Hẹn em một ngày đó
Hạnh phúc với anh là thấy em cười mỗi thoáng hạnh phúc, thấy em khóc trên bờ vai anh mỗi lúc em buồn và gọi tên anh trong những giấc mơ. Em vẫn thế, vẫn là cô gái của ngày xưa, của những mùa lá rụng ửng vàng gốc bàng, trắng xoá một màu xưa, ngút hương phả trong gió cuốn. Em vẫn là cô gái của mà anh vẫn riêng dành tình cảm, nó sẽ vẫn đẹp như lúc ban đầu nếu sau này em không yếu lòng dành tình cảm chia hai, san sẻ yêu thương, đánh mất anh trong những cuộc vui, vòng tay của một ai đó không phải là anh.
Em không đủ dũng cảm để giữ lấy tình yêu ấy, theo đuổi tình yêu vì hạnh phúc của hai ta. Hay bởi anh vô tình buông tay em trong hành trình dài rộng phía trước của hai đứa. Em yêu anh hay chỉ yêu thứ tình cảm được nhận từ anh, cũng không còn quá quan trọng, bởi con đường phía trước đủ rộng và dài để em hiểu hết ý nghĩa của thương yêu – dù với bất kì ai chăng nữa. Anh không níu kéo, bởi biết cố giữ lấy em bên cạnh càng làm em rời xa anh, thêm đau khổ cho cả hai. Con đường tình yêu không đủ rộng dài để ta sánh bước cùng nhau trên hành trình kiếm tìm chốn bình yên, tìm cho nhau chỗ dựa tinh thần mỗi khi ai đó sao nhãng đi vì những điều không cần thiết cho nhau.
Con đường ấy, nơi ta vẫn tay trong tay cùng dạo bước trong những chiều gió thổi, những chiều lang thang giữa những phố đông người. Trong cơn gió vô thức, em hồn nhiên tươi cười, vui đùa như tính cách trẻ con của em, véo tay anh như nhắc nhở: “Anh là của riêng em”.
Trong cảm thức bất chợt, anh tỉnh giấc mộng. Bởi em đã từ biệt anh-người vẫn đưa đón em mỗi chiều thênh thang, mỗi ngày mưa ta trú tạm trong những mảnh tường gạch đỏ vụn lở. Những chiều xưa cũ cứ cựa quậy đánh thức con tim yêu, như gợi nhắc lại trong anh những kỉ niệm nhạt nhoà theo những năm tháng vắng em, trong mỗi khoảng trời chúng ta có mặt. Em giờ không còn là của em ngày xưa đó.
Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh
Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi
Ngược lòng mình tìm về nông nổi
Lãng du đi vô định cánh chim trời.
Video đang HOT
Những dòng tin nhắn rồi cũng thôi vụng về nhắc nhớ, inh ỏi, thôi vỗ về, “hô hoán” cho những chiều mưa rả rích, lạnh lòng trong những cuộc nhớ không tên. Rồi em cũng quên đi những tin nhắn mang tên anh, em cũng thôi khờ khạo bảo anh sao lâu trả lời tin nhắn như vậy? Phải chăng em sợ phải chờ đợi, phải trông ngóng hoài trong khi em vẫn cứ lăm lăm trong tay những phím điện thoại để hồi âm với anh những yêu thương nhanh nhất có thể. Còn anh vẫn cứ tỏ ra vô tâm, vẫn lạnh lùng trong vô cớ tin nhắn ngắt quãng, dường như đó đã trở thành một thói quen như đã ăn sâu trong anh.
Anh muốn em đợi anh trong những phút anh cần em đợi chờ, và như níu kéo em trong những phút giây tin nhắn không còn gì để nói, đôi lúc lại chỉ là làm cho tròn nghĩa vụ của một người thương: “Uhm! Anh chúc em ngủ ngon”, “Anh nhớ em nhiều”, “Anh yêu gấu con của anh nhất”,… Phải chăng tin nhắn trong anh, trong em đã dần nhạt phai vì những đợi chờ lâu lắm những chia xa? Em không còn đủ thì giờ cũng như lòng kiên nhẫn để trả lời những yêu thương vỡ lỡ, những thương yêu mỗi tối anh “mù” đầu vì những chuyện không đâu. Có lẽ là như vậy?
Em giờ còn chút gì để nhớ, để níu kéo những hạnh phúc bên anh khi hình dung khác đã chiếm lấy trái tim không thuộc về anh?
Hôm nay, anh một mình bơ vơ trên con đường ấy, vẫn ngược chiều gió thổi, lạc lõng giữa phố không mùa kiếm tìm một một hình dung mới không phải là em. Như để gợi nhớ lại những kỉ niệm xưa cũ của một thời ta đã sống vì những đam mê, những cuộc đời vì nhau.
Em trở về với đúng nghĩa trái tim em. Em rồi cũng trở về với người thương thật sự, về với yêu thương sâu đậm, với niềm vui tròn đầy, viên mãn, về với người mình không dành tình cảm chia hai. Và anh cũng nên quên em đi, gói ghém những kỉ niệm bạc màu đi để tìm đến với hạnh phúc không em. Vậy còn lí do gì để em ở bên cạnh anh mỗi ngày, còn gì cho nhau khi thói quen không được duy trì đều đặn, cảm xúc thôi thúc ép, cồn cào?
Em rời xa anh như chính cuộc đời anh không rõ, cuộc đời em hé mở những thương yêu vồ vập, muốn dấn tới nhưng không có nơi anh. Anh và em cần cho nhau những lối đi riêng, cho nhau những khoảng trời mà ở đó chúng ta là của riêng một ai kia, là cuộc sống mang tên: “Lời cuối cho hạnh phúc đích thực”.
-
Rồi một ngày nào đó, hành trình của mỗi đứa mỏi mệt, chúng ta sẽ ngồi lại với nhau và mỉm cười mãn nguyện với hạnh phúc riêng mình.
Hẹn em ngày đó….
Theo Guu
Chồng ngoại tình á khẩu trước món quà sinh nhật vợ tặng
Thậm chí tức giận, anh còn ném món quà sinh nhật xuống sàn khiến nó vỡ tan tành và giơ tay định tát tôi.
Tôi và chồng cưới nhau đã ngót 10 năm, cũng có 2 mặt con và may thay chúng đều học giỏi, ngoan ngoãn. Chồng tôi làm giám đốc một công ty vàng bạc có tiếng còn tôi làm giáo viên cấp 1.
Tôi đi làm vốn chỉ cho vui và thỏa mãn đam mê chứ việc chi tiêu tất cả đều từ tiền của chồng. Anh cũng không muốn tôi đi làm nhưng vì không muốn quá phụ thuộc vào chồng và bỏ phí 4 năm đại học nên tôi nhất quyết không đồng ý.
Chuyện bắt đầu xảy ra từ khi chồng tôi được đề bạt lên làm sếp. Anh không về ăn cơm cùng mẹ con tôi nữa mà thay vào đó là những đêm về trong bộ dạng say bí tỉ. Anh bắt đầu quát tháo mẹ con tôi nhiều hơn và chửi tôi là đồ vô dụng, không hiểu cho anh.
Ảnh minh họa
Năm ngoái tôi phát hiện chồng cặp bồ. Không ai khác mà cô ta chính là cô thư ký trẻ đẹp hàng ngày vẫn làm cho chồng tôi. Họ ngang nhiên với nhau trong công ty khiến chẳng ai là không hay biết.
Tối hôm ấy khi chồng về, tôi có nói chuyện tâm sự với anh thì bị anh cho ăn mấy bạt tai vì dám xen vào chuyện của chồng. Kể từ đó chồng tôi càng công khai mối quan hệ với cô gái kia thậm chí là trước mặt con tôi cũng thế. Anh ta sẵn sàng lưu số cô gái ấy là 'vợ yêu' thậm chí họ còn nói chuyện tình tứ trước mặt tôi.
Hôm đó sau khi tan làm, tôi về nhà và tưởng chồng chưa về. Ai dè vừa mở cửa phòng thì đập trước mắt tôi là cảnh tượng chồng mình và người tình đang ân ái ngay trên chiếc giường của chúng tôi chung sống. Thấy tôi, anh ta ném gối ra cửa và đuổi tôi: 'Cút đi'. Và tôi bị đuổi ngay trong chính căn nhà của mình.
Tôi không nhớ mình cứ thơ thẩn đi đâu. Cũng mặc kệ mọi người chỉ trỏ vì tôi khóc sướt mướt. Tối ấy về, cầm đến cái ga trải giường lúc giặt mà tôi hận chồng không thể giết chết được anh vì đã phản bội mẹ con tôi.
Hôm qua là sinh nhật chồng. Tôi chẳng tha thiết tình cảm gì dành cho anh nữa nhưng cũng muốn tạo cho anh một sự bất ngờ trước khi chấm dứt cuộc hôn nhân này.
Ảnh minh họa
Tan làm, tôi đến thẳng công ty anh và tặng hoa cho chồng mà không quên chúc anh sinh nhật vui vẻ. Tôi bắt anh bóc quà sinh nhật ngay trước mặt tôi. Không ngoài dự đoán, nhìn thấy món quà của tôi, an chết trân chẳng nói chẳng rằng gì được.
Thậm chí tức giận, anh còn ném món quà sinh nhật xuống sàn khiến nó vỡ tan tành và giơ tay định tát tôi. Song khi anh vừa giơ tay lên thì tôi đã nắm chặt tay chồng và gằn lên từng lời nói: 'Từ ngày hôm nay, tôi quyết để cho anh một chỗ và anh muốn làm gì thì làm còn gì'. Sau đó, tôi hất tay anh xuống và hả hê ra về.
Các bạn có tò mò với món quà tặng sinh nhật chồng mà tôi đã kỳ công chuẩn bị từ lâu là gì không? Tuy rất đơn giản nhưng tôi đã phải nghĩ nát óc mới được món quà sinh nhật đặc biệt xứng đáng với người chồng tệ bạc đó. Đó là một khung ảnh thờ có đặt tấm hình của anh bên trong và ở góc bên phải khung ảnh là một tờ lịch ngày hôm qua đánh dấu ngày vợ chồng tôi không còn là gì của nhau nữa.
Suốt từ hôm qua tới nay, ngồi nghĩ lại, có lẽ tôi cũng hơi quá đáng khi làm vậy với chồng. Nhưng thật sự một người chồng như thế, tôi không nên nhân nhượng phải không?
Theo Tinngan
Học cách biến mình trở thành cô nàng đặc biệt trong mắt chàng Thế giới rộng lớn được kết nối khiến chúng ta có nhiều lựa chọn hơn: lựa chọn lương thực, đồ uống, quần áo, nhà cửa... Thế giới cũng trở nên nhỏ hơn và như mọi thứ khác sự cạnh tranh sẽ khó khăn hơn trong bất kỳ lĩnh vực nào. Nếu bạn muốn có được tình yêu đích thực trong cuộc sống của...