Hết duyên thì giải tán, sức đâu mà quản chồng cho mòn hết thanh xuân!
Tôi chia tay chồng khi mới 28 tuổi và con gái tôi chỉ vừa 8 tháng. 10 người gặp tôi thì đã hết 9 người bảo tôi dại.
ảnh minh họa
Tôi biết chắc chắn mình không phải bốc đồng hay giận quá mất không. Bằng chứng là tôi vẫn có thể ngồi đây và viết ra những điều này một cách nhẹ nhàng. Không phải tôi không đau đớn đâu, tôi đau lắm, đau đến mức không dám nhớ về quá khứ mặn nồng, không dám nghĩ đến tương lai của một bà mẹ đơn thân chưa 30 tuổi…
Nhưng tôi biết mình cần phải làm gì. Lý do chúng tôi chia tay là chồng tôi ngoại tình. Ngoại tình từ khi con tôi còn trong bụng mẹ, từ khi tôi phải tự trải qua những ngày mất ăn mất ngủ với đứa bé vừa lọt lòng… Có thể một người phụ nữ khác sẽ khóc thật to rồi tha thứ. Nhưng, tôi thì không!
Trước khi lấy chồng, mẹ và chị gái tôi đã nói không hết lời về việc con gái phải giữ chồng, phải quản chặt tiền của chồng, đừng để nó nhiều tiền nó mang cho con khác. Tôi không phản đối, nhưng tôi có cách nghĩ của riêng mình.
Sống chung không có nghĩa là khóa chặt hai cuộc đời vào nhau mà là sự tự nguyện của cả hai bên. Anh có có lý tưởng của đời anh. Tôi cũng vậy, còn tôn trọng và yêu thương, còn cần có nhau trong cuộc sống này thì ở lại bên nhau, không thì… giải tán!
Nhiều người cho rằng tôi hời hợt và cạn nghĩ, cũng có thể, nhưng tôi hiểu chính mình.
Video đang HOT
Người muốn thì sẽ tìm cách. Người không muốn thì tìm lý do. Đừng đỗ lỗi cho bản năng khi đi ngoại tình, chồng cũ nhé!
Còn tôi đã giao kèo với chồng tôi nhiều về việc ấy, ngoại tình luôn luôn là chủ đề nóng của xã hội, nhất là xã hội ngày nay. Gặp nhau là duyên, hết duyên thì dù muốn dù không vẫn phải chia tay, tôi không phải đứa cố chấp. Hơn nữa, tôi hiểu yêu thương là một chuyện, nhưng chung sống với nhau lại là chuyện khác, không ai trên đời này có thể hoàn hảo.
Nếu thực lòng chúng tôi muốn tiến đến với một mối quan hệ khác, hãy thẳng thắn nói chuyện với nhau. Tôi luôn sẵn lòng dọn mọi hành trang cho anh ra đi trong sự tôn trọng nhất. Bởi vì anh cũng đã dành sự tôn trọng đó cho tình yêu của chúng ta, ngay cả khi nó kết thúc. Vậy đó, mà anh cũng đã phạm vào điều duy nhất là không thể làm ngơ.
Tôi vẫn đủ điều kiện khiến mình hạnh phúc khi sống một mình, đủ điều kiện tìm một người tốt khác khi tôi thấy người này không đủ tốt. Vậy tôi phải giữ bạn đời của mình một cách hằn học, hẹp hòi, khó khăn, soi mói, để làm gì?
Lấy chồng là để vui vẻ, để hạnh phúc, để cuộc sống của mình cùng với nhau. Còn nếu lấy chồng là mệt mỏi, là những ngày nơm nớp lo sợ, là những đêm nóng ruột đặt chip kiểm tra điện thoại chồng, là những trận cãi nhau, những lần tuyệt vọng, là nhìn bản thân mình ngày càng xấu xí, héo úa, bệ rạc, tàn tạ trong chính cuộc hôn nhân mà mình đã chọn, thì các cô ơi, mình lấy chồng làm cái chó gì? Mình phải tìm cách giữ người khác, chẳng phải sẽ làm mình quá mệt mỏi hay sao?
Anh muốn giữ gia đình thì anh sẽ giữ được bản thân mình, chúng ta là người trưởng thành chứ không phải đứa trẻ lên ba, làm sai rồi xin lỗi. Tôi là đàn bà, chỉ cần xinh đẹp và làm ra tiền, quản nhiều quá làm gì cho mòn hết thanh xuân?
Theo Tinmoi24.vn
Người cũ ạ, mối lương duyên dù đẹp đến đâu, hết duyên là hết nợ ...
Anh vẫn sống tốt kể từ ngày xa em. Em còn giữ đây những lời anh hứa, những lời yêu thương anh gửi cho em.
ảnh minh họa
Thực ra từ mùa đông năm ấy mình đã chẳng còn liên lạc cho nhau nữa. Em còn nhớ ngày em còn lại một mình, lạc lõng giữa thị trấn bé nhỏ, ngày đó trời mưa lâm thâm như đầu xuân, anh chẳng nói một lời, lặng lẽ rời đi.
Anh rời khỏi cuộc sống của em như vậy đấy. Không một lời nhắn, không một cuộc gọi, vậy mà em ngu ngốc đứng đợi anh dưới trời mưa.
Người cũ ạ. Chưa một lần em đối diện với mình rằng em đã từng nhớ anh, rất nhớ anh, như hiện tại, em đang nhớ anh. Từng hơi ấm, hơi thở của anh vẫn như đang ở xung quanh em, quấn quýt bên cạnh em.
Mùi dầu gội anh xài, mùi nước hoa anh sử dụng, thậm chí mùi thuốc lá, mùi của hơi men, lâu lâu cứ phảng phất ở cạnh em. Như anh đang ở cạnh em vậy.
Người cũ ạ. Anh còn nhớ những nơi mình đã đi qua cùng nhau chứ? Những quán cóc nào mình cũng ngồi lê thê, những món ăn mà em thích, rồi nhâm nhi đôi ba ly trà xanh ấm nóng.
Người cũ ạ. Ngày đó em chẳng hiểu vì sao em lại yêu anh, rồi thương anh đến vậy. Em chẳng thể hiểu được động lực nào đã thôi thúc em bảo vệ tình yêu này đến cùng. Em chẳng thể hiểu nổi sau những lần cãi vã, những lần ghen tuông sao em chẳng đủ can đảm để rời đi.
Nhiều lúc em còn nghĩ tại sao em phải chịu đựng anh, một người như anh, luôn làm em mệt mỏi và khó chịu đến thế mà em lại chấp nhận đến bên. Phải chăng vì em quá yêu hay em bất chấp đến mù quáng?
Người cũ ạ. Hôm nay em lặng lẽ nhìn trang cá nhân của anh. Anh vẫn sống tốt kể từ ngày xa em. Em còn giữ đây những lời anh hứa, những lời yêu thương anh gửi cho em. Anh hứa luôn yêu em, bảo vệ em, chăm sóc em và nhất định không bao giờ rời bỏ em. Có phải vì vậy mà em tin, em nhẫn nại yêu anh không?
Trong khi em cố gắng vun vén hạnh phúc của mình bao nhiêu thì sự hoài nghi trong anh làm mọi thứ sụp đổ. Đến nỗi em muốn vứt bỏ, công sức, nước mắt, tình yêu và cả anh.
Thực ra thì anh đã một lần nghĩ cho em, đứng ở vị trí của em mà suy nghĩ hay chưa? Suốt những năm tháng yêu nhau anh chỉ biết kiểm tra em, quản lý em, trách móc em đủ điều. Anh đâu bao giờ nhìn thấy em khóc lần nào đâu...
Nhưng thực sự, hôm nay em chỉ muốn bản thân em thật lòng một lần. Chia tay nhau bao lâu mà đến tận bây giờ em mới nói, nói rằng em nhớ anh, hình ảnh của anh. Suốt mấy năm qua anh đã yêu em và đối xử với em thật tốt.
Để đến khi em đến với người sau chỉ cần người ta vô tâm một chút em lại so sánh anh cùng họ. Tình yêu anh dành cho em có lẽ lớn hơn cả em dành cho anh, nhưng cách anh yêu em thì lúc nào cũng bóp chặt em nghẹn cứng. Những lúc cô đơn thế này, những lúc thấm mệt thế này, những lúc lạc lõng thế này em lại nhớ đến anh.
Có lẽ đây là lần đầu tiên em dám nói "Ừ em đang rất nhớ anh! " và rằng cũng là lần cuối cùng em nói " em sẽ thôi nhớ anh như hôm nay! ". Anh ạ, tình yêu nào cũng đẹp, cảm xúc nào cũng đẹp, tình yêu của em và anh cũng từng đẹp đẽ như mơ. Nhưng hết duyên thì đành, em không trách anh vì ngày đó anh bỏ em đi.
Em cũng không hối hận vì ngày đó em không vội vã đi tìm anh. Bởi sự níu kéo nhân duyên đó không xảy ra sẽ tốt hơn nhiều. Người cũ ạ, có bao giờ một lần anh nhớ đến em không, người còn gái đã yêu anh đến mức đem cả tính mạng mình ra đặt cược?
"Cho dù anh có còn nhớ tôi đi chăng nữa thì mối lương duyên nào dù đẹp đến đâu mà hết duyên thì coi như hết nợ. Thì coi như không chút phận tình. Chỉ là đi qua đợi nhau, nhưng dừng lại rất lâu, thương nhau rồi để đó, rồi rời đi... ".
Theo Tinmoi24.vn
Hạnh phúc không phải là khi được nhiều người thích mà là được một người thích thật nhiều Sẽ đến một lúc chúng ta mệt mỏi với việc tìm kiếm một hạnh phúc ở những người đàn ông. Chuyện tình yêu như trong tiểu thuyết không bao giờ trở thành hiện thực. Những cô gái được nhiều người theo đuổi sẽ đến một lúc không còn được theo đuổi nữa. Nên nhớ tình yêu thực sự phải được thời gian chứng...