Hãy quay lại nếu em không hạnh phúc…
Nếu em thực sự không hạnh phúc với người đó thì hãy nghĩ đến anh, anh sẽ luôn chờ đợi và giang vòng tay đón nhận để em cảm nhận niềm vui và hạnh phúc…
Em à. Anh không biết vì sao chuyện tình yêu của chúng mình lại ngang trái đến thế. Anh ước gì chúng ta lại trở lai như xưa, mặc dù rất khó khăn.
Chúng ta yêu nhau, gia đình ủng hộ và rất hạnh phúc. Tất cả những trở ngại đều không có và thời gian chúng ta yêu nhau cũng đủ lâu để hiểu nhau. Anh rất vui và hạnh phúc khi đã yêu em và nhận được tình yêu đó từ em, nhưng sao chúng ta phải chia tay nhau vì một người thứ ba xuất hiện?.
Anh không hiểu anh hay em cố tình không hiểu những điều anh đã làm và cố gắng để em được hạnh phúc vui vẻ. Đã là con người mà em làm sao co thể hoàn thiện hết được phải có những lúc đúng lúc sai chứ em?.
Anh cũng biết tình cảm em dành cho anh là rất nhiều, sự cố gắng của em cũng rất nhiều, em đã lo và quan tâm đến anh nhiều đến mức anh cảm nhận suốt đời này anh cũng không thể quên được. Anh cảm ơn em vì tất cả những gì em đã làm cho anh.
Anh vẫn nhớ những kỷ niệm của chúng ta (Ảnh minh họa)
Những điều anh có thể làm cho em thì anh đã làm, mặc dù những điều đó chưa thưc sự là hoàn hảo. Anh biết anh làm em buồn nhiều và cũng vì thế mà em nghĩ anh không thể đem hạnh phúc cho em. Anh xin lõi vì không đem cho em những cảm giác yên bình và hạnh phúc.
Video đang HOT
Anh không hiểu tình cảm của anh và em 3 năm 6 tháng là như thế nào mà sao em nói không yêu là không yêu nữa. Những lời nói của của em làm trai tim anh tan nát, nhưng anh vẫn yêu em và nghĩ cho em nhiều thế. Anh không oán trách tại sao em nỡ rời xa anh, vì em đã cho anh quá nhiều trong một tình yêu. Anh đã cố níu kéo em lại bên anh nhưng sao khó quá, em nói không thể anh nghe người anh như chết lặng. Em hết yêu anh rồi sao em? Không còn gì cơ hội cho anh hay sao em?
Anh quyết định rời xa em để em với người đó có thể bên cạnh nhau (vì khi anh thấy em hạnh phúc là anh hạnh phúc rồi), nhưng sao em vẫn không thấy vui vậy, em có ánh mắt buồn buồn và suy tư hằn trên khuôn mặt. Anh yêu em và khi quyết định ra đi là anh mong muốn em vui vẻ hạnh phúc chứ không phải để thấy em buồn và lo âu nhiêu hơn. Thấy em như thế này tim anh như muốn tan nát từng mảnh, rồi anh nghĩ tại sao lúc còn quen em tại sao anh không cố gắng thêm ti nữa.
Hãy về bên anh nếu em không hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Giờ này em có biết anh rất la buồn, suy nghi liên tục về em hay không? Có những buổi chiều anh đi một mình qua những con đường mà lúc trước anh hay đi với em. Những hình ảnh của em như hiện về, anh thấy em cười nói với anh, giận hờn và những lúc em đòi anh cõng rất đáng yêu. Nhưng hình ảnh của em chợt tan biến, anh như muôn thốt lên “Đừng đi em ơi” mà sao không thể. Giờ đây anh rất cô đơn và thấy lạnh lẽo trong lòng, anh tưởng tượng như anh một mình ở nơi Bắc Cực. Và dù anh ở đó có cô đơn,có lạnh lẽo nhưng sự cô đơn,lạnh lẽo đó không thể bằng những cảm nhận của anh lúc này.
Anh viết những điều tâm sự này dù biết em không đọc được nhưng sao anh vẫn muốn tâm sự với em.
Anh mong nếu em thực sự không thể hạnh phúc được với người đó thì hãy nghĩ đến anh, anh sẽ luôn chờ đợi và giang vòng tay đón nhận và cho em cảm nhận được cuộc sống thật đẹp và hạnh phúc.Tình cảm của anh đối với em sẽ không thay đổi, còn nếu em thực sự hạnh phúc anh luôn chúc phúc và cầu nguyện cho em. Yêu em nhiều Bx của anh (Trâu mập của em)
Theo Bưu Điện Việt Nam
Thư cuối cho anh
Anh thân mến! Lâu lắm rồi em không viết thư cho ai đó, đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng em viết thư cho anh.
Em không biết khi anh đọc được những dòng chữ này phản ứng của anh như thế nào nhưng mong anh hãy đón nhận nó bằng tất cả tình cảm anh nhé.
Đầu tiên, em luôn mong anh mạnh khoẻ, đã đang và sẽ luôn thành công trên con đường mà anh đã chọn. Nhớ lại những gì chúng ta đã trải qua em không nghĩ rằng cuối cùng mình lại như vậy. Thời gian trôi nhanh thật đúng không anh, mới đó mà đã hơn 2 năm rồi, bây giờ nhìn lại em thật không nghĩ rằng người mà em dành trọn tình cảm sau này lại chính là anh.
Hơn 2 năm, tuy không dài nhưng cũng không quá ngắn, giữa chúng ta cũng không có nhiều kỷ niệm, nhưng anh biết không những kỷ niệm của anh và em ngay lúc này đây dường như sống lại trong em từng khoảnh khắc, từng giây phút một. Lần đầu tiên chúng ta quen nhau, anh đến đó trong bộ sơmi-quần tây đóng thùng, hỏi thăm em lớp học Anh văn, ấn tượng đầu tiên trong em và cho đến bây giờ em vẫn không thể nào tin được đây chính là người đàn ông mà em sẽ yêu, yêu rất thật sau này. Nhưng thôi nhắc lại làm gì chuyện quá khứ, tất cả đã là dĩ vãng phải không anh? Giờ đây anh và em đã không còn là gì của nhau (mà hình như chúng ta chưa bao giờ là gì của nhau cả, phải không anh?).
Anh thân yêu! Cuộc sống thật nhiều cánh cửa, những cánh cửa mở đầu lúc nào cũng thật nhiều đau khổ, và có lẽ tình yêu cũng vậy, con đường để em đến gần anh hơn thật không dễ. Đến lúc này đây, nói thật lòng, em thật sự không biết tình cảm của chúng ta rốt cuộc như thế nào nhưng với riêng em, con đường đến với anh là một chuỗi ngày dài chờ đợi, hi vọng rồi lại thất vọng. Em hiểu anh, hiểu luôn cả những lý tưởng, những hoài bão, những kế hoạch, dự định và cả những đam mê của anh.. và em vẫn luôn tôn trọng nó như tôn trọng chính những suy nghĩ, những ước mơ của em vậy. Em cũng tưởng rằng yêu anh, chấp nhận yêu anh là em có thể chấp nhận đứng sau tất cả những thứ đó, rằng em có thể là cái bóng luôn ở sau anh, là chỗ dựa cho anh những lúc anh mệt mỏi, là quan tâm sẻ chia với anh những lúc anh cần, hiểu anh, thông cảm cho anh và trên hết là có thể yêu anh một tình yêu trong sáng, bao dung, có thể cho mà không đòi hỏi phải đáp lại. Nhưng có lẽ em đòi hỏi ở bản thân mình quá nhiều, khi tưởng rằng yêu anh, chỉ cần có tình yêu thôi, em có thể làm được tất cả những thứ đó. Và rồi em nhận ra rằng "yêu một mình" thật không dễ.
Rốt cuộc em vẫn là con anh ạ, dù em rất mạnh mẽ, thực sự vậy, nhưng con gái thì dù có mạnh mẽ đến đâu rồi cũng cần một bờ vai để dựa vào những lúc mệt mỏi, một cánh tay ôm lấy những lúc cần được che chở, một người luôn đứng bên cạnh để hiểu, để thông cảm, để chia sẻ những lo âu, và một trái tim nóng luôn hướng về họ. Như vậy đâu phải quá tham lam đúng không anh? Với em, một người sống thiếu thốn tình cảm từ nhỏ, lại mang trong tim một vết đen mà có lẽ không bao giờ xoá hết được, em lại càng khao khát hơn ai hết cảm giác được yêu thương, hiểu rõ hơn ai hết những gì mà mình cần, nhưng cái em khao khát đó, cái mà em cần đó anh không thể cho em được ít nhất là ở thời điểm hiện tại (mà cũng có thể sẽ không bao giờ anh có thể cho em được).
Dù thế nào đi nữa em sẽ không bao giờ hối hận vì đã quen anh, đã yêu anh... (Ảnh minh họa)
Anh! Em nói lời chia tay anh mà trong lòng nặng trĩu. Anh hỏi em "Có phải đó thật sự là điều em muốn?", ước gì lúc đó em có thể nói với anh "Không, em thật sự không muốn, sẽ không bao giờ có chuyện em mong muốn điều đó". Nhưng em không làm được, em đã thua, thua chính bản thân mình. Rốt cuộc, cuộc chiến giữa tính cảm và lý trí cũng đã kết thúc. Đã có lúc em tưởng rằng chỉ có tình yêu sẽ là tất cả, nhưng không, hiện thực cuộc sống, hiện thực giữa anh và em kéo em về với thực tại cay đắng, thực tại không có chỗ cho tình yêu. Lý trí đã thắng, lý trí cho em biết đâu là đúng, đâu là sai, đâu là mơ, đâu là thực, đâu là đau khổ, đâu là hạnh phúc. Lý trí cũng cho em biết đâu là tình yêu thật sự, còn đâu chỉ là sự ngộ nhận. Đến lúc này, khi chúng ta không còn là gì của nhau nữa, em vẫn không thể xác định được những gì anh đối với em có phải là tình yêu thật sự hay không nữa, hay chỉ là một chút ngộ nhận thoáng qua, bồng bột, nông nổi, không kiềm chế được. Cũng không biết anh thật sự vô tâm hay đó là sự hờ hững, lạnh lùng.
Chúng ta chia tay nhau, em nói điều đó trước, nhưng em tin trong anh không phải không từng có suy nghĩ đó. Em hỏi anh "Anh có cần biêt lý do không?", anh nói "Không". Em thầm cảm ơn anh vì câu trả lời đó, vì thật sự nếu lúc đó anh có hỏi, em cũng thật sự không biết phải nói như thế nào, em thật sự chưa sẵn sàng, một quyết định dường như đã chuẩn bị sẵn nhưng lại thật bất ngờ. Em không ngờ lần này mình lại dứt khoát và cứng rắn đến như vậy. Đến giờ em mới hiểu, em bỏ cuộc có lẽ vì quá đuối sức trong chặng đua đường trường, giống như người sắp chết đuối vậy, cứ mãi tìm kiếm, mong mỏi một tia hi vọng sống nhưng mãi chẳng thấy, người đó đành phải buông tay, phó mặc cho số phận. Hình như em đã nói với anh, em không tin vào số phận, em chỉ tin vào bản thân mình, phải chăng em đã sai?
Anh! Anh đừng trách mình, lỗi hoàn toàn không phải của riêng anh đâu. Trong chuyện tình cảm không ai có lỗi cả, có chăng thì người có lỗi chính là em, đã quá cố chấp, bảo thủ, đã quá tin tưởng bản thân mình. Anh không sai, người sai phải là em, anh đã chọn con đường cho riêng mình mà em cứ vờ như không biết, cứ đứng bên đường chờ đợi anh, em cứ tưởng em có thể tiếp sức cho anh trên cuộc đua nhưng rốt cuộc em lại làm cho anh tụt lại phía sau. Anh, em xin lỗi, em thật sự xin lỗi!
Anh thân yêu! Em đã và sẽ không bao giờ là cô giáo của anh đâu, anh có biết anh nói vậy làm em buồn lắm không. Hôm đó anh không cho em nói, nhưng hôm nay xin anh lần cuối hãy đọc hết những gì em viết. Sau này nếu yêu ai đó, thật lòng yêu ai đó, cho dù người con gái đó là ai, hãy thật lòng quan tâm, chia sẻ, hãy yêu họ bằng cả trái tim mình anh nhé. Anh hãy cố gắng nhớ ngày sinh nhật của họ, hãy ở bên họ những lúc họ ốm đau, hãy an ủi họ những lúc họ yếu đưối, hãy đem đến cho họ cảm giác được an toàn, được che chở và ngược lại anh hãy mở rộng lòng mình chia sẻ những lo âu, những suy nghĩ của anh, anh nhé. Em tin chỉ cần anh muốn làm, mọi thứ sẽ trở nên rất dễ dàng anh ạ!
Riêng em, dù thế nào đi nữa em sẽ không bao giờ hối hận vì đã quen anh, đã yêu anh, anh biết không? Không biết đến bao giờ em mới quên được anh, nhưng những kỷ niệm chúng ta đã có, em sẽ giữ mãi. Anh hãy cố thực hiện thật tốt những dự định, kế hoạch của mình và hãy nhớ, em không trách anh, và luôn cầu chúc cho anh những gì tốt đẹp nhất anh thân yêu của em (Hãy để em lần cuối gọi anh như thế, anh nhé).
Tạm biệt anh của em!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh sẽ yêu em, nếu em biết yêu bản thân mình! Em nói "em yêu anh nhiều hơn chính bản thân mình". Anh cảm động nhưng anh không cần thế. Anh sẽ yêu em nếu em biết yêu bản thân mình nhiều hơn. Anh còn nhớ anh bị em chinh phục bởi chính sự mạnh mẽ và can trường trong con người em. Em là cô gái gặp nhiều thiệt thòi trong cuộc sống....