Hì hục cả tiếng mà vẫn không thấy dấu hiệu trinh trắng của vợ, tôi bực mình bật đèn thì…
Hùng hục tròn 1 tiếng đồng, tôi vẫn chẳng thấy dấu hiệu trinh trắng của em đâu. Nghi ngờ em mất trinh, tôi điên lên lao ra bật vội đèn phòng thì tá hỏa khi thấy…
Nghi ngờ em mất trinh, tôi điên lên lao ra bật vội đèn phòng thì tá hỏa khi thấy… (Ảnh minh họa)
Mọi người cứ trêu tôi là gã trai chậm lớn khi 30 tuổi đầu rồi mà vẫn chưa có nổi lấy một mảnh tình vắt vai. Hay nói chính xác hơn, 30 năm rồi, tôi vẫn còn là trai trinh, chưa biết mùi đàn bà là gì. Tôi cũng không biết lý do tại sao, nhưng chắc chắn không phải là do tôi yếu sinh lý. Tôi chỉ biết, cứ nhìn thấy mấy cô gái ăn mặc nóng bỏng một chút là tôi đã thấy nóng bừng hết cả người lên rồi. Các cô ấy mà lại gần thì chắc là tôi tim đập, chân run rồi lăn ra mà ngất xỉu mất thôi. Bạn bè tôi gọi đó là hội chứng nhát gái.
Tán gái tôi cũng không tán được. Mà gái tán tôi thì tôi lại co giò bỏ chạy hoặc nhút nhát quá làm các em cũng phát ngán rồi lũ lượt bỏ tôi mà đi. Thành ra ngoại hình cũng khá, công việc cũng ổn, gia đình cũng có nề nếp mà tôi vẫn chẳng kiếm được cho mình người vợ nào. Cho đến khi tôi gặp em…
Vừa mới nhìn với em, thay vì chân run như mọi khi thì tôi lại thấy tim mình đập rộn ràng lắm. Một cảm xúc rất khó tả, rất mãnh liệt khiến tôi chỉ muốn đến ngay bên em, ôm chặt lấy em không sợ em sẽ biến mất vậy. Bình thường tôi có mấy khi dám làm quen cô gái nào đâu, thế mà hôm nay tôi mạnh bạo lắm, tiền gần đến em, chủ động xin số làm quen với em. Và cũng thật kì lạ, mà không, tôi nghĩ đó là duyên trời sắp đặt khi em đồng ý cho tôi số điện thoại thay vì từ chối như những cô gái khác. Nụ cười tỏa nắng của em đã khiến tôi mất ngủ cả đêm hôm ấy. Để rồi sáng hôm sau dậy, dù có thế nào, khó khăn ra sao, tôi cũng quyết tâm phải lấy được em làm vợ.
Sau hai tháng hẹn hò, chúng tôi chính thức trở thành người yêu của nhau trong sự vui mừng của tất cả mọi người. (Ảnh minh họa)
Hình như ông trời cũng đang giúp tôi hay sao ý mà mọi chuyện diễn ra vô cùng suôn sẻ. Bình thường tôi ít nói lắm mà cứ gặp em là chuyện gì cũng muốn kể cho em nghe. Còn em, chắc vì những câu chuyện tôi kể vui hay vì sự ngốc nghếch của tôi mà cứ cười mãi thôi. Sau hai tháng hẹn hò, chúng tôi chính thức trở thành người yêu của nhau trong sự vui mừng của tất cả mọi người.
Video đang HOT
Đưa em về ra mắt mà mẹ tôi mừng rơi nước mắt. Họ hàng nhà tôi thì tấm tắc:
- Thằng này lù khù mà vác lu chạy.
Ai cũng chẳng tiếc lời khen ngợi dành cho em. Mọi người nói tôi tốt số, may mắn lắm mới yêu được em. Mẹ tôi còn gấp rút đi xem ngày để giục giã tôi làm đám cưới. Tim tôi như vỡ bung ra khi em nói em đồng ý làm vợ tôi ấy. Ngày cưới, nhìn em diện chiếc váy trắng tinh khôi gợi cảm ấy, tự nhiên tôi chỉ mong mọi người biến mất hết để tôi được thoải mái thể hiện tình cảm với em. Mấy tên bạn tôi còn thì thầm vào tai tôi:
- Đêm nay tha hồ nhé! Lấy được vợ đẹp, lại còn trinh. Phúc đầy nhà rồi!
Thú thật, đàn ông ai chẳng muốn cưới được một cô vợ trinh trắng, thuộc về riêng mình, chỉ có mình mình. Tôi tuy có nhút nhát nhưng cũng không nằm trong ngoại lệ. Tôi với em lại chưa bao giờ đi quá những cái ôm, những cái hôn càng khiến tôi tò mò, háo hức. Rồi thời gian cũng ủng hộ tôi, đêm cũng xuống.
Tôi tuy chưa có kinh nghiệm thực tế nhưng được nghe bạn bè truyền đạt cho kinh nghiêm cũng thấy có chút tự tin. Thế mà bao nhiêu sự chuẩn bị, bao nhiêu tự ti vỡ vụn hết khi em quá đẹp trong chiếc váy ngủ gợi cảm ấy. Rồi thì không tự tin cũng không thể khống chế được cảm xúc, tôi nhanh chóng lao vào em… Tôi hoay khởi động xong thì thấy em nằm im, cho rằng em đang hợp tác với mình nên tiếp tục công thành. Hùng hục tròn 1 tiếng đồng, tôi vẫn chẳng thấy dấu hiệu trinh trắng của em đâu. Nghi ngờ em mất trinh, tôi điên lên lao ra bật vội đèn phòng thì tá hỏa khi thấy…
Giời ơi, em ngủ mất tiêu từ cái lúc nào rồi còn đâu. Tôi ngớ người, không hiểu mình khởi động kiểu gì mà lại khiến em ngủ luôn được. Mặt tôi ngắn tũn lại. Vậy từ nãy đến bây giờ, tôi hùng hục với cái thứ mà nói ra ở đây, tôi sẽ độn thổ mất thôi các bạn ạ. Thì ra tân hôn chẳng dễ như tôi vẫn tưởng, nhất là với một tên nhút nhát, chưa từng có kinh nghiệm tình trường như tôi. Và phải có sự chuẩn bị chu đáo, chúng tôi mới có một đêm tân hôn hoàn tất vào 3 ngày sau đó. Nhìn tấm ga giường nhuốm vệt máu đỏ, lòng tôi ngập tràn hạnh phúc. Rồi tôi lại trộm nghĩ, kể cả nó có không đỏ cũng chẳng sao, điều khiến tôi yêu em chính là sự chân thành của em chứ đâu phải vì cái màu đỏ ấy phải không?
Theo blogtamsu
Hì hục tân hôn xong mà vợ bảo vẫn còn trinh, chồng bực tức bật đèn lên kiểm tra thì sốc nặng
Thật sự hết hồn trong đêm tân hôn đầu tiên của hai đứa. Tôi hì hục tân hôn xong mà vợ vẫn kêu oai oái là chưa mất trinh đâu và sự thật sốc nặng.
Vợ giận tôi vì câu nói nghi ngờ vợ đó. (Ảnh minh họa)
Tôi năm nay vừa mới cưới vợ, một cô vợ xinh xắn đoan trang nết na và đúng với một người phụ nữ truyền thống giữ gìn trinh tiết vẹn toàn. Trước tiên thì kể qua về mình, tôi là Phúc, năm nay 28 tuổi, tôi làm việc trong công ty FPT nên lương lậu cũng khá.
Trước đây thời còn là sinh viên tôi cũng đã trả qua một vài mối tình nhưng cuối cùng không nên phận được nên thôi. Cũng cách phải hơn hai năm từ lúc chia tay mối tình vài tháng kết thúc chóng vánh thì tôi mới gặp Huệ, vợ của tôi bây giờ.
Ngày mới yêu Huệ thì em là một cô gái ngoan hiền, thì cũng đúng thôi vì em khi đó mới lên thành phố để nhập học đại học, còn tôi thì đã ra trường đi làm rồi. Tôi cưa cẩm em không quá tốn thời gian, cũng vì em còn ngây thơ nên chỉ cần 1 chút ngọt ngào là đủ. Yêu nhau được 1 năm thì tôi chính thức quyết tâm sẽ rước nàng về rinh chứ không như mấy cô lần trước nữa. Vậy là tôi đưa em về ra mắt, nhận được sự ủng hộ của bố mẹ nên tôi càng ra sức giữ vợ hơn.
Vợ tôi đoan trang thật sự, không bao giờ thấy em mặc hở hang. Em cũng không hẳn mặc đến nỗi kín cổng cao tường như mấy bà già. Cái cách em mặc kín đáo mà vẫn xinh đẹp, tươi trẻ vô cùng. Khỏi phải nói tôi tự hào về cô người yêu của mình đến cỡ nào. Được hai năm yêu nhau mà năn nỉ vợ cho tôi em cũng không đồng ý, tôi đành cay đắng chờ đến đêm tân hôn.
Cuối cùng thì sau 4 năm dày công giữ gìn mòn mỏi tôi cũng rước được nàng về làm vợ. Em khoác lên mình chiếc váy cưới trắng, em đẹp lắm, đẹp lộng lẫy chứ không phải đẹp bình thường, vì em là cô dâu của tôi mà. Tôi càng nhìn vợ càng cảm thấy mình may mắn khi cưới được em.
Đám cưới của chúng tôi diễn ra vô cùng vui vẻ và hạnh phúc, khi nhận được lời chúc phúc từ cả gia đình, họ hàng và bạn bè. Tan tiệc, tôi nhanh chóng cùng vợ lên phòng để tân hôn, đã 4 năm rồi nên tôi háo hức lắm. Vậy mà vợ cứ bảo tôi đợi từ từ vội vàng làm gì. Chả nhẽ tôi lại quát vợ, đã bắt tôi chịu bằng đấy lâu giờ còn bắt đầu đợi nữa. Thế mà lên đến nơi vợ đã vào nhà tắm khóa phòng tắm lại. Tôi điên lắm nhưng đành chấp nhận đón đợi vợ ở trên giường.
Vợ bước ra khỏi nhà tắm với chiếc váy ngủ không thể quyến rũ hơn. Tôi vội vàng bế vợ lên giường và hôn lấy hôn để nàng. Hì hục tân hôn cả tiếng chỉ vì vợ lần đầu tiên nên tôi phải cẩn thận không sợ vợ đau. Cứ 1 chút vợ lại kêu đau lắm, nhưng tôi vẫn cố tân hôn cho bằng được. Hì hục đến mệt xong rồi thì vợ lại nói 1 câu khiến tôi chết đứng:
- Chồng ơi, vợ vẫn còn trinh đấy?
- Vợ nói cái gì vậy, tân hôn rồi còn trinh làm sao được?
- Vợ nói thật mà, vợ cảm thấy màng trinh của vợ chưa bị rách đâu.
Tôi giật mình bực bật đèn lên để kiểm tra, chính xác là không thấy giọt máu trinh nào cả. Hốt hoảng suy nghĩ không biết do vợ nói dối tôi hay là vợ chưa mất trinh thật nữa. Càng nghĩ tôi càng hoang mang, tôi quát vợ: "Hay là em lại lừa dối tôi rồi". Vợ rấm rức ngồi ra góc giường khóc và không thèm để ý đến tôi nữa. Một lúc sau tôi chán nản nên ngủ lúc nào cũng không hay.
Sáng dậy nhìn lại ga giường lần nữa đúng là không có vệt máu đỏ nào cả. Vợ bảo tôi với gương mặt buồn: "Chồng đưa vợ đi viện xem nào, đừng có áp đặt nghĩ xấu về vợ". Tôi nhanh chóng đồng ý, tất nhiên rồi vì giờ tôi vẫn không biết sự thật là đâu. Gặp bác sĩ kết luận vợ tôi vẫn còn trinh thật, cả hai há hốc mồm nhìn nhau. Tôi vội hỏi lại:
- Thật sao bác sĩ, đêm qua vợ chồng tôi đã tân hôn rồi mà
- Vì màng trinh của vợ cậu dẻo dai nên vẫn chưa bị phá, vợ chồng cậu cứ tân hôn bình thường thôi, nó cũng không quá dày để dùng hỗ trợ nên vài lần nó sẽ tự bị phá vỡ thôi.
Chúng tôi cảm ơn bác sĩ rồi đi về, về nhà vợ nhìn tôi hậm hực ra mặt, tôi phải năn nỉ mãi vợ mới bỏ qua cho chuyện nghi ngờ vợ. Vợ chồng tôi đi tuần trăng mật và chuyến đi đó mới là đêm tân hôn chính thức, vợ tôi mới mất trinh. Nhiều lần vẫn nghĩ lại cái đêm tân hôn đấy vợ tôi vẫn trách tôi vì không tin tưởng vợ, kể ra thì có lỗi với vợ thật nhưng lỡ nói rồi cũng không biết phải rút lại làm sao. Tôi đành cười trừ cho qua chuyện. Hiện tại vợ chồng tôi vẫn sống hạnh phúc với 1 cậu con trai nhỏ được hơn 1 tuổi.
Theo blogtamsu
Lời khẩn cầu của cô vợ bị chồng bắt đền... Kết thúc đêm tân hôn là bắt đầu cuộc sống địa ngục của tôi trong gia đình chồng. Tất cả những bất hạnh mà tôi phải gánh chịu bắt nguồn từ việc tôi không còn trinh trắng nữa. Chúng tôi yêu nhau được hai năm thì tiến tới hôn nhân. Trong suốt hai năm đó, chưa lần nào anh đòi hỏi tôi chuyện...