạnh nhất là bình xịt hơi cay, nhỏ gọn giống như bình nước hoa với mức giá 150.000 đồng đến vài trăm nghìn một bình, nếu ngửi phải mùi thì bị ngất.
Loại đặc biệt hơn nữa là sún.g điện, giống như một khẩu sún.g ngắn có 3 viên đạn chứa trong hộp nhỏ như hộp diêm, vừa là dùi cui điện vừa là bình xịt hơi cay có độ sát thương xa đến 6m, điện rất mạnh đến trâu, bò bị giật cũng lăn quay ra, chỉ với giá 5.000.000 đồng.
Theo tìm hiểu của chúng tôi, các mặt hàng cấm này chủ yếu được các đầu nậu tuồn về Việt Nam từ thị trấn Hà Khẩu của Trung Quốc, với mức giá vận chuyển rẻ bèo. Khi về đến Việt Nam, các mặt hàng này luôn có mức giá cao gấp ba, bốn lần.
Chính vì siêu lợi nhuận, nên nhiều người bất chấp luật pháp để kinh doanh. Do vận chuyển đơn giản, thường thì các đầu nậu giấu hàng cấm lẫn vào hàng hóa được phép thông hành, còn với số lượng nhiều thì chủ yếu được vận chuyển qua đường sông để vào Việt Nam, giao tận tay khách hàng mới phải trả tiề.n. Vậy ai sẽ quản lý các loại vũ khí này?
Theo ANTD
Tật xấu của taxi Dù được đán.h giá là một loại hình vận tải hành khách cao cấp nhưng nhiều người đã phải "khóc dở mếu dở" khi là nạ.n nhâ.n của taxi. Thanh tra giao thông kiểm tra taxi tại TP.HCM - Ảnh: BÁ SƠN Trong năm 2011, Trung tâm an ninh hàng không Tân Sơn Nhất (TASC) đã ghi nhận gần 200 trường hợp tài...