Hết lòng vì yêu nhưng anh chỉ xem tôi là gánh nặng
Anh nói nếu lấy anh tôi sẽ khổ, anh cũng thấy mệt mỏi, tôi đừng là gánh nặng, đừng dằn vặt anh mỗi ngày. Anh không muốn gặp tôi nữa.
Tôi và anh quen nhau chưa lâu. Anh chịu thương chịu khó, lúc nào cũng quan tâm, chăm sóc mọi người xung quanh, điều đó khiến tôi ấn tượng, bị cuốn hút và yêu anh lúc nào không biết. Đến lúc này, tôi chưa thể chắc chắn gọi mối quan hệ này là gì nữa, một mối quan hệ không rõ ràng. Chúng tôi đều trải qua mối tình đầu đổ vỡ, việc lấy lại niềm tin vào tình yêu rất khó khăn, tôi không dám nghĩ sẽ yêu lại thật lòng một ai đó cho đến khi gặp anh.
Tôi sinh ra trong một gia đình cơ bản, bố làm công chức nhà nước, mẹ buôn bán nhỏ, giờ đang là sinh viên năm cuối đại học. Anh hơn tôi bốn tuổi, vừa học vừa làm tại Hà Nội, gia đình thuần nông, mẹ đi làm xa nhà, bố ở quê làm ruộng. Chúng tôi tâm sự rất nhiều, tôi kể cho anh nghe câu chuyện của mình, anh cũng kể hết với tôi về cuộc sống của anh, gia đình anh và cả những nỗi đau thể xác cũng như tinh thần anh phải trải qua. Tôi càng thấy thương và muốn chia sẻ những khó khăn ấy nhưng anh đều gạt bỏ. Giờ đây tôi gần như đau đớn mỗi ngày khi nhớ về anh.
Anh bị viêm gan B mãn tính, gia đình không đủ điều kiện chữa bệnh nên việc sống với một cơ thể không khỏe mạnh, những cơn đau đã khiến anh mặc cảm. Bố mẹ không hòa thuận, mẹ anh đi làm xa, cũng bị lừa rồi nợ tiền, mấy năm rồi chưa trả hết, bố anh ở nhà rượu chè, say rồi lại chửi bới. Trong một môi trường như thế, tính anh càng khép kín, anh đâu có quyền lựa chọn gia đình. Anh có một công việc đủ nuôi sống bản thân nhưng một lần tai nạn xe phải nằm viện, rồi họ cũng vô tâm với anh, buộc thôi việc anh, khiến trong lúc cơ thể vốn không khỏe mạnh kia đang đau đớn lại phải chịu thêm một cú sốc tinh thần. Anh chênh vênh giữa cuộc sống. Không có từ nào để nói hết những gì anh phải trải qua.
Video đang HOT
Tôi cũng thấy đau thấu tim như chính mình đang trải qua tất cả vậy. Tôi mạnh dạn thổ lộ tình cảm dành cho anh, sẽ cố gắng cùng anh vượt qua tất cả. Chúng tôi sẽ kiếm tiền chữa bệnh cho anh, bố anh nghiện rượu và mẹ anh ở xa tôi sẽ cùng anh chăm lo cho họ. Vậy mà anh gạt bỏ hết những cố gắng của tôi, anh nói nếu lấy anh tôi sẽ khổ, anh cũng thấy mệt mỏi, tôi đừng là gánh nặng, đừng dằn vặt anh mỗi ngày, anh không muốn gặp tôi nữa.
Tôi khóc, tuyệt vọng rất nhiều, chúng tôi tranh cãi nhiều hơn. Tôi yêu anh, không phải là thương hại, giá mà anh biết điều đó, giá mà anh nắm tay tôi thì tôi đã không thấy cô đơn khi cố để gần anh. Tôi đau đớn nhớ anh, nghĩ về anh mỗi ngày, mặc anh đẩy ra nhưng tôi vẫn bám, quan tâm anh, bỏ hết cả sĩ diện của một đứa con gái chưa bao giờ chịu theo ai, phụ thuộc vào ai như trước. Tôi tin anh cũng có tình cảm với mình, anh luôn quan tâm tôi đặc biệt, an ủi, động viên tôi cố gắng. Anh cũng đau, cũng buồn, cũng khóc khi cãi nhau với tôi nhưng chưa bao giờ nói yêu hay nhớ tôi cả.
Đối với anh, tôi là gì? Mẹ biết chuyện tôi thích anh và phản đối gay gắt, chưa nói đến hoàn cảnh gia đình anh và việc anh bị bệnh, nếu bố mẹ tôi biết thì chắc chẳng bao giờ chấp nhận mối quan hệ này. Anh biết điều đó và lựa chọn sự im lặng với tôi. Tôi đủ lớn để suy nghĩ nghiêm túc cho một mối quan hệ nhưng giữa gia đình, anh và bản thân mình, tôi đang bối rối quá. Tôi phải làm thế nào đây?
Theo VNE
Cuộc chiến giữa các cô vợ hờ
Người đàn bà không để Thuỷ dài dòng, cô ta dằn mặt Thuỷ bằng một cái tát và túm tóc rồi đẩy mạnh cô về phía tường...
Đã 2h sáng, tại một quán rượu trong ngõ nhỏ trên đường Trần Duy Hưng, những câu chuyện làm quà bên chén rượu giữa những người đàn ông ngoại quốc vẫn đang rôm rả. 6 người đàn ông nhưng chỉ có một cô gái, hay đúng hơn là chỉ có một người đàn ông dám đưa vợ mình tham gia cuộc rượu. Họ mặc nhiên như một sự thường tình, bởi không cần một văn bản ký kết nào thì từ lâu cô gái trẻ người Việt Nam cũng đã trở thành vợ hờ của người đàn ông ngoại quốc ấy.
Cuộc chiến giữa những cô vợ hờ
Câu chuyện của cô gái sơn cước có tên là Thuỷ cứ làm tôi băn khoăn mãi. Thuỷ quen người đàn ông ấy vì được giới thiệu qua một người bạn. Từ ngày gặp nhau, ông ta đã giúp Thuỷ một số khoản như tiền thuê nhà, tiền ăn tiêu và tiền gửi về cho mẹ. Người đàn ông làm ở một công ty lữ hành của Hàn Quốc tại Việt Nam. Sau thời gian cảm mến ban đầu, hai người quyết định dọn về ở với nhau như vợ chồng, bỏ qua khoản đăng ký kết hôn vì cho rằng rườm rà và cũng vì Thuỷ là cô gái tự tin, độc lập nên không yêu cầu hôn thú.
Sống chung một nhà, Thuỷ đương nhiên làm vợ và cũng vì thế đương nhiên được nhận những khoản lương do chồng đưa về. Những cuộc gặp gỡ bạn bè giữa ông chồng với những người bạn ngoại quốc, Thuỷ xúng xính váy đẹp, túi xách đẹp trị giá có khi đến cả nghìn đô đi cùng chồng.
Cuộc hôn nhân không giá thú của Thuỷ diễn ra êm đẹp hơn một năm. Buổi tối, khi vừa đi shopping về, tưởng tiếng gõ cửa là của chồng, cô háo hức chạy ra. Không phải là chồng như mọi khi, mà là hai người đàn bà lạ, ăn mặc sang trọng nhìn cô như đay nghiến. Một trong hai người đàn bà nói rằng, cô ta là vợ chính thức của chồng Thuỷ. Cô ta lấy ra tờ đăng ký kết hôn có chữ ký của cả hai người đã được phô tô, để bắt Thuỷ trả lại chồng cho cô ta và rít lên: Khôn hồn thì hãy dọn đi chỗ khác vì đây là nhà của chị ta.
Cô ta dằn mặt Thuỷ bằng một cái tát và túm tóc rồi đẩy mạnh cô về phía tường... (Ảnh minh họa)
Thuỷ đanh đá: "Chồng chị mà sao chúng tôi sinh sống với nhau đã hơn năm nay, không thấy anh ta nhắc gì về chị, cũng không thấy chị đến ngăn cản từ đầu?". Người đàn bà không để Thuỷ dài dòng, cô ta dằn mặt Thuỷ bằng một cái tát và túm tóc rồi đẩy mạnh cô về phía tường. Từ hôm đó, biết chuyện, ông chồng hờ của cô cũng lặn mất tăm.
Lý lẽ của chồng hờ
Trái tim có những lý lẽ riêng. Biết ông ta không xứng đáng với tình yêu của mình nhưng Thuỷ vẫn muốn tìm gặp để nói chuyện. Thuỷ đã phải bắc cầu nhờ hết người này tới người khác - cũng là những người vợ hờ, nhờ họ hỏi về tung tích của người đàn ông kia. Và cuối cùng, cô biết được tối hôm đó ông ta sẽ bay từ Sài Gòn ra, khi về hẹn đi mát-xa với bạn tại Khu đô thị Trung Yên. Cô đi thẳng tới chỗ ông ta đang được các nhân viên xinh đẹp phục vụ với mong muốn nói chuyện hoà bình. Nhưng chỉ vừa nhìn thấy Thuỷ, người đàn ông ngoại quốc đã chạy mất.
Câu chuyện của Thuỷ ngừng lại. Và chúng tôi biết nó cũng đã kết thúc. Người chị cùng cơ quan tôi đưa tay lên vai Thuỷ an ủi. Nhưng khi chúng tôi ra về, chị hỏi tôi: Em có biết vì sao người đàn ông ấy lại chạy như điên mà không cần nói chuyện không? Tôi chép miệng, chắc vì không tình yêu thôi chị, xong là thôi. "Câu trả lời không lãng mạn thế đâu em, ông Kim nói với chồng chị là, gần đây có nhiều vụ con gái Việt Nam giết người nước ngoài vì tình, vì tiền và nhiều lý do khác nữa, nên ông ấy sợ. Liệu pháp an toàn là đánh bài chuồn...".
Theo VNE
Ước mơ sinh ra được làm con trai Tôi phải làm sao đây? Tôi nên sống theo cuộc sống của đứa con gái như mọi người đã nói hay là con trai mà tôi mong ước bấy lâu đây? ảnh minh họa Tôi năm nay 16 tuổi, hiện đang là một cô nữ sinh cấp 3, cũng đang ở tuổi mới lớn, vẫn tinh nghịch hồn nhiên như bao bạn bè...