Hí hửng được bạn gái cho ngủ lại để rồi nửa đêm sốc khi em cởi hết quần áo làm chuyện ấy
Hùng đã tối xầm lại, chân tay run lẩy bẩy, miệng á khẩu không thể cất lời khi chứng kiến Mai đột ngột cởi hết quần áo rồi cầm con dao sáng choang đó.
Hùng quen Mai cũng đã được hơn 1 năm. Mai là người con gái dịu dàng, thùy mị, nết na nên trong tư tưởng, Hùng đã sớm xác định Mai sẽ là vợ tương lai của Hùng rồi.
1 năm, không phải là quãng thời gian dài nhưng cũng không phải là quá ngắn để Hùng và Mai hiểu nhau. Người ta cứ nói thời gian yêu nhau phải lâu thì mới có thể tính đến chuyện kết hôn. Nhưng với Hùng, ngắn hay dài không quan trọng, quan trọng là Hùng và Mai cảm thấy cả hai đều luôn cần nhau. Tuy nhiên, có nhiều lúc Hùng cảm thấy Mai vô cùng khó hiểu.
Hùng đã đưa Mai về nhà ra mắt nhưng Mai hình như vẫn chưa tin tưởng Hùng, vẫn còn lo sợ điều gì đó. Thú thật, Hùng là con trai, mỗi lần ở bên cạnh Mai, người con gái mình thật lòng mong muốn có được là cảm xúc lại bị dâng trào mãnh liệt. Hùng đã không ít lần ngỏ ý muốn để cả hai được thuộc về nhau nhưng Mai luôn không đồng ý. Mà Mai đã không đồng ý thì Hùng luôn tôn trọng quyết định của Mai. Hùng đành phải cố kìm nén cảm xúc lại và nghĩ rằng, Mai làm như vậy cũng là vì lo nghĩ cho mình mà thôi. Nhưng tận sâu trong suy nghĩ, Hùng vẫn luôn có cảm giác Mai sợ sệt và che giấu điều gì đó.
Nhưng tận sâu trong suy nghĩ, Hùng vẫn luôn có cảm giác Mai sợ sệt và che giấu điều gì đó. (Ảnh minh họa)
Tối cuối tuần hôm ấy, Hùng vừa đưa Mai về đến cổng nhà thì trời đột ngột đổ mưa lớn. Mưa như trút nước mà khi ấy cũng hơn 11 giờ đêm rồi. Gió to, kèm theo sấm chớp. Biết tính Mai, Hùng lóc cóc xắn quần, cởi bỏ giày, quàng áo mưa vào người. Vừa mới bước lại ra trời mưa, Hùng đã suýt loạng choạng vì gió quá mạnh. Quay lại nhìn Mai, Hùng nhỏ giọng:
- Em cứ đóng cửa vào nhà đi. Anh không sao đâu. Ngớt mưa chút là anh về được ngay thôi ấy mà.
- Mưa lớn thế này về nguy hiểm lắm. Anh vào nhà đi… – Mai nhẹ nhàng
Hùng còn ngỡ mình nghe nhầm cơ đấy.
- Em… Để anh ở lại đây thật đấy! – Hùng lắp bắp
Video đang HOT
Mai gật đầu. Cái gật đầu quá đỗi bình thường mà không hiểu sao nó lại có thể khiến cho Hùng bị đứng tim như vậy. Lâu lắm rồi Hùng mới thấy bản thân hí hửng, sung sướng đến thế. Thật khó mà điều khiển được những suy nghĩ đen tối đang hiện lên trong đầu Hùng lúc này.
Hùng lau qua người với nước nóng rồi đóng nguyên bộ nằm ngoài phòng khách. Hùng tin, thế nào Mai cũng thương rồi gọi Hùng vào giường ngủ. Đúng, Mai đã làm theo như suy nghĩ của Hùng. Nằm bên cạnh Mai mà Hùng bất động như pho tượng, không dám nhúc nhích gì. Vì như Hùng đã nói, chỉ cần Mai không muốn thì Hùng sẽ không ép buộc. Nhưng Hùng vẫn chờ đợi, vẫn hy vọng. Và rồi, Hùng đã mang theo hy vọng ấy chìm vào giấc ngủ lúc nào chẳng hay. Và trong giấc ngủ, Hùng đã mơ thấy ác mộng…
Tiếng lạch cạch lạ lùng khiến Hùng tỉnh giấc. Quay sang bên cạnh, Hùng thoáng ngạc nhiên khi không thấy Mai đâu. Trở dậy, Hùng cất tiếng gọi Mai nhẹ nhàng. Và rồi…
Hùng không dám lao ra vì còn chưa hiểu Mai bị bệnh gì hay có ý đồ kinh khủng gì nên chỉ dám nấp đi, nín thở. (Ảnh minh họa)
Vừa bước chân ra phòng khách, mắt Hùng đã tối xầm lại, chân tay run lẩy bẩy, miệng á khẩu không thể cất lời khi chứng kiến Mai đột ngột cởi hết quần áo rồi cầm con dao sáng choang đó, đi loanh quanh khắp nhà. Hùng không dám lao ra vì còn chưa hiểu Mai bị bệnh gì hay có ý đồ kinh khủng gì nên chỉ dám nấp đi, nín thở. Nhưng chỉ được chừng một lúc, độ vài phút sau, Mai như người thoát khỏi bùa ngải, ném mạnh con dao xuống đất với khuôn mặt sợ sệt rồi vơ vội quần áo mặc lại vào người, bật khóc. Lúc bấy giờ, Hùng mới nhẹ nhàng bước ra, nhìn Mai bằng ánh mắt khó hiểu.
- Anh… Thấy hết rồi phải không? – Giọng Mai như bị mắc nghẹn
Hùng gật đầu nhẹ nhàng thay cho câu nói. Chưa kịp cất lời thêm thì Mai đã:
- Anh đã thấy rồi, em có muốn giấu cũng không được nữa. Em bị mộng du, độ vài năm trở lại đây thôi anh. Chính vì thế mà dù rất yêu anh nhưng em không dám ở cạnh anh vì em sợ, sẽ có lúc em gây nguy hiểm cho anh mất.
Mai bật khóc nức nở như một đứa trẻ. Hùng thấy sống mũi mình cay cay. Mai vì lo lắng cho Hùng nên mới khiến Hùng nhiều lúc hiểu lầm Mai. Thay vì sợ hãi, Hùng lại nhẹ nhàng ôm chặt lấy Mai. Mai đáng được trân trọng, yêu thương hơn là xa lánh. Hùng nhất định sẽ tìm mọi cách chữa khỏi căn bệnh quái dị này cho Mai. Hùng biết, nếu mất Mai, Hùng sẽ chẳng tìm được người con gái thứ 2 giống Mai.
Theo PNVN
Hí hửng được bạn gái cho ngủ lại để rồi nửa đêm sốc khi em đột ngột cởi hết quần áo làm chuyện khủng khiếp ấy
Hùng đã tối xầm lại, chân tay run lẩy bẩy, miệng á khẩu không thể cất lời khi chứng kiến Mai đột ngột cởi hết quần áo rồi cầm con dao sáng choang đó.
Hùng quen Mai cũng đã được hơn 1 năm. Mai là người con gái dịu dàng, thùy mị, nết na nên trong tư tưởng, Hùng đã sớm xác định Mai sẽ là vợ tương lai của Hùng rồi.
1 năm, không phải là quãng thời gian dài nhưng cũng không phải là quá ngắn để Hùng và Mai hiểu nhau. Người ta cứ nói thời gian yêu nhau phải lâu thì mới có thể tính đến chuyện kết hôn. Nhưng với Hùng, ngắn hay dài không quan trọng, quan trọng là Hùng và Mai cảm thấy cả hai đều luôn cần nhau. Tuy nhiên, có nhiều lúc Hùng cảm thấy Mai vô cùng khó hiểu.
Hùng đã đưa Mai về nhà ra mắt nhưng Mai hình như vẫn chưa tin tưởng Hùng, vẫn còn lo sợ điều gì đó. Thú thật, Hùng là con trai, mỗi lần ở bên cạnh Mai, người con gái mình thật lòng mong muốn có được là cảm xúc lại bị dâng trào mãnh liệt. Hùng đã không ít lần ngỏ ý muốn để cả hai được thuộc về nhau nhưng Mai luôn không đồng ý. Mà Mai đã không đồng ý thì Hùng luôn tôn trọng quyết định của Mai. Hùng đành phải cố kìm nén cảm xúc lại và nghĩ rằng, Mai làm như vậy cũng là vì lo nghĩ cho mình mà thôi. Nhưng tận sâu trong suy nghĩ, Hùng vẫn luôn có cảm giác Mai sợ sệt và che giấu điều gì đó.
Nhưng tận sâu trong suy nghĩ, Hùng vẫn luôn có cảm giác Mai sợ sệt và che giấu điều gì đó. (Ảnh minh họa)
Tối cuối tuần hôm ấy, Hùng vừa đưa Mai về đến cổng nhà thì trời đột ngột đổ mưa lớn. Mưa như trút nước mà khi ấy cũng hơn 11 giờ đêm rồi. Gió to, kèm theo sấm chớp. Biết tính Mai, Hùng lóc cóc xắn quần, cởi bỏ giày, quàng áo mưa vào người. Vừa mới bước lại ra trời mưa, Hùng đã suýt loạng choạng vì gió quá mạnh. Quay lại nhìn Mai, Hùng nhỏ giọng:
- Em cứ đóng cửa vào nhà đi. Anh không sao đâu. Ngớt mưa chút là anh về được ngay thôi ấy mà.
- Mưa lớn thế này về nguy hiểm lắm. Anh vào nhà đi... - Mai nhẹ nhàng
Hùng còn ngỡ mình nghe nhầm cơ đấy.
- Em... Để anh ở lại đây thật đấy! - Hùng lắp bắp
Mai gật đầu. Cái gật đầu quá đỗi bình thường mà không hiểu sao nó lại có thể khiến cho Hùng bị đứng tim như vậy. Lâu lắm rồi Hùng mới thấy bản thân hí hửng, sung sướng đến thế. Thật khó mà điều khiển được những suy nghĩ đen tối đang hiện lên trong đầu Hùng lúc này.
Hùng lau qua người với nước nóng rồi đóng nguyên bộ nằm ngoài phòng khách. Hùng tin, thế nào Mai cũng thương rồi gọi Hùng vào giường ngủ. Đúng, Mai đã làm theo như suy nghĩ của Hùng. Nằm bên cạnh Mai mà Hùng bất động như pho tượng, không dám nhúc nhích gì. Vì như Hùng đã nói, chỉ cần Mai không muốn thì Hùng sẽ không ép buộc. Nhưng Hùng vẫn chờ đợi, vẫn hy vọng. Và rồi, Hùng đã mang theo hy vọng ấy chìm vào giấc ngủ lúc nào chẳng hay. Và trong giấc ngủ, Hùng đã mơ thấy ác mộng...
Tiếng lạch cạch lạ lùng khiến Hùng tỉnh giấc. Quay sang bên cạnh, Hùng thoáng ngạc nhiên khi không thấy Mai đâu. Trở dậy, Hùng cất tiếng gọi Mai nhẹ nhàng. Và rồi...
Hùng không dám lao ra vì còn chưa hiểu Mai bị bệnh gì hay có ý đồ kinh khủng gì nên chỉ dám nấp đi, nín thở. (Ảnh minh họa)
Vừa bước chân ra phòng khách, mắt Hùng đã tối xầm lại, chân tay run lẩy bẩy, miệng á khẩu không thể cất lời khi chứng kiến Mai đột ngột cởi hết quần áo rồi cầm con dao sáng choang đó, đi loanh quanh khắp nhà. Hùng không dám lao ra vì còn chưa hiểu Mai bị bệnh gì hay có ý đồ kinh khủng gì nên chỉ dám nấp đi, nín thở. Nhưng chỉ được chừng một lúc, độ vài phút sau, Mai như người thoát khỏi bùa ngải, ném mạnh con dao xuống đất với khuôn mặt sợ sệt rồi vơ vội quần áo mặc lại vào người, bật khóc. Lúc bấy giờ, Hùng mới nhẹ nhàng bước ra, nhìn Mai bằng ánh mắt khó hiểu.
- Anh... Thấy hết rồi phải không? - Giọng Mai như bị mắc nghẹn
Hùng gật đầu nhẹ nhàng thay cho câu nói. Chưa kịp cất lời thêm thì Mai đã:
- Anh đã thấy rồi, em có muốn giấu cũng không được nữa. Em bị mộng du, độ vài năm trở lại đây thôi anh. Chính vì thế mà dù rất yêu anh nhưng em không dám ở cạnh anh vì em sợ, sẽ có lúc em gây nguy hiểm cho anh mất.
Mai bật khóc nức nở như một đứa trẻ. Hùng thấy sống mũi mình cay cay. Mai vì lo lắng cho Hùng nên mới khiến Hùng nhiều lúc hiểu lầm Mai. Thay vì sợ hãi, Hùng lại nhẹ nhàng ôm chặt lấy Mai. Mai đáng được trân trọng, yêu thương hơn là xa lánh. Hùng nhất định sẽ tìm mọi cách chữa khỏi căn bệnh quái dị này cho Mai. Hùng biết, nếu mất Mai, Hùng sẽ chẳng tìm được người con gái thứ 2 giống Mai.
Theo Một Thế Giới
Thấy bạn gái diện bikini đi biển, tôi hí hửng sang phòng em 'thỏa mãn' nào ngờ... Chiều nhìn Linh diện bikini xuống tắm biển mà tôi cứ nuốt nước bọt ừng ực. Tối sang phòng em định "thỏa mãn" 1 chút nhưng nào ngờ bóng người đó cùng em ở sau rèm khiến tôi sốc. Đợt này công ty Linh đang chuẩn bị tổ chức cho nhân viên đi nghỉ mát ở Cát Bà, tôi liền gạ gẫm Linh...