Hễ giận, chồng lại đuổi vợ khỏi nhà
Vì căn nhà của bố mẹ mua cho anh trước khi lấy tôi nên anh vẫn cho rằng, nó thuộc quyền sở hữu của riêng anh!
Mối quan hệ mà tôi luôn muốn giữ gìn lại rất giống với mối quan hệ của chủ nhà và ô sin.
Chồng tôi hơn tôi không nhiều tuổi, tính anh lại nóng nảy nên thời gian chúng tôi yêu nhau rồi lấy nhau cũng không tránh khỏi những lần xích mích. “Cơm sôi thì nhỏ lửa”, tôi vẫn biết vậy nên thường xuyên là người nhẫn nhịn mỗi lần xảy ra mâu thuẫn. Nhưng vốn tính gia trưởng, nhiều khi anh không để tôi bày tỏ quan điểm đã mặt nặng mày nhẹ với tôi. Và điều tôi không hài lòng nhất chính là nhiều lần anh cáu giận lại chửi mắng, đuổi tôi ra khỏi nhà.
Chuyện này không phải khi nên vợ nên chồng tôi mới biết nhưng tôi không ngờ tật xấu ấy của anh lại khó bỏ. Gần tốt nghiệp đại học, bố mẹ anh mua cho anh một căn hộ chung cư. Tôi vẫn thường xuyên qua chỗ anh nấu ăn, giặt giũ. Thời gian gặp nhau nhiều hơn nên chúng tôi cũng hiểu về tính cách của nhau hơn.
Từ anh, tôi được biết gia đình anh sống theo phong cách rất “tư bản”, bố mẹ để con cái tự có quyết định cho cuộc sống cho nên tính anh rất tự lập, chuyện tiền nong thì lúc nào cũng sòng phẳng. Thế nhưng không hiểu sao với tôi anh lại hay tỏ ra gia trưởng, luôn cho rằng mình đúng. Bình thường anh cũng rất chiều chuộng tôi, chỉ lúc nóng giận là anh lại bộc lộ tính xấu.
Thời kỳ đang yêu đương mặn nồng mà giận nhau là anh đã chẳng nói chẳng rằng đem hết những thứ liên quan đến tôi xuống phòng trọ của tôi vứt trả. Tôi thầm nghĩ cũng chỉ là giận lẫy nhất thời nên anh mới vậy nên tôi cũng không so đo nhiều. Anh hết giận, chúng tôi lại coi như chưa có gì xảy ra.
Sau này vì làm cùng công ty nên tôi dọn về ở chung với anh trước một thời gian rồi mới kết hôn. Khoảng thời gian ấy tôi phải sang nhà bạn bè ngủ nhiều lần vì bị anh đuổi ra khỏi nhà.
Video đang HOT
Công việc ở công ty không ổn thỏa, về nhà chúng tôi bàn bạc thêm nhưng cũng không giải quyết được. Trong lúc bực mình, tôi buột miệng nói “anh đừng có mà lên mặt với em” thế là anh mắng tôi xấc láo, đuổi tôi ra khỏi nhà mặc dù đang là nửa đêm. Tức mình, tôi không thèm cự cãi mà dọn đồ định đi thì anh mới cuống quýt giữ tôi lại.
Có lần sau khi cãi nhau qua điện thoại anh nhắn tin cho tôi: “Hy vọng khi tôi về không còn thấy cô ở nhà tôi nữa”. Không chịu được thái độ ấy của anh, tôi dọn đồ qua nhà bạn ở. Khi đó, anh mới lại vội vã xin lỗi và thuyết phục tôi trở về.
Thực tình tôi cảm thấy như cả hai đang chơi trò con trẻ với nhau, giận thì bỏ, hết giận lại chơi với nhau. Anh giải thích rằng, anh nóng giận, rằng anh cũng muốn thử xem tôi có dám bỏ đi thật không. Tôi cho anh hết cơ hội này đến cơ hội khác vì không muốn tình cảm bao năm của chúng tôi lại tan vỡ bởi những lý do như vậy.
Mặc dù khi yêu nhau, trong thâm tâm tôi không bao giờ chấp nhận kiểu anh đưa căn nhà ra để dọa dẫm, coi thường tôi. Nhưng khi lấy nhau rồi, anh vẫn coi đó là vật sở hữu của riêng mình, thích thì cho tôi ở, không thích thì đuổi tôi ra đường.
Mối quan hệ mà tôi luôn muốn giữ gìn lại rất giống với mối quan hệ của chủ nhà và ô sin. Bao năm tôi nhẫn nhịn để mong chờ điều “lành” nhưng rốt cuộc, anh vẫn cứ lấn lướt hết lần này lại tới lần khác.
Tôi không có được sự tôn trọng cần thiết trong mối quan hệ ấy cho nên cái danh nghĩa “vợ chồng” thật quá xa xỉ, và “tổ ấm” mà tôi đang vun đắp cũng chẳng biết sẽ bền vững được bao lâu.
Theo VNE
Không còn trong trắng thì em lấy ai?
Em yêu anh ấy, trao trọn tất cả, giờ anh ấy bỏ em thì em còn lấy ai được nữa?
Em chào chị Thanh Bình!
Em đang gặp chuyện bế tắc trong tình cảm, em mong chị hãy cho em một lời khuyên!
Em năm nay 23 tuổi, còn là một sinh viên năm cuối trường cao đẳng. Em là cô gái tỉnh lẻ lên thành phố học. Còn anh thì đã 31 tuổi rồi. Snh đã đi làm và có công việc ổn định. Em với anh quen nhau đã gần 2 năm và em cũng đã trao cho anh cái quý giá nhất của người con gái.
Em rất yêu anh còn về anh có yêu em hay không em cũng không biết nữa. Quen nhau được 1 năm thì anh nói lời chia tay với em. Em nói nếu cho em biết lý do thì em sẽ đồng ý chia tay. Anh thú nhận rằng anh đã có con với người phụ nữkhác. Điều đó gần đây anh mới biết. Anh và chị đó đã yêu nhau 3 năm, rồi chị đó bỏ đi lấy chồng nhưng vẫn có con với anh. Giờ anh muốn nhận lại đứa con của mình. Nhưng rồi anh từ bỏ ý định đó, chúng em vẫn tiếp tục yêu nhau.
Cho đến gần đây em mới phát hiện ra một sự thật mà đối với em thế giới như sụp đổ. Em vô tình biết được anh và một người con gái khác đã yêu nhau 10 năm. Họ vẫn thường xuyên đi lại nhà nhau. Người trong nhà anh đều muốn cưới năm nay hay người họ tổ chức đám cưới. Trong khi đó, chuyện yêu em chưa được ai biết cả. Em cũng phát hiện ra nhiều điều anh toàn nói dối em.
Em yêu anh, trao tất cả cho anh nhưng cuối cùng anh phản bội em (Ảnh minh họa)
Giờ em và anh đã chia tay nhau rồi vì em nghĩ em vẫn còn trẻ, thời gian của em còn nhiều, anh ấy không xứng đáng với tình yêu của em. Nhưng chị ơi em đã không còn là con gái nữa rồi làm sao sau nay em có thể đối diện với người chồng sau này của em đây chị? Em mong chị hãy cho em lời khuyên làm sao để em quên được anh đây? Và em thật sự chúc phúc cho họ chị à. Em chào chị em rất mong chị cho em một lời khuyên để quãng đường sau này của em có thể đi tiếp và không phải bận tâm về chuyện này nữa. Em xin chân thành cảm ơn ạ! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang đau khổ, không biết làm sao để quên người yêu cũ, một kẻ phụ bạc nhưng em khó quên vì nặng lòng yêu quá.
Có rất nhiều cô gái rơi vào hoàn cảnh giống như em, cùng chịu chung nỗi đau như em đang phải trải qua. Tình yêu mang tới hạnh phúc nhưng cũng không ít khổ đau khi yêu phải những người đàn ông tồi như vậy. Em nhận thức được vấn đề, em biết anh ta không xứng đáng, em biết em cần phải quên đi con người đó nhưng em lại không thể nào quên được. Thực ra, khi em đã hiểu những điều đó, chỉ cần có thời gian, em sẽ quên đi thôi.
Xã hội luôn có những người đàn ông hiểu biết và bao dung, họ sẽ trân trọng chính con người em chứ không phải chuyện em "còn" hay "mất". (Ảnh minh họa)
Rõ ràng anh ta không đáng để em nhớ, không đáng để em buồn và đau khổ. Em đã hiểu điều đó thì dần dần em sẽ nguôi ngoai nỗi đau này. Chuyện tổn thương nào rồi cũng qua đi mà thôi dù có thể nó lớn lao tới mức nào đi chăng nữa.
Em hãy ở bên những người thân, người bạn bè của em vì họ sẽ là những người giúp em nhanh chon quên đi cú sốc này. Em cũng đừng quá nặng lòng chuyện em không còn trong trắng. Xã hội luôn có những người đàn ông hiểu biết và bao dung, họ sẽ trân trọng chính con người em chứ không phải chuyện em "còn" hay "mất". Hãy mạnh mẽ lên em nhé, hạnh phúc rồi sẽ đến với những người biết sống tốt và trân trọng tình yêu.
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo VNE
"Em quá nhàm chán" Nếu như không đi tới tận cùng sự thật, có lẽ Thúy đã tha thứ được cho chồng... Nằm trong đêm, Thúy nghe rõ tiếng thở đều đều của chồng. Dù biết chồng đã cố gắng kiềm chế nhưng Thúy biết chồng mình chưa ngủ. Đã bao đêm rồi, cuộc sống của vợ chồng Thúy như thế nào? Từ bao giờ cặp vợ...