Hãy yêu chồng hơn con
Bạn sẽ nghĩ rằng hẳn tôi là một bà mẹ tồi, ích kỷ khi nói thế, nhưng thực tế lại hoàn toàn ngược lại…
“Bố mẹ sắp ly hôn ạ?” – Khi hỏi mẹ câu ấy, tôi 4 tuổi. Mẹ trả lời gần như ngay lập tức: “Không, tất nhiên là không! Sao con lại nghĩ thế?”. Tôi chẳng nhớ mình đã nói gì tiếp , nhưng cuộc nói chuyện của hai mẹ con nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác.
Rồi sau đó tôi nghe mẹ thì thầm bên điện thoại kể ai đó nghe về câu tôi đã hỏi. Hẳn khi ấy mẹ nghĩ “làm sao đứa con gái bé nhỏ của tôi – bà mẹ suốt ngày ở nhà nội trợ, lại biết được đến hai tiếng li dị!”.
Thực ra bố mẹ không hẳn là suốt ngày la hét cãi cọ hay đóng sầm cửa trước mặt nhau. Mâu thuẫn giữa họ không hề rõ ràng, đặc biệt trước mặt đứa con gái bé nhỏ là tôi. Nhưng bằng cách nào đó, ở tuổi ấy, tôi vẫn cảm nhận được rằng hôn nhân của bố mẹ không hạnh phúc.
Cuối cùng bố mẹ cũng li dị, 4 năm sau, ngay vào sinh nhật lần thứ tám của tôi. Khi hai chị em tôi sắp bước vào tuổi teen thì bố kết hôn, và gần như biến mất khỏi cuộc đời của ba mẹ con.
Cuộc li hôn của bố mẹ đương nhiên là chuyện buồn, là mất mát, là một điều không may, nhưng nó dạy cho tôi một bài học quan trọng: Bạn chẳng thế có được tuổi thơ hạnh phúc bên những người bố, người mẹ khốn khổ. Chính vì lẽ đó, tôi đã quyết định, sau này kết hôn rồi sinh con, tôi sẽ làm bất cứ gì có thể để hôn nhân của mình được lâu dài và hạnh phúc. Cho dù điều ấy không thể, thì ít nhất, tôi cũng sẽ làm hết sức để tình cảm vợ chồng luôn phát triển tích cực, vì chính các con.
Nhiều năm sau, tôi gặp người đàn ông tuyệt vời rồi kết hôn với anh ấy. Sắp tới chúng tôi sẽ kỷ niệm 10 năm hôn nhân. Chúng tôi hạnh phúc, và vì tôi muốn sống hạnh phúc trong cuộc hôn nhân của mình, muốn mang đến cho con trai ba tuổi ngôi nhà luôn ngập tràn niềm vui – điều tôi đã không có khi còn là đứa trẻ – tôi đặt hôn nhân lên trên hết. Chồng tôi luôn là ưu tiên số một, tôi đặt anh lên trên tất cả những người khác trong cuộc sống của mình, kể cả con trai thân yêu.
Video đang HOT
Bạn có thể gọi tôi là bà mẹ ích kỷ, gớm ghiếc, nhưng hãy nghe tôi giải thích. Đặt hôn nhân lên trên hết thực ra đồng nghĩa với việc tôi đang bảo vệ mối quan hệ của mình với chồng – chìa khóa cho tuổi thơ hạnh phúc của con tôi.
Tôi luôn nhắc nhở mình hãy chung sống vui với anh ấy, bất chấp những thay đổi mà hai vợ chồng sẽ trải qua trong cuộc sống, đặc biệt từ khi con chào đời. Rõ ràng những khó khăn trong việc chăm sóc em bé, những vất vả hôm sớm sẽ không còn là vấn đề nếu ta nhìn chúng nhẹ nhàng đi, đẩy mục đích “sống hạnh phúc, vui vẻ bên nhau” lên hàng quan trọng.
Đặt hôn nhân lên đầu tiên không có nghĩa là bạn bỏ lơ con cái. Cả tôi và chồng đều là những người cha, người mẹ vô cùng trách nhiệm. Chúng tôi thường xuyên nói với con “con là tình yêu trong đời bố mẹ/ là tài sản quý giá nhất của bố mẹ/ bố mẹ không thể hình dung cuộc sống này sẽ ra sao nếu không có con”… Chúng tôi cùng chung tay chăm sóc con, dành thời gian chơi với con, nhưng chúng tôi không vì thế mà quên thời gian dành cho nhau. Thi thoảng chúng tôi sẽ đưa nhau đi hò hẹn đâu đó, một bữa tối lãng mạn hay bữa trưa bất ngờ, chúng tôi thường xuyên giúp đỡ nhau việc nhà, chuyện trò thủ thỉ và không bao giờ để em bé ngủ chung cùng bố mẹ.
Ông xã là điều tuyệt vời nhất tôi có, và yêu anh ấy hàng đầu càng là điều tuyệt vời nhất tôi đã làm được. Bạn hãy tin tôi, tình cảm vợ chồng có tốt đẹp thì mới mong con mình hạnh phúc.
Theo VNE
Tình yêu như cánh diều đứt chỉ bay xa
Tháo bỏ, trân trọng quá khứ và tìm cho mình một hạnh phúc mới là điều cả anh chị cần hơn cả khi tình yêu không còn.
Bữa ăn tối diễn ra như một màn kịch mà ở đó anh, chị cố phải diễn cho tròn vai dù sự mệt mỏi lộ rõ trên nét mặt hai người. Cô con gái của anh chị hồn nhiên kể về phi vụ hài hước ở trường. Anh chị nhìn nhau cố cười tỏ ra mình tham gia vào câu chuyện nhưng trong lòng ngổn ngang những mối tơ vò. Cả hai đang cố tỏ ra mình là một đôi vợ chồng hạnh phúc để cô con gái nhỏ đang tuổi lớn không nhận ra có điều gì đó khác thường trong tổ ấm nhỏ mà bấy lâu nay nó vẫn từng tự hào.
Phía sau cánh cửa phòng ngủ vừa khép chặt, anh lặng lẽ kê chiếc giường gấp vào một góc phòng kèm theo chiếc chăn và gối được cất ở một góc sâu trong tủ. Cái khung cảnh này chẳng ai có cơ hội được nhìn thấy. Thế nên ai ai cũng nghĩ rằng anh chị đang sống trong hạnh phúc, gia đình này vẫn là một gia đình mà bao người thầm mơ ước. Chỉ có chị và anh hiểu rằng, nó ngột ngào đến mức nào và từ lâu nó đã không còn là một tổ ấm theo đúng nghĩa.
Anh chị sống ly thân tới giờ đã hơn 3 năm. Đã từng có thời anh chị yêu thương nhau tha thiết. Nhưng rồi khi cuộc sống ngày một khá khẩm lên về kinh tế cũng là lúc tình cảm phai nhạt dần. Anh bận rộn với những dự án, những hợp đồng tiền tỉ, còn chị cũng mê mải chạy theo những thú vui mới. Cả hai không còn thời gian dành cho nhau, không còn biết chồng, vợ của mình nghĩ gì và muốn ra sao. Khi anh chị nhận ra khoảng cách giữa hai vợ chồng đã quá lớn cũng là lúc tình yêu dành cho nhau không còn.
Cả hai không còn thời gian dành cho nhau, không còn biết chồng, vợ của mình nghĩ gì và muốn ra sao. Khi anh chị nhận ra khoảng cách giữa hai vợ chồng đã quá lớn cũng là lúc tình yêu dành cho nhau không còn. (Ảnh minh họa)
Anh tìm được hạnh phúc mới bên một cô gái trẻ, còn chị cũng có bờ vai đàn ông khác để dựa vào. Họ là một cặp đôi trí thức, có học, có địa vị xã hội, bởi thế sự mâu thuẫn trong gia đình anh chị chưa bao giờ nổi lên. Nó cứ như một cơn gió nhẹ, từ từ xâm chiếm tâm hồn con người để tới một khi nó bùng phát thì cả hai không còn cơ hội để hàn gắn nữa. Chưa một lần anh chị to tiếng với nhau, ấy vậy mà tình yêu ra đi lúc nào không biết.
Cả hai không giấu giếm nhau chuyện có "tình riêng lẻ" bên ngoài. Họ công khai bày tỏ mọi chuyện để dễ bề ứng xử. Hàng đêm, trong căn phòng đã từng là nơi hạnh phúc nhất của hai vợ chồng, anh nằm trên chiếc giường gấp, quay mặt vào phía tường. Còn chị, thi thoảng vẫn nhắn tin đều đặn cho người tình giấu mặt. Cả hai tôn trọng đời sống riêng tư của nhau. Không ai hỏi, khó chịu hay làm phiền người khác. Đó là nguyên tắc cả hai đặt ra cho nhau ngay từ khi biết rằng cuộc hôn nhân này đã đi tới đường cùng.
Sở dĩ anh chị chưa ly hôn là vì nghĩ đến con và hai bên gia đình. Anh chị sợ những điều tiếng sẽ xảy đến với mình, sợ mọi người sẽ nhìn anh chị bằng con mắt của sự thất vọng khi biết hai người chia tay. Vậy là cả hai cứ sống như vậy, chung một mái nhà nhưng hai cuộc đời hoàn toàn khác biệt. Họ có quyền gặp gỡ, yêu thương và lên giường với bất cứ ai mà họ muốn. Họ chỉ là vợ chồng quanh chiếc bàn ăn, phòng khách... nơi mà người khác nhìn thấy họ. Còn phía sau cánh cửa phòng ngủ, đó là hai con người không còn ràng buộc nhau về tình cảm.
Có đôi lúc ngồi thảnh thơi một mình, chị cũng cảm thấy tiếc nuối những gì đã qua. Chị không hiểu vì sao vợ chồng chị lại như ngày hôm nay, mọi thứ vụt qua mắt chị nhanh tới nỗi chị còn chưa kịp hiểu điều gì xảy ra.Chị tiếc nuối phần nào nhưng bảo chị quay lại thì chị không muốn. Hạnh phúc giống như cánh diều tuột dây vút bay mất mà điều duy nhất chị có thể làm là đứng lặng ngắm nhìn nó từ xa cho tới khi đi mất.
Khi không còn tình yêu, hãy giải thoát cho nhau để tìm hạnh phúc mới (Ảnh minh họa)
- "Nhưng còn con của chúng ta?"
Chị cũng từng tính tới chuyện ly hôn nhưng vì nghĩ thương con phải đối diện với cảnh bố mẹ ra tòa, đường ai nấy đi nên chị gắng duy trì cuộc hôn nhân trong sự giả tạo này dù chị quá mệt mỏi với nó. Chị tin rằng cả anh và chị đều cần có một mái nhà thực sự, một tổ ấm để đi về, để được san sẻ mọi cảm giác vui buồn trong cuộc sống chứ không phải là ngôi nhà nên chứa nhưng tâm hồn luôn cô độc và không được sống thật với con người mình.
Chị đưa cho anh tờ đơn ly hôn. Anh nhìn chị quá ngạc nhiên:
- "Chẳng phải em nói chúng ta cứ sống như thế này, việc ai người ấy làm hay sao? Vị trí, công việc và những người thân của chúng ta sẽ đều bị ảnh hưởng nếu như chúng ta tuyên bố ly hôn. Cứ sống vậy đi, việc ai người ấy làm, anh không can dự, không cấm đoán em và ngược lại. Như thế sẽ chẳng có gì xáo trộn cả, công việc của hai đứa cũng không vì thế mà ảnh hưởng. Tại sao em phải nhất quyết ly hôn?".
- "Vì em muốn cả anh và em sống cuộc đời thật của mình. Anh không thấy ngột ngạt khi sống chung một mái nhà với người mình không còn yêu nữa ư? Chúng ta đã quá sai lầm khi để gia đình này mất dần đi sự yêu thương, chúng ta đã không vun vén cho tình yêu luôn sống mãi. Giờ là lúc làm lại từ đầu anh ạ, tuy rằng không phải với nhau mà là với người khác nhưng chúng ta tới lúc phải chấm dứt rồi. Khi không còn tình yêu, hãy giải thoát cho nhau để tìm hạnh phúc mới".
- "Nhưng còn con của chúng ta?"
- "Em tin rằng con sẽ hiểu. Một ngày nào lớn lên, con sẽ thông cảm cho chúng ta. Con sẽ vẫn cảm thấy hạnh phúc nếu như cha mẹ đều tìm được và sống với hạnh phúc của đời mình còn hơn là giả tạo duy trì một cuộc hôn nhân chỉ vì trách nhiệm và đầy mệt mỏi này".
Chị nói đúng, đã tới lúc phải giải thoát cho nhau bởi cộc hôn nhân không tình yêu khác nào cái gông đeo vào cổ. Tháo bỏ nó, trân trọng quá khứ và tìm cho mình một hạnh phúc mới trong tương lai là điều cả anh chị cần hơn cả. Anh không nói gì nữa, anh đi tìm cây bút để kí vào tờ đơn ly hôn.
Theo VNE
Lấy nhau 10 năm không quên được vợ mất trinh Người con gái đến sau còn trong trắng, cô ấy lại rất yêu tôi, liệu tôi có nên ly hôn vợ để đến bên tình mới. Đã hơn 10 năm trôi qua kể từ ngày tôi và cô ấy nên nghĩa vợ chồng. Đó là một khoảng thời gian không hề ngắn. Chúng tôi cũng đã có với nhau hai đứa con, một...