Hãy quên em đi anh nhé!
Khi đọc những dòng viết của em, hãy nghĩ về em với những gì đẹp nhất anh nhé!
Em không thể nhớ chính xác rằng đã bao lần em quyết định không nhắn tin cho anh, quyết định gạt anh ra khỏi mọi suy nghĩ và quên anh… Em chỉ nhớ rằng chưa một lần nào em làm được điều đó. Em trách lý trí mình đã chẳng đủ quyết tâm quên đi hình bóng anh để cho con tim em phải khổ sở và đau đớn…
Anh có biết mỗi khi đêm xuống là bao kỉ niệm trong em ùa về. Những kỉ niệm thật đẹp nhưng đau lắm anh có biết??! Đã có những lúc tưởng chừng như có anh mãi mãi vậy mà sự thật thì anh chẳng bao giờ thuộc về em.
Cám ơn anh vì tất cả những gì đã dành cho em! (Ảnh minh họa)
Anh sinh ra là để dành cho một-người-con-gái-khác-chẳng-phải-em. Em xót xa khi nghĩ về điều đó. Em hoảng hốt, lo sợ. Liệu có khi nào anh hiểu được cảm giác của em?
Em trách ông trời đã để cho em được gặp và yêu anh mà không cho em được cùng anh đi trên một con đường- con đường mang tên hạnh phúc. Anh đã đến bên em thật nhẹ nhàng như cơn gió lạnh đầu mùa để rồi lúc anh đi cũng không để lại chút hơi ấm nơi em.
Video đang HOT
Em đã trách anh nhiều như thế nào anh có biết? Vì anh đã chẳng ở bên em những lúc em cần anh nhất. Anh đã chẳng ở bên em những lúc em vui, những lúc em buồn hay cô đơn nhất. Những lúc đó người bên cạnh em chưa bao giờ là anh…
Em vẫn tự nhủ với mình phải quên anh đi như một thứ cảm giác khiến mình đau đớn nhưng em không làm được. Em vẫn nhớ anh điên dại từng ngày. Dường như nỗi nhớ anh trong em ngày một lớn dần lên. Nó khỏa lấp hết con tim và những suy nghĩ của em. Tất cả đều như hướng về anh.
Em không biết mình phải làm gì để quên đi anh?! Em không biết đến bao giờ em mới có thể dành tình cảm thật sự cho người yêu em?! Đến khi nào thì cái quá khứ có anh của em mới được ngủ yên?!
Em mệt mỏi khi cứ phải sống trong sự giả dối như thế này. Em mệt mỏi với chính bản thân em. Em mệt mỏi với cả cuộc sống này. Em bế tắc. Em không thể xác định được đâu là con đường đúng đắn cho em bước tiếp…
Ngay lúc này đây em cần lắm có anh bên cạnh, cần lắm một cái ôm từ anh, cần lắm sự quan tâm của anh… nhưng tất cả với em là quá xa vời phải không anh??!
Anh à! Em phải quên anh thôi. Em sẽ cố gắng. Em hứa rằng sẽ quên anh! Em hứa đấy. Em sẽ không làm phiền anh nữa. Em sẽ chúc anh hạnh phúc bên người yêu mới. Hãy yêu người khác hơn anh đã từng yêu em nhé. Em sẽ quên anh thôi.
Ngày mai em sẽ quên anh, sẽ yêu một người khác, yêu một người luôn nghĩ đến em, yêu một người luôn yêu thương em… Yên tâm nhé vì anh chẳng phải là người có lỗi… Cám ơn anh vì tất cả những gì đã dành cho em!
Khi anh đọc những dòng này em viết, hãy nghĩ về em với những gì đẹp nhất anh nhé! Hãy nhớ đến những điều em đã từng nói với anh. Hãy nghe bài hát anh đã từng hát cho em nghe. Hãy nhớ rằng “Em yêu anh hơn bất kỳ người con gái nào”. Và hãy quên em đi anh nhé! Yêu anh!!!
Theo Khampha
Nhớ về anh "tình yêu đầu của em"
Em sẽ sống với tình yêu kỷ niệm trong em cho dù thời gian mình bên nhau rất ngắn.
Anh yêu! Em nhớ anh nhiều lắm, em rất "thèm" được nắm tay và ôm anh thật chặt. Dẫu biết rằng đó chỉ là mơ nhưng em cứ tưởng tượng, mòn mỏi "ôm gối ôm" hằng đêm.
Nhớ ngày đầu tiên gặp nhau anh đã nắm tay khiến em rơi nước mắt vì sung sướng và hạnh phúc, cảm giác ngất ngây chưa bao giờ có được, em nhớ anh nhiều lắm.
Em cứ tưởng tượng, mòn mỏi "ôm gối ôm" hằng đêm (Ảnh minh họa)
Mỗi chiều đi làm về em chạy xe rất chậm vì anh hay nói "Vợ nhớ chạy xe cẩn thận", em đã cố gắng không nhớ đến nhưng sao câu nói đó cứ văng vẳng bên tai làm em phải khóc rất nhiều cho dù mọi người xung quanh ai cũng tò mò nhìn em rơi nước mắt.
Mỗi lần gặp buồn phiền trong cuộc sống hay trong công việc, người đầu tiên em nghĩ đến đó chính là anh và rất muốn gọi điện thoại òa khóc cho anh nghe. Em biết nếu được anh chia sẻ thì mọi buồn phiền trong em sẽ tan biến hết, nhưng em muốn bản thân mình phải rèn luyện khi không có anh bên cạnh.
Anh biết vì sao em hay "mít ướt" không? Vì yêu anh em thấy buồn nhiều lắm, em sợ làm ảnh hưởng đến uy tín, danh dự của anh và em sợ gia đình hai ta sẽ bị đổ vỡ.
Mỗi lần nói chuyện với anh em rất vui, rất hạnh phúc nhưng nỗi buồn cứ gờn gợn trong em vì chúng ta đã có gia đình. Rồi nghĩ đến gia đình anh em thấy mình mắc tội, thấy có lỗi với vợ anh vì cũng là phận gái mà.
Em thấy xót xa, chạnh lòng cho bản thân mình nhưng em đã quyết định rất đúng đắn và chắc chắn sẽ không bao giờ hối hận đâu.
Em sẽ sống với tình yêu kỷ niệm trong em cho dù thời gian em và anh gặp nhau cũng như bên nhau rất ngắn. Thời gian đó cũng để em xác định rằng ít nhất trong cuộc đời em cũng có được một "tình yêu đầu của em".
Theo Khampha
Tớ sẽ luôn ở sau dõi theo cậu Những điều tớ làm chỉ mong cậu có thể cảm nhận được tình cảm của tớ. Cậu biết không, cuộc sống này giống như trò chơi ca rô vậy, ngập tràn dấu X và O. Và cậu là X, tớ là O, cứ thế lướt ngang qua đời nhau. Và rồi quen nhau, không hề tình cờ, mà theo thời gian trôi, một...