Hệ lụy khó lường từ em dâu vô tư
Em trai tôi lấy vợ, tên Thảo, trẻ trung, xinh đẹp. Theo như em tôi giới thiệu, Thảo xuất thân từ tỉnh lẻ nên vẫn giữ nguyên vẻ thật thà, chất phác. Vì vậy, nếu Thảo cư xử có gì không phải, mong mọi người thông cảm, bỏ quá cho.
ảnh minh họa
Ôi! Nếu đúng vậy thì đáng quí chứ có sao đâu. Mọi người nghĩ vậy. Nhưng chúng tôi quên một điều, tuy ở tỉnh lẻ, nhưng nhà Thảo thuộc loại khá giả. Cô ấy là tiểu thư được chiều chuộng từ nhỏ nên khi về làm dâu, cái tính “thật thà chất phác” của Thảo khiến cả nhà thường dở khóc dở cười.
Ngay trong ngày cưới, Thảo đã làm cả nhà tròn mắt vì sự vô tư quá thể. Đón dâu về, ai cũng đói và mệt nhưng cùng chờ nhau đông đủ mới ngồi vào mâm. Vậy nhưng, cô dâu mới chẳng thèm để ý đến ai. Thay váy cưới xong, nàng phi xuống bếp, trước mặt cả nhà, nàng hét toáng lên: “Ôi đói chết đi được! Sáng đến giờ chưa có gì vào bụng!”.
Và, chẳng chờ đợi ai, nàng thò tay vào từng đĩa thức ăn, bốc ăn ngon lành. Đầu tiên là nàng nhón một miếng thịt gà, cho vào miệng. Chưa kịp nuốt, nàng đưa một tay xẻo một góc trên đĩa xôi, tay kia nhón tiếp miếng giò, cũng nhét hết vào miệng, nhai nhồm nhoàm. Tiếp đó, Thảo túm lá xà lách, chấm vào chén mắm, đưa vào mồm, nhai rau ráu… Cả nhà quá bất ngờ, ngồi như hóa đá, hết nhìn cô dâu mới lại nhìn nhau.
Cứ mỗi đĩa thức ăn, Thảo nhón hay véo một miếng, khiến cả mâm cơm nham nhở như bị “chuột gặm”. Một lúc sau, nàng xoa bụng, cười toe toét: “No quá!”. Rồi, cũng chẳng chào ai, nàng chạy tót lên phòng, lăn ra ngủ một mạch đến chiều tối.
Sau cưới, vì công việc của em trai tôi bận rộn nên vợ chồng Thảo chưa có thời gian đi hưởng tuần trăng mật mà dời lại nửa tháng. Đúng lúc đó, bố tôi bị tai biến. Thay vì hoãn chuyến đi chơi, cô em dâu thẽ thọt vào tai tôi: “Bọn em đã lên kế hoạch! Không bỏ được. Chị và mẹ ở nhà lo cho bố nhé!”. Cũng may bố tôi được cấp cứu kịp thời nên không để lại di chứng gì. Khi về, Thảo cười toe: “Thế mà suýt nữa bọn con không được đi trăng mật!”.
Video đang HOT
Đã thành lệ, buổi sáng, mẹ tôi dậy sớm nấu điểm tâm. Hôm thì bún chả, hôm bánh canh hay cơm chiên. Cũng có khi mua bánh mì rồi làm trứng ốp la… Có dâu mới, thêm người ăn, nhưng Thảo vẫn để một mình mẹ tôi “phụ trách” bếp núc. Còn Thảo ngủ đến khi được “mời” ra ăn sáng mới lồm cồm bò dậy. Vậy mà ngồi vào bàn, nàng còn nhấm nhẳng: “Mẹ nấu dở quá! Kém xa ngoài hàng ăn!”. Sau đó vài bữa, Thảo tuyên bố: “Chúng con ra ngoài ăn đây! Nói mẹ đừng giận chứ mấy thứ mẹ nấu con không nuốt nổi!”.
Bữa trưa, Thảo ăn cơm tại công ty nên nàng chỉ có mặt vào giờ cơm chiều. Hôm nào có món gì ngon, Thảo vô tư gắp lia lịa, vừa ăn vừa xuýt xoa: “Ngon quá! Thích quá!”. Còn nhớ hôm nọ có món mực luộc chấm nước mắm gừng. Vừa ngồi vào mâm, mắt Thảo sáng lên: “Con thích ăn mực lắm!”. Rồi, chẳng thèm mời ai, Thảo chọn miếng to nhất cho vào miệng, nhai chóp chép. Chưa kịp nuốt, nàng xới tung đĩa mực, lựa hết những miếng ngon xếp vào đầy bát. Chồng Thảo khẽ nhắc vợ: “Từ từ thôi em! Đợi mọi người cùng ăn!”. Thảo nguýt dài: “Còn khối trong đĩa kia! Có hết đâu mà sợ!”. Nhưng những gì còn lại chỉ là râu, đầu và đuôi mực.
Ngược lại, những hôm mẹ tôi bận, chưa kịp đi chợ nên trên mâm chỉ có những thức ăn đơn giản như trứng rán hay đậu phụ chiên, rau xào… Y như rằng, mặt cô em dâu ỉu xìu như bánh tráng nhúng nước: “Chỉ có thế này thôi á! Không ăn đâu!”, rồi gọi chồng: “Mình ra ngoài ăn đi anh!”. Em trai tôi ái ngại: “Em ăn tạm một hôm đi!”. Thảo phụng phịu: “Thôi! Để em nhịn đói cũng được!”. Thế là chồng Thảo đành phải chiều vợ.
Tuy chúng tôi rất dị ứng với cách cư xử không chỉ là vô tư mà còn là vô văn hóa của Thảo, nhưng vì muốn cửa nhà êm ấm nên ai cũng cố nín nhịn và nhắc thằng em khuyên bảo vợ. Nó vâng dạ ừ hữ nhưng rồi vẫn đâu vào đấy. Cững bởi phần thì nó quá cưng vợ. Phần khác, nếu phật ý là Thảo hờn dỗi, mặt nặng mày nhẹ khiến cả nhà không vui. Song, nếu cứ phải nhịn cô em dâu như nhịn cơm sống thế này, cũng chẳng ai trong nhà vui nổi. Mà cũng chẳng biết còn có thể nhịn bao lâu nữa?
Theo Nongnghiep.vn
Gia đình rối loạn vì bà chị ế chồng nhiều chuyện...
Hà thấy tức tối vì từ câu chuyện của chị chồng, Hà trở thành một người phụ nữ ham hố chuyện chăn gối.
Lúc đầu chị chồng em dâu khá hợp nhau. Ảnh minh họa
Khi mới yêu Vinh, Hà đã nghe mọi người cảnh báo về bà chị ế chồng, có khả năng sẽ ở mãi trong nhà. Bởi nhà Vinh chỉ có hai chị em, chị gái đã hơn 40 tuổi nhưng chưa có chồng. Còn Vinh đến năm 36 tuổi mới cưa được Hà. Khỏi phải nói ba mẹ Vinh vui mừng đến cỡ nào khi con trai lấy được vợ. Chẳng biết có phải vì thế không mà mẹ Vinh rất chiều con dâu.
Chị gái Vinh cũng rất nhiệt tình lo cho đám cưới em trai. Chị còn tặng vợ chồng Hà 3 cây vàng làm của hồi môn. Lúc đầu, Hà nghĩ chị thật tội nghiệp, hình thức khá, công việc ổn định nhưng không biết sao mà muộn duyên. Nhưng về sau sống chung, Hà mới nhận ra ngoài cái tật nhiều chuyện, chị khá hời hợt vô tâm.
Chị đi làm về là vào phòng đóng cửa mặc mẹ nấu nướng, dọn dẹp. Trong nhà, ai đau ốm gì chị cũng ít khi hỏi thăm hay săn sóc. Chị có sở thích duy nhất là nhận lương rồi mua vàng để dành chứ không dám tiêu pha sắm sửa gì cho bản thân. Trong tủ quần áo của chị chỉ có vài bộ đồ tây đi làm, hầu như không có đồ trang điểm.
Mới cưới nhau hơn một tháng thì Vinh đi công tác ở Nhật. Khi trở về, Vinh mua quà cho cả nhà và mua cho Hà một cái váy. Hôm đó, chỉ có hai vợ chồng trong phòng ngủ, Hà mới trách chồng: "người đâu vô tâm, thuộc lòng từng số đo của vợ mà váy mua không vừa". Vinh trêu lại: "em không mặc thì đưa anh mặc cho".
Nghe chồng nói thế, Hà tiện tay ném cái váy về phía chồng, trùm lên cả đầu anh. Thấy cảnh đó, hai vợ chồng cười sặc sụa. Vậy mà, sáng hôm sau, Hà mới bước xuống cầu thang đã nghe tiếng bố răn đe Vinh: "anh dạy vợ kiểu gì mà để nó lấy váy trùm lên đầu".
Vinh lí nhí giải thích là vợ chồng chỉ trêu đùa nhau. Hà nghe giật mình nhớ lại lúc ấy có bóng chị gái thấp thoáng đi ngang cửa phòng. Từ sau chuyện đó, Hà đề cao cảnh giác, vợ chồng về phòng là đóng cửa chặt rồi nói gì thì nói.
Hà bắt đầu lo khi bà chị chồng nhiều chuyện. Ảnh minh họa
Có lần, Hà đang mua đồ trong siêu thị thì gặp cô bạn học cấp ba đang dạy cùng trường với chị chồng. Nhìn bịch giá đỗ Hà đang cầm trên tay, cô bạn đùa: "nhìn bà mơn mởn thế kia hèn gì ngày nào cũng cho chồng ăn giá đỗ".
Cô bạn tiếp: "Chị chồng bà bảo, ngày nào, bà cũng bắt chồng ăn giá đỗ xào thịt bò trong khi cả nhà phát khiếp món đó". Hà không thể tưởng tượng được chuyện trong bếp nhà mình lại được mọi người tường tận đến thế. Hà thấy tức tối, từ câu chuyện của chị chồng, Hà trở thành một người phụ nữ ham hố chuyện chăn gối. Hà đem kể với Vinh để anh góp ý với chị. Chẳng biết Vinh nói kiểu gì mà chị có vẻ tự ái. Đến trưa ngày hôm sau, khi Hà đang bận ở công ty thì bố chồng gọi điện "triệu hồi" về nhà gấp.
Mở đầu, mẹ chồng Hà tức giận bảo: "vợ chồng mày thất đức vừa thôi, nếu lỡ ra không muốn nuôi thì để tao nuôi". Hà vẫn chẳng hiểu chuyện gì xảy ra. Thấy con dâu ngơ ngác, bố chồng tiếp: "thế thứ 6 tuần trước, vợ chồng con đưa nhau bệnh viện phụ sản phải không, đến hôm nay nghe chị Vĩnh nói, bố mẹ mới rõ sự tình".
Hà hiểu ra vấn đề nhưng không vội giải thích, chỉ trấn tĩnh nói: "không phải vậy đâu, chúng con đang mong có con, làm gì có chuyện phá thai". Đến khi Vinh về, anh mới kể chuyện, tuần trước, máy tính xách tay của Hà bị hư, Hà hẹn chồng ghé qua cơ quan lấy đem đi sửa. Buổi sáng, trước khi đi làm, Hà dặn chồng: "trưa em đợi anh ở cổng bệnh viện phụ sản nhé" vì cơ quan Hà ở đối diện, Vinh khỏi chạy xe ngược chiều.
Bà chị chồng hay suy diễn. Ảnh minh họa
Nào ngờ, lúc đó, chị chồng đang quét sân, nghe thế nào lại suy diễn ra là vợ chồng Hà đưa nhau đi phá thai. Sẵn tức trong người, chị kể với ba mẹ để mắng vốn vợ chồng em trai. Vì chuyện đó mà chị bị ba mẹ mắng cho một trận.
Sáng nay, Hà vừa dắt xe ra đầu ngõ, bà bán bún hỏi: "vợ chồng cô Hà sắp sắm ô tô đấy à". Thì ra, mới lúc tối, Vinh có đem về mấy cuốn tạp chí về ô tô để nghiên cứu cho dự án sắp tới. Hà lắc đầu ngán ngẩm, không biết, tiếp theo chị chồng lại nghĩ ra chuyện gì nữa đây.
Theo Tinmoi24.vn
Em dâu để đồ trong tủ lạnh của tôi, tôi có quyền sử dụng Tôi là nhân vật chị chồng trong bài viết: "Chị chồng tôi tiết kiệm tới mức keo kiệt". ảnh minh họa Vợ chồng tôi gửi con ở nhà bà ngoại vì tôi và chồng không thuận thảo với cha mẹ chồng nên họ không giữ giúp con tôi được. Cuối tuần, gia đình nhỏ của tôi về bên ngoại nên tôi cũng chẳng...