Hết hồn khi con trai hồn nhiên nói: “Cho con tắm chung với bố và chị giúp việc được không?
Câu nói cứ ngỡ là hồn nhiên của con trai lại khiến mặt anh tái mét lại, chiếc đĩa trên tay Hương rơi vỡ tan tành. Còn Chi, cô chết sững không nói thêm được bất kì lời nào.
Câu nói của con trai khiến Chi chết sững. (Ảnh minh họa)
Hạnh phúc của gia đình Chi viên mãn hơn khi gia đình trào đón thêm cậu con trai nhỏ. Tuy cuộc sống bận rộn và vất vả hơn nhưng trong nhà luôn rộn rã tiếng cười vui vì sự hồn nhiên, đáng yêu của cậu con trai nhỏ. Chi cũng thấy mãn nguyện lắm với những gì mình đang có trong tay: một công việc biên chế với mức thu nhập tốt, một người chồng giỏi giang, yêu thương vợ con hết mực và một câu con trai nhỏ thông minh. Chi cứ ngỡ hạnh phúc ấy sẽ bền vững mãi mãi cho tới một ngày.
Chi được thăng chức nên công việc bận rộn hơn. Chi không còn nhiều thời gian để chăm sóc gia đình nữa bởi công việc đã chiếm hết phần lớn thời gian của Chi. Thấy chồng con không được chăm sóc đầy đủ, Chi thấy áy náy và lo lắng lắm. Chi bàn với chồng sẽ tìm một người giúp việc để hai vợ chồng đỡ vất vả. Chồng Chi gật đầu đồng ý vì anh cũng chán cảnh cơm hàng cháo chợ lắm rồi.
Hành trình tìm người giúp việc của Chi mới thật sự khó khăn. Đã qua biết bao trung tâm giới thiệu việc làm mà Chi vẫn chưa ưng ý được người nào. Người già quá thì lo không có sức khỏe làm được việc. Nhỏ tuổi quá thì lại không biết việc mà làm. Còn trẻ quá thì lại lo nơm nớp giữ chồng. Đúng lúc Chi đang khó khăn nhất thì cô bạn thân của Chi giởi thiệu cho Chi cô em họ của cô ấy ở quê tên là Hương. Năm vừa rồi thi trượt đại học nên đang ở nhà làm ruộng. Nghe thấy trẻ, Chi cũng không ưng lắm nhưng khi gặp Hương, Chi hoàn toàn tin tưởng. Cô bé hiền lành, ngoan ngoãn lại có cái vẻ “quê quê” nên Chi cũng thấy yên lòng. Hơn nữa, Hương lại là em họ của bạn thân cô, nó cũng được học hành thì chắc không đến nỗi để chị mình phải xấu hổ nếu có ý định xấu với chồng Chi. Vậy là Chi đồng ý đón Hương về nhà mình.
Phải công nhận từ ngày có Hương, nhà cửa lúc nào cũng sạch tinh tươm, cơm nước nóng hổi luôn trên bàn chờ sẵn khi Chi bước chân về nhà. Con trai nhỏ của Chi cũng được Hương chăm sóc rất chu đáo. Hương là gái quê nên rất hay làm, chẳng cần Chi phải sai, Hương cũng tự đi tìm việc. Nhiều khi thấy Hương luôn chân luôn tay, Chi thấy ngại liền bảo Hương nghỉ ngơi một chút thì Hương nói:
- Cô cứ yên tâm, cháu không mệt đâu. Công việc nhàn tênh à, làm sao vất vả bằng việc đồng áng ở quê được. Hơn nữa cô tốt với cháu như thế, cháu phải cố gắng nhiều hơn để không phụ công của cô chứ.
Nghe được những câu nói của Hương, Chi cũng thấy mát lòng mát dạ. Chi càng ngày càng quý Hương, coi Hương như con cháu trong nhà chứ không phải người giúp việc. Chồng Chi ban đầu cũng không bằng lòng với Hương lắm vì nhìn cái dáng quê quê của Hương, anh sợ Hương làm hỏng đồ, nấu ăn không sạch sẽ. Nhưng lâu dần, nhờ sự tác động của Chi và trước những việc Hương làm, anh cũng dần cởi mở với Hương hơn.
Video đang HOT
Bây giờ nhiều khi đi làm về, thấy Hương đang ngồi chơi vui vẻ với chồng và con trai mình, Chi càng thấy yên tâm hơn khi giao hết công việc cho Hương. Chi yên tâm đi làm, phấn đấu mà chẳng hề để ý tới sự kì lạ đang diễn ra trong tổ ấm của mình. Chẳng phải chồng Chi và Hương thân thiết hơi quá với nhau rồi sao. Nhưng Chi vẫn coi đó là điều tự nhiên bởi chú cháu quý nhau là chuyện bình thường mà quên mất rằng hai người họ đâu phải là chú cháu ruột. Chi sẽ vẫn cứ bị cái sự hồn nhiên, vô tư của Hương và sự quan tâm, chăm sóc của chồng đánh lừa nếu như không có một ngày, Chi được nghe thấy câu nói ấy của con trai.
Hai tháng đổ lại đây, công việc bận rộn nên Chi về nhà khá muộn khi con trai đã say giấc. Công việc đã đi vào quỹ đạo, Chi về nhà sớm hơn mọi ngày. Hôm nay, Chi muốn tự tay tắm cho con trai nhưng chồng cô ngăn lại và nói cô nghỉ ngơi đi, để anh. Nào ngờ, khi anh vừa cầm tay thằng bé vào nhà tắm thì nó hồn nhiên nhìn anh âu yếm mà nói:
- Con không thích tắm một mình đâu, tắm một mình không vui. Con thích được như bố, tắm chung với chị Hương ý. Lần sau cho con vào tắm chung với bố và chị được không ạ?
Câu nói cứ ngỡ là hồn nhiên của con trai lại khiến mặt anh tái mét lại còn chiếc đĩa trên tay Hương rơi vỡ tan tành. Còn Chi, cô chết sững không nói thêm được bất kì lời nào.
Tối hôm đó, đợi con trai đi ngủ, Chi đã lôi anh và Hương ra chất vấn. Biết chẳng thể chối cãi, họ đã thú nhận rằng thời gian chung sống đã khiến họ nảy sinh tình cảm với nhau. Nhưng cả hai mới chỉ dám dừng ở mức tắm chung với nhau chứ tuyệt nhiên chưa đi quá giới hạn. Chi đau đớn không nói nên lời. Trước mặt Chi là người chồng mà cô nhất mực yêu thương và cô cháu Chi nhất mực tin tưởng lại hợp sức với nhau đâm sau lưng cô một nhát đau đớn. Cho dù chưa có chuyện gì xảy ra nhưng trái tim Chi đã bị tổn thương và niềm tin mất đi rồi thì chẳng thế lấy lại.
Theo blogtamsu
'Anh còn ít kinh nghiệm sống lắm, cứ nghe em'
Tưởng lấy vợ hơn tuổi sẽ được 'cưng chiều' hết mực nhưng vợ tôi ở công ty làm sếp, về nhà cũng quen chỉ tay năm ngón.
Tôi kết hôn cũng được 18 tháng. Vợ chồng nhà nào cũng có những chuyện phải lo nghĩ, đối với gia đình tôi, những vấn đề phát sinh đều ít nhiều liên quan đến tuổi tác của hai đứa.
Tôi kém vợ 5 tuổi. Hồi đó yêu nhau, tôi cũng chẳng bận tâm đến vấn đề này, vì vợ tôi lúc ấy đẹp và sắc sảo. Nhìn cô ấy, ai cũng ngưỡng mộ và khen ngợi chứ không riêng gì tôi. Khi tôi quyết tâm chinh phục nàng, ai cũng cười trêu tôi thích 'lái máy bay bà già' nhưng tôi kệ, tình yêu không có lỗi.
Cuối cùng, sau bao nỗ lực và cố gắng, tôi cũng đưa được nàng về dinh. Bố mẹ tôi không ưng nàng dâu này lắm nhưng các cụ cũng rất tôn trọng con, không phản đối hay bài xích vợ tôi. Chỉ cần hai bên không 'xung đột', coi như là ổn rồi. Thế nhưng mọi chuyện không đơn giản như thế.
Vợ tôi lớn tuổi hơn tôi, dù cô ấy có cố gắng che đậy bằng mỹ phẩm và quần áo nhưng mọi người đều nhận ra chênh lệch tuổi tác của hai đứa. Lúc hai đứa dọn về nhà mới, sang chào hỏi hàng xóm thì các cháu trong chung cư đều gọi vợ tôi là 'bác' mà gọi tôi là 'chú', tôi biết cô ấy giận lắm nhưng trẻ con hồn nhiên, chúng chỉ nói thật mà thôi.
Ảnh minh họa
Tưởng lấy vợ hơn tuổi sẽ được 'cưng chiều' hết mực nhưng không, tôi không khác gì ôsin trong nhà. Vợ tôi ở công ty làm sếp, về nhà cũng quen nhìn chồng rồi chỉ tay năm ngón, hết sai tôi làm cái này rồi lại làm cái kia.
Việc nhà duy nhất cô ấy làm là cho quần áo vào máy giặt và hết. Tôi ý kiến thì cô ấy bảo ở công ty đã nhiều việc, về nhà phải cho cô ấy nghỉ ngơi. Hơn nữa cô ấy không còn trẻ như tôi, không có nhiều sức khoẻ nên tôi phải đỡ đần vợ. Vợ đã 'lập luận' thế thì tôi cũng không còn ý kiến ý cò gì nữa, đành nhịn đi cho êm cửa êm nhà.
Chưa hết, cô ấy không chỉ quen sai chồng như sai 'lính' trong công ty, mà còn áp đặt suy nghĩ của mình lên tôi. Từ trước tới giờ, nhà tôi nuôi con theo kiểu dân chủ, bố mẹ hết sức tôn trọng ý kiến cá nhân của con cái.
Thế nhưng lấy vợ, cô ấy bắt tôi phải theo ý từ việc mua quần áo mặc hàng ngày đến việc biếu bố mẹ bao nhiêu tiền một tháng là được. Thậm chí cô ấy còn bắt tôi phải dùng một số nhãn hàng nhất định mà không được dùng hãng khác vì 'Đó là sản phẩm hữu cơ, rất tốt cho cơ thể, anh đừng dùng đồ linh tinh'.
Vẫn biết cô ấy quan tâm gia đình nên mới thế nhưng tôi không chịu được cái kiểu mua gì cũng bị chê vì không nằm trong danh sách của cô ấy.
Tôi nhiều lần đã khuyên vợ rằng mọi chuyện phải hai vợ chồng cùng bàn bạc rồi đưa ra quan điểm thống nhất nhưng cô ấy đều gạt đi lấy lý do 'Anh còn ít kinh nghiệm sống lắm, cứ nghe em là không bao giờ lo thiệt' khiến tôi phát ngán.
Ảnh minh họa
Sau khi có con, mọi việc càng chồng chất lên đầu tôi. Là chồng mà tôi cảm giác như mình mới là 'người phụ nữ của gia đình' chứ không phải vợ nữa rồi. Con được 6 tháng bắt đầu tập ăn dặm nhưng người mẹ là cô ấy chẳng mấy khi chăm con.
Vợ tôi để mặc cho người giúp việc và tôi. Mẹ tôi với mẹ vợ lên thăm cháu cũng 'phát hoảng' với vợ, lịch trình giảm béo của cô ấy còn nhiều hơn cả việc chăm con.
Mẹ tôi sợ con dâu ngại nên cũng không góp ý gì. Nhưng mẹ vợ thì thẳng thắn: 'Con vừa đẻ, mày từ từ hãy lo chuyện vóc dáng, đợi con cứng cáp rồi hãy tính'. Vợ tôi liền giãy nảy, bảo mẹ không hiểu, cô ấy làm thế vì muốn giữ chồng.
Vợ tôi sợ già, cô ấy còn bận đi spa làm đẹp và giảm béo còn tôi chăm chăm làm việc nhà. Khi tôi nhắc nhở cô ấy phải chú ý chăm con thì vợ bảo cô ấy muốn đẹp là vì tôi chứ vì ai. Cô ấy đẻ xong thì sồ sề xấu xí, nếu không lo giữ dáng thì sợ tôi chê, tôi theo người khác. Tôi còn đang bận chăm con đến mờ mắt, còn lo được đến cô nào mà vợ tôi cứ phải làm quá lên!
Mỗi lần ra ngoài, phải chờ vợ làm đẹp đúng là một màn tra tấn với tôi. Cô ấy trang điểm gần 1 tiếng, còn thử ra thử vào bao nhiêu bộ, ưỡn ẹo tạo dáng trước gương đến nửa ngày. Nếu tôi không nói 'Đẹp lắm rồi vợ ạ!' thì đừng hòng cô ấy bước chân ra khỏi cửa.
Tôi ngày càng mệt mỏi với cuộc hôn nhân này, tôi cảm giác mình không được tôn trọng khi ở bên vợ, cái cô ấy cần hình như chỉ là một người đàn ông biết cam chịu và nghe lời. Sống với nhau 18 tháng mà tôi thấy như đã lâu lắm rồi.
Đương nhiên tôi không muốn ly hôn với vợ mình, dù cô ấy có vô tâm và khó tính nhưng cô ấy vẫn là người tốt. Mong các bạn độc giả có thể cho tôi lời khuyên để tôi có thể khiến vợ mình thay đổi và biết lắng nghe chồng hơn!
Theo Tinngan
Bỏ vợ để theo người giúp việc và cái kết bi thảm Tôi bỏ vợ con, xem ngày cưới và định đón em về nhà thì em lạnh lùng nói đã yêu người khác, không cần gì nữa. Em là người giúp việc cho gia đình tôi. Tuổi 16 em hồn nhiên, gia đình nghèo nên phải nghỉ học đi làm giúp đỡ gia đình. Một thời gian sau em xin về quê để làm...