Hết Tết cũng là lúc hai vợ chồng chuẩn bị ra Tòa, bỗng dưng anh nói với con một câu khiến tôi thắt lòng
Chúng tôi thống nhất sẽ cùng đón cái Tết cuối cùng trọn vẹn rồi ra Tòa làm thủ tục ly hôn.
Tôi và Hoàng kết hôn được 7 năm và có một đứa con trai 5 tuổi. Cuộc hôn nhân của chúng tôi hoàn toàn xuất phát từ tình yêu chân thành với khao khát cùng xây dựng một cuộc sống tương lai hạnh phúc. Nhưng hôn nhân không dễ dàng như vậy. Những áp lực của cuộc sống, của cơm, áo, gạo, tiền khiến chúng tôi nảy sinh quá nhiều mâu thuẫn. Những cuộc cãi vã triền miên thực sự làm tôi mệt mỏi. Hóa ra tình yêu không hề có sức mạnh lớn lao như tôi nghĩ.
1, 2 năm đầu, sau khi cãi nhau, chúng tôi vẫn thường làm lành rồi lại vui vẻ như trước. Nhưng thực tế thì cái gì cũng có giới hạn của nó. Chẳng ai chịu đựng ai mãi được, công việc đã quá áp lực, căng thẳng rồi, về nhà vợ chồng nhìn thấy nhau lại cảm thấy chán nản thì không ai chịu nổi.
Và rồi cái gì đến cũng phải đến, tình yêu cũng nhạt dần mà chỉ còn tình thương và trách nhiệm. Để tránh tiếp tục làm tổn thương cho nhau, chúng tôi quyết định sẽ ly hôn. Vì thương con, thương bố mẹ hai bên nên tôi và Hoàng thống nhất sẽ cùng nhau đón một cái Tết cuối cùng trước khi mỗi người rẽ đi một hướng.
Nghe câu nói của chồng với con trai, tôi thực sự đau lòng vô cùng. (Ảnh minh họa)
Tết năm nay mặc dù chẳng vui vẻ gì nhưng tôi cũng sắm Tết đầy đủ, mua một cành đào, cây quất, trang hoàng lại nhà cửa, nấu một vài món ngon để sẵn trong tủ nhỡ bạn bè anh có đến chơi cũng có cái mà tiếp. Tự ngẫm lại thì đúng là trước đây tôi cũng vô tâm, Tết nhất cứ qua loa vì bận quá, sát ngày mới ra chợ mua tạm vài món đồ đông lạnh về ném vào tủ.
Tôi sắm thêm quần áo mới, nhìn vào gương bỗng thấy mình đã quá khác mấy năm trước. Cứ cuốn vào guồng quay rồi bỏ bê bản thân như vậy, tặc lưỡi: “Mình còn chán mình huống chi là chồng. Đàn ông ai chẳng thích đẹp”.
Thật buồn cười rằng sau bao nhiêu năm, tôi lại thấy cái Tết này hình như vui nhất. Đúng là khi người ta chuẩn bị mất đi thứ gì đó rồi mới trân trọng thì phải. Cảm giác tiếc nuối thoáng qua trong lòng tôi, nhưng tất cả đã muộn mất rồi.
Ngày cuối cùng của kỳ nghỉ Tết, chúng tôi ngồi lại bên nhau để nói chuyện, đơn đã ký, chuẩn bị gửi lên Tòa. Cả hai bất ngờ nhận lỗi về mình, tự kiểm điểm bản thân. Đáng tiếc, sao chuyện này chúng tôi lại không làm sớm hơn một chút nhỉ?
Hai vợ chồng đang nói chuyện thì bỗng dưng cậu con trai của tôi chạy ra, bé ngây thơ hỏi: “Mai lại đi học rồi ạ? Bao giờ lại Tết nữa hả bố?”.
- “Sang năm lại Tết nữa. Con cứ ngoan, học giỏi thì nhanh đến Tết lắm”.
Video đang HOT
- “Tết sang năm bố mẹ lại dẫn con đi chơi nhé”.
- “Tết sang năm nhà mình không đón Tết cùng nhau nữa rồi” – anh buột miệng nói.
- “Ơ vì sao lại thế hả bố?” – con trai liên tục hỏi. Anh liền đánh lạc hướng để con quên đi rồi hai bố con lôi đống đồ chơi ra chơi với nhau.
Nghe câu nói của chồng, lại nhìn hai bố con quấn quýt, tôi bỗng thấy lòng mình thắt lại. Hôn nhân của chúng tôi, tình yêu của chúng tôi sẽ chấm dứt như thế này hay sao? Liệu chúng tôi có nên cho nhau thêm một cơ hội hay không?
Theo docbao.vn
Ham lấy chồng giàu, vợ trẻ cúi nhặt từng đồng chồng ném xuống đất "bố thí" đi khám thai
'Những lúc như thế, nước mắt em lại chảy tràn. Em chỉ muốn tìm đến cái chết. Nhưng nghĩ đến con, em lại nín nhịn', chị Chương bộc bạch với luật sư.
Tròn 3 năm sau ngày cưới, chị Phạm Thanh Chương (27 tuổi, quê Thanh Hóa) - con gái bà Mai, quyết định bế con 2 tháng tuổi ra khỏi nhà.
Nửa tháng sau đó, chị nhờ luật sư Vũ Văn Nho (SN 1983, đoàn Luật sư TP Hà Nội) tư vấn thủ tục ly hôn. Trong đơn, chị chỉ xin được nuôi con và không cần bất cứ trợ giúp nào từ người chồng giàu có.
Quyết định của chị Chương khiến nam luật sư bất ngờ. Trước đó, qua tìm hiểu, luật sư Nho được biết chị Chương bị đồn thổi là người "tham phú phụ bần", sẵn sàng bỏ mối tình 7 năm với người yêu cùng quê để lấy Bính (chồng chị hiện tại).
Luật sư Vũ Văn Nho - đoàn luật sư TP Hà Nội.
Thời điểm họ gặp nhau, chị Chương là cô gái xinh đẹp làm lễ tân khách sạn với mức lương 4 triệu đồng/tháng. Anh Bính đã là trưởng phòng ở một tập đoàn kinh tế.
Tài sản mang tên anh khi đó là căn nhà 3 tầng giữa thủ đô và cổ phần ở 2 công ty có vốn đầu tư nhỏ. Việc chị Chương lấy anh Bính được nhiều người ví như "chuột sa chĩnh gạo".
Tuy nhiên, khi đặt vấn đề làm thủ tục ly hôn, chị Chương rất quyết tâm.
"Dường như, ước muốn duy nhất của người phụ nữ ấy là được giải thoát", luật sư Nho nhận định.
Theo nam luật sư, mỗi lần nhắc đến chồng, chị Chương đều bật khóc. Cuộc hôn nhân của chị vốn không hạnh phúc ngay từ những ngày mới cưới.
Chồng của chị gia trưởng. Khi biết chị không còn trinh trắng, anh đã nhậu nhẹt và đánh chị tàn nhẫn ngay đêm tân hôn.
Sáng ra, thấy mặt mũi vợ thâm tím, anh ngạc nhiên nhưng tuyệt đối không nói lời xin lỗi. Thay vào đó, anh đưa cho chị bản thỏa thuận về quyền lợi và trách nhiệm của 2 vợ chồng.
Theo thỏa thuận, chị phải lo nội trợ, chăm sóc con cái, đồng thời lo kinh tế để chi trả tiền ăn uống, sinh hoạt tại gia đình và gia đình bên ngoại. Anh sẽ lo các khoản tiền còn lại và tương lai cho các con.
Thế nhưng, anh thường xuyên mời khách về nhà nên riêng tiền ăn uống đã ngốn hết số lương của chị. Chị phải xoay sở làm thêm tối ngày mới đủ chi trả.
Đầu năm 2018, chị mang thai. Cái thai yếu, bác sĩ yêu cầu chị phải nghỉ ngơi, dưỡng sức. Chị xin nghỉ việc ở nhà. Cứ tưởng, thời gian này anh sẽ bỏ qua bản thỏa thuận, lo cho chị và con.
Ảnh: Shutterstock.
Nào ngờ, từ khi không có thu nhập, sống phụ thuộc hoàn toàn vào chồng, chị bị anh coi thường ra mặt. Mỗi lần đưa tiền cho chị đi khám thai hay chi tiêu sinh hoạt, anh đều ném xuống đất, bắt chị phải cúi nhặt.
'Những lúc như thế, nước mắt em lại chảy tràn. Em chỉ muốn tìm đến cái chết. Nhưng nghĩ đến con, em lại nín nhịn', chị Chương bộc bạch với luật sư. Tuy nhiên, chị càng nhẫn nhịn thì người chồng ấy càng không trân trọng.
Khi chị Chương sinh con, anh không thuê giúp việc mà yêu cầu chị tự làm mọi việc để tiết kiệm chi phí. Chị đành nhờ mẹ đẻ đến ở cùng, lo cơm nước, chăm sóc em bé.
Mẹ chị vốn người nhà quê nên anh Bính coi thường ra mặt. Bà lau nhà không sạch, nấu ăn không hợp khẩu vị, anh chê thẳng thừng. Chị Chương thương mẹ, vài lần góp ý với anh nhưng anh cậy mình là chủ nhà, lại đang phải nuôi mẹ con chị nên thấy chị cất lời là sẵn sàng đánh.
Bà Mai - mẹ chị chứng kiến tất cả nhưng vẫn khuyên chị nín nhịn.
Một ngày, anh gửi về 1 con cá, bảo bà chế biến. Bà Mai mang con cá đi kho. Đang nấu cơm, bà nghe tiếng chị Chương gọi giục giã nên chạy vội lên phòng con.
Hóa ra, đứa bé bị trớ, bẩn hết giường chiếu. Bà Mai phải phụ con gái dọn dẹp, giặt giũ, quên cả chuyện bếp núc khiến nồi cá cháy khét.
Đúng lúc này, anh Bính trở về. Chứng kiến sự việc, anh quát mắng bà Mai không thương tiếc. Chị Chương ở tầng 2, nghe thấy chồng to tiếng vội chạy xuống can ngăn.
Kết quả, chị bị anh Bính đánh túi bụi vào bụng, vào đầu vì dám bênh mẹ đẻ. Bà Mai lao vào kéo con gái ra, khuyên hai vợ chồng bình tĩnh, cũng bị anh đuổi khỏi nhà.
Sau sự việc đó, nghĩ không thể chung sống với người chồng như anh Bính, chị Chương đã tìm luật sư xin tư vấn.
Lo sợ chị Chương tiếp tục bị bạo hành về tâm lý và thể xác, luật sư Nho khuyên chị tạm sống ly thân.
Nghe lời luật sư, chị ôm con dọn ra khỏi nhà. Những tưởng, việc sống riêng sẽ khiến cả hai nhìn nhận lại sự việc. Chỉ vài tuần sau khi vợ dọn đi, anh Bính bất ngờ gọi cho chị tuyên bố, chị sẽ phải ra đi với hai bàn tay trắng.
Anh nói, ngôi nhà và toàn bộ tài sản đều đứng tên anh trước khi kết hôn... Chị Chương nghe xong chỉ mỉm cười. Tình nghĩa đã hết, tiền bạc có nghĩa lý gì.
*Tên nhân vật trong bài đã được thay đổi
Theo emdep.vn
Hãnh diện yêu được người con gái xinh đẹp nhất trường, thế nhưng bố tôi đã vạch rõ bản chất con người thật của em Sống chung với nhau là thế nhưng chưa bao giờ em bỏ một xu để trả tiền sinh hoạt hàng ngày mà toàn tôi phải chi hết. Vì yêu em tôi chẳng tính toán thiệt hơn nên cứ nhắm mắt cho qua. Bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy gái đẹp chẳng mê và khát khao có được người ấy đi hết...