Hãy sống hết cho ngày hôm nay, chuyện ngày mai để ngày mai tính…
Vậy nếu bạn yêu, hãy biết hôm nay thôi, yêu thật hết lòng, sống thật với cảm xúc của mình dù sau này có mất tất cả ta cũng không hối hận vì ta đã rất thật lòng,… đừng nghĩ đến ngày mai có còn nhau không…
Có những ngày ta muốn trốn chạy cuộc đời này, cảm thấy nơi ta sống không còn chút oxy nào dành cho mình, mệt mỏi chán nản, cô đơn và cả bế tắc nữa… Ước gì ta có thể mạnh mẽ hơn một chút để tự mình đương đầu với tất cả khó khăn của cuộc sống này, nhưng đâu có dễ dàng như vậy, thế giới nội tâm của ta quá phức tạp, làm cho ta mỗi ngày day dứt không vơi…
Tôi ước gì mình có thể dứt khoát ra đi mà không ngoảnh đầu lại, tôi ước gì mọi chuyện xảy ra chỉ là nằm mơ, mơ một giấc mơ chênh vênh một mình và lại tự mình thức giấc, lại tiếp tục sống cuộc sống của riêng mình, không còn liên quan gì về giấc mơ kia nữa. Tôi không có đủ yêu thương để đi tiếp nhưng lại hoàn toàn không đủ can đảm để quay lại, tôi đang đứng giữa ngả ba đường mà không biết phải làm sao, quay trở lại với những an yên xưa cũ hay đi tiếp về tương lai mờ mịt…
Trái tim đau đớn muộn phiền, thực ra tất cả đều là tự chúng ta chuốc lấy, tự mua dây buột mình rồi lại loay hoay mở cái nút thắt đó. Không mở được mới phát hiện ra mình quá say mê mất rồi, lại bắt đầu muốn trốn tránh… uh đúng là vô trách nhiệm, cảm xúc là cái quái gì mà chúng ta chạy theo vô điều kiện như vậy?
Cầm được thì buông được, một ngày hai ngày rồi cũng qua, chẳng có cái gì tồn tại mãi trên đời này kể cả hạnh phúc và nỗi đau, hạnh phúc rồi một ngày cũng sẽ tan biến, nỗi đau rồi cũng sẽ phai phôi… hà cớ gì hành hạ bản thân vì một người không thương mình? Không có con đường nào là bế tắc chỉ vì chúng ta không dám đi thế thôi, tình yêu rất đẹp, rất ngọt ngào, những cảm xúc ban đầu lúc nào cũng nồng nàn làm cho chúng ta mê đắm không sao dứt ra được, càng không có được chúng ta càng điên cuồng chiếm lấy, ao ước, mơ mộng hão huyền… có được rồi, qua đi cái cảm giác nồng nàn ban đầu trở lại quỹ đạo bình thường, ai dám chắc ai đó không đổi thay… tin mình không xong, tin người thế nào đây?
Video đang HOT
Vậy nếu bạn yêu, hãy biết hôm nay thôi, yêu thật hết lòng, sống thật với cảm xúc của mình dù sau này có mất tất cả ta cũng không hối hận vì ta đã rất thật lòng,… đừng nghĩ đến ngày mai có còn nhau không, vì bạn không thể biết được khi nào chúng ta sẽ hết yêu chứ đừng nói gì đến trái tim người bên cạnh. Không phải vì chúng ta xấu xa nhưng vì chuyện tình cảm không thể nói trước… bạn cũng có biết vì sao bạn yêu một người đâu, nếu giải thích được chúng ta đã không phải khổ sở thế này. Hãy sống hết cho ngày hôm nay, chuyện ngày mai để ngày mai tính…
Theo Phununews
Ngày mai ra tòa, hai vợ chồng vẫn ngồi nói chuyện rất tình cảm về người thứ 3
Tình cờ lên mạng thấy câu chuyện của đôi vợ chồng này mà cảm thấy cần phải chia sẻ bởi câu chuyện thấp thoáng đâu đó hình ảnh của nhiều gia đình, trong đó có tôi. Cũng có lúc tôi và chồng cũng đã ngồi bên nhau bàn tính chuyện ly hôn, chuyện chia chác tài sản, chuyện giành quyền nuôi con.
Ảnh minh họa
Cũng như cặp vợ chồng này, đôi khi chia tay chẳng phải vì hết yêu nhau mà chia tay chỉ vì cả hai đã mệt mỏi bởi những giận hờn, những hiểu lầm, những mâu thuẫn. Đôi khi chỉ vì một trong hai đã tìm được một người mới mà họ cho rằng phù hợp với họ hơn, yêu họ nhiều hơn so với người vợ/người chồng đã bao năm chung sống. Dù cho trước đó cả hai đã có những tháng ngày hạnh phúc, những kỷ niệm đẹp, thế nhưng chẳng mấy ai nhớ đến. Trong những trận cãi vã họ thường chỉ nhớ đến những lỗi lầm mà thôi.
"Họ ngồi cạnh nhau, lúc đầu câu chuyện khá căng thẳng ,em nghe bập bõm thấy những câu phũ phàng, gay gắt. họ nói giọng thách thức nhau, oán trách nhau.
Sau đó họ nói về người thứ 3. Anh này có 1 người mới, và chị này dùng danh xưng "bạn anh"' chính danh xưng ấy khiến em muốn nán lại nghe câu chuyện này. Không chửi bới, không dùng từ ngữ như đĩ, điếm, con nọ con kia.
Câu chuyện bắt đầu lắng lại. Em thấy đau, đau thật các mẹ ạ. anh này nói về người con gái ấy đã làm những gì, đã khuyên nhủ anh trở về ra sao, rồi họ đã cùng nhau làm những gì. Anh chia sẻ rất thoải mái về mối tình mới. Chị ngồi lắng nghe, không khóc, hẳn phải đau quá rồi nên chị mới mạnh mẽ vậy. Rồi bất giác chị hỏi anh "Chúng ta đã từng hơn vậy mà, vậy còn cơ hội nào để làm lại không. Anh đã nghĩ kỹ chưa?".
Anh nói đã thức trắng đêm rất nhiều và quyết định vậy. Chị nói tiếp "Em đã từng nghĩ rằng mình không thể rời xa nhau vì ngày xưa chúng ta đi thuê nhà, lương em và anh cộng lại chỉ được vỏn vẹn 3 triệu đồng. Rồi anh và em đã cùng đưa nhau đi kiếm công việc mới, cơ hội mới. Rồi cũng vun vào mua nhà tậu xe và cho các con trưởng thành" rồi chị nói đến những kỷ niệm.
Em cũng không nhớ rõ lắm, nhưng đại khái là từng cốc nước, bài hát, hay những lần khó khăn tưởng chừng gục ngã họ đã cùng nhau vượt qua. Chị nhắc đến những đêm 2 vợ chồng thức trắng làm hàng. Chắc anh chị kinh doanh gì đó. Rồi chị ốm anh chăm chị ra sao. Anh ốm chị chăm anh thế nào. Rồi bây giờ họ có điều kiện cho con di du học rồi. Họ lại ngồi đây để mai ra tòa.
Anh cũng ngồi kể lại và nói đến những xích mích. Họ ngồi giải thích với nhau các mẹ ạ. Câu chuyện đại khái như tại sao lúc ấy em lại làm vậy, anh lại làm vậy. Rồi anh chị cùng cười. Cái cười nghe chua xót lắm. Chị bảo anh hôm đó anh không về. Đêm e gọi điện cho Long không phải em kiểm soát anh mà hôm đó em bị ngộ độc. Vì chúg ta đã không nói chuyện với nhau lâu rồi nên gọi điện anh không nghe máy. Em không thể nào lết vào giường được. Anh nói, anh không nghe máy không phải đi với Thu (chắc cô gái đó) mà hôm đó ngồi cùng đối tác anh không thể về được, mà anh cũng không muốn nghe máy của em vì em nói quá nhiều và lại trách móc. Vì tối qua vừa cãi nhau xong nên anh tắt máy. Anh ngủ khách sạn... bla bla. Đó những câu chuyện như vậy. Sau đó họ nói chuyện về tài sản, về chia chác.
Nhắc đến tài sản nào họ cũng im lặng 1 lúc. Em nghĩ họ đã phải nắm tay nhau những lúc khó khăn lắm mới mua được và khi mua chắc họ cũng đã rất ngập tràn hạnh phúc. Vậy mà bây giờ họ phải ngồi đây chia chác nhau.
Đến đây thì e đứng dậy nhưng trong lòng canh cánh những câu hỏi về lòng người.
Tại sao họ đã bên nhau, đã vì nhau mà cố gắng mà bây giờ ở cái tuổi này chỉ vì những mâu thuẫn họ rời xa nhau.
Và cô gái kia nữa, cô đến khi anh đã có nhà lầu xe hơi, đã chững chạc mặn mà. Vậy họ sẽ vì nhau mà cố gắng điều gì? hay phải chăng cũ quá sẽ đến một lúc nào đó con người cần thay mới đi mà không bận tâm xem những cái cũ ấy lại rất kỹ mà mới thì lại mẻ?"
Thật sự câu chuyện quá buồn mà bản thân tôi cũng đã từng trải qua. Thật sự không có lời giải đáp hay giải pháp gì cho một cuộc hôn nhân cả. Tôi thấy rất nhiều người thất vọng về người vợ/người chồng của mình, dù trước đấy, khi yêu nhau họ cảm thấy đối phương là người tuyệt vời nhất. Thế nhưng sau khi kết hôn, nhiều vấn đề phát sinh, dần dần người kia cảm thấy đối phương không thực sự phù hợp với mình. Họ cố gắng dung hòa, nhưng càng cố gắng thì sự thất vọng càng cao.
Rồi họ thấy một người khác, họ nhìn thấy người khác có những đặc điểm mà vợ/chồng mình không có, và họ yêu người kia vì những đặc điểm đó mà không hiểu rằng bản thân người kia cũng có những khiếm khuyết, thua kém so với vợ/chồng mình. Lúc đó họ không hề thấy, vì vợ họ vẫn đang đảm nhiệm tốt vai trò của người mẹ, người vợ. Họ cần thêm một người tình mới mẻ để thỏa mãn những ham muốn, nhu cầu khác mà thôi. Chỉ đến khi cưới về, họ mới biết rằng ai rồi cũng vậy, bởi chẳng ai là hoàn hảo, là thực sự hợp với mình cả.
Thế nhưng thường phải qua vấp ngã người ta mới nhận ra được chân lý đó. Bởi vậy, chúng ta hãy cứ sống thật tốt ngày hôm nay, sống cho bản thân mình nhiều vào. Bởi chẳng biết ngày mai sẽ ra sao, có thể hôm nay hạnh phúc nhưng ngày mai đã mỗi người mỗi nơi. Thôi thì cứ sống cho trọn vẹn để rồi không phải ân hận về sau.
Theo Webtretho
Chúng ta còn trẻ hãy cứ yêu đi dù ngày mai thế nào... Ánh nắng rực rỡ cuối ngày rồi cũng sẽ chìm dần vào bóng tối, những cơn gió kia sẽ ngừng thổi, như con tim chúng ta, ắt hẳn sẽ có một ngày không còn thổn thức vì một người nào đó nữa. ảnh minh họa Chúng ta, những cô gái và những chàng trai đang ở độ tuổi thanh xuân tươi đẹp nhất,...