Hãy tử tế với chính mình vì có tài sản nào đáng quý hơn bản thân?
Một trong những thứ tốt nhất mà bạn có thể làm cho bản thân là đối xử tử tế với mình hằng ngày. Khi đó cuộc sống của bạn sẽ trở nên thoải mái hơn và các mối quan hệ cũng có thể được cải thiện tốt hơn.
Chúng ta chờ đợi để những cây hoa lớn lên. Chúng ta tưới nước cho chúng, để chúng dưới ánh nắng mặt trời để rạng rỡ mỗi ngày. Chúng ta ở bên cạnh những người bạn thân nhất, an ủi họ, giúp đỡ khi họ gặp khó khăn. Chúng ta luôn luôn dịu dàng với bạn bè, kiên nhẫn xoa dịu những nỗi buồn của họ. Chúng ta luôn cho mọi người và thế giới rất nhiều cơ hội nhưng lại luôn khắt khe với chính mình. Chúng ta rất dịu dàng khi nói đến lũ trẻ, động vật và mọi người nhưng lại không bao giờ dịu dàng với chính mình. Tại sao chúng ta lại không thể kiên nhẫn với bản thân mình?
Đúng như tác giả nổi tiếng người Mỹ Henry James đã từng nói : “Trong cuộc đời con người có ba điều quan trọng: Đầu tiên là tử tế, kế đến cũng là tử tế, và cuối cùng vẫn là tử tế”. Một trong những điều tốt nhất mà chúng ta có thể làm cho bản thân là đối xử tử tế với mình hằng ngày. Khi đó cuộc sống của chúng ta sẽ trở nên thoải mái hơn và các mối quan hệ cũng có thể được cải thiện tốt hơn. Chúng ta có thể cảm thấy thực sự hạnh phúc và tự tin, rồi những điều tốt đẹp xứng đáng hơn sẽ ngày một tới gần. Chính vì thế, hãy nắm chắc những điều dưới đây để tử tế hơn với bản thân nhé!
Hãy biết kiên nhẫn. Hãy nhớ rằng, chúng ta cũng như những bông hoa cần phải có thời gian để trưởng thành. Chúng ta phải kiên nhẫn đối xử tốt với bản thân mình, tập trung vào những điểm tốt đẹp của bản thân, nói những lời tích cực với chính mình, phải khuyến khích chứ không hà khắc.
Tự thân cố gắng. Thực ra, đây cũng là cách sống tử tế với bản thân, tự thắp đuốc lên mà đi chứ không trông chờ vào bên ngoài. Tinh thần đó bẻ gãy được suy nghĩ dựa dẫm mà đa số chúng ta mắc phải để rồi chính mình không thể ngoi lên được, cứ chìm hoài trong nỗi khổ đau vì những tác động bên ngoài.
Video đang HOT
Rèn luyện nội tâm. Rất nhiều rắc rối đều bắt nguồn từ việc quá bận tâm tới cảm xúc của người khác, không được làm theo ý mình, làm những gì mình muốn. Chúng ta muốn làm hài lòng người khác nhưng người phật lòng đầu tiên lại chính là bản thân. Chúng ta quên cách đối xử tử tế với chính mình, quên cách rèn luyện nội tâm vững vàng để bỏ ngoài tai những tác động từ ngoại cảnh.
Khi đã có thể vượt qua chính mình, sóng gió bão táp bên ngoài đều không thể ảnh hưởng thì chứng tỏ chúng ta đã thành công. Một khi đã thành công, chúng ta còn cần để ý tới cái nhìn của người khác nữa sao?
Giữ im lặng. Hãy tử tế với chính mình vì chúng ta không còn trẻ nữa. Đôi khi cần học cách im lặng cho dù có bị hiểu lầm, có muốn tranh luận bao nhiêu. Nói hoặc im lặng đều phải đúng nơi, đúng lúc, đúng người, và chỉ sử dụng khi thực sự cần thiết. Lời nói có thể là lưỡi gươm, mà gươm chưa dùng thì cứ để trong bao. Im lặng là diệu kế nếu lời nói vô ích, nếu không thì có thể phản tác dụng. Thật chí lý câu nói của T. Man : “ Người khôn ngoan mang tất cả tài sản vào trong đầu”. Đó chính là giá trị của sự im lặng – cách giải quyết tốt nhất và đúng lúc nhất nếu đối phương không ở trong trạng thái muốn lắng nghe những điều bạn nói.
Đừng sợ hãi. Hãy cứ chăm chỉ làm việc, phấn đấu để trở thành con người giỏi giang hơn nữa. Đừng sợ đánh mất bất cứ điều gì. Chỉ cần được tự do đi theo nội tâm của mình, đơn giản nhưng không ngu ngốc, biết thực tế nhưng không thực dụng. Tử tế với chính mình là cách xây dựng cảm giác an toàn cho chính bản thân.
Bằng việc nhắc cho chính mình về những lợi ích của việc đối xử tử tế với bản thân như vậy, chúng ta sẽ có cơ hội được tận hưởng một cuộc sống thực sự tốt hơn. Mỗi ngày qua đi, chúng ta sẽ học cách kiên trì hơn, tự tin hơn, nhận được nhiều hạnh phúc và khám phá sự tĩnh lặng ở trong chính mình, gặt hái nhiều mối quan hệ tử tế hơn cho mạng lưới quen biết. Tử tế với bản thân chính là bước đầu tiên để biết cách tử tế với những người khác. Cuộc sống trở nên thật đơn giản và dễ dàng trải qua những thăng trầm phía trước.
Dương Vi
Theo guu.vn
Tôi sẽ thôi cố chấp, thôi mộng mơ, sẽ tập đứng vững dẫu chỉ một mình
Người có thể cảm nhận đôi tay tôi mềm, nhưng liệu có cảm nhận được những chai sần trong tim tôi, có cảm nhận được hết những mắt tôi, có cảm nhận được tất cả những sóng gió trong im lặng của tôi, có cảm nhận được tôi đang sợ hãi và run rẩy trước cuộc đời đến như thế nào...
Tôi nhận ra bản thân mình quá cố chấp, cố chấp để chờ đợi nhận về bằng với những gì tôi đã cho đi trong tình yêu, nhưng tôi không thể ngờ tất cả sự cố chấp đó của tôi chưa từng và có lẽ cũng sẽ không bao giờ được đền đáp... Chỉ làm cho trái tim mỗi lúc mỗi đau hơn, chỉ làm cho những đêm tối hơn... Tôi cố chấp để được gì! Sự gào thét để nhận lại được gì! Sự im lặng để đổi lấy điều gì! Tất cả chỉ cộng lại bằng đúng những thương tổn trong lòng mình.
Tôi tự hỏi mình tại sao những vết thương sau lại luôn làm bản thân đau hơn vết thương trước?!
Người có thể cảm nhận đôi tay tôi mềm, nhưng liệu có cảm nhận được những chai sần trong tim tôi, có cảm nhận được hết những mắt tôi, có cảm nhận được tất cả những sóng gió trong im lặng của tôi, có cảm nhận được tôi đang sợ hãi và run rẩy trước cuộc đời đến như thế nào... Tôi không còn một kẻ mộng mơ thêm nữa... vì tôi nhận ra cuộc đời không có thời gian để hiểu và thương xót cho những thương tổn của mình.. Tôi tỏ ra tội nghiệp ích gì chứ, mơ mộng và chờ đợi điều gì chứ?!
Có những điều tôi cứ nghĩ mình giỏi cất giấu nó, giỏi giữ nó phẳng lặng như mặt hồ.. Nhưng tôi lại quá kém cỏi không thể ngăn những lúc vỡ oà.. Một mình tôi thu mình trong căn phòng, sự cô đơn đó mấy ai cảm nhận được ngoài bản thân tôi. Tôi nhận ra chẳng có ai buộc phải có trách nhiệm cho sự bình yên của bất kì ai; và nếu tôi có cuộn mình trong sợ hãi, trong nước mắt thì cũng chẳng có ai là người có lỗi... Có trách là trách chính tôi không tập cho mình những bước tự lập từ đầu, cứ cho rằng mình yếu đuổi và xứng đáng cho sự bảo vệ, cho sự ẩn mình dưới vòng tay che chở... Tôi, vẫn luôn nghĩ tôi giỏi giang lắm, bản lĩnh lắm; nhưng đến cuối cùng tôi nhìn thấy sự gục ngã nơi tôi,
Tôi tự hỏi rốt cuộc điều tôi cần là người tôi yêu hay chỉ cần một vòng tay luôn ở bên cạnh tôi... Tôi tự hỏi sao cuộc đời nghiệt ngã không thể cho tôi cả hai là một! Tôi hỏi cuộc đời, người làm cho những giấc ngủ của tôi chẳng thể tròn, cho mắt tôi sưng vào mỗi sáng thức giấc, người có ngon giấc?! Là tôi quá tệ với người nên người hà khắc với tôi hay người đang bỡn cợt tôi trước khi cho tô0i một kết cuộc của sự hạnh phúc?
Theo guu.vn
Không có anh, cuộc đời em tốt hơn Đó là thất bại lớn nhất của anh, vì đã không thể làm hai người phụ nữ của đời mình hạnh phúc. Ngày cưới, em xúng xính soirée trắng, anh khoác vest đen lịch lãm, mình dắt tay nhau trong không gian lộng lẫy, đầy đủ lễ nghi. Ai cũng khen đẹp đôi, nhưng cả anh và em đều nhận ra mình đang...