Hé lộ nguyên nhân vụ đâ.m cô giáo trẻ rồi t.ự sá.t
Hiệp thừa nhận với điều tra viên rằng do bực tức việc Huyền có bạn trai mới nên mới ra tay sá.t hạ.i rồi t.ự sá.t.
Chiều 18/6, Công an quận Gò Vấp (TP.HCM) bước đầu đã lấy lờ.i kha.i của Nguyễn Thanh Hiệp (SN 1988, quê Phú Thọ) để điều tra làm rõ về hành vi giế.t cô giáo mầm non.
Nạ.n nhâ.n bị Hiệp ra tay sá.t hạ.i là chị Trần Thị Thanh Huyền (SN 1992, cùng quê Phú Thọ), hiện đang là giáo viên trường mầm non 1/6 tại quận Gò Vấp (TP.HCM).
Chuyến xe tết định mệnh
Sáng ngày 18/6, một ngày sau khi vụ án xảy ra, tại bệnh viện 175 (quận Gò Vấp), ông Trần Thanh Sơn (60 tuổ.i, bố của chị Huyền) rơm rớm nước mắt nói: “Từ khi nghe tin con gái b.ị đâ.m gục ở Sài Gòn, vợ tôi ngất lên ngất xuống. Bà ấy đòi vào tận Sài Gòn thăm con, nhưng chúng tôi không cho vì sợ bà mắc bệnh tim không chịu đựng được”.
Theo ông Sơn, trong một chuyến đi xe khách về quê ăn tết, Huyền tình cờ quen với Hiệp (đang làm công nhân ở tỉnh Bình Dương), vì hai người đều cùng quê. Sau lần gặp nhau tình cờ đó, Hiệp chủ động xin số điện thoại của Huyền với lý do nếu có dịp sẽ liên lạc với Huyền để ra nhà chơi. Trong dịp Tết Quý Tỵ vừa rồi, Hiệp có đi ra nhà Huyền chơi như đã hứa.
Thấy con gái có bạn đến chơi, ông Sơn nghĩ đó là người bạn học bình thường, chứ chưa từng nghe con gái nói về chuyện có người yêu. “Nói thật, khi tôi tiếp xúc với thanh niên này, tôi có suy nghĩ không tốt về cậu ta. Tôi tưởng con gái đến tuổ.i yêu đương nên cũng dặn dò cảnh giác, nhưng con gái tôi bảo đó chỉ là người anh cùng quê mới quen biết nhau nên tôi cũng không quan tâm”, ông Sơn nhớ lại.
Video đang HOT
Cơ quan điều tra đang lấy lờ.i kha.i của hun.g th.ủ và nạ.n nhâ.n tại bệnh viện 175.
Cuối năm 2012, Huyền vào Sài Gòn và xin vào dạy ở trường mầm non 1/6. Vì con gái ở nhà chị họ nên ông Sơn cũng yên tâm. Thời gian này, nghe con gái cứ nằng nặc gọi điện về nhà thông báo bị Hiệp “khủn.g b.ố” bằng những cuộc gọi điện, nhắn tin ngỏ lời yêu đương nhưng Huyền không chịu.
Huyền từ chối tình cảm của Hiệp vì lý do đang ở nhà người chị họ, không có điều kiện tìm hiểu chuyện yêu đương. Hơn nữa, Huyền còn có nghĩa vụ kiế.m tiề.n phụ giúp gia đình và lo cho các em ăn học nên chưa nghĩ đến chuyện xây dựng gia đình.
Chú ruột của chị Huyền còn cho biết, Huyền từng than thở có người nào đó dọa nhưng hỏi thì Huyền không nói. Người chú này bảo, nhà Hiệp cách nhà Huyền mấy chục cây số và chưa từng nghe người cháu ruột nói yêu người nào tên Hiệp.
Trong quá trình lấy lờ.i kha.i, Hiệp thừa nhận với điều tra viên rằng do bực tức việc Huyền có bạn trai mới nên mới ra tay sá.t hạ.i rồi t.ự sá.t.
Người nhà nạ.n nhâ.n Huyền.
Theo Hiệp, giữa hắn và chị Huyền có tình cảm mấy tháng nay, tuy nhiên đến tháng 3/2013 vừa qua, Hiệp phát hiện Huyền thay đổi tình cảm. Tìm hiểu thì biết Huyền đã có bạn trai mới nên Hiệp ấm ức trong lòng. Níu kéo tình yêu không được, Hiệp âm thầm mua dao Thái Lan cất giấu trong người tìm Huyền để ra tay nhưng không có cơ hội.
Khoảng 6h sáng 17/6, Hiệp tiếp tục thủ dao Thái Lan ngồi uống nước trước số nhà 26/14, đường số 59, phường 14, quận Gò Vấp để phục kích giế.t chế.t người yêu.
Đến 6h20, Hiệp phát hiện chị Huyền đang điều khiển xe máy đi ngang qua liền xông đến chặn lại. Không nói không rằng, Hiệp rút dao Thái Lan ra đâ.m 1 nhát vào người chị Huyền khiến chị ngã nhào ra đường.
Hiệp tiếp tục dùn.g da.o đâ.m liên tiếp vào người chị Huyền nhiều nhát. Một số người dân phát hiện liền chạy đến định can ngăn, nhưng do Hiệp cầm lăm lăm con dao trên tay nên không ai dám vào.
Chỉ đến khi chị Huyền nhanh trí giả vờ nằm chế.t trên vũn.g má.u thì Hiệp mới buông tha. Hắn quay ngược cán dao tự đâ.m vào bụng mình 2 nhát để t.ự sá.t thì lúc này người dân mới kịp chạy đến đưa hai người đi cấp cứu.
Theo thông tin từ bệnh viện 175, bệnh nhân Trần Thị Thanh Huyền b.ị đâ.m thấu ngực, thận và gan, gây thủng hồng tràng và thủng đại tràng ngang, nhưng hiện chị Huyền đã hồi tỉnh. Riêng Hiệp bị nhát dao đâ.m thủn.g bụng
Theo vietbao
Trò ăn năn vì quẳng cô giáo xuống ao ngày rét
"Tối mùa đông lạnh giá, đường vắng không một bóng người, chúng tôi quẳng cô giáo trẻ xuống ao rồi bỏ đi" - anh Lê Trung Kiên (xã Yên Bái, Yên Định, Thanh Hóa) kể lại trò dại dột của mình thời đi học.
Ngày ấy, cô là giáo viên tiếng Anh của lớp tôi. Lớp tôi chuyên văn nên chỉ có 7 bạn trai. Nhiều khi, tụi con trai chúng tôi cũng có chuyện này chuyện nọ, cô thường bảo: "Đã học không ra gì thì đừng vênh váo, lo mà học đi, ba cái tuổ.i ranh con mà...". Điều đó khiến chúng tôi thấy mất mặt, khó chịu với cô.
Vậy là chúng tôi đi đến một suy nghĩ hết sức trẻ con: "Phải cho cô một bài học cho hết tội "kiêu". Bầu trời này là của cô ấy hay sao?!" Nhóm chúng tôi tập hợp lại, bàn tính rồi đưa ra một kế hoạch "trả thù" cô cho bõ ghét. Kế hoạch được lên chi tiết bắt đầu từ khâu theo dõi lịch dạy trên lớp đến việc cô sinh hoạt thường xuyên thế nào.
Chiều hôm đó cô có buổi dạy cho các anh chị lớp 11. Chúng tôi bắt đầu thực hiện theo "kịch bản". Sau khi lớp học tan, chúng tôi xui một bạn nam học giỏi nhất trong lớp qua nhờ cô ở lại hướng dẫn thêm bài tập. Cô giáo không từ chối và rất nhiệt tình. Cậu này cũng không ngờ đã "tiếp tay" cho chúng tôi.
Trời mùa đông sương xuống lạnh và nhanh tối. Khi cô giáo giảng bài cho cậu bạn xong, sân trường đã vắng tanh, không có một bóng người. Trên đường cô giáo về, cách trường khoảng 2km có một cái ao rộng, nước không sâu lắm. Ba đứa con trai chúng tôi đã bịt mặt, ngồi im lặng đợi sẵn. Khi cô đến, mấy đứa không nói gì ra dừng xe cô lại, rồi đứa nắm tay, đứa nắm chân, khiêng cô quẳng xuống ao.
Xong việc, chúng tôi bỏ đi với thái độ tự mãn. Một đứa còn nói: "Sự việc này là do cô làm, cô gây nên. Ai cũng có lòng tự trọng của mình. Nhưng vì sao cô lại mang bọn em ra là trò đùa cho thiên hạ. Cô cứ ở đấy mà cảm nhận cái rét buốt...".
Nếu hôm ấy chúng tôi không quay lại thì có lẽ chúng tôi sẽ phải ân hận cả đời này... - anh Nguyễn Trung Kiên.
Đi được một đoạn, tôi bỗng dưng ngoái lại nhìn xem có ai cứu cô chưa. Trong tôi lúc đó có cảm giác thương cô vô cùng, rồi tôi năn nỉ nhóm bạn cho tôi trở lại cứu cô.
Ban đầu tụi bạn tôi bảo tôi bị điên. Nhưng thuyết phục mãi chúng cũng quay xe lại. Cô đang run rẩy tìm cách lên bờ, người cô dường như tê cứng lại, cứ chao đảo ngã xuống, tôi nhảy xuống ao để đỡ cô lên. Lên đến bờ, mặt cô đã tím tái. Tôi sợ quá liền bế cô chạy vào một nhà dân xin đốt lửa sưởi ấm cho cô.
Hai cậu bạn tôi lóc cóc đưa xe, cặp sách cô về nhà, báo cho gia đình chuyện cô bị "rơi" xuống ao.
Ba ngày sau không thấy cô lên lớp dạy học, chúng tôi mới biết cô bị viêm phổi phải đi cấp cứu ngay trong đêm hôm đó. Nhóm chúng tôi ân hận vô cùng. Tất cả cùng bàn bạc và đi đến phương án sẽ đến thăm và xin lỗi cô.
Vừa nhìn thấy chúng tôi, cô đã cảm ơn chúng tôi đã cứu cô. Những lời cô nói khiến chúng tôi càng thấy ân hận hơn. Cô mỉm cười nói: "Cô xin lỗi! Mấy đứa cố gắng học thật tốt nhé!".
Sau này chúng tôi mới thấu hiểu, chỉ vì lũ chúng tôi quá ham chơi, không chịu học hành nên cô giáo mới phê bình, cũng chỉ bởi muốn chúng tôi chăm chỉ phấn đấu hơn.
10 năm đã trôi qua nhưng mỗi lần nhớ lại vụ quẳng cô xuống ao, tôi vẫn còn rùng mình. Nếu hôm ấy chúng tôi không quay lại thì có lẽ chúng tôi sẽ phải ân hận cả đời này...
Theo Kiến Thức
Cô giáo trẻ xứ Huế lộng lẫy hơn cả học trò Nữ giảng viên trẻ với vai trò làm MC xuất hiện rất lộng lẫy trong đêm chung kết Miss ĐH Huế vừa qua. Điều ấn tượng nữa là cô giáo Minh Nga từng 3 lần nhận danh hiệu hoa khôi, sở hữu chiều cao hơn 1m7. Cuộc thi Miss ĐH Huế vừa qua là sự kiện giải trí giành cho sinh viên được...